Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1386: Ta Có Tội

Phân đà Tạc Thiên Bang ở Nam Châu, lúc đó được thành lập rất tùy tiện, Từ Khuyết cũng quản lý rất tùy ý.
Sau khi thiết lập phân đà, Từ Khuyết trực tiếp đi về Táng Tiên Cốc, sau đó không cẩn thận bị Hiên Viên Uyển Dung giam lại, thật vất vả mới trốn ra được, rồi lại trực tiếp phi thăng, vì thế nói tóm lại, Từ Khuyết làm bang chủ rất không xứng chức.
Nhưng mặc dù như thế, hắn xuất hiện vẫn khiến bang chúng Tạc Thiên Bang phấn chấn như trước.
Cái gọi là người có tên cây có bóng, hai chữ Từ Khuyết này, đối với tứ đại châu mà nói, chính là một tồn tại có trọng lượng rất lớn.
Hắn dĩ nhiên trở thành linh hồn của Tạc Thiên Bang, mặc kệ hắn ở đây hoặc không, Tạc Thiên Bang đều vì hắn mà tồn tại, vì hắn mà mạnh mẽ, tất cả bang chúng đều lấy hắn làm tấm gương, theo đuổi tác phong cùng tinh thần của hắn.
Hiện nay hắn xuất hiện ở đây, mọi người của Tạc Thiên Bang đều kích động, giống như là thần tượng mình thích nhiều năm, đột nhiên xuất hiện trước mặt mình vậy.
Từ Khuyết đối với chuyện này cũng không cảm thấy bất ngờ, đương nhiên đã quen thuộc rồi.
Nên dù Bát Đầu Xà lỡ nói lời bất kính, Từ Khuyết cũng không tính toán nhiều.
Cái gọi là người làm việc lớn, nhất định phải không câu nệ tiểu tiết, không cần quá mức tính toán chi li.
Vì thế, trước mặt mọi người Từ Khuyết đánh cho Bát Đầu Xà một trận tơi bời khói lửa, cuộn tám tám đầu rắn của nó thành một đoàn rồi đá về trên không.
Người làm việc lớn không câu nệ tiểu tiết?
Xin lỗi, bản bức thánh xưa nay luôn không nghĩ tới việc làm đại sự.
"Ầm!"
Khi Bát Đầu Xà từ không trung đập xuống, mặt đất vì thế mà chấn động.
Tất cả mọi người đều nín thở, trừng lớn mắt, nhưng không người nào thấy Bát Đầu Xà đáng thương, ai bảo gia hỏa này miệng tiện?
Phóng tầm mắt khắp tứ đại châu, người nào không biết danh tiếng Từ Khuyết? Ai dám nói xấu hắn nửa câu? Trừ phi là chán sống.
- Chà chà chà, con chó ngu ngốc này vừa gặp mặt đã gặp rắc rối, thực sự là quá non rồi.
Husky cười lạnh, trào phúng Bát Đầu Xà tuổi trẻ không hiểu chuyện, tưởng tượng năm đó, nó cũng bị Từ Khuyết giáo huấn như vậy, bây giờ cảm thấy đã sớm học khôn.
- Lão đầu ta vẫn cảm thấy nó rất may mắn, ít nhất chỉ chịu một trận đánh, cũng không bị giết chết.
Đoạn Cửu Đức nhìn có chút hả hê nói.
Mạc Quân Thần thì rất hờ hững, đối với chuyện nhỏ này không hề có hứng thú, ánh mắt trước sau nhìn kỹ lối vào Táng Tiên Cốc, trực giác báo cho y biết nơi này thật sự không đơn giản.
- Từ bang chủ, ta có chút nghi hoặc, không biết nơi này có lai lịch ra sao?
Hắn đưa tay chỉ về Táng Tiên Cốc, quay về Từ Khuyết hỏi.
Lúc này Từ Khuyết vừa thu thập Bát Đầu Xà xong, một mặt thỏa mãn, tâm tình rất tốt, nghe được Mạc Quân Thần hỏi, cười nhạt nói:
- Mạc hộ pháp, ở đây tên là Táng Tiên Cốc, lai lịch đơn giản chính là từ viễn cổ có một tin đồn, có Thần Tiên bị chôn ở nơi này, nhưng thần tiên kia, tám phần mười chính là Hiên Viên Uyển Dung.
- Hiên Viên Uyển Dung, phần mộ cường giả Tiên Tôn?
Mạc Quân Thần ngẩn ra, lập tức gật đầu, nếu như là Tiên Tôn hạ xuống ở đây, có địa thế như vậy ngược lại cũng bình thường.
Đất trời có thể sinh ra nhân tài, nhưng đến trình độ như Hiên Viên Uyển Dung, cũng sớm đã có thể thay đổi thiên địa.
- Cái gì mà Hiên Viên Uyển Dung, các ngươi là đám Nhân tộc vô tri, ở đây sở dĩ tên là Táng Tiên Cốc, là bởi vì bộ tộc ta có một vị tổ tiên ngủ say ở đây, tên Táng Tiên Cốc, là do Hải tộc ta đặt!
Đột nhiên, lươn vàng trong tay Husky hét rầm lêm, tỏ vẻ phẫn nộ, cho rằng Từ Khuyết cùng Mạc Quân Thần đang sỉ nhục Hải tộc bọn họ.
Mấy người Từ Khuyết nghe vậy, trong nháy mắt sắc mặt ngưng lại.
Táng Tiên Cốc, là bắt nguồn từ Hải tộc? Hơn nữa bên trong còn có một vị cường giả Hải tộc?
Bạch!
Trong khoảnh khắc, trong đầu Từ Khuyết lóe qua một đạo linh quang, giống như tất cả đều sang tỏ.
Nguy cơ mà Hiên Viên Uyển Dung gặp phải, không phải đến từ đại nhân Hải tộc trong miệng lươn vàng, mà là đến từ vị tổ tiên Hải tộc trong Táng Tiên Cốc này.
Từ khi bắt đầu, toà Táng Tiên Cốc này chính là một nỗi nguy hiểm.
- Husky, làm việc.
Lúc này, Từ Khuyết nhìn về phía Husky hô.
- Đã rõ!
Husky hiểu ý, không cần Từ Khuyết dặn dò, trực tiếp lấy ra một cái kéo, kẹp trên người lươn vàng, trừng mắt quát lên:
- Móa! Tên gian tế nhà ngươi đúng là biết nhiều chuyện, mau mau nói rõ ràng toà Táng Tiên Cốc này cụ thể có gì, bằng không bản thần tôn giúp ngươi lên đường.
- Táng Tiên Cốc tồn tại, không phải là bí mật gì, ta nói là được rồi, cần phải như thế không? Ngươi bệnh thần kinh à?
Lươn vàng cũng bạo tính khí, rất phẫn nộ về hành động của Husky, há mồm mắng.
- Móa nó!
Husky tức giận, đưa kéo về phía sau lươn vàng cắt một nhát.
Răng rắc!
- A. . .
Lươn vàng rít gào một tiếng thê thảm, đuôi nó đã rớt xuống.
- Tiểu Hải Tiên, ngươi quá phí lời, còn dám nhục mạ bản thần tôn, không muốn sống nữa phải không?
Husky trừng mắt mắng, kéo đã chuyển tới đầu lươn vàng.
Lươn vàng thấy thế thì vô cùng kinh hoảng cùng sợ hãi, vôi vàng xin tha:
- Đừng đừng đừng, cẩu ca, ta sai rồi, ta thật sự sai rồi, ta không phải là người, ta có tội a!
- Cẩu cái gì, bản thần tôn là sói!
- Lang ca!
Lươn vàng đã triệt để thành thật đi, dáng vẻ phục tùng.
Tu vi cảnh giới của nó đã đạt đến Luyện Hư kỳ, bản thể bị cắt đi một phần, cũng không hề trở ngại, nhưng đau đớn thì không tránh khỏi được, bộ phận vừa bị cắt đi, muốn khôi phục như cũ chí ít phải tốn đến mấy chục ngày, hơn nữa còn cần có linh dược phụ trợ, nếu như lại bị cắt đi đầu, chỉ sợ thật sự phải để mạng nhỏ ở đây rồi.
Sau đó, dưới lời kể của lươn vàng, mọi người bắt đầu hiểu rõ về Táng Tiên Cốc.
Từ khi mới bắt đầu, Táng Tiên Cốc chính là một phần thuộc về đáy biển, một vị tổ tiên Hải tộc được bị mai táng trong đó, sau đó lục địa biến hóa, địa phương vốn thuộc về đáy biển lại hóa thành một vùng thung lũng trên đất bằng, bởi vậy Táng Tiên Cốc do Hải tộc gọi, cũng truyền tới Nhân tộc bên này.
Nói cách khác, Táng Tiên Cốc thành danh, cũng không phải là bởi vì Hiên Viên Uyển Dung, mà là bởi vì một vị tổ tiên đại năng của Hải tộc, có lịch sử còn lâu đời hơn cả Hiên Viên Uyển Dung.
Vì thế nếu như vị tổ tiên Hải tộc kia còn chưa chết đi, như vậy một ngày kia khi nó thức tỉnh, chính là thời điểm Hiên Viên Uyển Dung phải đối mặt với nguy hiểm.
- Ngươi nói vị tổ tiên Hải tộc kia là giống gì? Cá mập? Hay cá voi?
Từ Khuyết nhìn lươn vàng hỏi.
Lươn vàng vẻ mặt đưa đám:
- Cái này ta thật không biết. Vị tổ tiên kia ở bộ tộ ta có địa vị rất cao, tuy rằng không có bất kỳ tượng thần nào, nhưng chúng ta đều sẽ coi vị đó như thủ hộ thần của tộc ta.
- Thần?
Lông mày Từ Khuyết nhăn lại, kết quả này có chút vượt quá dự liệu rồi.
Nếu như đối phương là Tiên Vương, hắn có thể không sợ, dù sao có hai hồn phách Tiên Tôn làm vương bài.
Nếu như đối phương là một Tiên Tôn, có lẽ sẽ phiền phức hơn một chút, nếu như là Tiên Đế, thì chính là đặc biệt phiền phức rồi.
Nhưng bây giờ nhìn lại, đối phương có thể là một vị Thần Linh, như vậy việc này chỉ sợ cũng không chỉ phiền phức, mà là nguy cơ khổng lồ.
Một vị Thần Linh còn chưa chết, nếu thức tỉnh ở niên đại này, thế gian có ai có thể áp chế?
Bạn cần đăng nhập để bình luận