Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1393: Bản Bức Thánh Tiếp Tới Cùng

- Trời, nhiều năm không gặp như vậy, lão già này lại biến thành thế này, bẩn thành như vậy, bản thần tôn không muốn cõng nó!
Husky đánh giá vật màu đen dưới đất kia, vẻ mặt ghét bỏ nói.
- Ngươi nói như thế khiến ta ngược lại rất tò mò, đây rốt cuộc là loại hải sản gì?
Từ Khuyết ngẩn ra, hỏi.
- Cái này. . . ngươi cũng không biết?
Husky chỉ chỉ vào vật kia, vừa nhìn về phía Từ Khuyết:
- Đây là Hải tộc ngự vương, chúng ta đều gọi nó là Hải Ngự Vương.
Hải Ngự Vương?
Lông mày Từ Khuyết nhíu lại:
- CMN thứ này là hải sâm?
Hải Ngự Vương, tục xưng hải sâm, ở trên Địa Cầu, nó không chỉ là nguyên liệu nấu ăn quý giá, mà còn là dược liệu quý báu, thậm chí bên trong Bản Thảo Cương Mục Thập Di có ghi chép, thư này có vị cam hàm, bổ thận, ích tinh, tráng dương, gọi là hải sâm.
- Ồ đúng đúng đúng, bản thần tôn nghĩ ra rồi, vật này ở chỗ các ngươi cũng gọi là hải sâm.
Husky gật đầu.
- Ta kháo, Husky, đây chính là thứ tốt đó, bệnh của ngươi có thuốc trị rồi.
Từ Khuyết vỗ vỗ vai Husky, một mặt vui vẻ nói.
Hải sâm lớn như vậy, chính là hải sâm hàng thật đúng giá vạn năm, nếu như đem ra hầm canh, tuyệt đối đại bổ.
- Đậu xanh, bản thần tôn có bệnh lúc nào?
Husky lập tức sợ hết hồn.
- Ngươi không phải có chút. . . nha không đúng, không phải có chút, liệt sao. Husky, ta cho ngươi biết, hải sâm này là tráng… đó.
Từ Khuyết nháy mắt với Husky, vẻ mặt đầy ý cười.
Husky cảm giác được vẻ mặt cùng ngữ khí của Từ Khuyết không đúng, cho rằng hắn đang sỉ nhục mình, lập tức phá mắng:
- Tráng cái tiểu kê ấy!
- Đúng đúng đúng!
Từ Khuyết lúc này gật đầu.
- Đúng. . . đúng cái gì?
Husky có chút choáng váng.
"Leng keng!"
Đột nhiên, một tiếng vật nặng rơi xuống đất nổ vang từ dưới mặt đất truyền đến.
Husky vội hô:
- Móa nó, suýt chút nữa thì quên chính sự, tiểu tử, mau đưa cung điện kia lại đây, thay thế linh nhãn này, linh nhãn này sắp tan vỡ rồi.
- CMN!
Từ Khuyết nghe vậy, lập tức vung tay lên, cả tòa cung điện trong nháy mắt bị lay động, ầm ầm bay lên.
Husky cũng không ngại đầu hải sâm kia có bẩn hay không, nhanh chóng khiêng lên trên vai, rồi cùng Từ Khuyết chạy ra khỏi chỗ này.
Ầm ầm!
Sau một khắc, toà cung điện băng tuyết kia rơi xuống đất, vững vàng đặt xuống vị trí lúc trước của nhà ngọc, thuận tiện trấn áp luôn mấy huyền xích sắt ở dưới đáy.
- Phù! Xong rồi!
Husky thấy thế, thở phào nhẹ nhỏm.
- Được rồi, không giả bộ nữa, mau làm chính sự đi.
Từ Khuyết cũng không đùa giỡn với Husky nữa, dù con hải sâm này đại bổ, nhưng hiện tại không phải dùng để ăn.
Việc cấp bách, chính sự liên quan đến tính mạng quan trọng hơn.
Vèo!
Rất nhanh, một người một chó vọt thẳng ra khỏi sơn mạch, Từ Khuyết xông lên trước, Husky gánh con hải sâm lớn kia theo sát phía sau.
Địa phương bọn họ cần đến rất rõ ràng, chính là vị trí dãy núi của Hiên Viên Uyển Dung.
Dựa theo thời tính oán, bọn họ chỉ còn một đêm cuối cùng, sáng ngày mai chính là thời gian Từ Khuyết bị tiên đoán sẽ tử vong.
Thành hoặc bại, chính là ở một lần này!
- Tiểu tử, vạn nhất chúng ta đoán sai thì làm sao bây giờ? Nếu như cái chết của ngươi không phải là bởi vì người phụ nữ kia, mà là bản thân làm tất cả những thứ này, thế chẳng phải là tự tìm đường chết sao?
Trên đường, Husky hiếm thấy thật lòng quan tâm hỏi Từ Khuyết.
Điều duy nhất nó lo lắng, chính là nhân quả.
Nếu đến lúc cuối cùng, bởi vì Từ Khuyết trở lại tứ đại châu làm những việc này mới chết, như vậy tất cả đều sẽ trở nên rất buồn cười, lời tiên đoán kia mới là nguyên nhân khiến Từ Khuyết chết.
Vì thế cho tới bây giờ, Từ Khuyết vẫn là ở đánh cược, đánh cược một cái kết cục, đánh cược tiên đoán cuối cùng, là bởi vì Hiên Viên Uyển Dung cùng với Thái Ất Thiên Thư mang đến cho hắn tử vong.
Mà hiện tại, bọn họ muốn đi thay đổi tình cảnh của Hiên Viên Uyển Dung, giống như đang cứu Hiên Viên Uyển Dung, đồng thời cứu cả Từ Khuyết.
- Không sao cả, có một số việc, cho dù biết được kết cục, cũng không thể không làm gì.
Từ Khuyết hờ hững đáp.
Đối với hắn mà nói, kết cục tiên đoán đơn giản chi là một phương hướng.
Nếu như phương hướng này giống như hắn kỳ vọng, như vậy hắn cũng phải trả giá nỗ lực, làm ra càng nhiều, để hướng về phía đó mà đi.
Nếu như phương hướng này là sai lầm, như vậy hắn cũng phải trả giá thật nhiều, để xoay chuyển phương hướng này.
Đây giống như có một thầy tướng số nói cho ngươi biết, sau này ngươi sẽ đại phú đại quý, nên mỗi ngày ngươi đều ngồi không ở nhà, không thèm làm gì, kết quả tất nhiên sẽ không giống như lời thầy tướng số nói.
Có thể quyết định tương lai mình, chỉ có mình.
Tiên đoán cái gì, đi gặp quỷ đi.
Sinh tử coi nhẹ, không phục liền chiến!
Câu này không phải là cuồng ngôn, mà là một loại niềm tin và dũng khí.
Ta làm, ta nỗ lực, còn kết quả cuối cùng như thế nào, ta cũng sẽ không hối hận, bởi vì tất cả những gì ta trả giá, chính là muốn để cho người khác biết, ta lựa chọn của ta là đúng.
"Vèo!"
Cùng với một tiếng phá không, Từ Khuyết từ trên trời giáng xuống, trực tiếp rơi vào một tế đàn bằng phẳng.
Nơi này chính là tế đài trên đỉnh núi mà chân thân Hiên Viên Uyển Dung ở, dưới đáy chính là quan tài cùng toà cung điện quen thuộc kia của nàng.
Đây đại khái là một nữ nhân thích ở trong cung điện.
- A, tâm nữ nhân này vẫn rất lớn, chết đến nơi rồi mà còn ngủ say.
Từ Khuyết dùng thần hồn quét về phía phía dưới, không khỏi lắc đầu cười lạnh.
Có lẽ là vì Thái Ất Thiên Thư, hắn nhận thấy được khí tức của Hiên Viên Uyển Dung, vô cùng vững vàng, nhưng điều này cũng chứng minh nàng căn bản không biết chút gì về những việc ở bên ngoài, nàng vẫn đang say giấc nồng bế quan tu luyện như trước.
- Tiểu tử, bản thần tôn không cảm thấy như vậy, có lẽ nàng cũng biết rồi, nhưng lại không thể làm gì.
Husky kéo con hải sâm lớn kia lại đây, trên mặt mang theo vẻ trêu chọc nói.
Táng Tiên Cốc có tư thế Thiên Địa Dung Lô, Hiên Viên Uyển Dung khẳng định cũng biết, bằng không nàng đã không lựa chọn nơi này để né qua thời đại mạt pháp.
Lúc trước lúc bọn họ tiến vào, Táng Tiên Cốc còn chưa xảy ra biến hóa, vị trí Hiên Viên Uyển Dung, chính là trung tâm Thiên Địa Dung Lô, là một bảo địa được lợi nhất.
Nhưng bây giờ sơn mạch ở Táng Tiên Cốc đã di động, vị trí linh nhãn mở ra, tất cả đều sẽ bị trở thành tế phẩm, rồi tràn đến linh nhãn kia.
Dù hiện tại Thiên Địa Dung Lô còn chưa hoàn toàn vận chuyển, nhưng ảnh hưởng huyết tế lớn như vậy, Husky không tin Hiên Viên Uyển Dung không phát hiện ra.
- Haiz, dù gì cũng hết cách rồi, nếu không phải nàng mạnh mẽ kéo ta vào Thái Ất Thiên Thư, ta còn cần chạy tới cứu nàng ư?
Từ Khuyết nói đến đây, lại bắt đầu có chút tức giận, vô duyên vô cớ, mạng nhỏ của mình lại treo lên cùng một sợi dây với người khác, mấu chốt là chỗ tốt thì không tới được, lại trực tiếp đồng sinh cộng tử, chuyện này quả thật là hố nặng rồi.
- Được rồi, ai bảo ngươi xui xẻo đây?
Husky nháy mắt, vẻ mặt cười trên sự đau khổ của người khác.
Nhưng sau một khắc, nhìn thấy Từ Khuyết trừng mắt lại đây, Husky lập tức kinh sợ, vội vàng bày ra vẻ nghiêm túc nói:
- Tiểu tử, bản thần tôn bấm ngón tay tính toán, sắc trời không còn sớm, chúng ta mau mau mở tế đài ra đi.
- Ha, ngươi còn biết sợ, nhãn lực đúng là có tiến bộ.
Từ Khuyết cười một tiếng, cũng lười thu thập Husky.
Hắn cất bước đi về chính giữa tế đàn, ánh mắt xuyên thấu qua tế đài, quét về phía dưới.
Toà cung điện kia vẫn như lúc ban đầu, quan tài băng ở dưới vẫn hoàn hảo không chút tổn hại, chân thân Hiên Viên Uyển Dung có thể nhìn thấy rõ ràng.
Trên dung nhan tinh xảo tuyệt mỹ kia, lộ ra vẻ lạnh lẽo khiến người khác không dám tới gần, hai mắt nàng nhắm chặt, bình tĩnh nằm trong quan tài băng, đẹp như một bức họa khiến người ta không thể tin được đó là chân thực.
- Cắt, lớn lên xinh đẹp thì thế nào? Dựa vào cái tính xấu của ngươi, đáng đời ngươi độc thân.
Từ Khuyết không có tâm tình thưởng thức khuôn mặt đẹp của nàng, há mồm nhổ nước bọt nói một câu.
Nhưng hắn vừa dứt lời, bá một thoáng, Hiên Viên Uyển Dung nằm trong quan tài băng, hai mắt bỗng nhiên mở ra, trừng trừng nhìn Từ Khuyết.
Cùng lúc đó, Phong Hỏa Luân bên trong không gian chứa đồ kịch liệt rung động, hai hồn phách giống như phải chịu kích thích gì đó, lửa giận ngập trời, điên cuồng muốn lao ra, mấu chốt là sát ý lần này của hai hồn phách này, trực tiếp khóa chặt Từ Khuyết.
Đậu xanh!
Từ Khuyết trong nháy mắt sợ hết hồn, lập tức nổi lòng căm tức rồi.
Hắn biết rõ, đây là Hiên Viên Uyển Dung động sát niệm với mình, mới dẫn đến hai hồn phách kia cũng nổi lên sát ý với mình.
Điều này khiến Từ Khuyết rất khó chịu, ta thiên tân vạn khổ từ Thiên Châu chạy về, liều lĩnh nguy hiểm đi vào cứu ngươi, ngươi lại còn muốn giết ta? Thật sự cho rằng bản bức thánh là doạ lớn sao?
Thánh Nhân có lời, thà làm ngọc vỡ không làm ngói lành, ngày hôm nay bản bức thánh tiếp tới cùng!
Lúc này, Từ Khuyết quyết tâm, đảm một lớn, trong lòng tức giận.
Hắn nhìn thẳng Hiên Viên Uyển Dung nằm trong quan tài băng, khí thế bàng bạc, không lui lại chút nào, la lớn:
- Xin tha thứ cho ta khi nãy đã càn rỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận