Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 217: Ngọc Tỷ Này, Ta Muốn!

Đồng ý rồi?
Lời này của Từ Khuyết vừa nói ra, mọi người ở đây lại một lần ngơ ngác.
Thiếu niên này lại dám đáp ứng Hỏa Hoàng, không dùng tới những pháp quyết kia? Ngọa tào, như thế thì còn đánh như thế nào nữa?
Mọi người trong toàn thành trong nháy mắt không rõ chân tướng như thế nào, hoàn toàn không hiểu nổi Hỏa Hoàng cùng Từ Khuyết đến tột cùng có ý gì.
Một người từ bỏ long khí hộ thể, một người từ bỏ hai loại pháp quyết mạnh nhất, hai người này đến cùng là muốn làm gì? Thật sự giống như trong miệng bọn họ nói sao, sợ tổn thương tới người vô tội?
- Không ổn, Từ Khuyết này không phải còn có những thủ đoạn khác nữa chứ?
- Một người một đời có thể tu luyện ra hai loại pháp quyết có uy lực mạnh mẽ như thế đã là cực hạn, huống hồ hắn lúc này mới tu luyện một năm, khẳng định không thể luyện ra những pháp quyết khác.
- Thế nhưng, nếu như hắn từ bỏ triển khai hai loại pháp quyết vừa nãy, lấy cảnh giới của Hỏa Hoàng, coi như không có long khí hộ thể, cũng đủ để tiêu diệt hắn rồi.
- Xem ra thiếu niên này đã kích động, trúng phép khích tướng của Hỏa Hoàng rồi.
- Chung quy là tuổi quá trẻ, haizz!
Rất nhiều người lắc đầu, vào trước là chủ, cho rằng Từ Khuyết là bị Hỏa Hoàng làm cho tức giận, mất đi lý trí, mới sẽ tùy tiện đáp ứng điều kiện như thế này, bây giờ cưỡi hổ khó xuống.
Thế nhưng, Viêm Dương công chúa cùng Tử Huyên lại không cho là như vậy.
Lúc trước ở trong rừng cây, các nàng còn rõ ràng nhớ tới câu "Ta nói không giữ lời" kia của Từ Khuyết.
Cái tên này hoàn toàn chính là một người không hề có điểm mấu chốt, vô lại không theo lẽ thường, hi vọng hắn không dùng tới hai loại pháp quyết vừa nãy? Ha ha, Viêm Dương công chúa cùng Tử Huyên đều cảm thấy đây là chuyện không thể.
- E rằng, lúc nữa hắn vẫn sẽ sử dụng tới hai loại pháp quyết kia.
Tử Huyên lắc đầu cười khổ.
Mặt Viêm Dương công chúa như băng sương, đạm mạc nói:
- Nếu hắn triển khai ra, phụ hoàng cũng sẽ lần thứ hai ngưng tụ long khí, bất luận hắn mạnh mẽ như thế nào, cuối cùng vẫn không thể địch nổi phụ hoàng ta, hơn nữa... trong cơ thể phụ hoàng đã ngưng tụ Đế Hoàng khí, lại qua một lần nữa, không đến nửa canh giờ, liền có thể thành công! Đến lúc đó, Từ Khuyết... cũng chỉ có một con đường chết thôi.
- Haizz, chỉ có thể trách hắn đánh giá quá cao thực lực của chính mình rồi.
Tử Huyên lắc đầu thở dài!
Hai người đều biết, Hỏa Hoàng một khi dựa vào Đế Hoàng khí bước vào Luyện Hư kỳ, Từ Khuyết xác thực chỉ còn một con đường chết mà thôi.
...
Cùng lúc đó, Hỏa Hoàng cũng không tiếp tục trốn tránh, thân hình loáng một cái, đột nhiên bay đến cách Từ Khuyết chỉ mấy mét, sát khí bàng bạc.
"Ầm!"
Trong phút chốc, Hỏa Hoàng trước tiên triệt hồi long khí hộ thể trên người, khí tức vẩn đục lúc này tràn vào mặt đất dưới hoàng cung, biến mất không thấy đâu.
- Bây giờ, có thể ra tay rồi.
Ông ta nhìn về phía Từ Khuyết cười lạnh nói, trong lòng không có sợ hãi, trên thực tế ông ta cũng để lại một tay, nếu Từ Khuyết lần thứ hai vận dụng những pháp quyết kia, ông ta hoàn toàn có thể ở trong chớp mắt tụ tập long khí, bảo vệ thân thể, căn bản không hề có nguy hiểm.
Trên mặt Từ Khuyết cũng mang theo ý cười, trong tay nắm Vô Cực Kiếm, đồng thời cũng lấy ra Kiếm Hội Kín đeo ở bên hông.
Hành động này ở trong mắt mọi người cũng không lạ kỳ, cho rằng hắn là muốn chuẩn bị thêm một cái pháp khí.
Nhưng Từ Khuyết vừa mới lấy ra Kiếm Hội Kín, sức mạnh trong nháy mắt gia tăng lên 30 lần, điều này cũng mang ý nghĩa Vô Cực Kiếm bạo kích cùng công kích đều sẽ được tăng cường.
- Cẩu Hoàng Đế, xem nhất đao tất sát của ta, gọt đi hai cái đầu trên dưới của ngươi.
Từ Khuyết hét dài một tiếng, hai cánh hắc diễm phía sau giương ra, trong nháy mắt hóa thành một tia hắc mang, giết về phía Hỏa Hoàng.
Khóe miệng của mọi người đều co rút, trên dưới hai cái đầu?
Đầu to là đầu đi, đầu nhỏ kia là...
Đậu phộng, miệng tên này đúng là độc, thời khắc nào đều không chịu buông tha tiểu đệ của Hỏa Hoàng, có cơ hội liền mắng.
- Muốn chết!
Khắp khuôn mặt của Hỏa Hoàng đều là vẻ dữ tợn, trong mắt xẹt qua một ít trêu tức, bàn tay khẽ đảo.
"Vèo!"
Một cái ngọc tỷ đột nhiên xuất hiện, toàn thân màu vàng óng ánh, điêu khắc thành một con Kim Long, tỏa ra ánh sáng lung linh.
Ngọc tỷ này vừa ra, trong nháy mắt tuôn ra uy thế bàng bạc, tràn ngập toàn trường.
Tất cả mọi người lập tức biến sắc.
- Hỏa Hoàng đã vận dụng ngọc tỷ.
- Đây chính là pháp khí cấp bậc lục tinh, đã sắp tiếp cận cấp bậc thất tinh.
- Hơn nữa đây là pháp khí mà các đời Đế Hoàng đều nắm giữ qua, năm tháng dài đằng đẵng như vậy, đã sớm nhiễm khí tức của mấy vị cường giả, đáng sợ đến cực điểm.
Mọi người đều kinh ngạc thốt lên thành tiếng.
Trưởng lão của Thiên Hương Cốc cũng trở nên động dung, lắc đầu nói:
- Ấn này vừa ra, Từ tiểu hữu sắp nguy rồi.
Ngọc tỷ chính là tín vật của vua một nước, nhưng cũng là pháp khí của các đời Đế Hoàng, uy lực đương nhiên là không cần nói cũng biết.
Cấp bậc lục tinh, đây chính là pháp khí siêu cường mà vô số tu sĩ sống cả đời đều khó gặp một lần.
"Đùng!"
Không trung truyền đến một tiếng vang trầm thấp, Hỏa Hoàng trực tiếp tung ngọc tỷ ra, trên không trung đột nhiên phóng to, giống như một ngọn núi màu vàng to lớn, che đậy vòm trời.
Một luồng uy thế làm người nghẹt thở, trong nháy mắt từ trên trời giáng xuống.
Rất nhiều tu sĩ có tu vi thấp, nhất thời cảm giác ngực khó chịu, sắc mặt trắng bệch, có loại kích động muốn quỳ lạy.
Thần hồn lực của Từ Khuyết cường thịnh, tuy rằng không bị ảnh hưởng, nhưng trong lòng cũng hơi ngạc nhiên.
Pháp khí cấp bậc lục tinh, trời ơi đây cũng quá đáng giá rồi, ở bên trong hệ thống thương thành, giá cả của một cái pháp khí cấp bậc lục tinh đều cần cả 10 ngàn điểm Trang Bức rồi.
Mẹ nó, lão già Hỏa Hoàng cặn bã chết tiệt này, thật nham hiểm nha.
Nhưng chỉ một cái pháp khí lục tinh mà muốn đấu với ta, ngươi còn non lắm, xem ta Trang Bức làm ngươi mất mặt như thế nào.
Từ Khuyết hừ một tiếng, đột nhiên dừng lại trên không trung, thu hồi Vô Cực Kiếm vào không gian trữ vật của hệ thống, chợt hai tay khoanh trước ngực trước, ung dung không vội nói:
- Đến, ta đứng cho ngươi đánh, cái ngọc tỷ nát này của ngươi nếu có thể đánh đến ta, ta tại chỗ ăn phân tự sát.
Lời này vừa nói ra, trong đầu Từ Khuyết lập tức vang lên tiếng thông báo của hệ thống, mạnh mẽ Trang Bức thành công!
Mà tất cả mọi người phía dưới đều choáng tại chỗ.
Đứng cho khối ngọc tỷ này đánh? Ngươi bị điên rồi sao? Đây chính là pháp khí lục tinh đấy, tuyệt không phải ngọc tỷ phổ thông đâu!
- Tiểu tử này xong rồi, còn không biết hàng, đánh giá thấp khối ngọc tỷ của Hỏa Hoàng.
- Người ngông cuồng, cuối cùng sẽ phải trả giá thật lớn.
Một vài tu sĩ mặt không hề cảm xúc lắc đầu nói.
Trên mặt Hỏa Hoàng cũng tràn ngập châm chọc, giễu giễu nói:
- Ngươi muốn cứng rắn chống đỡ ngọc tỷ của trẫm? Ha ha, được, trẫm tác thành cho ngươi.
Vừa dứt lời, hai tay của Hỏa Hoàng nhanh chóng ngưng tụ một đạo kết ấn, tiếp theo thoát ra một tia hào quang, trong nháy mắt nhằm phía cái ngọc tỷ to lớn trên không trung này.
"Ầm!"
Ngọc tỷ màu vàng trong nháy mắt chấn động, mang theo uy thế hủy thiên diệt địa, trực tiếp đập xuống hướng Từ Khuyết.
- Hắn xong rồi, không còn chỗ nào để trốn, cho dù tốc độ nhanh hơn nữa, cũng trốn cũng không thoát phạm vi bao trùm của ngọc tỷ.
Tất cả mọi người đều nín thở, ngơ ngác nhìn Từ Khuyết vẫn đứng tại chỗ bất động như trước, trong lòng thầm than.
Nhưng vào lúc này, khóe miệng Từ Khuyết nhếch lên một vệt cười gằn:
- Khối ngọc tỷ này, ta muốn.
Trong nháy mắt, hai tay hắn cũng bấm ra kết ấn, cùng với từng sợi chân nguyên lực phân tán, một luồng khí tức cổ lão thần bí bỗng từ trong tay hắn bạo phát.
- Đi ra đi, bí chữ "Binh"!
Từ Khuyết hét lớn một tiếng, bàn tay bỗng nhiên hướng về phía trước vỗ tới, sức mạnh thần bí vô hình, đột nhiên dâng tới khối ngọc tỷ đang xông tới trước mặt này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận