Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 675: Dây Tơ Hồng

Dây Tơ Hồng: (đạo cụ thần bí hệ thống tự sản xuất, hàng không bán!)
Ngàn dặm nhân duyên đường quanh co, duyên phận do thiên định, cũng do dây đỏ định! Đem dây đỏ quấn vào cổ tay hoặc cổ chân của hai bên, liền có thể sản sinh duyên phận nhân duyên, xúc tiến tăng cường độ thiện cảm.
- Lợi hại!
Từ Khuyết xem xong giới thiệu về Dây Tơ Hồng, không khỏi há to miệng.
Lâu như vậy tới nay, hắn từ chỗ hệ thống cần đến đồ vật, hầu như tất cả đều là liên quan tới tu luyện, nhưng lúc này lại cho ra một cái đạo cụ, hơn nữa còn là một món thần khí ghẹo gái, không, không đúng, đây đã không tính là thần khí ghẹo gái, mà là thần khí ngồi chờ em gái tự động đưa tới cửa.
- Ha ha, lần này phát tài rồi.
Từ Khuyết sắc mặt vui mừng, con ngươi bắt đầu đảo loanh quanh.
Vật này sử dụng ở trên người ai đây?
Liễu Tĩnh Ngưng?
Không được không được, vị tiểu tỷ tỷ này bình thường ghẹo bản bức vương, nếu như lại dùng dây đỏ, chẳng phải còn đáng sợ hơn sao?
Khương Hồng Nhan?
Cũng không được, Nữ Đế nhà ta nhất định phải dựa vào thực lực mà chinh phục.
Vậy còn có ai đây?
Ánh mắt của Từ Khuyết lập tức rơi lên trên người vị đạo cô giống như cửu thiên thần nữ đang ngồi xếp bằng ở trong phòng đá kia.
Nữ nhân mà thần tiên đều không có được.
Liền ngươi rồi!
Khóe miệng của Từ Khuyết lập tức kéo lên một vệt ý cười, từ trong không gian trữ vật của hệ thống lấy ra đoạn Dây Tơ Hồng này, cất bước đi đến chỗ đạo cô xinh đẹp.
Giờ khắc này, lần nữa tiếp xúc ở khoảng cách gần, mùi thơm ngát nhàn nhạt trên người nàng lại xông vào mũi, thấm ruột thấm gan.
Từ Khuyết tự biết định lực không đủ, không thể tùy tiện nhìn thêm nàng vài lần, nhưng mị lực của nàng thực sự quá mức kinh người, khuôn mặt hoàn mỹ trắng nõn như tuyết, ngũ quan tinh xảo giống như nghệ thuật, đặc biệt tư thái mà đạo bào rộng rãi đều che lấp không được kia, đều mỗi giờ mỗi khắc làm người khác chú ý.
Điều này làm cho Từ Khuyết nhớ tới một ca từ "Nếu như lại nhìn ngươi thêm một chút, có còn cảm giác được nữa hay không!"
Quả thực quá có cảm giác, nữ nhân mà chỉ liếc mắt nhìn cũng làm người ta có cảm giác, ngẫm lại đáng sợ đến nhường nào.
Loại nữ nhân này, đúng là chỉ có ở trên trời mà thôi.
Đừng nói là phàm phu tục tử, dù cho thiên chi kiêu tử đều khó mà chia sẻ, hầu như đều là cùng một cấp bậc với Nữ Đế, nhưng không có khí chất giống như thế.
Nhưng mà, từ trình độ nào đó mà nói, vị đạo cô xinh đẹp này so với Nữ Đế càng khó ghẹo hơn.
Dù sao Nữ Đế còn chưa từng đạt đến loại cảnh giới mạnh mẽ này, mà ban đầu nàng là bị ép rời khỏi Khương gia, lưu lạc ở Thủy Nguyên Quốc, thêm vào Từ Khuyết ở trên Tháp Linh Vực bất ngờ gặp được nàng lão thể không có gì che thân, mới bởi vậy mà kết thành duyên phận.
Bằng không đổi thành bất kỳ thời cơ nào khác, đoán chừng Từ Khuyết dù cho cố gắng như thế nào, cũng khó có thể có quan hệ thân cận cùng Nữ Đế như ngày hôm nay vậy.
Về phần đạo cô xinh đẹp trước mắt này, lần thứ nhất Từ Khuyết gặp mặt nàng, suýt chút nữa đã bị giết, có thể nói ấn tượng đầu tiên hắn lưu lại vô cùng ác liệt.
Thêm vào thực lực của nữ nhân này khủng bố đến mức không thể tưởng tượng nổi, muốn ghẹo nàng? E ràng so với trở thành thần tiên còn khó khăn hơn.
Thế nhưng tình huống bây giờ không giống, có một cái Dây Tơ Hồng ở trong tay, người phụ nữ nào cũng sẽ tới.
Nữ nhân hoàn mỹ như vậy, tại sao có thể bỏ qua đây?
- Tiên nữ tỷ tỷ, sau này hai ta chính là người có nhân duyên, nếu ngươi như còn dám truy sát ta, ta thật sự sẽ chơi ngươi khóc.
Từ Khuyết ôn hòa cười nói, đồng thời kéo một đầu dây đỏ, hướng cổ tay đạo cô xinh đẹp quấn tới.
Đạo cô ngồi xếp bằng trên mặt đất, hai tay kết ấn trước đan điền, từ đầu tới cuối duy trì bình tĩnh.
Dây đỏ của Từ Khuyết liền xuyên qua cổ tay nàng dễ như ăn cháo, sau đó chỉ lo trói không đủ chắc, Từ Khuyết trực tiếp buộc mười mấy mối, cuối cùng mới đưa một đầu khác của dây đỏ kéo đến trên cổ tay mình.
Sau khi buộc xong, dây đỏ lập tức sáng lên một vầng sáng nhàn nhạt, chợt ẩn vào bên trong cổ tay, biến mất không còn tăm hơi.
- Ồ? Như vậy là xong rồi sao?
Từ Khuyết phất phất cổ tay, đã hoàn toàn không cảm giác được sự tồn tại của dây đỏ.
Nhưng từ nơi sâu xa, lúc hắn lại nhìn về phía đạo cô, trong lòng có thêm một loại cảm giác không nói rõ được cũng không tả rõ được, giống như hai người đã quen biết lâu rồi, giống như có thể tin cậy lẫn nhau.
Chỉ có điều hiệu quả cụ thể sẽ như thế nào, vẫn phải chờ sau khi vị đạo cô này tỉnh lại mới có thể biết được.
- Ngẫm lại còn có chút kích động nhỏ đây.
Từ Khuyết đầy cõi lòng chờ mong cười cợt, lại nhìn đạo cô thêm vài lần, lập tức mới xoay người, đi đến vị trí hồn phách của Tiểu Nhu.
...
Lúc này, hồn phách của Tiểu Nhu vẫn bị Sinh Linh Thánh Thủy bao phủ như trước.
Nàng bình tĩnh nằm ở bên trong, giống như đang ngủ say, thân thể cuộn mình, giống như trẻ con ở trong bụng mẹ.
Từ Khuyết mới vừa bốc lên cái ý niệm này, lập tức sợ hết hồn, sau khi Tiểu Nhu phục sinh sẽ không phải trực tiếp biến thành trẻ con chứ?
- Hệ thống, sau khi Tiểu Nhu tái tạo thân thể, dáng dấp sẽ giống lúc còn sống chứ?
Từ Khuyết có chút ngồi không yên, vội gọi ra hệ thống hỏi.
Ding, Cửu Chuyển Hoàn Hồn Dịch tái tạo thân thể, sẽ để cho thân thể càng thêm hoàn mỹ, bởi vậy hoặc nhiều hoặc ít sẽ thay đổi một số điểm trên thân thể.
Hệ thống hồi đáp.
- Vậy thì tốt.
Từ Khuyết lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, chợt lại thuận miệng hỏi:
- Đúng rồi, còn bao lâu mới có thể hoàn thành tái tạo, thời gian của ta cú chút gấp. Trên Nghịch Lưu Hải còn có 17 cây Sinh Linh Thụ chờ ta đi nhổ đây.
Ding, trải qua tính toán, khoảng cách thân thể hoàn thành tái tạo còn có hai năm lẻ ba ngày.
- Cái gì? Hai năm lẻ ba ngày?
Từ Khuyết lúc này trừng lớn con ngươi, suýt chút nữa phun ra máu.
Tái tạo cái thân thể lại cần hai năm?
Ding, thân thể tái tạo chính là chuyện nghịch thiên, mời kí chủ kiên trì chờ đợi.
Hệ thống đáp lại.
Từ Khuyết trực tiếp xem đó là an ủi, cũng bình phục lại tâm tư.
Chuyện cải tử hồi sinh, đúng là không vội vàng được, hơn nữa vì thu thập Thái Sơ Ngũ Linh Thảo, hắn đã bôn ba mấy năm, cũng không ngại chờ nhiều thêm thời gian hai năm này.
Hơn nữa cẩn thận nghĩ đến, đây cũng là việc tốt.
Dù sao kế tiếp sau khi lấy xong Sinh Linh Thụ, hắn liền chuẩn bị đi bế quan tu luyện, tranh thủ trước khi bí cảnh đóng cửa đạt tới cảnh giới Luyện Hư kỳ, không có quá nhiều thời gian đi làm bạn với Tiểu Nhu.
Nếu bây giờ Tiểu Nhu tái tạo thân thể cần hai năm thời gian, không bằng liền để nàng trước tiên đợi ở chỗ này, hơn nữa có đạo cô này ở đây, hai năm tới nàng cũng sẽ rất an toàn.
Nghĩ tới đây, ánh mắt của Từ Khuyết nhu hòa nhìn về phía hồn phách Tiểu Nhu, cười nhạt nói:
- Tiểu Nhu, ta đi ra ngoài làm ít chuyện trước, chờ ngươi tỉnh lại, ta liền đến tìm ngươi.
Nói xong, hắn từ bên trong hệ thống thương thành mua ra một tờ giấy trắng, ở phía trên lưu lại mấy dòng chữ.
Nhắn lại là để cho đạo cô, báo cho nàng là Tiểu Nhu đang trong trạng thái tái tạo thân thể, hy vọng nàng có thể chăm sóc một chút, ngày sau nhất định sẽ dũng tuyền báo đáp. Hơn nữa cũng nói rõ, trước khi bí cảnh đóng cửa sẽ đến đón Tiểu Nhu rời đi, sẽ không quấy rối nàng thời gian quá dài.
Viết xong những dòng chữ này, Từ Khuyết liền đem thư gấp kỹ đặt ở trước người đạo cô, chợt liền xoay người rời đi.
Một chuyến này hắn phải về Nghịch Lưu Hải, máy bay trực thăng dĩ nhiên đã quá kỳ hạn sử dụng, Từ Khuyết trực tiếp liền thuê một chiếc chiến đấu cơ tàng hình.
Đây mới thực là tàng hình trên ý nghĩa, dường như máy bay chiến đấu SHIELD, tốc độ trong nháy mắt tăng vọt, lấy ba mã lực, nhanh chóng bay tới Nghịch Lưu Hải.
Dọc theo đường đi, hầu như có rất ít tu sĩ cảm thấy được sự tồn tại của hắn, dù cho có người phát hiện, Từ Khuyết liền lập tức để cho Đạo Thân dùng mười mấy Hỏa Liên bắn trở lại.
Chờ lúc hắn sắp chạy tới hòn đảo đầu tiên trên Nghịch Lưu Hải nhỏ, sắc trời đã sáng.
Vừa đi vừa về, kể cả thời gian ở trong gian phòng đá, cũng mới chỉ là một ngày một đêm, có thể xưng tụng là thần.
Nhưng mà, ngay khi sắp đến hòn đảo, Từ Khuyết đột nhiên phát hiện mấy chiếc thuyền lớn trên mặt biển, đang phát sinh loạn chiến.
Tu sĩ của các thế lực lớn đang tiến hành chém giết, đồng thời thuyền đụng vào lẫn nhau, đánh vô cùng kịch liệt.
Ngược lại là Husky cùng Đoạn Cửu Đức, hóa thân thành một dòng nước mát, không biết từ đâu lấy ra mấy cái ghế, chuyển tới biên giới hòn đảo nhỏ, trong tay cầm một miếng dưa, vừa gặm vừa xem phim, thỉnh thoảng còn hét cố lên khuyến khích, chình là hình mẫu quần chúng ăn dưa.
Ánh mắt của Liễu Tĩnh Ngưng thì lại ngưng lại, cảm thấy được khí tức của Từ Khuyết, đôi mắt đẹp lập tức quét tới, rất là kinh ngạc.
Từ Khuyết nở nụ cười, dùng Đạo Thân truyền âm cho nàng, bảo nàng đừng nói chuyện.
Tiếp đó liền điều khiển chiến đấu cơ, nòng súng ngắm thẳng vào Đoạn Cửu Đức cùng Husky, thình thịch đột nhiên bắn ra luồng đạn dày đặc.
- Đậu phộng!
- Đậu phộng x 2! Dưa của ta!
Lập tức, Husky cùng Đoạn Cửu Đức bị viên đạn đột nhiên xuất hiện làm cho sợ hết hồn, dưa trong tay trực tiếp bị đạn nổ đến nát tan, một người một chó lập tức đem ánh mắt căm tức quét tới.
Chỉ là sau khi cảm ứng được khí tức của Từ Khuyết, Đoạn Cửu Đức cùng Husky lập tức há hốc mồm, biết rõ ràng Từ Khuyết ở đâu, nhưng l mắt thường lại không nhìn thấy bóng người của hắn được
Dù sao cả khung máy bay đều ẩn hình, nếu như không đem chân nguyên tụ tập vào trong mắt, căn bản không nhìn thấy được vị trí của máy bay chiến đấu.
- Hả, đây là vật gì, lại có thể ẩn hình.
Đoạn Cửu Đức hiển nhiên đã vận dụng chân nguyên, sau khi phát hiện máy bay chiến đấu ẩn hình, lập tức hít vào một hơi khí lạnh.
Bởi vì ông ta rõ ràng cảm giác được, khung máy bay này cũng là không có một chút linh khí lưu động nào, hoàn toàn chính là sắt thường luyện chế mà thành.
- Quá thần kỳ, tiểu tử, ngươi làm thế nào được?
Đoạn Cửu Đức tỏ vẻ kinh ngạc, hiển nhiên sản sinh hứng thú nồng hậu đối với máy bay chiến đấu tàng hình này.
Nhưng Husky càng thêm trực tiếp, tỏ vẻ hưng phấn nhảy lên, nháy mắt lộ ra biểu hiện nịnh nọt, ánh mắt đưa tình hô:
- Tiểu tử, 666, nhanh hạ xuống, để bản thần tôn thử máy móc tàng hình này một lần.
Đoạn Cửu Đức lúc này quát lên:
- Không được, để lão đầu ta thử một chút trước. Một con chó như ngươi học người ta lái máy bay cái gì?
- CMN, ngươi mới là chó, cả nhà ngươi đều là chó! Hừ!
- Tiên sư nó, ngươi dám phun nước miếng vào ta? Ta nhổ!
- Máy bay là của bản hần tôn! Phi!
- Lão đầu ta ngày hôm nay nhất định lái cái máy bay này, phi!
"Phi!"
"Phi!"
...
Lập tức, nguyên bản Đoạn Cửu Đức cùng Husky còn đang cùng nhau ăn dưa xem cuộc vui, trực tiếp phun nước miếng lẫn nhau.
Vèo!
Gần như cùng lúc đó, Từ Khuyết điều khiển chiến đấu cơ hạ xuống hòn đảo, mở ra cửa buồng lái phụ, hô lớn với Liễu Tĩnh Ngưng:
- Tiểu tỷ tỷ, không có thời gian giải thích, mau lên đây giúp ta láy máy bay... à không đúng, giúp ta lái phi cơ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận