Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1406: Thiếu Niên Tên Chí Tôn Bảo

- Đại. . . Đại La Kim Tiên!
Trên bầu trời, Mạc Quân Thần trợn to mắt, lộ ra vẻ kinh hãi.
Vị đạo cô thân mặc đạo bào, xinh đẹp tinh tuyệt kia, lại là một vị cường giả cấp bậc Đại La Kim Tiên, hơn nữa còn là sư tôn của Đoạn Cửu Đức.
CMN đây cũng là quá đáng sợ đi, Đoạn Cửu Đức lại có một vị phụ ưu tú sư như thế?
- Sư tôn trâu bò. . . ặc không đúng, sư tôn uy vũ!
Lúc này, Đoạn Cửu Đức cũng cung cung kính kính chắp tay cúc cung, khen Tử Hà tiên tử, còn cố ý sửa lại từ ngữ một chút.
Tử Hà tiên tử vẫn không để ý đến Đoạn Cửu Đức như trước, ánh mắt lạnh lùng nhấc lên, trong nháy mắt khóa chặt con hải quy lớn như núi kia.
Lão hải quy tại chỗ sợ đến trái tim có chút run rẩy, vội vàng hô:
- Tiền. . .tiền bối, ngươi hiểu lầm rồi, chúng ta thực sự là tới đón tiếp tổ tiên của tộc ta, tuyệt không có ý mạo phạm ngài.
- Ba hơi thở.
Tử Hà tiên tử nhàn nhạt nói hai chữ.
- Cái gì?
Lão hải quy lập tức ngẩn ra, có chút không rõ.
Mọi người ở đây cũng choáng váng, ba hơi thở? Đây là có ý gì?
- Bản tọa đã cho ngươi thời gian ba lần hô hấp để rời đi, nhưng ngươi lại dùng thời gian ba lần hô hấp này để nói phí lời.
Lúc này, Tử Hà tiên tử lạnh nhạt nói, đồng thời tay nhỏ nhẹ giương lên, ngón tay ngọc lóe ra từng sợi từng sợi ánh sáng, tỏa sáng lung linh, giống như một đóa hoa đang tỏa ra, mấy chục cánh hoa điên cuồng thoát ra, hóa thành từng dải sáng, lấy tốc độ mắt thường khó có thể thấy, trong nháy mắt quấn quanh lão hải quy, quấn thành một con hải quy phiên bản xác ướp bảy màu.
- Chờ đã. . . chờ một chút, tiền bối, tổ tiên của tộc ta sắp thức tỉnh, nếu ngài giết ta. . .
Trong nháy mắt lão hải quy bị dọa sợ, lúc này la lớn.
Ầm!
Nhưng mà nó nói còn chưa dứt lời, chỉ nghe thấy một tiếng vang thật lớn, toàn bộ hải quy nổ tung trên không trung, sống sờ sờ bị dải sáng kia ép thành mảnh vỡ, dưới bầu trời nổi lên một hồi mưa máu lẫn lộn thịt hải quy.
Trong nháy mắt toàn trường vắng lặng một cách chết chóc, tất cả mọi người đều nín thở, không dám thở mạnh một cái, sững sờ ở tại chỗ.
Thậm chí là Mạc Quân Thần, tâm thần cũng rung mạnh, tỏ vẻ ngơ ngác cùng sợ hãi.
Y đường đường là một vị cường giả Kim Tiên cảnh đỉnh phong, cũng từng gặp qua một ít Đại La Kim Tiên, nhưng vị đạo cô Đại La Kim Tiên trước mắt này, thực lực mạnh mẽ đến mức quá khủng bố, chỉ một chiêu, liền lão hải quy Kim Tiên cảnh đỉnh phong đều không hề có chút sức chống đỡ nào bị hủy diệt.
Thực lực kinh người như vậy, Mạc Quân Thần lập tức cảm giác đã từng thấy những Đại La Kim Tiên kia, ở trong mắt y thấp đi một đoạn dài.
"Xèo!"
Lúc này, một tia ánh sáng đỏ đột nhiên từ trong mảnh huyết vụ kia lướt ra, điên cuồng nhằm phía xa xa.
- Không ổn, hồn phách của nó còn chưa tiêu vong!
Mạc Quân Thần kinh hãi kêu thành tiếng, làm bộ muốn đuổi theo.
Nhưng mà tốc độ hồn phách của lão hải quy thực sự là quá nhanh, vẻn vẹn một cái chớp mắt, trong nháy mắt biến mất ở phương xa, đồng thời còn ẩn dật khí tức, trực tiếp không thấy bóng dáng.
Đối mặt với một màn như thế, Mạc Quân Thần chỉ có thể bỏ đi ý nghĩ truy sát theo.
Dù sao thực lực của y cùng lão hải quy chỉ có thể coi là tương đương, hiện nay lão hải quy đã mất đi thân thể, chỉ còn lại hồn phách, tốc độ nhất định sẽ tăng cường hơn gấp mấy lần, giờ phút này lại truy đuổi theo, cũng không thể truy được.
Mạc Quân Thần không thể làm gì khác hơn là đem ánh mắt nhìn về phía Tử Hà tiên tử, nhưng mà vị đạo cô này cực kỳ lạnh lùng, vẫn đứng tại chỗ như trước, không chút có ý tứ muốn đi truy sát hồn phách hải quy.
- Thôi vậy.
Mạc Quân Thần chỉ có thể thầm thở dài, cảm thấy tiếc nuối.
- Sư tôn, những năm này lão nhân gia ngài đi đâu thế? Tiểu Đoạn thường xuyên tưởng niệm ngài, thân thể ngài có được khỏe không?
Lúc này, Đoạn Cửu Đức lại bắt đầu làm ra vẻ quay lại nịnh nọt tiếp.
Đối với người khác, trên căn bản là Đoạn Cửu Đức không kéo xuống thân phận cùng da mặt đi nịnh hót được, nhưng mà ở trước mặt Tử Hà tiên tử, Đoạn Cửu Đức lại giống như là Husky bị thuần phục, một chút xíu tính khí cũng không dám có, lộ ra vẻ vâng vâng dạ dạ.
Điều này làm cho mọi người ở đây đều cảm thấy kinh ngạc cùng sợ hãi, Đoạn trưởng lão luôn luôn hãm hại người chết không đền mạng đều phải kinh sợ như vậy, có thể thấy được vị đạo cô kia đáng sợ đến cỡ nào.
- Ta có một chuyện muốn hỏi ngươi.
Tử Hà tiên tử không nhìn những lời nói nịnh hót kia của Đoạn Cửu Đức, lạnh lùng theo dõi y, lạnh nhạt nói.
Lúc này Đoạn Cửu Đức chắp tay, việc nghĩa chẳng từ nói:
- Sư tôn có gì nghi vấn cứ nói, Tiểu Đoạn dù cho nhảy vào nước sôi lửa bỏng, cũng không chối từ, cúc cung tận tụy, đến chết mới thôi.
- Tạc Thiên Bang các ngươi, có một vị thiếu niên tên là Chí Tôn Bảo không? hắn bây giờ ở nơi nào?
Tử Hà tiên tử hỏi, âm thanh vô cùng nhỏ, vẫn lạnh nhạt như trước, nhưng lúc nhắc tới ba chữ Chí Tôn Bảo, lại loáng thoáng có thêm một ít nhu hòa cùng căng thẳng.
Chí Tôn Bảo?
Các bang chúng Tạc Thiên Bang ở đây, đều hai mặt nhìn nhau, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, tựa hồ chưa từng nghe nói tới cái tên này.
Chỉ có Đoạn Cửu Đức, sắc mặt lập tức trở nên quái lạ.
Y khắc sâu ấn tượng, năm đó vị sư tôn này đã từng đi qua Ngũ Hành Sơn, nhưng sau khi trở lại Nam Châu bí cảnh, liền có dáng vẻ tâm sự nặng nề, mỗi ngày đều ở trên đỉnh núi trong bí cảnh, đàn hát một khúc, toát ra vô hạn thương cảm và do dự.
Mới đầu mấy người Đoạn Cửu Đức cũng cảm thấy vô cùng nghi hoặc với chuyện này, thẳng đến về sau y cùng Husky cùng với Từ Khuyết đoàn tụ, mới hiểu được việc này, Từ Khuyết hóa thân thành Chí Tôn Bảo, ở bên trong ảo trận cùng sư tôn y vượt qua một đời phàm nhân.
Nhưng khi đó Từ Khuyết vẫn chưa nhắc tới bên trong ảo trận phát sinh chuyện gì, chỉ cùng bọn họ giảng giải sự thần kỳ của cái ảo trận kia, vì thế Đoạn Cửu Đức cũng không nghĩ nhiều.
Giờ phút này nghe được Tử Hà tiên tử hỏi tên giả mà Từ Khuyết đã từng dùng, Đoạn Cửu Đức lập tức liền có chút bất an, trong lòng trở nên hơi chần chờ.
Sư tôn lão nhân gia nàng, làm sao mới vừa đến đã hỏi dò tăm tích của tiểu tử kia?
Chẳng lẽ. . . CMN tiểu tử kia lại gây ra chuyện thị phi, đắc tội với sư tôn, khiến sư tôn ghi hận, bây giờ phải quay về tìm hắn tính sổ?
Thôi, dù sao tiểu tử kia bây giờ sinh tử cũng chưa biết, lão đầu ta coi như đưa một cái nhân tình, giúp hắn chặn một lần tai họa đi.
- Sư tôn, người gọi Chí Tôn Bảo kia, đã chết ở trong Táng Tiên Cốc rồi.
Đoạn Cửu Đức hơi chắp tay cúc cung, thấp đầu đáp.
Y có chút chột dạ, không dám đối mặt nhìn Tử Hà tiên tử nói ra lời nói dối, dù sao vị sư tôn này nổi tiếng nghiêm khắc, năm đó y đã chịu không ít đau khổ.
Nhưng mà, sau khi Tử Hà tiên tử nghe nói câu nói này, dưới đạo bào rộng rãi, thân thể khẽ run lên, hai tay không tự chủ được nắm chặt lại, gân xanh hiện lên.
Cuối cùng lại. . . tới chậm một bước.
- Hắn. . . chết như thế nào?
Lúc Tử Hà tiên tử hỏi ra câu nói này, âm thanh hầu như đã phát run, một loại cực kỳ bi thống và tức giận đan xen.
Nhưng Đoạn Cửu Đức chỉ phát hiện ra sự phẫn nộ trong thanh âm của nàng, lại không phát hiện ra bi thương, vội vàng đáp lại:
- Hồi bẩm sư tôn, hắn chính là bị đám Hải tộc vô sỉ kia làm hại, tổ tiên của Hải tộc ở trong Táng Tiên Cốc bày xuống Thiên Địa Dung Lô, vì thế. . . sư tôn, ngươi đi đâu vậy?
Đoạn Cửu Đức nói còn chưa dứt lời, Tử Hà tiên tử đã hóa thành một cái bóng mờ, ngang trời lao về hướng bầu trời, xa xa truyền đến một câu đáp lại mang sát khí bàng bạc:
- Báo thù!
"Híttt!"
Đoạn Cửu Đức tại chỗ hít vào một luồng khí lạnh, tỏ vẻ kinh sợ.
- CMN à, ngươi đến cùng đã làm chuyện thất đức thương thiên hại lý gì với sư tôn ta, bây giờ sư tôn biết ngươi đã chết rồi, lại vẫn muốn đi tìm ngươi báo thù? Xong xong, tiểu tử kia sợ là sẽ bị quật thi.
Đoạn Cửu Đức gấp đến độ giơ chân lên nói.
Mọi người ở đây vừa nghe thấy thế, lập tức trừng to mắt.
- Đoạn Cửu Đức, ngươi nói cái gì thế? Chí Tôn Bảo mà nàng muốn tìm, chính là Từ Khuyết?
Liễu Tĩnh Ngưng vội vàng truy hỏi.
- Đúng vậy, ngoại trừ tiểu tử kia còn có thể có ai. Nguy rồi, phương vị sư tôn ta đi, tựa hồ chính là vị trí linh nhãn, nếu như tiểu tử kia chết thật rồi thì không sao, vạn nhất còn chưa có chết. . . e rằng sẽ rất thể thảm đó.
Đoạn Cửu Đức nói đến đây, tỏ vẻ cay đắng nhìn về phía Liễu Tĩnh Ngưng.
- Vậy ngươi vẫn còn ở nơi này làm gì, mau mau đuổi theo đi!
Liễu Tĩnh Ngưng cũng gấp, vội vàng bước ra một bước, thân hình lướt đi, đuổi theo.
Bọn Đoạn Cửu Đức đối diện lẫn nhau một chút, cũng đều theo sát mà đi.
. . .
Cùng lúc đó, vị trí linh nhãn trong Táng Tiên Cốc.
"Ầm!"
Một tia ánh sáng đỏ từ phương xa lướt tới, tốc độ cực kỳ đáng sợ, lao xuống mặt đất, không ngừng hướng về trong lòng đất mà chui vào.
Từ ngoại hình của nó mà xem, đạo hồng quang này hiện ra dáng dấp một con hải quy nhỏ, chính là hồn phách của lão hải quy vừa mới bị Tử Hà tiên tử dùng một chiêu phá hủy thân thể.
Giờ phút này, nó không ngừng chui xuống dưới đất, vừa giận vừa sợ, hồn phách phát sinh tiếng rống giận dữ:
- Nữ nhân Nhân tộc chết tiệt kia, chờ đó cho ta, đợi ta tìm được tổ tiên, nhất định cầu tổ tiên giết chết toàn bộ các ngươi, khiến cho các ngươi hồn phi phách tán!
Bạn cần đăng nhập để bình luận