Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1453: Hắn Thật Sự Không Động

"Vèo!"
Trong nháy mắt Từ Khuyết chạm được vào lôi điện hình người, lôi điện hình người cũng phản kích.
Trong chớp mắt nàng giơ tay nhỏ lên, hời hợt gảy ngón tay một cái, trong nháy mắt ngưng tụ lại một đạo kình khí bàng bạc, bốc lên băng hàn chi khí, giống như một vòng trăng tròn, trực tiếp quét ngang đánh về phía Từ Khuyết.
Ầm!
Từ Khuyết rên khẽ một tiếng, cũng không thể né tránh một chiêu này, cả người bị đánh bay ra.
Nhưng vừa nãy hắn cũng đắc thủ, thành công từ trên lôi điện hình người của Nghê Thường tiên tử, kéo xuống tảng lớn áo vải do tia chớp màu vàng óng ngưng tụ mà thành.
Đáng tiếc, đây cuối cùng cũng chỉ là lôi điện hình người, chỉ là đồ có hình, quần áo và đồ dùng hàng ngày cùng thân thể vốn là một thể, cũng không hề khắc hoạ ra chi tiết nhỏ của thân thể.
Sau khi quần áo của nàng bị đập vỡ vụn, trên người liền trực tiếp lõm xuống một khối, lại cấp tốc được tia chớp màu vàng óng bù đắp lại, khôi phục nguyên trạng.
Hiển nhiên, mục đích của Từ Khuyết muốn mượn cơ hội này để nhục nhã Nghê Thường tiên tử một chút, đã không thể thực hiện được.
Trọng điểm là hắn còn ăn một chút thiệt nhỏ, vừa nãy Nghê Thường tiên tử đột nhiên ra tay gảy ngón tay một cái, tốc độ nhanh đến kinh người, ngay cả Từ Khuyết cũng có chút kinh hãi.
Tốc độ nữ nhân này ra tay, so với vị thiên tướng trước kia còn nhanh hơn mấy lần, căn bản là không có cơ hội để cho người ta phản ứng.
Đồng thời pháp quyết của nàng, cũng không phải là thương tổn ở bên ngoài, mà là lấy một loại băng hàn chi khí, mượn lực đánh vào trong cơ thể Từ Khuyết.
Thứ này có chút tương tự như lúc Từ Khuyết dùng sát khí tới đối phó mười vị Tiên Vương, chỉ cần đi vào trong cơ thể thì sẽ tạo thành thương tích, thậm chí áp chế tiên nguyên vận chuyển, nghiêm trọng hơn còn có khả năng dẫn đến cảnh giới tạm thời bị hạ xuống.
Cũng may thân thể của Từ Khuyết đủ mạnh, Thánh Thể tiểu thành trải qua Thiên Địa Dung Lô rèn luyện, cũng không phải chỉ có hư danh.
Sau khi băng hàn chi khí đánh lên trên người hắn, liền ngay tại chỗ bị thân thể trung hoà hơn một nửa, còn lại thì được công năng tự động khôi phục của hệ thống chữa trị, chỉ để lại một tia ý lạnh đóng băng một bộ phận kinh mạch của Từ Khuyết, nhưng cũng rất nhanh đã triệt để tiêu vong.
Vì thế đơn giản mà nói, Từ Khuyết vừa nãy đối đầu với lôi điện hình người của Nghê Thường tiên tử, bắt đầu với tỷ lệ 5-5.
- Tiểu tử thật là lợi hại, tương lai không thể đo lường.
Cô gái mặc áo đen quan sát được Từ Khuyết cùng lôi điện hình người giao thủ một hiệp, lập tức có phán đoán.
Nghê Thường tiên tử cũng lạnh nhạt gật đầu, không thể phủ nhận nói:
- Quả thật là không tệ, Thiên Châu bị gông xiềng nhốt lại nhiều năm như vậy, có thể xuất hiện một vị thiên tài như thế, rất hiếm có. Chỉ tiếc. . .
Nàng không hề tiếp tục nói, nhưng cô gái mặc áo đen có thể hiểu được ý của nàng, nhưng đáng tiếc là loại tác phong cùng tính cách của Từ Khuyết, quá mức cực đoan và tàn nhẫn, tông môn bình thường cũng không dám muốn loại người như hắn, bởi vì người như thế, đã không chỉ là sẽ chọc ra họa, thậm chí còn có khả năng chọc thủng cả trời.
- Đúng là. . . đáng tiếc.
Cô gái mặc áo đen lắc đầu thở dài, trong mắt tràn đầy vẻ tiếc nuối.
Từ Khuyết chỉ là cùng lôi điện hình người của Nghê Thường tiên tử đánh hoà nhau, cũng đã khiến cho các nàng thán phục như vậy.
Nhưng Từ Khuyết vào giờ phút này, lại rất thất vọng và ảo não.
Hắn cho rằng chuyện này rất không nên.
Mình không thể thuấn sát lôi điện hình người cũng thôi đi, hơn nữa lại suýt chút nữa chết đi, quá mất mặt rồi.
Nếu như không phải là do hắn nắm giữ Thánh Thể tiểu thành cùng công năng tự động khôi phục của hệ thống, vừa nãy trong khi giao thủ, hắn có khả năng đã bị trọng thương rồi chết đi.
Hoặc là nếu như vừa nãy hắn không ra tay muốn lột y phục của đối phướng, mà là tìm vị trí chí mạng xuống tay ác độc, như vậy lôi điện hình người của Nghê Thường tiên tử, có lẽ cũng không có cơ hội sử dụng một chiêu pháp quyết này.
Nhưng chuyện chiến đấu như vậy, không có nhiều nếu như thế.
Từ Khuyết cũng lập tức hiểu ra đầu mối, sắc mặt nghiêm túc, đối với đối thủ có cấp độ thực lực mới này, đã có thêm kiến thức.
Dù cho mình đã bước vào Đại La Tán Tiên, nhưng đối chiến với loại đối thủ cấp bậc này, vẫn rất khó làm được chuyện nghiền ép.
Chí ít đã không có cách nào giống như năm đó lúc cảnh giới còn thấp, dễ như ăn cháo vô địch cùng cấp, dễ như ăn cháo vượt cấp giết địch.
Bất luận là vị lôi điện hình người thiên tướng vừa nãy kia, hay là lôi điện hình người của Nghê Thường tiên tử bây gờ, nếu không có Thánh Thể tiểu thành, mình đã chết hai lần rồi.
Nguyên nhân xuất hiện tình huống như thế, ở nơi nào?
Từ Khuyết đứng tại chỗ, một tay đỡ cằm, cau mày, suy nghĩ.
Nhưng lôi điện hình người của Nghê Thường tiên tử, giờ phút này cũng đã hoàn toàn bắt đầu chuyển động thân hình, nhanh chóng truy sát tới.
Từ Khuyết lại không có chút phản ứng nào, vẫn còn quay lưng lại lôi điện hình người, duy trì dáng dấp suy nghĩ.
- Hả? Xảy ra chuyện gì?
Cô gái mặc áo đen phát hiện ra chuyện không đúng, nhíu mày.
Nghê Thường tiên tử cũng hơi kinh ngạc, có chút không rõ.
Mới vừa rồi bắt đầu giao thủ một hiệp, tại sao tên này lại đột nhiên đứng tại chỗ bất động?
- Hắn đây là tính từ bỏ, hay là mới vừa rồi bị lôi điện hình người của ngươi đánh bị thương?
Cô gái mặc áo đen nhìn về phía Nghê Thường tiên tử, ngạc nhiên hỏi.
- Hẳn là bị thương, chỉ là chúng ta không nhìn ra.
Nghê Thường tiên tử khẽ lắc đầu, nhẹ giọng đáp lại.
Đây cũng là suy đoán mà nàng cho rằng phù hợp nhất với tình huống trước mắt, nếu không thì không có cách nào giải thích tại sao Từ Khuyết lại bất động ở tại chỗ.
Dù sao chiến đấu ở tầng thứ này, chiếm tiên cơ là vô cùng quan trọng.
Hơn nữa lấy tính cách của Từ Khuyết, nàng cũng không cảm thấy Từ Khuyết sẽ là loại người ở lại tại chỗ, chờ đối thủ động mới xuất thủ kia.
Loại phương thức chiến đấu hậu phát chế nhân này, nàng cho rằng không thể xuất hiện ở trên người Từ Khuyết!
Cùng lúc đó, đông đảo tu sĩ ở trong Thiên Sát Thành cũng bắt đầu xao động.
Rất nhiều người đều lộ ra vẻ mê hoặc, có đồng dạng nghi hoặc với cô gái mặc áo đen.
Từ Khuyết liền đứng tại chỗ vẫn không hề nhúc nhích như vậy, có vẻ như đang suy tư chuyện gì đó quan trọng, khiến đầu óc người ta mơ hồ.
- Hắn bị làm sao thế?
- Rất kỳ quái, mới giao thủ một lần như vậy, liền không động đậy được nữa?
- Chẳng lẽ là bị pháp quyết của vị Tiên Tôn nữ tử kia cầm cố lại?
- Không giống, vừa rồi hắn còn có thể động, sau đó hình như là trở nên thất thần, giống như đang suy tư chuyện gì.
- Trọng điểm là hắn còn quay lưng lại với đạo lôi điện hình người kia, chẳng lẽ muốn chờ chết?
- Mau nhìn, lôi điện hình người đã giết tới, hắn không động nữa sẽ không kịp.
Mọi người đều nghị luận sôi nổi, càng có người đang sốt ruột thay cho Từ Khuyết, toát ra mồ hôi lạnh.
Nhưng mà, Từ Khuyết vẫn không hề bị lay động như trước.
Dù cho lôi điện hình người đã giết đến ở phía sau lưng, cơn lốc cuồng bạo xao động, thổi đến làm tóc hắn ngổn ngang, hắn cũng nhắm mắt làm ngơ, tiếp tục suy tư tình huống bản thân.
Hắn cho rằng, mình vẫn là vượt cấp quá nhanh rồi.
Lúc trước làm đến nơi đến chốn từng bước một tu luyện tới Địa Tiên cảnh, kết quả ở bên trong Thiên Địa Dung Lô cướp đoạt tạo hóa, lập tức đạt tới Đại La Tán Tiên , dù sao cũng có chút không thích ứng với thực lực của bab3 thân, cũng không thích ứng với đối thủ ở tầng thứ cao mới.
Cái gọi là cần phải tỉnh ngộ.
Vì thế Từ Khuyết cho rằng, tình huống trước mắt này, phải tỉnh lại đúng lúc, tìm tới vấn đề bản thân mới có thể tiếp tục mạnh mẽ tiếp.
Về phần lôi điện hình người. . .
Ha ha, quan tâm nó làm gì.
Dù sao bản bức thánh cũng có Thánh Thể tiểu thành, còn có công năng tự động khôi phục của hệ thống, bây giờ đứng bất động để cho ngươi đánh, nếu ngươi đánh được thì coi như ngươi lợi hại.
"Ầm!"
Đạo lôi điện hình người kia của Nghê Thường tiên tử, vừa lao về phía trước, vừa bấm ra pháp quyết, diễn hóa ra từng đạo từng đạo hàn khí ngưng tụ thành lưỡi đao sương mù, trên không trung tụ tập thành một đạo lốc xoáy lưỡi đao, hàn khí bức người, đồng thời còn mang theo uy thế to lớn, ép hư không tới vặn vẹo.
Tiếp đó, ở bên trong một tiếng vang thật lớn, tất cả lưỡi đao sương mù đều lao về phía lưng Từ Khuyết, sóng khí cuồng bạo, trong khoảnh khắc bao phủ ra, ở trên hư không nổi lên từng trận gợn sóng vô hình.
Tất cả mọi người đều vì đó mà há hốc mồm, mê man không rõ.
- Trời ạ!
- Hắn thật sự không động đậy, liền tiếp một thức sát chiêu như vậy?
- Uy lực của sát chiêu này, so với lúc trước còn mạnh mẽ hơn.
- Không chỉ mạnh mẽ, còn rất xảo quyệt, tập trung sức mạnh ở một điểm, thảo phạt trong khoảng cách gần. Giống như là đứng tại chỗ, có người cầm cây búa từ trên đầu nện xuống, khủng bố như thế.
- Như vậy, chẳng phải là hắn. . .
Có người mới nói được một nửa, âm thanh tắc nghẽn ngừng lại, mạnh mẽ kẹt ở trong cổ họng.
"Rì rào ~ "
Bên trong khu vực cấm chế, một trận gió nhẹ thổi qua, bụi trần vung lên trên không trung tản đi, bóng Từ Khuyết lại hoàn hảo không chút tổn hại hiện lên ở trước mặt mọi người.
Hắn vẫn một tay hơi đỡ cằm như trước, quay lưng lại với lôi điện hình người, cũng quay lưng lại với mọi người trong Thiên Sát Thành, biểu hiện chăm chú, suy tư, nhưng vẫn không hề nhúc nhích.
- Chờ một chút, hắn chuyển động, hắn động!
Đột nhiên, có người kinh hãi kêu thành tiếng.
Từ Khuyết quả thật là chuyển động, cánh tay đỡ ở dưới cằm của hắn, đưa đến phía sau lưng mình, sờ về phía vị trí mới vừa rồi bị lôi điện hình người cuồng mãnh một đòn, nhẹ nhàng gãi mấy lần.
Sau đó, hắn lại đưa tay lên chống cằm, gò má hơi vung lên, góc 45 độ ngửa mặt nhìn lên bầu trời, tiếp tục trở nên trầm tư.
Trong phút chốc, toàn trường rơi vào vắng lặng một cách chết chóc.
Cô gái mặc áo đen:
- . . .
Nghê Thường tiên tử:
- . . .
Tiểu tử này là người sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận