Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 691: Tạc Thiên Bang Vô Thượng Bí Pháp

Thịt bò lót dạ?
Ngưu Độc Tử?
Từ Khuyết nói lời kinh người, từng chữ từng câu nói ra đều có ý xúc phạm Thiên Giác Ngưu tộc.
Toàn trường đều hít một ngụm khí lạnh, vô cùng kinh sợ.
Tên tiểu tử này muốn làm gì?
Biết rõ đối phương là lão tổ Thiên Giác Ngưu tộc, có cảnh giới Hợp Thể kỳ tầng sáu mà vẫn dám tìm đường chết như thế? Là do hắn chán sống sao?
- Đồ giun dế vô tri, quỳ xuống cho bản tọa!
Trên đỉnh núi cách đó không xa phát ra một tiếng gầm giống như cự lôi.
Ngay sau đó, trên bầu trời đột nhiên bị bóng tối che đậy, bóng một tượng thần đầu ngưu to lớn hiện ra, giống như Ngưu Ma thượng cổ, trực tiếp nghiền ép xuống.
Ầm!
Có không ít tu sĩ đứng quá gần, bị luồng khí thế này bắn trúng tại chỗ, ngực giống như bị đập một quyền, thân hình trực tiếp quỵ xuống trên mặt đất, sắc mặt biến thành trắng bệch.
Chỉ một luồng khí thế đã có uy lực kinh khủng như thế.
Tất cả mọi người đều trở nên động dung, tinh thần rung mạnh.
Đây chính là thực lực của lão tổ Hợp Thể kỳ, không cần ra tay, chỉ dựa vào uy thế đã có thể trấn áp một phương.
Nhưng ngoài dự đoán của mọi người là đối tượng nhận công kích chủ yếu từ lão tổ sắc mặt vẫn không hề thay đổi, vân đạm phong khinh đứng tại chỗ.
Dường như trên người hắn lưu chuyển một luồng khí tức thanh nhàn, luồng khí tức này nhìn qua tưởng không có gì lạ, nhưng vô cùng cường thế, tựa như tác động tới tất cả mọi thứ xung quan nó, tất cả đều theo nó lạnh nhạt rồi hóa thành bình thường.
Chính là luồng khí thế bình thản này lại hóa giải uy thế của lão tổ Thiên Giác Ngưu tộc dễ như ăn cháo, thậm chí ngay cả Liễu Tĩnh Ngưng đứng bên cạnh đều được luồng khí tức này bao phủ bình yên vô sự, không bị uy thế của lão tổ ảnh hưởng chút nào.
- Đạo uẩn?
Trên đỉnh núi, lão tổ đột nhiên mở lớn hai mắt, ánh mắt bén nhọn quét đến.
Mọi người ở đây nghe thấy Thiên Giác Ngưu tộc lão tổ nói thế đều vô cùng ngạc nhiên, cảm thấy nghi hoặc.
- Chuyện gì thế? Từ Khuyết không phải là người không có đạo uẩn sao?
- Chẳng lẽ thật sự gặp được cơ duyên bên trong bí cảnh, ngộ ra đạo uẩn nên mới đột phá đến Luyện Hư kỳ?
- Nếu đúng như thế thì không còn gì để nói nữa, hơn nữa nếu thực sự là đạo uẩn, phải cảm giác rất hư vô mờ mịt mới đúng, sao có khí tức mạnh mẽ như thế được.
Rất nhiều người đều cảm thấy nghi ngờ, vẻ mặt không rõ.
Dù sao đạo của Từ Khuyết chưa từng có người đi qua, bởi vì đạo này quá bá đạo quá hung hăng, muốn thiên địa phải thuận theo tâm ý hắn.
Bề ngoài của thuận theo tâm ý bình thường không có gì lạ, vô cùng bình thản, nhưng bên trong lại cường thế dị thường.
Nếu như dùng một từ để hình dung, chính là giả heo ăn thịt hổ!
Ngươi cho rằng ta là heo, kỳ thực ta mạnh như rồng như hổ!
...
- Không đúng!
Lúc này, vị lão tổ kia lại đột nhiên mở miệng, hơi nhướng mày, lắc lắc đầu:
- Đây không phải đạo uẩn, thế gian không thể có loại đạo uẩn này, người trái ý trời không thể sống đến hiện tại, đây là pháp quyết gì?
Pháp quyết?
Mọi người ở đây nghe thấy lời này mới chợt hiểu.
Dùng pháp quyết cứng rắn chống đỡ uy thế của lão tổ Thiên Giác Ngưu tộc, người khác có lẽ không làm được, nhưng Từ Khuyết lại có thể.
Dù sao trong lòng đám cường giả các thế lực lớn ở Đông Hoang đều hiểu rõ, bọn họ từng từng chứng kiến Từ Khuyết dùng những pháp quyết vô cùng cường hãn, hơn nữa bây giờ hắn cũng đã đột phá lên Luyện Hư kỳ, có thể đỡ được uy thế của cường giả Hợp Thể kỳ, lời giải thích này cũng miễn cưỡng có thể chấp nhận được.
Nhưng Từ Khuyết lại nghe ra một tầng ý tứ khác trong lời nói của lão tổ Thiên Giác Ngưu tộc.
Đối phương hiển nhiên cũng cảm giác được đạo uẩn của hắn phi phàm, cho rằng đây là trái ý trời, không thể tồn tại ở thế gian, cho nên trực tiếp quy kết đạo uẩn hắn là pháp quyết.
Nghĩ đến điểm này, khóe miệng Từ Khuyết khẽ giương lên, cười nói:
- Ngưu Độc Tử, nếu ngươi thành tâm thành ý hỏi thăm như thế, vậy ta sẽ mở lòng từ bi nói cho ngươi, một chiêu này chính là độc môn bí thuật của Tạc Thiên Bang ta, bức khí lộ ra ngoài!
Đó là cái gì quỷ? Mọi người đều sững sờ, ngay cả vị lão tổ Thiên Giác Ngưu tộc kia cũng hơi nhíu mày, hiển nhiên chưa từng nghe nói về loại khí thể này.
Chỉ có Liễu Tĩnh Ngưng cảm thấy kinh hãi trong lòng, bởi vì nàng biết rất rõ, đây chính là đạo uẩn của Từ Khuyết, hơn nữa đúng là trái với ý trời.
Nhưng nàng không nghĩ tới đạo uẩn của Từ Khuyết lại cường đại đến trình độ như thế này, lại có thể đối kháng với lão tổ Hợp Thể kỳ.
Nếu như thế, vậy không phải là nói tên tiểu tử này có tư cách đấu một trận với lão tổ Hợp Thể kỳ ư?
Hai mắt Liễu Tĩnh Ngưng sáng ngời nhìn về phía Từ Khuyết.
Nếu như Từ Khuyết thật sự có tư cách đấu một trận cùng lão tổ Hợp Thể kỳ, vậy thì nàng hoàn toàn không cần lo lắng hắn gặp nguy hiểm gì, chỉ cần không phải bị nghiền ép đến mức không còn sức đánh trả thì nàng chắc chắn Từ Khuyết sẽ có thời gian để bóp vỡ phù lục, trực tiếp chạy trốn khỏi nơi đây.
Nghĩ đến điểm này, lo lắng trong lòng Liễu Tĩnh Ngưng cuối cùng cũng được thả xuống.
Cùng lúc đó, vị lão tổ Thiên Giác Ngưu tộc kia vốn ngồi xếp bằng trên đỉnh núi đã mất đi kiên nhẫn đấu võ mồm cùng Từ Khuyết.
Đường đường là một lão tổ của đại tộc, lại bị Từ Khuyết nhiều lần gọi thành Ngưu Độc Tử, cho dù người có tính khí tốt hơn nữa cũng không chịu được.
Tiểu súc sinh, thế gian này lớn hơn ngươi tưởng tượng nhiều lắm, cho dù ngươi có pháp quyết thông thiên, trước thực lực tuyệt đối thì cũng chỉ là hư vô. Ngày hôm nay bản tọa sẽ để ngươi nhìn một chút, như thế nào mới là cường giả!
Tiếng nói của lão tổ giống như Cửu Thiên Lôi Minh, đinh tai nhức óc, vang vọng tứ phương.
Y đứng lên từ đỉnh núi lớn, hai sừng trâu trên đầu giống như thần binh lợi khí lấp loé phong mang.
Ầm!
Vị lão tổ kia vung một chưởng, bầu trời trong nháy mắt lún xuống, hai sừng trâu phóng ra bạch quang óng ánh, hút lấy linh khí bốn phía xung quanh, dâng tới tượng thần Ngưu Đầu trên không trung.
Tượng thần Ngưu Đầu lập tức ngưng tụ lại, giống như thật sự có một con thượng cổ Ngưu Ma sắp giáng lâm, che kín bầu trời, uy thế khủng bố.
Toàn bộ quá trình này diễn ra chỉ trong chớp mắt.
Híttt!
Mọi người tại đây đều hít một ngụm khí lạnh, vẻ mặt vô cùng kinh hãi.
- Đây là Sát Phạt Thuật truyền thừa của Thiên Giác Ngưu tộc. Ta đã từng thấy Thánh Tử của bọn họ dùng, uy lực khó có thể tưởng tượng. Nhưng mỗi lần triển khai đều cần không ít thời gian, không nghĩ tới chiêu này do lão tổ bọn họ triển khai ra lại chỉ trong nháy liền hoàn thành.
- Sát Phạt Thuật này chính là chuyên môn đối phó với đạo uẩn và thần hồn, khó lòng phòng bị, vô cùng độc ác.
- Từ Khuyết kia sắp xong rồi, tuyệt đối không đỡ được một chiêu!
...
- Giết!
Gần như cùng lúc đó, lão tổ Thiên Giác Ngưu tộc trầm giọng hét một tiếng, đột nhiên chỉ tay chỉ về Từ Khuyết.
Hống!
Tượng thần Ngưu Đầu to lớn trên không trung đột nhiên rít gào một tiếng kinh thiên động địa, bóng người hư ảo kịch liệt ngưng tụ, đột nhiên biến ra một cây trường thương toàn thân đen kịt, hóa thành một tia ô quang, bắn nhanh về phía Từ Khuyết.
- Đạo uẩn ngưng hình? Không được, mau lui ra!
Liễu Tĩnh Ngưng nhìn thấy thế thì hoa dung thất sắc, kinh ngạc thốt lên một tiếng, vội vàng giơ tay chụp vào Từ Khuyết, muốn đẩy hắn đi.
Lần này nàng thật sự đã đánh giá thấp thực lực của vị lão tổ Thiên Giác Ngưu tộc kia, vốn tưởng rằng chỉ là Hợp Thể kỳ tầng sáu phổ thông, hơn nữa chỉ đến tiêu diệt một tên vãn bối như Từ Khuyết, hẳn sẽ không vận dụng pháp quyết quá cường đại.
Nhưng vạn vạn không nghĩ tới, vị lão tổ này lại sắc bén như thế, vừa ra tay chính là bí thuật sát phạt truyền thừa của Thiên Giác Ngưu tộc, sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực, muốn trực tiếp giết chết Từ Khuyết.
Từ Khuyết nếu như bị một thương này chém trúng, nhất định sẽ thập tử vô sinh!
- Ồ! Cũng rất lợi hại đấy!
Nhưng lúc này, Từ Khuyết lại một lần nữa lạnh nhạt nở nụ cười.
Sát phạt bí thuật?
Đạo uẩn ngưng hình?
Rất lợi hại sao?
Không có cửa đâu!
Ở trước mặt Bức Vương Quyền, tất cả đều là gà què!
- Hệ thống, dùng ba chiêu Bức Vương Quyền giá hai ngàn điểm trang bức thử một lần!
Từ Khuyết tinh thần liên hệ với hệ thống.
Dù sao hiện tại hắn đã thật sự giàu nứt đố đổ vách, mới vừa từ bí cảnh đi ra, bởi vì nói mấy câu với lão tổ Thiên Giác Ngưu tộc, trong nháy mắt hắn đã thu được hơn tám ngàn điểm trang bức.
Bây giờ dùng ba chiêu Bức Vương Quyền giá hai ngàn điểm trang bức đối đầu với vị lão tổ kia, gộp lại cũng chỉ mất 6000 điểm trang bức, dù sao vẫn có lời.
...
Nhưng khi Từ Khuyết chuẩn bị xong tất cả những thứ này, lại bất động thanh sắc lấy Sách Chiêu Hồn và Kiếm Hội Kín đầy tầng bỏ vào trong lồng ngực.
Tuy rằng hắn chắc chắn Bức Vương Quyền có giá 2000 điểm trang bức đủ để chống lại vị lão tổ này, nhưng để chắc chắn nên hắn vẫn lấy ra Sách Chiêu Hồn cùng Kiếm Hội Kín, thăng cấp uy lực đạo pháp một chút lên 30 lần.
Rồi ánh mắt Từ Khuyết quét về phía trên đỉnh ngọn núi, cười lạnh nói:
- Ngưu Độc Tử, nhận của ta một quyền, sau đó ngoan ngoãn lăn vào trong bát của ta.
Nói xong, chỉ nghe vèo một tiếng, cả người hắn như mũi tên rời cung, trong nháy mắt bắn đi, giết về phía trên đỉnh núi.
- Cái gì?
- Hắn... hắn còn dám chủ động ra tay với vị lão tổ kia?
- Tên tiểu tử này giơ quả đấm lên là có ý gì? Chẳng lẽ hắn muốn dùng thân thể để chống lại một vị lão tổ Hợp Thể kỳ? Đây là hắn bị điên rồi hay là do hắn choáng váng?
Rất nhiều người đều thay đổi sắc mặt, khó có thể tin, vô cùng kinh hãi với cách Từ Khuyết làm.
Thậm chí là vị lão tổ Thiên Giác Ngưu tộc kia cũng có chút kinh ngạc, hiển nhiên cũng không nghĩ tới một tên tiểu tử vốn chỉ là giun dế trong mắt y lại dám chủ động phản kích.
- Hừ! Đồ ếch ngồi đáy giếng!
Lão tổ Thiên Giác Ngưu tộc hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt căm ghét cùng thiếu kiên nhẫn, đầu ngón tay bắn về phía trước.
Xèo!
Chuôi trường thương đen kịt với khí thế ngập trời đột nhiên tăng nhanh tốc độ, bắn về phía Từ Khuyết, giống như muốn xuyên qua thân thể hắn.
Nhưng đối mặt với chiêu thức đáng sợ như thế mà Từ Khuyết chỉ vung lên nắm đấm.
Ngay sau đó, dưới ánh mắt khiếp sợ của tất cả mọi người có mặ ở đây, Từ Khuyết biến thành tàn ảnh, trên không trung đấm ra một nắm đấm to lớn, đánh thẳng vào trường thương đet đang bay đến kia.
Ầm!
Quyền thứ nhất, trường thương đen kịt vỡ vụn.
Quyền ảnh to lớn của Từ Khuyết vẫn chưa dừng lại, tiếp tục lấy một loại lực lượng không cách nào bị lay động, không chút trở ngại nhằm về phía lão tổ Thiên Giác Ngưu tộc.
Ầm!
Quyền thứ hai, đầu lão tổ Thiên Giác Ngưu tộc bị nổ nát.
Ầm!
Quyền thứ ba, trực tiếp đánh nát ngực lão tổ Thiên Giácu tộc.
"Lạch cạch!"
Trong nháy mắt, một cỗ thi thể không đầu trực tiếp ngã xuống đỉnh núi, chậm rãi biến thành một con trâu không có đầu.
...
Kết quả vốn nên nghiêng về một bên, thậm chí là Từ Khuyết hẳn là bị thuấn sát, hiện tại cứ kết thúc như thế.
Mà kết quả cuối cùng lại vượt xa tưởng tượng của mọi người.
Người bị thuấn sát không phải Từ Khuyết, mà là vị lão tổ Thiên Giác Ngưu tộc kia.
Đường đường là Hợp Thể kỳ tầng sáu, một đại nhân vật ngủ say mấy trăm năm mới thức tỉnh lại trực tiếp bị ba quyền đánh chết.
- Chuyện này... làm sao có khả năng?
Tất cả mọi người đều nhìn cảnh này mà trợn mắt há mồm, đầu óc trống rỗng, giống như rơi vào trạng thái chết máy.
Liễu Tĩnh Ngưng cũng há to miệng nhỏ, giống như gặp quỷ vậy, khó có thể tin.
- Đây là... quyền pháp gì?
Có người che miệng lại, trong lúc lơ đãng nói ra nghi vấn trong lòng.
Từ Khuyết xoay người, tóc hơi vung một cái, hé ra một hàm răng trắng, cười nói:
- Tạc Thiên Bang vô thượng bí pháp Nông Phu Tam Quyền! Có chút ngọt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận