Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 640: Tùy Tiện Chơi Với Các Ngươi Một Chút

Trong nháy mắt, cùng với tiếng ầm ầm nổ vang, mười mấy bóng người cùng xuất hiện như vậy, hai tay chắp sau lương, từ trên không trung nhìn xuống, khí thế ngập trời.
Tất cả mọi người có mặt ở đây đều há hốc mồm, vẻ mặt dại ra, khó có thể tin.
Tình huống này là thế nào ?
Tạc Thiên Bang thật sự có mặt ở khắp mọi nơi?
Nào có người tùy tiện hống một tiếng như vậy, mà ngay lập tức lại có nhiều cường giả Anh Biến kỳ chạy đến như thế, hơn nữa tất cả đều là Anh Biến kỳ tầng chín.
Thế này còn có thiên lý không?
Mười mấy cường giả vây quanh Từ Khuyết vô cùng cả kinh.
Nhưng rất nhanh, bọn họ đã thở phào nhẹ nhõm, dù sao nhân số bọn họ cũng không ít, chỉ riêng cường giả Anh Biến kỳ, gộp lại đã có hơn hai mươi người, dù số Anh Biến kỳ tầng chín trở lên không nhiều, nhưng số lượng người ở cảnh giới khác rất nhiều, thật sự hợp lại, ai sống ai chết còn chưa biết được.
- Giỏi cho một Tạc Thiên Bang, xem ra thân phận ngươi cũng không đơn giản, đã tự phế tu vi, thế mà vẫn còn có nhiều người như vậy ở trong bóng tối bảo vệ ngươi.
Một cường giả Anh Biến kỳ của Tiêu Diêu Lâu mở miệng châm chọc.
Theo bọn họ thấy thì Tạc Thiên Bang tuyệt đối không thể tùy tiện gọi một tiếng mà có nhiều người xuất hiện như vậy, nhất định là thân phận Từ Khuyết không tầm thường, mới có nhiều người ẩn trong bóng tối bảo vệ như vậy.
- Hừ, thực là đê tiện vô sỉ, trước đây còn nói không muốn lại tạo sát nghiệp, bây giờ nhìn lại, lúc trước đám người đến giết ngươi, chắc đều bị ngươi xử lý rồi chứ gì?
Cường giả Anh Biến kỳ Khương gia cũng mở miệng, vô cùng phẫn nộ bởi vì phát hiện chân tướng.
Mọi người ở đây cũng bừng tỉnh, chẳng trách tên này nhiều ngày qua vẫn có thể bình yên vô sự, mà những người đi truy sát hắn, lại đều biến mất không hiểu ra sao, hoá ra sau lưng lại có nhiều người bảo vệ hắn như vậy.
Mẹ kiếp, tên tiểu tử này quá âm hiểm.
Trước hắn còn không thấy ngại mà nói góc quá nặng, trong lòng hổ thẹn, chúng ta suýt chút nữa đã tin, kết quả bây giờ lại như vậy.
Thật sự chưa từng gặp người vô sỉ như thế.
Một số tán tu vốn lúc trước còn định tìm cơ hội đánh lén Từ Khuyết, lúc này cả người toát mồ hôi lạnh, vui mừng vì không vội vàng động thủ, bằng không hiện tại bản thân có khả năng cũng đã biến mất.
- Ài!
Từ Khuyết thở dài, vẻ mặt cô đơn cùng bất đắc dĩ nói:
- Ta đã nói rất nhiều lần, ta đã tự phế tu vi, sẽ không giết người nữa, ta thật sự mệt mỏi, các ngươi không thể để cho ta làm một phàm nhân, yên lặng sinh hoạt sao?
Mọi người vừa nghe thấy lời này, suýt chút nữa đã phát điên lên.
Phàm nhân?
Ngươi đã gặp phàm nhân nào có mười mấy cường giả Anh Biến kỳ bảo vệ trong bóng tối chưa?
Nhưng Từ Khuyết xác thực không tự giết người được.
Nhưng Đạo Thân thì khác, có tất cả tu vi và pháp quyết lúc trước của hắn, thậm chí còn có thể triển khai Tam Thiên Lôi Huyễn Thân, như thế chẳng khác gì có hai Anh Biến kỳ Từ Khuyết, đang bảo vệ chân thân hắn.
Còn mười cỗ phân thân này, chỉ là một loại Phân Thân Thuật phổ thông, nhìn khí thế có vẻ mạnh mẽ, nhưng thực tế đều chỉ là lão hổ giấy, nếu động thủ theo người đánh, nhất định sẽ bị lộ tẩy.
Nhưng chỉ cần một Đạo Thân, đã đủ để thuấn sát tất cả những kẻ cùng cấp.
Đám người lúc trước truy sát Từ Khuyết, không ngoại lệ đều bị Đạo Thân thuấn sát.
Đồng thời vì thế mà Từ Khuyết còn phát hiện một chuyện khiến hắn ngạc nhiên mừng rỡ, Đạo Thân giết chết người, sẽ không ảnh hưởng tới chân thân hắn sinh ra sát khí, tất cả sát khí đều bị Đạo Thân hấp thu.
Bởi vì như vậy, ngày hôm nay Từ Khuyết mới lớn lối lộ diện, mặc kệ giết bao nhiêu, đều không ảnh hưởng tới mình, nên căn bản không cần thiết trốn vào trong núi.
- Hừ, đúng là đã coi thường Tạc Thiên Bang các ngươi, lại phái nhiều người đến bảo vệ cho ngươi như vậy. Nhưng ngươi cũng đừng cao hứng quá sớm, nếu như trưởng bối Luyện Hư kỳ trong gia tộc ra tay, dù có nhiều ngươi đến cũng không bảo vệ được ngươi.
Một thanh niên Nguyên Anh kỳ của Khương gia hừ lạnh nói.
Những cường giả của các thế lực khác, sắc mặt băng hàn, đằng đằng sát khí.
Theo bọn họ Từ Khuyết được nhiều Anh Biến kỳ bảo vệ như vậy, là bởi vì địa vị của hắn ở Tạc Thiên Bang tương đối cao, hơn nữa trong đám cường giả cũng chỉ có thực lực của hắn mới mạnh mẽ, đủ để ngang hàng với Luyện Hư kỳ.
Nhưng những người bao vệ hắn này thì không nhất định, thực lực dù cao cũng không quá cường đại được, bằng không làm sao lại lưu lạc tới mức phải làm hộ vệ cho người?
Vì thế bọn họ tin tưởng, một khi cường giả Luyện Hư kỳ trong tộc tới, dù cho có thêm mười cường giả Anh Biến kỳ, cũng tuyệt đối không bảo vệ Từ Khuyết được.
- Ài, thật là phiền. Các ngươi đã không giết được ta, tại sao còn muốn tới quấy rầy cuộc sống của ta, thương lượng đi, sau này kẻ nào có cảnh giới thấp hơn Luyện Hư kỳ, thì đừng tới để mất mặt xấu hổ nữa?
Từ Khuyết nói đến đây, khóe miệng giương lên, ánh mắt lộ ra khí thế hùng hổ doạ người.
Lời vừa dứt, toàn trường đột nhiên yên tĩnh lại.
Rất nhiều tán tu vây xem, đều trợn to hai mắt, trong lòng ngơ ngác.
- Tên tiểu tử này... thật sự đã tự phế tu vi biến thành phàm nhân sao? Tại sao khí thế trên người hắn, còn mạnh mẽ hơn so với chúng ta?
Một tán tu Nguyên Anh kỳ kinh hãi nói.
- Không thểnào! Một phàm nhân lại có khí thế này, khi còn tu vi thì sẽ đến đâu?
Những người còn lại cũng vô cùng sợ hãi, cho rằng chuyện này quá không hợp lẽ thường.
Mà mười mấy cường giả vây chặt Từ Khuyết, lúc này cũng rơi vào tình cảnh cưỡi hổ khó xuống.
Bọn họ đều muốn giết Từ Khuyết, nhưng thấy Từ Khuyết có nhiềungười bảo vệ như vậy, bọn họ lại cảm thấy chần chờ.
Huống chi bọn họ cũng đều biết Từ Khuyết có một loại phù lục trong nháy mắt truyền tống, một khi xảy ra chiến đấu, mọi người lưỡng bại câu thương, cuối cùng người khác chỉ cần bóp vỡ một tấm phù lục mang Từ Khuyết chạy, bọn họ sẽ trắng tay.
Trầm mặc một lát, người của Khương gia và Cung gia đều lạnh lùng nói:
- Họ Từ kia, ngày hôm nay chúng ta tạm thời buông tha ngươi. Đợi trưởng bối trong tộc đi ra, tháng ngày bình yên của ngươi cũng không còn lâu nữa.
Người của Tiêu Diêu Lâu cũng nhìn chằm chằm Từ Khuyết, rồi nói: - Tạm thời để ngươi giãy dụa sống thêm mấy ngày.
Đại biểu mấy thế lực lớn đều đã mở miệng, những người còn lại cũng biết hôm nay không đánh được, vội vàng lùi về sau, không dám tiếp tục chặn Từ Khuyết!
Nhưng lúc này, lông mày Từ Khuyết lại nhíu lại, lạnh nhạt nói:
- Chặn đường của ta, lại muốn cứ thế mà đi sao? Tuy rằng ta chỉ là một phàm nhân, nhưng cũng không thể để mặc các ngươi bắt nạt ta như vậy, nói đến là đến, nói đi là đi, các ngươi để mặt mũi của kẻ phàm nhân như ta ở đâu hả?
Nói xong lời này, khẩu khí của Từ Khuyết có chút cao lên.
Mọi người ở đây lập tức sững sờ.
Một kẻ phàm nhân như ngươi, ở trước mặt cường giả Anh Biến kỳ còn muốn mặt mũi?
Đây rõ ràng chính là muốn gây chuyện mà.
- A, Từ Khuyết, ngươi thật sự cho rằng chúng ta sợ ngươi sao?
Người các thế lực lớn nghe được lời này của Từ Khuyết, lập tức nổi giận.
Vốn dĩ bọn họ muốn nhường một bước, tạm thời buông tha Từ Khuyết.
Ai biết tên tiểu tử này không có nhãn lực như thế, lại dám cắn chặt không tha, họ đã cho thể diện mà không cần.
- Nếu ngươi muốn chiến, chúng ta tiếp tới cùng, xem rốt cuộc là ai chết!
Một thiếu niên thiên tài của Tiêu Diêu Lâu lạnh giọng nói.
- Tốt!
Từ Khuyết tựa cười mà không phải cười trả lời một câu, lập tức chuyển đề tài:
- Nhưng nhiều người như vậy bắt nạt các ngươi, cũng không hay lắm, ta tùy ý chọn một người đi ra vui đùa với các ngươi một chút.
Nói đến đây, không chờ mọi người phảnng, Từ Khuyết đã giơ tay ra, chỉ về Đạo Thân, cười nhạt nói:
- Lý Tiêu Dao, là ngươi, thực lực ngươi yếu nhất, nhân cơ hội này rèn luyện một chút, một mình ngươi đánh toàn bộ bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận