Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 862: Hỏi Các Ngươi Một Chuyện

- Chuyện này... tốc độ cùng sức mạnh như thế, làm sao có khả năng chỉ có tu vi Hợp Thể kỳ?
- Trong vòng một hơi thở, có thể ném toàn bộ 37 vị cường giả Độ Kiếp kỳ Thánh Hiền Cung trước khi bọn họ kịp phản ứng?
- Thực lực cỡ này, dù cho là Đại Thừa kỳ cũng khó mà làm được.
- Tên này đến cùng là quái vật gì?
Đông đảo cường giả Đế Cung đều chấn động tâm thần, tê cả da đầu.
Hơn mười vị nữ đệ tử của Linh Tú Các càng tỏ vẻ ngơ ngác, khó có thể tin, chấn động không thôi.
Hiện tại các nàng tựa hồ đã hơi rõ ràng, tại sao người trẻ tuổi này có tư cách sóng vai đứng chung một chỗ với Nữ Đế, còn có thể tỏ vẻ cao ngạo nói với mọi người Nữ Đế là người phụ nữ của hắn
Bởi vì hắn thật sự có loại thực lực này, có tư cách này.
- Chờ đã, tòa sát trận này...
Đột nhiên, có người kinh ngạc thốt lên.
Lúc này lực chú ý của tất cả mọi người mới chuyển đến bên trên tòa sát trận, nhưng vẻn vẹn trong chốc lát, tình cảnh trước mắt lại khiến bọn họ cảm thấy sợ hãi.
Hơn ba mươi vị cường giả Thánh Hiền Cung bị Từ Khuyết vứt vào bên trong sát trận, lúc này đã yên lặng đứng ở trong trận pháp, mặt không hề có cảm xúc.
Sau đó giống như là bóng xì hơi vậy, thân thể của bọn họ chậm rãi biến hóa, da thịt và xương đều trở thành tro bụi, theo gió tung bay, chậm rãi rơi xuống mặt đất.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều nín thở, cả người cứng đờ tại chỗ.
Uy lực của tòa trận pháp này vượt quá sự tưởng tượng của bọn họ.
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết trang bức thành công, khen thưởng 12000 điểm trang bức.
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết giết chết một tên cường giả Độ Kiếp kỳ, thu được 60 triệu kinh nghiệm!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết giết chết một tên cường giả Độ Kiếp kỳ, thu được 60 triệu kinh nghiệm!
...
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết thăng cấp thành công, cảnh giới hiện tại là Hợp Thể kỳ tầng bốn!
Cùng lúc đó, âm thanh thông báo của hệ thống liên tiếp vang lên ở trong đầu Từ Khuyết.
Cảnh giới của Từ Khuyết lần nữa tăng lên, nhưng hắn cũng không hề để ý tới, sắc mặt cũng từ từ trở nên nghiêm túc, cau mày lại.
Hơn ba mươi cường giả Độ Kiếp kỳ bị giết lặng yên không một tiếng động như thế, ngay cả một chút cơ hội phản kháng cũng không có, trận pháp này không khỏi cũng quá cường đại đi? Luôn cảm giác có chỗ nào đó không đúng.
Ồ, chờ chút, quả thật không đúng rồi!
Tại sao ít đi bốn người?
Từ Khuyết đột nhiên kịp phản ứng lại, vừa nãy hệ thống thông báo số lần thu được kinh nghiệm, chỉ có 33 lần, nhưng rõ ràng hắn ném tới 37 người vào bên trong lận.
Nói cách khác, còn có bốn người chưa chết?
Con ngươi của Từ Khuyết sáng ngời, tựa hồ đã bắt được một manh mối!
"Bạch!"
Đột nhiên, hắn ánh mắt quét qua, trực tiếp rơi lên trên người Vệ Tử Tuân.
Vệ Tử Tuân lúc này vẫn còn có chút chưa tỉnh táo lại, đột nhiên đối mặt với ánh mắt ác liệt của Từ Khuyết, y theo bản năng hô lên:
- Đạo hữu, không sao, ta tha thứ cho ngươi.
-...
Toàn trường lần nữa hoàn toàn tĩnh mịch.
Mọi người xem như triệt để không còn gì để nói.
Người của Thánh Hiền Cung đi cùng với ngươi đã chết sạch, chỉ còn lại một mình ngươi, ngươi vẫn tha thứ?
Vệ thiếu chủ lợi hại, ngươi chịu nhục như vậy, đến cùng là muốn làm cái gì?
- Ha ha!
Lúc này, Từ Khuyết đột nhiên cười nhạt, ánh mắt từ trên người Vệ Tử Tuân dời đi, tiếp đó, liền nhìn về phía sau Khương Hồng Nhan, hơn mười vị cường giả Đế Cung kia.
CMN!
Mặt của đám cường giả Đế Cung lập tức biến sắc, cả người run lên một cái, vội vàng hô:
- Ngươi... ngươi nhìn chúng ta làm gì, chúng ta sẽ không tha thứ cho ngươi!
- Quá trùng hợp, ta cũng không cần các ngươi tha thứ.
Từ Khuyết cười hì hì, bỉ ổi cất bước đi về phía trước.
Vào lúc này, kẻ ngốc cũng nhìn ra được thực lực của Từ Khuyết hoàn toàn không phải chỉ đơn giản là Hợp Thể kỳ, tên kia đã có thể chiến một trận với cường giả Đại Thừa kỳ luôn rồi.
Nhìn hắn đang từng bước một tới gần, đám cường giả Đế Cung lập tức hoảng sợ.
- Ngươi... ngươi đứng lại, ngươi muốn làm gì?
- Đừng tới đây, đạo hữu, có chuyện gì từ từ nói!
- Thánh Tôn, ngài mau quản hắn đi!
Đám cường giả Đế Cung đều lui về phía sau, quay sang cầu cứu Khương Hồng Nhan.
Trên mặt của Khương Hồng Nhan mang theo ý cười nhạt, ung dung hoa quý, cũng không thèm để ý tới.
Bất luận Từ Khuyết làm cái gì, nàng đều sẽ không phản đối, đây chính là lập trường của nàng, bởi vì nàng rất rõ ràng, bây giờ nàng là Khương Hồng Nhan, không phải Nữ Đế đời trước.
- Được rồi, sợ cái gì, ta cũng không nói muốn vứt các ngươi vào đó. Kỳ thực trận pháp này, ta có thể phá giải, chỉ có điều bước tiếp theo phải đến phiên các ngươi đi trước rồi.
Từ Khuyết cười tủm tỉm nói, đồng thời ngừng lại.
Mọi người lập tức ngẩn ra, kinh ngạc, lại còn muốn đi tiếp?
Chờ đã, không đúng, tên này vừa mới nói... trận pháp này hắn có thể phá giải?
- Làm sao có khả năng?
- Trận pháp này có thể trong nháy mắt cầm cố và phân giải tu sĩ, ngay cả cường giả Độ Kiếp kỳ đỉnh phong cũng không có cơ hội phản kháng một chút nào, ngươi làm sao có thể phá?
Vài tên cường giả Đế Cung kinh ngạc nói.
Từ Khuyết cười nhạt, lắc đầu nói:
- Các ngươi còn thật sự cho rằng trận pháp này mạnh mẽ như vậy sao? Nếu như nắm giữ sức mạnh hủy diệt tu sĩ Độ Kiếp kỳ đỉnh phong trong nháy mắt, vậy năm đó Trương Thiên Đạo đi vào bằng cách nào?
- Ồ!
Mọi người vừa nghe thấy như thế, lúc này mới phản ứng lại được.
Đúng rồi, Trương Thiên Đạo năm đó cũng chỉ có tu vi Độ Kiếp kỳ, làm sao xuyên qua trận này được?
Hơn nữa uy lực của sát trận này tựa hồ cũng quá mạnh đi, Độ Kiếp kỳ đỉnh phong đã là nhân vật có thực lực rất mạnh mẽ, vừa đi vào liền trực tiếp hóa thành tro bụi, không khỏi cũng quá khoa trương rồi.
- Đầu tiên ta có thể xác định, đám người vừa mới đi vào kia không nhất định là đã chết hết. Mặt khác chính là, tòa trận pháp này chỉ là một cái ảo trận.
Khóe miệng của Từ Khuyết giương lên, lấy ra một cái dây dài, bỗng nhiên vung một cái.
Xèo cái, dây thừng trong nháy mắt lướt về phía trong trận pháp.
Tiếp đó, dây thừng từ từ sa hóa trong mắt của mọi người, biến thành một tia tro bụi rơi xuống đất.
Nhưng lúc này, Từ Khuyết đột nhiên vung tay lên, bỗng nhiên túm lấy dây thừng, trực tiếp kéo sợi dây thừng đã biến mất một đoạn kia trở lại, cả sợi dây vẫn bình yên không tổn hại như trước.
- Hả? Chuyện... chuyện gì này?
- Quái lại, vừa rồi rõ ràng nhìn thấy sợi dây thừng này hóa thành tro tàn, sao đột nhiên lại không sao cả?
- Ảo trận? Chẳng lẽ những gì chúng ta nhìn thấy chỉ là một loại ảo giác?
Mọi người lập tức ngạc nhiên nghi ngờ nói.
Từ Khuyết gật gật đầu:
- Không sai, mắt thấy không nhất định là thật, nhưng loại ảo trận này cũng không nhất định không có nguy hiểm, các ngươi xem đám người vừa mới đi vào kia, đến bây giờ vẫn không có đi ra, sợ là lành ít dữ nhiều rồi, vì thế bây giờ ta và các ngươi làm một cuộc giao dịch.
- Giao dịch gì?
Đám cường giả Đế Cung hỏi.
Khóe miệng của Từ Khuyết giương lên:
- Chính là ta đến phụ trách phá giải trận này, nhưng con đường tiếp theo, phải do các ngươi đi ở phía trước.
Đám người Đế Cung vừa nghe thấy vậy, mặt lập tức biến sắc, nhíu mày.
Đây vẫn là muốn bắt bọn họ làm tốt thí, cho dù phá giải được trận này, nhưng trận pháp kế tiếp thì biết làm sao bây giờ?
- Đạo hữu, nơi này có nhiều tu sĩ như vậy, bắt chúng ta đi làm tốt thí, có thể là quá lãng phí hay không?
Một tên cường giả Đế Cung mở miệng nói, đồng thời ánh mắt quét về phía đám người Linh Tú Các và đám tán tu phía sau kia.
Đây là đang ám chỉ cho Từ Khuyết, đều có thể liên thủ đem những người kia làm tốt thí.
Con ngươi của Từ Khuyết híp lại, cười nói:
- Không, ta chính là muốn các ngươi phải làm tốt thí. Hơn nữa hình như các ngươi cũng không có quyền lựa chọn.
Đám người Đế Cung nghe vậy, sắc mặt lập tức đen lại.
Từ Khuyết nói không sai, bọn họ bây giờ căn bản là không có lựa chọn nào khác, nếu từ chối, Từ Khuyết sẽ ném bọn họ vào bên trong ảo trận, kết cục còn thảm hơn làm tốt thí rất nhiều.
Chí ít làm tốt thí còn có một chút hi vọng sống, nếu như tiến vào ảo trận, tử vong là chắc chắc, chỉ có điều khác nhau về mặt thời gian mà thôi.
- Đạo hữu, vì sao phải như vậy?
- Lẽ nào thật sự muốn buộc chúng ta cùng ngươi cá chết lưới rách sao?
- Đừng quên, chúng ta là người của Đế Cung, nếu ngươi làm như thế, tương lai rời khỏi Đăng Tiên Lộ, hậu quả e rằng không phải là ngươi có thể chịu đựng được.
Vài tên cường giả Đế Cung lúc này mở miệng nói, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Từ Khuyết.
Lông mày của Từ Khuyết nhíu lại:
- Kỳ thực cũng không sao cả, ta làm như vậy, nguyên nhân chủ yếu nhất chính là muốn hỏi các ngươi một vấn đề.
Vấn đề?
Đám cường giả Đế Cung ngẩn ra, nói:
- Đạo hữu muốn hỏi cái gì?
Từ Khuyết gật gật đầu:
- Kỳ thực ta muốn hỏi các ngươi, ta bắt các ngươi làm tốt thí, các ngươi có tức hay không, có tức hay không, liền hỏi các ngươi có tức hay không? Ha ha, có tức là được rồi, đều đi lên hết cho ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận