Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1183: Lòng Dạ Ta Quá Mềm Yếu

"Phốc!"
Trong nháy mắt, một tu sĩ phun nước tại chỗ.
Những người còn lại thì trừng lớn hai mắt, vẻ mặt mờ mịt ngơ ngác.
Tình huống này là thế nào?
Heo nhỏ?
Đại bại hoại?
Đây chính là lời thô tục để đem ra mắng người?
- Ta XXX!
- Tạc Thiên Bang cuối cùng cũng xuất hiện một người lương thiện, thật không hổ là Trần Thiện Nhân.
- Thế này cũng quá thiện lương đi, ngay cả mắng người cũng không biết, còn dám đến Khí Tông gây phiền phức?
- Chu Khôn Vĩ ta phục rồi!
- Chu Viêm ta cũng phục rồi!
Tất cả mọi người đều cảm thấy không còn gì để nói, dù sao căn cứ vào các đại sự tích từ khi Tạc Thiên Bang xuất hiện tới nay, tất cả mọi người đều cho rằng đêm nay sẽ là một cảnh tượng kinh thiên động địa, ai nghĩ tới kết quả lại thành như thế.
Đánh không lại thì đổi thành mắng người, mọi người có thể tiếp thu, nhưng ngay cả mắng người cũng không được, vậy thì thật sự rất vô vị.
Cùng lúc đó, bên trong phân đà Khí Tông.
Hơn mười cường giả Địa Tiên cảnh đang ngồi bên trong phòng nghị sự, dùng thần hồn quan sát mọi chuyện ở bên ngoài, giờ khắc này cũng không nói gì mà nở nụ cười.
- Đã sớm nói rồi, không cần để ý tới đám Tạc Thiên Bang kia, chẳng qua chỉ là một đám hề nhảy nhót mà thôi.
- Ha ha, thực là buồn cười.
- Ngoại giới đồn đại về bọn họ, không khỏi cũng quá mức khoa trương đi, những người này dựa vào cái gì mà chiếm lĩnh Bán Bảng?
- Đáng tiếc mấy vị chấp sự đều đang luyện khí, không thể quấy rối, bằng không gọi bọn họ ra xem chút trò vui, khẳng định cũng sẽ cười ra tiếng.
- Thôi thôi, chút chuyện nhỏ này cứ để những tiểu bối kia đi giải quyết đi.
- Nhưng nói đi cũng phải nói lại, từ mấy canh giờ trước, ta luôn cảm thấy tâm thần có chút không yên, không biết có phải có quan hệ với Tạc Thiên Bang không.
- Tâm thần không yên? Ha ha, thôi đi, dù tâm thần không yên như thế nào đi nữa, cũng không thể có quan hệ với Tạc Thiên Bang được.
- Đúng vậy, chẳng lẽ bọn họ còn có thể đánh nổ chúng ta hay sao?
- Ha ha ha!
Cuối cùng, hơn mười cường giả Địa Tiên cảnh đều ầm ầm cười to, hoàn toàn không coi Từ Khuyết là uy hiếp.
. . .
Giờ khắc này, bên ngoài Khí Tông.
Thanh niên một thân một mình đi ra, đang nhìn Từ Khuyết cười, trên mặt đều là vẻ trêu tức cùng xem thường, so với lúc trước còn đậm hơn.
- A, đây chính là thứ mà Tạc Thiên Bang các ngươi muồn đòi lại?
Thanh niên kia lạnh giọng cười nói.
Khoảng thời gian này, trong Khí Tông bọn họ thỉnh thoảng cũng sẽ lấy Tạc Thiên Bang ra để trêu đùa, thậm chí còn đánh cược lẫn nhau là Tạc Thiên Bang có dám tới cửa hay không, sau khi tới cửa sẽ làm ra chuyện gì.
Tình huống hiện tại như thế, bất luận người nào trong bọn họ đều đoán không ra.
- Đúng, Tạc Thiên Bang chúng ta hành sự, luôn luôn đều là tiên lễ hậu binh, mỗi người chúng ta đều thực hiện nếp sống văn minh, tố chất cao, đồng thời không thích nói lời thô tục.
Từ Khuyết gật gật đầu, cười nói.
- Tiên lễ hậu binh?
Thanh niên của Khí Tông không nghe nửa câu sau của Từ Khuyết, khóe miệng cong lên thành vẻ châm chọc, cười lạnh nói:
- Ta ngược lại rất muốn nhìn xem các ngươi tiên lễ hậu binh như thế nào.
- Ồ, nhưng mà lễ ta còn chưa làm xong đâu, nhanh như vậy đã muốn vào thẳng vấn đề rồi sao?
Từ Khuyết hiếu kỳ hỏi.
- Khí Tông ta xem thường lễ của các ngươi.
Khí Tông thanh niên cười lạnh nói.
- Ồ, không nghĩ tới các ngươi lại gấp như thế, đã nói toàn bộ tình cảnh có 60 phút, trò vui mới được 59 phút mà thôi. Tính toán một chút, nếu không thích khởi động, vậy ta sẽ tiến quân thần tốc đi.
Từ Khuyết nói, ung dung lùi lại phía sau mấy bước.
Thanh niên Khí Tông lắc lắc đầu, trên mặt luôn mang theo nụ cười lạnh, y rất muốn nhìn xem, tiểu tử chỉ có tu vi Nhân Tiên cảnh sơ kỳ này, ngay cả mắng người đều không biết, có thể ở ngoài cửa Khí Tông bọn họ gây ra trò gian gì.
"Hắc!"
Lúc này, Từ Khuyết bỗng trầm giọng hét một tiếng, một chân giẫm xuống đất, một tay chỉ trời, hô lớn:
- Tiên phúc vĩnh hưởng, thọ cùng trời đất, thiên thu vạn tái, nhất thống Tiên giới, Tạc Thiên Bang Trâu Bò!
Vừa dứt lời, Từ Khuyết đột nhiên chỉ tay về phía Khí Tông, đầu ngón tay ngưng tụ ra một tia sáng, trong nháy mắt bắn về cửa lớn Khí Tông.
"Ầm!"
Ngay sau đó, một tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa, cùng với sát khí ngập trời, trong khoảnh khắc nổi lên.
Từ Khuyết bày xuống mấy chục toà Khốn Sát Trận, giá trị hơn một triệu điểm trang bức, lúc này hoàn toàn bị dẫn động, sát khí cũng dâng lên, mười đóa lục sắc Hỏa Liên giấu bên trong Khốn Sát Trận lập tức mở ra toàn bộ hỏa lực, ầm ầm nổ tung.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Từng tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc, khiến cho phân đà Khí Tông khí thế hùng vĩ, lập tức bị nhấn chìm trong biển lửa.
Thanh niên Khí Tông đứng ở cửa, lúc này vẻ mặt dại ra, đầu óc trống rỗng, một chút phản ứng cũng không có, trong nháy mắt bị sóng khí đáng sợ đánh thành tro bụi, hôi phi yên diệt trong biển lửa nóng rực.
Sau đó, bên trong phân đà Khí Tông truyền đến từng tiếng kêu sợ hãi, tiếp theo tất cả đều biến thành tiếng kêu thảm thiết.
- A!
- A a a!
Từng tiếng kêu thảm thiết giống như một thanh đao xé rách màn đêm yên tĩnh.
Có vài tên cường giả Địa Tiên cảnh cả người chảy máu, điên cuồng từ bên trong lao ra, nhưng không chạy được vài bước, trong nháy mắt bị Khốn Sát Trận đánh trở lại, sát khí cực kỳ mạnh mẽ, như từng chuôi lợi kiếm vô hình, xuyên qua thân thể của bọn họ, đánh bọn họ vào biển lửa, đốt thành tro.
"Hítttt!"
Đám tu sĩ vây xem bên ngoài Khí Tông đều dồn dập hít vào một ngụm khí lạnh, trợn mắt ngoác mồm, vẻ mặt ngây ngốc.
Tất cả mọi người đều há hốc mồm, hoàn toàn không nghĩ tới Từ Khuyết mới chỉ tay như thế, lại gây ra lực phá hoại kinh khủng như vậy.
Trọng điểm là trước khi hắn chỉ tay, bất kể là giậm chân chỉ trời hay hô khẩu quyết, toàn bộ quá trình rõ ràng đều không xuất hiện bất kỳ chút sóng linh khí nào, mãi đến tận lúc cuối cùng mới đánh ra một tia Tiên Nguyên, lại tạo thành lực sát thương kinh khủng như thế, quả thực kinh thiên địa khiếp quỷ thần.
- Đây đúng là Nhân Tiên cảnh sơ kỳ sao?
- Uy lực cỡ này, có thể so với cường giả Thiên Tiên cảnh rồi.
- Trời ạ!
Tất cả mọi người đều cất tiếng thán phục cùng ngơ ngác, khó có thể tin.
Mà giờ khắc này, toàn bộ phân đà Khí Tông đã sớm bị biến thành một vùng phế tích, vô số vách tường kiên cố trở thành đống đổ nát, từng mảng sụp đổ, ở trong đó có vô số người chết đi, tiếng kêu thảm thiết từ nhiều đến ít, cuối cùng không còn động tĩnh.
Cuối cùng, trong biển lửa mới vang lên vài tiếng rống giận dữ.
- Vô sỉ!
- Tiểu súc sinh, ngươi muốn chết!
Vài tiếng gầm như hồng chung, vô cùng vang dội, giống như từng thanh búa tạ đánh vào tinh thần mọi người, khiến màng nhĩ mọi người đau đớn.
Đây là cường giả Thiên Tiên cảnh phẫn nộ rít gào, nếu không có mấy chục toà Khốn Sát Trận, e rằng chỉ bằng vào tiếng gào này, đã đủ để chấn động đến mức đám tu sĩ Bán Tiên cảnh ở đây bị mất mạng tại chỗ.
Nhưng bởi vì Từ Khuyết đã bày xuống Khốn Sát Trận, số lượng nhiều đến mức khiến người ta tê cả da đầu, vài tên cường giả Thiên Tiên cảnh, trong khoảng thời gian ngắn cũng khó có thể lao ra.
- Haiz, cuối cùng vẫn là do lòng dạ ta quá mức mềm yếu, còn còn mấy tên Thiên Tiên cảnh, thực sự không hạ thủ được, Tạc Thiên Bang không nên để cho ta tới, hẳn nên để lãnh huyết vô tình tới đây mới thích hợp.
Lúc này, Từ Khuyết đột nhiên lại thở dài, lắc đầu nói ra, vẻ mặt tự trách.
Tất cả mọi người nghe xong, suýt chút nữa đã phun máu ra ngoài.
Một mình ngươi chỉ có tu vi Nhân Tiên cảnh sơ kỳ, đánh chết nhiều cường giả Nhân Tiên cảnh cùng Địa Tiên cảnh như vậy, còn dám nói lòng dạ mềm yếu?
Mẹ nhà nó, nếu như thế mà là lòng dạ mềm yếu, vậy người "lãnh huyết vô tình" trong miệng ngươi sẽ tàn nhẫn biết bao?
"Ầm!"
Lúc này, trên bầu trời đột nhiên phát ra một tiếng vang thật lớn, sau đó một mảnh hừng hực huy mang trở nên sáng ngời, ánh sáng phân tán, rọi sáng đêm đen.
- Thiên Đỉnh Bảng?
Từ Khuyết nhất thời ngẩn ra, có chút mơ hồ.
Sau đó, hai mắt hắn nhất thời trở nên sáng ngời, vui vẻ nói:
- Hóa ra giết người. . . cũng có thể tiến vào Thiên Đỉnh Bảng?
Vèo!
Sau một khắc, song chỉ Từ Khuyết ngưng lại, lập tức ở trên huy mang trống không trước mắt này lưu lại danh hiệu của mình.
Rồi hắn lập tức bóp vỡ Thần Hành Độn Tẩu Phù, trực tiếp trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, biến mất không còn tăm hơi,
Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn danh sách trên không trung này, tâm trạng ngổn ngang trong gió.
Thiên Đỉnh Bảng (Nhân Bảng):
Người thứ nhất: Tạc Thiên Bang Lòng Dạ Mềm Yếu.
Người thứ hai: Tiêu Phong Vân.
Người thứ ba: Thường Hoan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận