Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 824: Ngươi Không Biết Gì Về Sức Mạnh Của Ta

Vào hôm trước, nếu gặp phải một vị cường giả Đại Thừa kỳ tối đỉnh tràn ngập địch ý như thế, Từ Khuyết có lẽ sẽ không chút do dự thả ra vài câu hung ác, sau đó xoay người liền chạy trốn.
Nhưng bây giờ hắn đã thành công bước vào cảnh giới Hợp Thể kỳ, đồng thời dung hợp cùng đạo thân, thực lực tăng vọt.
Càng quan trọng hơn chính là hắn vừa mới mở ra được một tấm Kim Cương Bất Bại Phù cùng với mũ tha thứ.
Mặc kệ như thế nào, đây đều là cục diện thắng chắc.
Kim Cương Bất Bại Phù cho ta vô địch 5 giây, trực tiếp lấy công kích đánh với ngươi, ngươi chơi được ta?
Dù gì nếu ta đội mũ tha thứ cho ngươi, để ngươi tha thứ cho ta, ngươi còn có thể làm gì ta?
- Tạc Thiên Bang Lý Bạch, ngươi thật là to gan!
Lúc này Tần Vệ đã lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Từ Khuyết, trầm giọng trách mắng.
Một luồng uy thế bàng bạc từ trên người y tuôn ra, ý đồ làm Từ Khuyết kinh sợ.
Nhưng mà Từ Khuyết giống như không có chuyện gì, cà lơ phất phơ đứng ở tại chỗ, một tay ngoáy lỗ tai nói:
- Được rồi, loại hạ mã uy không đủ tư cách này đối với ta vô dụng, lời nhảm đừng nói nữa, muốn đánh thì đến đây.
Nói xong, còn giống như khiêu khích hướng về Tần Vệ ngoắc ngoắc ngón tay.
Sắc mặt của Tần Vệ lập tức âm trầm, đường đường cường giả Đại Thừa kỳ đỉnh phong, một đời tướng soái, há có thể cho phép một tiểu bối Luyện Hư kỳ bất kính như thế?
- Hả?
Đột nhiên, biểu hiện của Tần Vệ khẽ động, con ngươi nhìn chằm chằm vào Từ Khuyết, hơi cảm thấy kinh hãi nói:
- Ngươi tiến vào Hợp Thể kỳ tầng hai lúc nào thế?
Đêm qua gặp mặt mới là Luyện Hư kỳ đỉnh phong, ngày hôm nay đã là Hợp Thể kỳ tầng hai, ăn tiên dược cũng không thể nhanh như vậy chứ?
- Ta thân là người của Tạc Thiên Bang, muốn đột phá liền đột phá, chuyện này có gì kỳ quái sao? Sợ là người còn chưa va chạm với xã hội nhiều đi?
Từ Khuyết nhàn nhạt nở nụ cười.
- Nếu không ngươi bái vào làm môn hạ của ta, lấy thực lực cảnh giới của ngươi, ta có thể cân nhắc thu ngươi làm bang chúng ký danh của Tạc Thiên Bang.
- Làm càn!
Tần Vệ lập tức thét lớn, tức giận ngập trời bao phủ ra.
Nguyên bản y là đến tìm Từ Khuyết để tính sổ, một bụng tức giận, ai ngờ rằng cái tên này sắp chết đến nơi còn dám hung hăng như vậy.
Ầm!
Cường giả Đại Thừa kỳ tối đỉnh ra tay, tất nhiên là kinh thiên động địa.
Toàn bộ hư không bị một chưởng của y xuyên qua, không khí bốn phía đọng lại, giống như thiên địa vạn vật đều thần phục y, sức mạnh kinh khủng nhằm thẳng phía Từ Khuyết.
- Ha, đúng lúc... ta muốn thử xem Đại Thừa kỳ đỉnh phong đến cùng lợi hại tới mức nào.
Từ Khuyết nở nụ cười, dưới chân đột nhiên đạp ra tảng lớn lôi điện, thân hình bỗng nhiên nhảy lên.
Tuy thần sắc hắn ung dung, nhưng trong lòng một chút cũng không dám thả lỏng, thân pháp Tam Thiên Lôi Động triển khai đến mức tận cùng mới miễn cưỡng tránh ra một chưởng hời hợt này của Tần Vệ.
Nhưng ngay sau đó, chỉ nghe "Vèo" một tiếng, Tần Vệ chẳng biết lúc nào đã xuất hiện ở trên đỉnh đầu Từ Khuyết, phong tỏa đường đi của hắn.
- Ngươi hoàn toàn không biết gì về sức mạnh của Đại Thừa kỳ cả.
Tần Vệ từ không trung nhìn xuống, lạnh như băng nói.
Sau đó, hai tay nhẹ giương lên.
Ầm!
Linh khí bốn phía trong nháy mắt bị lấy ra hết sạch, hoàn toàn tụ tập ở bên trên song chưởng của y, hóa thành một vầng sáng vẩn đục.
- Hỗn Nguyên Vô Trần!
Trong miệng y nhẹ nhàng đọc ra, giống như thần minh đang thầm thì, khí thế bàng bạc, song chưởng vung ra.
Vầng sáng vẩn đục trên không trung, trong khoảnh khắc lao nhanh về hướng Từ Khuyết.
- Đối chọi pháp quyết, ta chưa từng biết sợ ai! Xem Bức Bương Quyền của ta!
Từ Khuyết trầm giọng hét một tiếng, tay nắm thành quyền, cấp tốc đánh về phía trước.
Ầm!
Hư không lập tức chấn động, một kim quyền to lớn đột nhiên hiện ra, nhằm thẳng về phía vầng sáng vẩn đục kia của Tần Vệ.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ mạnh kịch liệt, vang vọng xung quanh, ánh vàng cùng vầng sáng vẩn đục đều nổ tung, tràn ngập toàn bộ bầu trời.
Cả người Từ Khuyết bị nổ bay đẩy lui, trực tiếp rơi xuống mặt đất.
Trái lại Tần Vệ, tay áo vẫn bay bay đứng ở trên không trung như trước, ánh mắt lạnh lùng nhìn xuống Từ Khuyết.
- Thật không hổ là Đại Thừa kỳ đỉnh phong.
Sắc mặt của Từ Khuyết bắt đầu trở lên nghiêm nghị, vừa nãy hắn vận dụng Bức Vương Quyền 5000 điểm trang bức, không nghĩ rằng chỉ có thể không phân cao thấp cùng pháp quyết của Tần Vệ.
Phải biết, bây giờ hắn đã bước vào Hợp Thể kỳ, đạo uẩn không hề tầm thường, bây giờ một quyền 5000 điểm trang bức có thể so với một quyền hơn vạn điểm trang bức lúc trước.
- Ngươi cũng chỉ có điểm ấy năng lực thôi sao?
Lúc này, Tần Vệ trên không trung lạnh lùng mở miệng, khí thế hùng hổ doạ người.
Từ Khuyết sờ sờ chóp mũi, khóe miệng nhếch lên một vệt ý cười:
- Vừa nãy chỉ là dùng hai thành công lực, bây giờ, con mẹ nó ta liền để ngươi thử năm phần mười công lực!
Nói xong, Từ Khuyết giơ quả đấm lên, trực tiếp vận dụng 20 ngàn điểm trang bức.
Ầm!
Năm ngón tay hắn lập tức bắn toé ra từng sợi ánh sáng óng ánh, giống như sức mạnh vạn cân, trực tiếp đánh về phía trước.
Một quyền ảnh to lớn màu vàng tràn ngập khí tức cuồng bạo, trong nháy mắt ngưng tụ trên không trung, mang theo thiên uy vô thượng, đập thẳng về phía Tần Vệ.
- Hả?
Tần Vệ không khỏi cả kinh, lông mày cau lại, hiển nhiên không nghĩ tới Từ Khuyết vẫn còn loại nội tình này.
- Chẳng trách có thể leo lên đầu Tướng Bảng, lấy thực lực của ngươi, e rằng đủ để chiến một trận với Độ Kiếp kỳ rồi! Nhưng ở trước mặt bản soái, ngươi vẫn chỉ là giun dế!
Y lạnh giọng nói, lần nữa giơ hai tay lên, ngưng tụ Hỗn Nguyên Vô Trần quyết, một chưởng vung xuống.
"Ầm!"
Bên trong một tiếng vang thật lớn, vầng sáng vẩn đục hừng hực lên, liền hư không đều trở nên vặn vẹo, đập thẳng về phía Bức Vương Quyền của Từ Khuyết.
Con ngươi của Từ Khuyết híp lại, trực tiếp gọi ra giao diện hệ thống, trong lòng hét lớn:
- Hệ thống, đem chiêu Bức Vương Quyền này trực tiếp tăng lên 40 ngàn điểm trang bức, CMN ta không tin y có thể đỡ được!
Ding, trị số thay đổi thành công! Tiêu hao 40 ngàn điểm trang bức!
Ầm!
Theo âm thanh thông báo của hệ thống vang lên, quyền ảnh to lớn màu vàng đã đánh ra kia, trong nháy mắt đột nhiên phóng to trên không trung, hóa thành quái vật khổng lồ giống như một ngọn núi lớn, tuôn ra khí thế kinh khủng, trực tiếp đánh về phía Tần Vệ.
- Cái gì?
Tần Vệ lập tức biến sắc, căn bản không nghĩ tới Từ Khuyết đã đánh ra một quyền, còn có thể ngay lập tức gia tăng uy lực.
Con ngươi của y hơi co, thân hình cấp tốc lui lại.
Nhưng quyền ảnh to lớn màu vàng vừa lớn vừa nhanh, vầng sáng vẩn đục trước người y bị nghiền nát tại chỗ.
Mà quyền ảnh của Từ Khuyết vẫn đang tăng vọt, mang theo túc sát chi ý hung hăng, không chút lưu tình nên đến Tần Vệ.
"Ầm!"
Tần Vệ căn bản không kịp lui ra khỏi phạm vi Bức Vương Quyền, trực tiếp bị đập trúng, cả người như diều đứt dây, từ trên không trung rơi xuống, đập ầm ầm vào ngọn núi xa xa.
Ầm một tiếng nổ vang, toàn bộ ngọn núi trực tiếp bị sụp đổ hơn phân nửa.
Từ Khuyết không chần chờ, trong nháy mắt giẫm chớp giật truy sát tới, đồng thời giơ quả đấm lên, khóa chặt khí tức của Tần Vệ, lại là một đòn Bức Vương Quyền 40 ngàn điểm trang bức đập tới.
40 ngàn một quyền, đã là cực hạn bây giờ của hắn, không có cách nào nhiều hơn được nữa.
Nhưng chỉ cần có thể trọng thương Tần Vệ, cũng đủ để cho Từ Khuyết thỏa mãn rồi.
Ầm ầm!
Cuối cùng, Bức Vương Quyền đập ầm ầm xuống, cả ngọn núi trực tiếp bị đánh sụp, tất cả cát đá hóa thành tro tàn, san thành bình địa, thậm chí mặt đất còn bị lõm xuống thành một cái hố to.
Cả người Tần Vệ ngã vào bên trong hố lớn, quần áo và đồ dùng hàng ngày vỡ tan, cả người nứt toác ra từng đạo từng đạo vết thương, máu tươi chảy ròng.
- Phế vật, ngươi đúng là không biết gì về sức mạnh của ta cả.
Từ Khuyết lơ lửng giữa trời, cao cao tại thượng nhìn xuống, một tay chắp sau lưng, một cái tay khác, đã lần nữa nắm lên nắm đấm, từng sợi ánh vàng từ phía trên lóe qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận