Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1309: Lời Đồn Dừng Với Trí Giả

"Hítttt!"
Trong chốc lát, toàn trường chỉ còn sót lại một mảnh tiếng hít vào.
Bất kể là tán tu ở đây hay là Bạch Thải Linh, hoặc là bà lão Thái Ất Chân Tiên kia, đều trừng lớn hai con mắt nhìn Từ Khuyết, tràn ngập sợ hãi.
Biết chuyện của Thiên Cung Viện cũng không có nhiều người, nhưng đến thực lực cùng trình độ giống như bọn họ, như thế nào lại chưa từng nghe nói qua chuyện tiền thân của Thiên Cung Thư Viện?
Năm đó kế tiếp Thần Linh thời đại, thời đại Tiên Đế phồn hoa đến thời kì mạt pháp, thế lực Thiên Cung Viện chí cường ở Thiên Châu, các đệ tử ở trong một đêm chết đi, các đại trưởng lão cùng lâu chủ kể cả viện trưởng, đều biến mất không còn tăm tích, trở thành huyền án.
Sau đó Thiên Cung Thư Viện do một vị đệ tử ngoại môn bị xoá tên, quật khởi ở Thiên Châu, tạo dựng lên Thiên Cung Thư Viện, lấy thứ này gửi lời chào cùng kỷ niệm Thiên Cung Viện.
Nhưng bây giờ, ông lão này lại nói, năm đó hắn tiêu diệt Thiên Cung Viện?
Vậy thực lực của hắn, chẳng phải là. . . Tiên Đế?
Nghĩ đến chỗ này, tâm thần của tất cả mọi người đều rung mạnh, cực kỳ ngơ ngác.
Bọn Husky và Đoạn Cửu Đức cũng hoàn toàn há hốc mồm, ngơ ngác nhìn Từ Khuyết, trên mặt viết một chữ lớn: Phục!
Chỉ có thể là phục thôi! Sao có thể không phục được?
Trang bức đến mức độ này, quả thực là không có ai, con hàng này khiêu khích Thiên Cung Thư Viện cũng thôi đi, lại còn tự xưng là đã diệt môn Thiên Cung Viện, chuyện này thực sự có điểm lợi hại.
Chỉ có Mạc Quân Thần lộ vẻ ngơ ngác cùng mơ hồ, sững sờ ở tại chỗ.
Từ Khuyết diệt Thiên Cung Viện khi nào? Không đúng, đừng nói là Thiên Cung Viện, liền ngay lúc Thiên Cung Thư Viện thành lập, con hàng này căn bản còn chưa xuất thế.
Lá gan của tên này cũng quá to lớn, lại dám nói ra những lời này?
Nhưng mà. . .
Mạc Quân Thần sau khi nhìn vẻ mặt kinh ngạc tin là thật của mọi người ở đây, nội tâm cũng không khỏi cảm thấy quái lạ, tại sao tình cảnh này lại quen mắt như vậy?
Cuối cùng, ở trong ánh mắt ngơ ngác của mọi người, Từ Khuyết vẫy tay, ra hiệu cho Bạch Thải Linh nên trở về rồi.
Đoàn người ngang trời mà đi, lên Truyền Tống Trận, nhiều lần chuyển đổi, chạy về Dao Trì.
Dọc theo đường đi, Từ Khuyết cũng kiểm tra điểm trang bức một chút, dĩ nhiên đã đạt tới gần hai triệu điểm.
Tuy rằng lúc đối kháng với không gian thần cách, hắn triển khai mấy lần Bức Vương Thối, nhưng sau đó hầu như cũng đã kiếm lại, đặc biệt lúc cùng Y Đan chiến một trận, nhiều tên đệ tử ở đó đều bị dọa sợ, ngược lại mang lại điểm trang bức cho Từ Khuyết.
Sau khi từ trong di tích đi ra, một phen nói linh tinh của hắn, càng là cuồng thu thêm mấy trăm ngàn điểm trang bức nữa, vô số tu sĩ ở đây bị lời nói của hắn làm cho khiếp sợ, kể cả vị Thái Ất Chân Tiên của Dao Trì kia, vô hình trung cũng tràn ngập kính nể đối với Từ Khuyết.
Cho dù ở trên đường chạy về Dao Trì, sức ảnh hưởng của phen nói chuyện kia của Từ Khuyết vẫn đang khuếch tán, dọc theo đường đi điểm trang bức còn đang không ngừng tăng cao.
Điều này làm cho mặt Từ Khuyết không khỏi treo đầy nụ cười, lần trang bức này thật là đáng giá, còn sẽ có hậu quả gì không, đó đều là chuyện sau này, quan tâm làm gì.
Sau mười mấy ngày, đoàn người thuận lợi trở lại Dao Trì.
Từ Khuyết hưởng thụ được đãi ngộ, cũng lập tức trở nên không giống, Bạch Thải Linh tuy rằng không nói gì, nhưng cũng sắp xếp cho hắn gian phòng càng to lớn hơn, so với chỗ ở lúc trước còn rộng rãi xa hoa hơn, hiển nhiên trong ngày thường những gian phòng này đều được dùng để tiếp đón những đại nhân vật của các thế lực lớn khác, bây giờ Từ Khuyết cũng "đúng quy cách" rồi.
Husky và Đoạn Cửu Đức cũng bởi vậy mà được phúc, Dao Trì không chỉ không có tính toán với chuyện bọn họ gây ra lúc trước, đều cho bọn họ đãi ngộ không tệ, hầu như là gọi là đến, có cầu tất ứng.
Điều này làm cho Husky và Đoạn Cửu Đức trong nháy mắt bành trướng, mỗi ngày đều lộ ra vẻ vênh vang đắc ý, ở bên trong Dao Trì nghênh ngang đi dạo, nghiễm nhiên là ra vẻ xem Dao Trì như là địa bàn của mình rồi.
Nhưng mà Mạc Quân Thần lại ngồi không yên, mấy ngày nay càng nghĩ càng thấy là không đúng.
Thời gian từ Địa Châu đến Thiên Châu cũng không ngắn, nhưng mỗi lần bọn Từ Khuyết không phải là đang chạy trốn thì chính là dựa vào dao động mới có thể tiếp tục sống, lúc trước đã nói là có trăm vạn bang chúng, đến nay một bóng người đều không thấy.
Càng quan trọng chính là lời nói của Từ Khuyết ở ngoài di tích chiến trường, khiến cho y rất là bất an.
Khiêu khích Thiên Cung Thư Viện, còn ôm đồm vụ án Thiên Cung Viện diệt môn ở trên người, đây nhất định là đã gây ra đại sự, dù sao bản thân chuyện kia lúc trước liền đã rất quỷ quái, cho đến ngày nay đều không có ai dám tùy ý nói đến.
Nhưng sau khi nhớ tới một tầng thân phận khác của Từ Khuyết, Mạc Quân Thần mới miễn cưỡng bình tĩnh lại.
Từ Khuyết đã từng nói, hắn là thiên tuyển chi tử, nắm giữ Thái Ất Thiên Thư, đồng thời vị đạo lữ kia còn là Nam Lâu lâu chủ của Thiên Cung Viện, Hiên Viên Uyển Dung.
Bây giờ Từ Khuyết dám nói ra loại lời mạnh miệng này, Mạc Quân Thần cảm thấy hắn hẳn là có bố cục, bằng không đường đường một đời bang chủ, làm sao sẽ làm ra loại chuyện hoang đường như thế này.
Đêm đó, Husky đề nghị làm một nồi lẩu, chỉ có người mình tham dự.
Mạc Quân Thần vốn muốn từ chối, nhưng không ngăn nổi các loại nghi hoặc trong lòng, cuối cùng vẫn là gõ cửa phòng Từ Khuyết, Husky và Đoạn Cửu Đức cùng với Liễu Tĩnh Ngưng cũng đã ở trong phòng Từ Khuyết nổi lửa ăn lẩu, tán gẫu đến mức rất vui vẻ.
Đoàn người ăn uống no đủ, Mạc Quân Thần mới có chút chần chờ, nhìn về phía Từ Khuyết, hỏi ra trong lòng nghi ngờ.
- Từ bang chủ, ngài trước đây ở ngoài di tích nói tới lời nói kia, đến cùng là thế nào?
Nội tâm của y càng nghiêng về kết luận đó là bố cục của Từ Khuyết, dù sao ở trong mắt y, Từ Khuyết là một người thông minh yêu nghiệt và thiên tài.
Từ Khuyết lại sững sờ:
- Ta đã nói cái gì ở ngoài di tích?
- . . .
Mạc Quân Thần lập tức trừng to mắt, y có thể thấy, con hàng này là thật sự quên rồi.
- Đậu phộng, tiểu tử, ngươi nói rồi mà còn có thể quên? Ngươi nói ngươi diệt Thiên Cung Viện, còn khiêu khích Thiên Cung Thư Viện.
Husky vừa uống rượu, vừa hùng hùng hổ hổ nói, hiển nhiên đã có chút say rượu.
Lúc này Từ Khuyết mới nghĩ ra, cười nhạt một tiếng:
- Hóa ra là câu nói kia hả, không có gì không có gì, chỉ là tùy tiện nói một chút, Mạc hộ pháp không cần để ý.
Tùy tiện nói một chút?
Mạc Quân Thần suýt chút nữa từ trên ghế ngã sấp xuống, chuyện như vậy há lại có thể tùy tiện nói một chút?
Lúc này sắc mặt của y ngưng lại, trịnh trọng nói:
- Từ bang chủ, việc này thực sự rất nghiêm trọng, không thể đùa đâu, lời nói này của ngươi truyền đi, nhất định sẽ có ảnh hưởng rất lớn, vạn nhất thật sự có tồn tại bên trên Tiên Vương, thậm chí là một vị Tiên Đế còn sống sót, sợ là Tạc Thiên Bang chúng ta liền nguy hiểm rồi.
- Sợ cái rắm gì!
Husky lập tức vỗ bàn đứng dậy, quát to:
- Tiên Vương Tiên Đế cái gì, dám ra đây, bản thần tôn là người thứ nhất diệt bọn họ!
- Không sai, Tạc Thiên Bang chúng ta không có gì phải sợ. Trước đây chúng ta đi đến chỗ nào đều bị chèn ép, như bây giờ không phải rất tốt sao, rốt cục có thể kiên cường đi lên, Tạc Thiên Bang trâu bò, Husky lão sư, cụng ly!
Đoạn Cửu Đức cũng nâng rượu ủng hộ Husky.
- Khuyết ca yên tâm bay, Husky vĩnh viễn đi theo! Cụng ly!
Husky cũng cầm bầu rượu lên, cùng Đoạn Cửu Đức đụng một cái, uống một hơi cạn sạch, rất là tiêu sái.
Mạc Quân Thần trừng to mắt, há mồm còn muốn nói điều gì.
"Tùng tùng tùng!"
Đột nhiên, một trận tiếng gõ cửa dồn dập vang lên.
Một vị nữ đệ tử Dao Trì đứng ở ngoài cửa, lo lắng nói ra:
- Từ lão, không tốt, lời nói lúc trước của ngài đã truyền tới Tử Vi Tiên Vực, viện trưởng của Thiên Cung Thư Viện tự mình lên tiếng đáp lại, tựa hồ như là đã nổi giận rồi.
- Cái gì?
Mấy người trong phòng lập tức cả kinh, nhìn lẫn nhau.
Husky cũng lập tức mở cửa phòng ra, trợn mắt nói:
- Chuyện ra sao, nói rõ ràng nghe?
Nữ đệ tử kia vội vàng đáp:
- Viện trưởng của Thiên Cung Thư Viện nói, năm đó việc của Thiên Cung Viện có ẩn tình khác, cũng không phải là bị người diệt môn, nói Từ lão là kẻ lừa đời lấy tiếng, bất kính đối với Thiên Cung Viện, muốn khiến Từ lão trả giá lớn vì lời nói của mình.
"Ầm!"
Lúc này Từ Khuyết vỗ bàn một cái, từ trên ghế đứng lên, quát to:
- Viện trưởng Thiên Cung Thư Viện được lắm, dám nói ra những lời này, thật sự cho là lão phu dễ bắt nạt phải không? Đi, bây giờ chúng ta liền đi tìm y tính sổ!
Nói xong, hắn dắt tay Liễu Tĩnh Ngưng, cất bước liền đi ra ngoài.
Husky và Đoạn Cửu Đức vừa nhìn thấy không thích hợp, cũng vội vàng thu dọn nồi lẩu trên bàn, cùng Mạc Quân Thần theo sát Từ Khuyết mà đi.
Nữ đệ tử Dao Trì kia lộ ra vẻ kinh ngạc, nàng chỉ là thay thế Bạch Thải Linh đến truyền lời, đám cao tầng của Dao Trì cũng đang thảo luận việc này.
Nhưng Từ Khuyết lại trực tiếp dẫn người rời khỏi Dao Trì, khí thế hùng hổ nói muốn đi tìm Thiên Cung Thư Viện tính sổ, điều này làm cho nàng có chút không biết làm sao, lại không dám đi ngăn cản, cuối cùng cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn đoàn người Từ Khuyết rời đi.
Chờ cao tầng của Dao Trì kịp phản ứng lại, ai cũng không tìm được bóng dáng bọn Từ Khuyết nữa rồi.
Nhưng mà buổi tối hôm đó, Từ Khuyết xuất hiện ở khu vực biên giới của Thiên Tướng Tiên Vực, gây nên một mảnh rối loạn.
Hắn nghĩa chính ngôn từ hướng bên ngoài đáp lại:
- Lão phu từ trước đến giờ dám làm dám chịu, nhưng câu nói rằng đã diệt Thiên Cung Viện, lão phu tuyệt đối chưa từng nói qua. Ở đây, lão phu đại biểu Tạc Thiên Bang, biểu thị khiển trách mãnh liệt cùng kháng nghị nghiêm trọng đối với những người truyền bá lời đồn kia. Lời đồn dừng với trí giả, hi vọng mọi người không nên nghe sai đồn bậy, có chuyện gì, xin mời tìm Husky!
Bạn cần đăng nhập để bình luận