Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1359: Muốn Chết

"Ầm!"
Bên trong một tiếng vang thật lớn, phân thân của Hiên Viên Uyển Dung đi mà quay lại, một lần nữa cuốn lên sát khí bàng bạc, đánh úp về phía Từ Khuyết.
Lần này nàng không mở miệng nói bất kỳ lời nào, tỏ vẻ lạnh lẽo, ánh sáng trên ngón tay ngọc phân tán, đánh ra pháp quyết mạnh mẽ, trong nháy mắt linh khí băng phong thiên địa, cuồng phong cực hàn kéo đến, ngưng tụ thành băng sương, trực tiếp vọt tới trước mặt Từ Khuyết.
- Ha, ta tựa hồ đã đoán được cái gì.
Từ Khuyết nhếch miệng nở nụ cười, hai tay chắp ở phía sau, cực kỳ hờ hững.
Ngay sau đó, dưới chân hắn đột nhiên tỏa ra ánh vàng, bỗng nhiên nhấc chân hướng về trước đạp một cái.
Ầm!
Tất cả gió lạnh cùng băng sương, trong khoảnh khắc bị nát tan.
Một đòn Bức Vương Thối này, vận dụng mười vạn điểm trang bức.
Không chỉ phá hủy pháp quyết của phân thân Hiên Viên Uyển Dung, uy lực còn không ngừng tiến về phía trước, như một lưỡi kiếm không dừng được, một đường bay nhanh về phía trước, thế như bẻ cành khô.
Phân thân của Hiên Viên Uyển Dung bị phá hủy tại chỗ, như một bức tranh bị người bạo lực xé ra, thân hình nàng vặn vẹo một trận, trực tiếp biến mất, nhưng uy lực của Bức Vương Thối vẫn còn chưa kết thúc, nó tiếp tục hướng tới phía trước, mãi đến tận trước một gốc cây cổ thụ che trời mới nổ tung.
Ầm ầm ——!
Mặt đất bốn phía đột nhiên lay động kịch liệt, bất kể là núi rừng xung quanh, hay là bọn Husky và Đoạn Cửu Đức đứng ở bên cạnh Từ Khuyết, đều trở nên mơ hồ vặn vẹo, từ người thật đã biến thành không gian ba chiều giả tạo, tiếp theo lại từ từ biến thành một bức tranh bị vặn vẹo.
Cuối cùng, ở dưới một trận nổ vang to lớn, bốn phía tất cả đều bị phá diệt.
Từ Khuyết bỗng nhiên mở hai con mắt ra, mình vẫn còn đang đứng ở bí cảnh bên trong lòng đất như trước, giống như mới vừa vào không lâu, bốn phía cũng vẫn là một mảnh sương mù dày đặc, mấy người bọn Husky và Đoạn Cửu Đức đều kinh ngạc nhìn hắn, lung lay thân thể hắn.
- Đậu phộng, cuối cùng cũng tỉnh rồi. Tiểu tử, ngươi vừa rồi làm sao thế?
Husky thấy Từ Khuyết mở mắt, lúc này hỏi.
Từ Khuyết lắc lắc đầu:
- Không cẩn thận trúng phải ảo giác, nhưng ta đã phá giải rồi.
Vừa nãy xuất hiện mấy màn kia, hoàn toàn là một cái ảo giác, kể cả Husky nói ngửi thấy được mùi máu tanh, cũng đã bắt đầu không đúng.
Nhưng tất cả những thứ này đều quá mức chân thực, làm cho chính Từ Khuyết lúc bắt đầu cũng không thể kịp phản ứng lại, mãi đến tận lúc hắn ra tay đánh bay phân thân của Hiên Viên Uyển Dung, mới ý thức được chuyện này quái lạ, cảm giác như là đang nằm mơ.
Hắn liền bỗng nhiên lấy lại tinh thần, trừ phi là nằm mơ, bằng không làm sao mình có khả năng là đối thủ của Hiên Viên Uyển Dung, dù cho là phân thân, mình cũng không có cách nào chống lại được.
Vì thế giải thích duy nhất, chính là hoặc là mình đang nằm mơ, hoặc chính là tất cả những thứ này đều là giả, huống hồ mộng cảnh bình thường đều là giả.
Cuối cùng hắn mới thăm dò đá ra một cước kia, Bức Vương Thối chuyên môn khắc chế cấm chế trận pháp vừa ra, trong nháy mắt tất cả hình ảnh đều đổ nát, kể cả phân thân của Hiên Viên Uyển Dung, cũng biến mất không còn tăm hơi.
Kỳ thực nói cho cùng, tất cả những thứ kia đều là ảo giác.
- Ảo giác? Chuyện gì đã xảy ra, chúng ta đồng thời đi vào, tại sao chỉ mình ngươi trúng ảo giác?
Đoạn Cửu Đức ngạc nhiên hỏi.
- Chẳng lẽ trên đất này có ẩn giấu cấm chế gì?
Mạc Quân Thần cúi đầu quan sát, nhưng không thu hoạch được gì.
- Tiểu tử, bên trong ảo giác xuất hiện cái gì? Vừa nãy bản thần tôn chỉ cảm thấy ngươi không đúng, vừa rơi xuống đất lại đột nhiên đứng đờ ra, gọi thế nào đều không có phản ứng, suýt chút nữa đã cho ngươi ăn phân để cứu giúp một chút.
Husky hiếu kỳ nói.
- Hừ, sau này ngươi lại nhắc tới chữ phân ở trước mặt ta, ta tuyệt đối sẽ nấu ngươi!
Từ Khuyết trừng mắt nhìn về phía Husky cười lạnh nói.
- Tiên sư nó, bản thần tôn cũng chỉ có lòng tốt, ngươi. . . ồ, chờ một chút, các ngươi có ngửi thấy không, có vẻ như có một luồng mùi máu tanh mới mẻ truyền tới.
Husky đang căm tức, nhưng đột nhiên mũi hơi động đậy, kinh ngạc nói.
Một câu nói này vừa nói ra, Mạc Quân Thần cùng Liễu Tĩnh Ngưng kể cả Đoạn Cửu Đức đều theo bản năng nhìn về bốn phía, chỉ có Từ Khuyết biến sắc, tràn ngập yên lặng.
Câu nói này CMN quá quen thuộc.
Vừa nãy ở trong ảo giác, Husky đã nói qua một lần, tại sao bây giờ lại tới một lần nữa?
Chờ đã, chẳng lẽ vừa nãy không phải ảo giác, mà là một loại báo trước?
Con ngươi của Từ Khuyết trừng lớn, mắt hơi co rút lại.
Nếu như đúng là một loại báo trước, như vậy tiếp đó, Husky liền sắp chạy trốn, cũng hô lên là ngửi thấy được một khí tức quen thuộc, tiếp đó chính là lão bất tử Đoạn Cửu Đức kia cũng nhanh chóng chạy theo.
- Đậu phộng, tiểu tử, là ngươi chảy máu kìa.
Nhưng mà, tình huống Từ Khuyết lo lắng cũng chưa từng xuất hiện, Husky không hề chạy trốn, ngược lại nhìn về phía Từ Khuyết, lộ ra vẻ kinh sợ hô lên.
Mấy người bọn Đoạn Cửu Đức và Liễu Tĩnh Ngưng đều khiếp sợ nhìn Từ Khuyết, khó có thể tin.
- Ta, chảy máu?
Từ Khuyết cũng có chút há hốc mồm, hoàn toàn không cảm giác mình có chỗ nào bị thương.
Nhưng ngay sau đó, một trận đau nhức thấu xương, bỗng nhiên từ mi tâm của hắn truyền khắp toàn thân.
Lúc này Từ Khuyết mới cảm giác được, trên mặt mình có một tia chất lỏng ấm áp, đang chầm chậm chảy xuống, thì ra không phải là không bị thương, mà là vừa nãy không cảm giác được, bởi vì vừa rồi còn không thấy đau.
Nhưng bây giờ, hắn cảm giác được đau đớn, giống như thân thể bị món đồ gì ăn mòn, đang chuyển động ở trong cơ thể mình.
- Đậu phộng, hệ thống, nhanh mở công năng khôi phục ra.
Từ Khuyết lập tức gọi hệ thống, hô to trong lòng.
Thực sự là hắn cũng rất mơ hồ, hoàn toàn không biết mình bị thương lúc nào, hoặc là bị món đồ gì đánh lén.
Ding, trải qua kiểm tra, kí chủ vẫn chưa chịu bất cứ thương tổn gì, không kiến nghị mở ra công năng khôi phục lãng phí điểm trang bức.
Lúc này, âm thanh thông báo của hệ thống vang lên.
Từ Khuyết lập tức há hốc mồm, không bị thương?
Ta không bị thương? Sao có thể?
Không nghe bọn họ nói ta đã chảy máu rồi sao?
"Hítttt!"
Đột nhiên, Từ Khuyết hít vào một ngụm khí lạnh.
Chẳng lẽ vẫn đang ở bên trong ảo giác? Mình vẫn chưa thoát được?
Nghĩ đến điểm này, Từ Khuyết lập tức nhìn về phía Husky, giơ chân lên chuẩn bị đạp qua.
- Đậu phộng x 2, tiểu tử, ngươi làm gì thế? Chuyện ngươi chảy máu không liên quan tới bản thần tôn mà.
Husky thấy thế, lập tức sợ hết hồn, bay mau tránh ra.
Đoạn Cửu Đức và Liễu Tĩnh Ngưng kể cả Mạc Quân Thần ở bên trong, biểu hiện cũng biến thành quái lạ kinh ngạc, tựa hồ rất không hiểu đến cùng là Từ Khuyết bị làm sao?
- Tiểu tử, ngươi làm sao thế?
Liễu Tĩnh Ngưng nhẹ giọng hỏi dò, rất lo lắng.
Bây giờ ở trên mặt Từ Khuyết đang chảy máu, dòng máu màu vàng óng này đang chậm rãi từ trong hai con ngươi lướt xuống, theo gò má nhỏ xuống mặt đất, mà hắn lại đột nhiên chuẩn bị ra tay đối với Husky, bất luận nhìn như thế nào, chuyện này đều quá khác thường.
- Không đúng, sức sống trên người Từ bang chủ đang biến mất!
Lúc này, Mạc Quân Thần kinh ngạc nói, cảm giác được trạng thái của Từ Khuyết thật sự không tốt.
Từ Khuyết cũng tỉnh táo lại, cũng không phải là mình đang nằm ở bên trong ảo giác, tất cả trước mắt đều là chân thực.
Nhưng mà, tại sao mình lại không hiểu ra sao chảy máu? Hơn nữa hệ thống lại không kiểm tra được tình huống bị thương? Thậm chí ngay cả sức sống trong cơ thể đều đang biến mất?
Chuyện này. . . đến cùng là làm sao?
Trong lòng Từ Khuyết là một mảnh nghi hoặc, chưa từng hoang mang như thế này, đối với tình huống của mình không biết gì cả.
- Hệ thống, mau mau điều tra rõ ràng thân thể của ta xảy ra vấn đề gì.
Từ Khuyết không thể không một lần nữa hỏi dò hệ thống.
Lần này hệ thống nhanh chóng đưa ra đáp lại:
Ding, trải qua kiểm tra, mệnh nguyên của kí chủ bị đồ vật nào đó buộc chặt, bởi đồ vật ẩn chứa thiên đạo quy tắc, kí chủ đang chịu ảnh hưởng, tuổi thọ bị tiêu hao một lượng lớn, tuổi thọ chỉ còn lại 40 ngày.
- Cái gì?
Từ Khuyết nghe xong, trong nháy mắt trừng lớn hai con mắt.
Tuổi thọ chỉ còn lại bốn mươi ngày?
Từ lúc mới vừa đi vào nơi đây đến bây giờ, đã qua chín ngày, thêm vào còn lại bốn mươi ngày, chẳng phải là hoàn toàn đáp lại tiên đoán của hài đồng lúc trước kia, 49 ngày sau mình sẽ chết.
CMN đây là tại sao vậy?
Từ Khuyết có loại cảm giác bất đắc dĩ lại ngơ ngác, lúc nào mình lại bị một loại đồ vật nào đó buộc chặt, còn bị thiên đạo quy tắc ảnh hưởng. . . không đúng, chờ một chút!
Đột nhiên, linh quang trong đầu Từ Khuyết lóe lên, bốc lên một cái đáp án:
- Hiên Viên Uyển Dung, sắp chết?
Bạn cần đăng nhập để bình luận