Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1204: Ai Ngông Cuồng

Xèo! Xèo!
Mười mấy bóng người mặc áo bào đen đều là phân thân của Từ Khuyết, trong đó chỉ có một đạo là Lôi Huyễn Thân nắm giữ sức chiến đấu.
Nhưng giờ phút này mười mấy bóng người đồng thời ra tay, cũng không phải là không có một chút xíu tác dụng nào, trước sau đều nắm giữ một tia thần hồn của Từ Khuyết chưởng khống, từng người tự chiến, đánh võ ấn, dẫn ra thiên địa linh khí, bắt đầu khởi động Khốn Sát Trận đã bày xuống bốn phía từ lâu.
- Tiểu bối ngông cuồng, điếc không sợ súng, giết bọn họ cho ta!
Lúc này, trên mặt của viện trưởng Lâm Thương Hà của Đỉnh Thiên Thư Viện xẹt qua sát ý hung tàn, trầm giọng quát lên.
Hơn mười cường giả Thiên Tiên cảnh, đều không hề nhúc nhích, trái lại hơn trăm tên cường giả Địa Tiên cảnh đều điều động, giết thẳng về phía Từ Khuyết cùng với đám phân thân.
Đây là một loại coi rẻ, đối phó với mười mấy tu sĩ Nhân Tiên cảnh, những cường giả Thiên Tiên cảnh cao cao tại thượng bọn họ, làm sao có khả năng tự mình ra tay.
Huống chi đám người kia mỗi người đều là đại lão của một phe thế lực, liên hợp ra tay đối phó với mấy tiểu bối, cho dù thắng, nếu bị truyền đi cũng rất mất mặt.
Nhưng phái ra cường giả Địa Tiên cảnh liền khác, phương diện số lượng liền bảo đảm được cục diện chiến đấu thắng lợi, truyền đi cũng sẽ không khó nghe, sẽ chỉ làm người cảm thấy Tạc Thiên Bang đang chịu chết.
"Ầm! Ầm! Ầm!"
Đột nhiên, mặt đất bốn phía vang lên từng tiếng nổ vang.
Hơn trăm tên cường giả Địa Tiên cảnh thậm chí còn chưa kịp cùng phân thân của Từ Khuyết chiến đấu, liền bị từng toà từng toà Khốn Sát Trận từ bên trong ngăn cách ra.
Tiếp đó, Từ Khuyết vung tay lên, "Vèo" một cái, trực tiếp lấy ra Lục Nhâm Địa Bàn.
- Lục Nhâm Địa Bàn!
Lâm Thương Hà lúc này gầm lên.
Tiên Khí này làm sao y có thể không biết, đây chính là Tiên Khí mà phó viện trưởng Mạc Thiên Cơ của Đỉnh Thiên Thư Viện bọn họ nắm giữ, uy lực cực kỳ mạnh mẽ, nhưng sau khi cho Sở Ngạo mượn, lại bị người của Tạc Thiên Bang ở bên trong Hoang Vực đoạt lấy.
Y không nghĩ tới, bây giờ cái Lục Nhâm Địa Bàn này lại rơi vào trong tay Từ Khuyết.
- Khà khà, lão gia hoả, ngày hôm nay ta sẽ để ngươi mở mang kiến thức một chút, các ngươi đưa Tiên Khí cho ta, đến cùng sẽ được ta phát dương quang đại đến mức độ nào.
Từ Khuyết cười to, trong tay đánh ra vài đạo pháp ấn phức tạp, chính là một chút da lông phong thuỷ m Dương Thuật học được lúc trước.
Mặc dù là da lông, nhưng lại cùng một nhịp thở với Lục Nhâm Địa Bàn này.
Như vậy cũng tốt, một cái chìa khoá rác rưởi, cái gì cũng không làm được, nhưng lại là then chốt để mở ra một cái bảo khố to lớn.
Phong Thuỷ m Dương Thuật của Từ Khuyết, tuy rằng cũng không tính là tiêu chuẩn thấp nhất để khởi động Lục Nhâm Địa Bàn, nhưng tương tự có thể phát huy ra một trong số những công năng của Lục Nhâm Địa Bàn, địa thế trận pháp.
- Ngươi biết thần toán thuật?
Lâm Thương Hà thấy thế, mặt lập tức biến sắc, cực kỳ kinh ngạc.
Bên trong Trấn Nguyên Tiên Vực, am hiểu thần toán thuật có thể đếm được trên đầu ngón tay, trong đó mạnh nhất liền chỉ có Mạc Thiên Cơ của Đỉnh Thiên Thư Viện bọn họ.
Nhưng bây giờ Từ Khuyết lại dễ như ăn cháo thôi thúc Lục Nhâm Địa Bàn, quả thật là làm cho y cảm thấy ngạc nhiên.
"Ầm!"
Lúc này, vài đạo pháp ấn của Từ Khuyết đã đánh ra toàn bộ, trong nháy mắt toàn bộ Lục Nhâm Địa Bàn hừng hực, tỏa ra ánh sáng óng ánh, tràn ngập bốn phía.
Mặt đất xung quanh bỗng nhiên nhúc nhích chuyển động, núi rừng giống như bị đổ nát, hơn trăm toà Khốn Sát Trận bị Từ Khuyết bố trí kỹ càng trước đây, vào đúng lúc này đồng thời vận chuyển, từng cái hóa thân làm mắt trận, cuốn đi lượng lớn linh khí xung quanh.
Ầm ầm!
Hư không phát ra một tiếng vang trầm thấp, sau đó ở dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người ở đây, 100 toà Khốn Sát Trận bắn vọt lên một chùm sáng thô to, phóng lên trời, ở giữa trời cao tụ tập thành một thể, như trăm ngôi sao tập hợp, hình thành một toà trận pháp lớn có sát khí bàng bạc, hướng bốn phía bao phủ ra, toả ra uy thế chấn động hồn phách mọi người, vô cùng khủng bố.
- Cái gì?
Sắc mặt của tất cả mọi người ở đây lập tức kịch biến.
Thậm chí là Lâm Thương Hà giờ phút này cũng khó có thể tin.
Đây là sức mạnh mà Lục Nhâm Địa Bàn phát huy ra?
Làm sao có thể?
Tuy rằng Lục Nhâm Địa Bàn có thể bày trận trong nháy mắt, nhưng cuối cùng cũng chỉ là một cái hạ phẩm Tiên Khí, dù cho Mạc Thiên Cơ ở thời kỳ cường thịnh cũng chưa từng phát huy được đến như vậy.
- Khà khà, lão gia hoả, ta đã sớm nói với các ngươi, đừng trêu chọc ta, nhưng các ngươi một mực không nghe, vì thế ngày hôm nay, ta liền để cho các ngươi nhìn rõ ràng, các ngươi hoàn toàn không biết gì về thực lực của Tạc Thiên Bang.
Cùng lúc đó, khóe miệng của Từ Khuyết nhếch lên một vệt sát ý lạnh lẽo, bàn tay đang giơ lên cao, mạnh mẽ hạ xuống.
Ầm!
Trong phút chốc, cả tòa địa thế trận pháp bị khởi động, 100 toà Khốn Sát Trận hóa thành mắt trận, điên cuồng rút lấy linh khí xung quanh, mà địa thế trận pháp lại điên cuồng lấy ra sức mạnh của mặt đất, hai thứ hợp nhất, biến ảo thành từng luồng từng luồng sát khí khủng bố, hội tụ thành biển rộng bàng bạc, giống như phô thiên cái địa hướng về phía trước tuôn tới.
- Không được, mau lui lại!
Sắc mặt của đám người bọn Lâm Thương Hà kinh biến, kêu lớn thành tiếng, đều lùi lại.
Nhưng hơn trăm tên cường giả Địa Tiên cảnh này, căn bản không kịp bỏ chạy, trong nháy mắt bị sát khí ngưng tụ thành biển rộng kia nuốt hết, bị từng đạo từng đạo sát khí sắc bén như dao chia cắt giải thể, xoắn thành mảnh vỡ tro tàn.
Nhưng chuyện này cũng không đáng kể chút nào, đối với mảnh sát khí dường như biển rộng này, hơn trăm tên cường giả Địa Tiên cảnh kia, vẻn vẹn chỉ giống như là món ăn khai vị trong biển lớn.
Sát khí khủng bố cuồn cuộn gào thét, điên cuồng hướng phía trước phóng đi, thậm chí sát khí sóng biển cuốn lên cao mấy trượng, tỏa ra thiên uy, mạnh mẽ chém xuống.
"Ầm!"
Một tên cường giả Thiên Tiên cảnh không kịp lao ra, bị sát khí sóng biển đập trúng tại chỗ, trong nháy mắt giống như con ruồi từ không trung rơi xuống.
- Aaa!!!
Y phát ra một tiếng kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng, thân thể ở bên trong sát khí dày đặc tróc ra vết thương lít nha lít nhít, trong nháy mắt máu thịt be bét, khiến cho người tê cả da đầu.
"Xèo!"
Lúc này, Lôi Huyễn Thân của Từ Khuyết xông lên đằng trước nhất, xoay tay bấm ra một đóa lục sắc Hỏa Liên, không chút do dự hướng tên cường giả Thiên Tiên cảnh kia quăng đi.
"Ầm ầm!"
Bên trong tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, cánh tay của tên cường giả Thiên Tiên cảnh kia bị nổ nát, phòng ngự mạnh mẽ trên người bị suy yếu đi mấy phần.
Mà điểm suy yếu ấy, trực tiếp dẫn đến y vô lực chống lại sát khí dày đặc trong địa thế trận pháp này, cả người bị thôn phệ trong chốc lát, cuối cùng "Ầm" một tiếng, bị nổ thành một đám mưa máu.
Cường giả Thiên Tiên cảnh, chết!
Tất cả mọi người ở đây đều nhìn thấy màn này, sắc mặt kịch biến, tâm thần rung mạnh.
Tần Tam Lập ở xa xa quan sát tình cảnh này, cùng với cường giả và các đệ tử của mấy thế lực lớn đều há hốc mồm, trợn mắt ngoác mồm.
Chẳng ai nghĩ tới, người của Tạc Thiên Bang lại đáng sợ như thế.
Vẻn vẹn chỉ là mười mấy thiên tài Nhân Tiên cảnh, sau khi liên thủ lại kinh khủng như vậy, trong nháy mắt chém giết hơn trăm tên cường giả Địa Tiên cảnh chưa nói, bây giờ còn đuổi theo mười mấy vị cường giả Thiên Tiên cảnh đánh, hơn nữa còn giết chết một tên cường giả Thiên Tiên cảnh trong đó.
Chuyện này nếu không phải là tận mắt nhìn thấy, đánh chết bọn họ cũng không tin.
- Từ Khuyết, dừng tay!
Lúc này, Lý lão chấp sự của Khí Tông cũng vừa lùi lại, vừa quát to.
Trong lòng y đã có một chút hối hận, thật sự đánh giá thấp thực lực của Tạc Thiên Bang, so với tình cảnh bây giờ, y phát hiện lúc trước bị Từ Khuyết trộm đi những tài liệu luyện khí trong Luyện Khí Tháp kia, chỉ có thể tính là chuyện lông gà vỏ tỏi.
Nhưng bây giờ, vì chút chuyện lông gà vỏ tỏi này, phân đà của Khí Tông bọn họ bị hủy, liền vị chấp sự là y đều có nguy hiểm đến tính mạng.
- Dừng CM ngươi!
Từ Khuyết mặt lạnh đáp lại, vô cùng hung hăng, tiếp tục bấm lên lục sắc Hỏa Liên, phối hợp địa thế trận pháp, tiến hành truy sát.
- Tiểu bối, đủ rồi!
Đột nhiên, một đạo âm thanh uy nghiêm giống như ở ngoài cửu tiêu, đột nhiên buông xuống.
Cũng chỉ có âm thanh, khí thế đó liền để cho địa thế trận pháp mà Từ Khuyết bày xuống, bỗng nhiên chấn động lung lay, suýt chút nữa bị vỡ nát.
- Kim Tiên cảnh?
Mặt của Từ Khuyết lập tức biến sắc, trong tròng mắt tràn đầy vẻ nghiêm nghị.
Chuyện hắn lo lắng vẫn đến rồi, vị cường giả Kim Tiên cảnh kia, cuối cùng vẫ ngồi không yên.
- Thấy được thì thôi, chớ ngông cuồng quá mức, bằng không diệt Tạc Thiên Bang của ngươi!
Lúc này, đạo âm thanh không biết từ chỗ nào truyền đến kia, giống như thần lôi vang vọng xung quanh, đập ầm ầm ở trong lòng mọi người.
- Ồ, diệt Tạc Thiên Bang ta? Xem ra là ngươi khá là ngông cuồng đấy?
Từ Khuyết quát lạnh một tiếng, vẫn chưa ngừng tay, trái lại càng thêm điên cuồng đánh ra vài đạo thủ ấn, phát huy địa thế trận pháp đến mức tận cùng.
Hắn đã sớm biết có Kim Tiên cảnh ở đây, như thế nào lại không có chuẩn bị?
Nếu đã nói là muốn khiến Đỉnh Thiên Thư Viện cùng Khí Tông xoá tên khỏi Trấn Nguyên Tiên Vực, vậy thì phải nói được là làm được!
Về phần Kim Tiên cảnh?
Ha ha, ta giết người xong liền chạy, có thể làm khó dễ được ta sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận