Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 885: Đến Thánh Địa

- Móa nó!
Husky đứng ở phía sau bị vẻ mặt và ngữ khí này của Từ Khuyết làm cả người thấy buồn nôn, không nhịn được rùng mình một cái.
Cổ nhân nói không sai, trong ba nữ nhân, nhất định có một người giả mạo.
Husky lắc đầu liên tục, cảm khái vạn phần.
Mà Khương Hồng Nhan đứng bên cạnh Từ Khuyết, tuy mặt không biến sắc, nhưng cũng đang mạnh mẽ nhẫn nhịn.
Dù tâm tình nàng có bình tĩnh đến đâu, giờ khắc này cũng bị dáng vẻ phong tao này của Từ Khuyết làm cho suýt chút nữa cười ra thành tiếng.
Hiện tại nàng mới phát hiện, lúc trước thực sự là đánh giá thấp giới hạn của Từ Khuyết, bây giờ nhìn lại, tên tiểu tử này rất có khả năng là không có giới hạn.
- Đại bảo bối?
Lúc này, nữ tử Thiên Nhân tộc đã bước xuống khỏi cầu thang, sau khi nghe vậy không khỏi hiếu kỳ, ánh mắt nhìn về phía Từ Khuyết.
- Ừm, không sai, là một đại bảo bối.
Từ Khuyết cười tủm tỉm đáp, đồng thời giơ tay trái lên.
Ánh mắt nữ tử theo bản năng nhìn về phía tay trái của hắn.
Vèo!
Trong nháy mắt, Từ Khuyết vung tay phải lên, làn váy đỏ hất một cái, bỗng trên tay hắn xuất hiện một hắc côn.
Một màn bất ngờ khiến tộc nữ tử Thiên Nhân trợn to hai mắt, trên mặt tràn đầy sợ hãi cùng ngơ ngác.
- Ngươi...
Nàng há to mồm, vừa mới nói được một tiếng đã im bặt, nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, dù sao miệng nàng cũng không nhanh bằng tay Từ Khuyết.
Từ Khuyết cầm hắc côn, trong nháy mắt đập vào trên đầu nữ tử Thiên Nhân tộc.
"Đùng" một tiếng, nàng chậm rãi nhắm mắt lại, trên mặt vẫn còn duy trì vẻ sợ hãi, hôn mê bất tỉnh tại chỗ.
Một giây trước khi té xỉu, nàng đều không nghĩ ra, một nữ tử Nhân tộc xinh đẹp như vậy, làm thế nào có thể móc ra một cây hắc côn từ dưới khố như thế.
- CMN, tiểu tử, ngươi thật đáng sợ!
Husky tỏ vẻ vô cùng sợ hãi, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm hắc côn trong tay Từ Khuyết, loại binh khí chuyên môn hại người này, thực sự rất hợp khẩu vị của nó.
Nếu không phải sợ bị Từ Khuyết gõ ngất, con chó ngu ngốc này hiện tại đã mạnh mẽ xông lên cướp đoạt.
- Được rồi, đừng nói nhảm nữa, mau giấu nàng đi, sau đó mau mau tìm Thiên Nhân bài. Ta suy đoán là nếu bọn họ đã cất Thiên Nhân bài ở nơi này, nói không chừng là bởi vì không có cách nào giấu vào trong nhẫn trữ vật. Từ Khuyết lên tiếng, đồng thời kéo nữ tử Thiên Nhân tộc bị gõ ngất đến dưới cầu thang rồi giấu kỹ, cũng tiện tay đánh ra mấy cái trận pháp cấm chế, tránh việc hơi thở của nàng bị những người khác phát hiện ra.
Sau đó, mấy người Từ Khuyết tiếp tục lặng lẽ đi, tìm tòi trong đại sảnh Thiên Nhân Các một phen.
Chỉ là kết quả có chút ngoài ý muốn, tìm kiếm Thiên Nhân bài lại quá thuận lợi.
Từ Khuyết đang lục lọi vách tường bốn phía, tìm kiếm cơ quan, Khương Hồng Nhan đi tới lão bà tóc bạc, kéo bàn gỗ trước người này một cái, bên trong rõ ràng là một hộp gỗ cổ điển.
Trên hộp viết ba chữ lớn "Thiên Nhân bài", vừa mở ra, bên trong dĩ nhiên có sáu khối ngọc hình dạng khác nhau, mỗi khối ngọc đều vô cùng vẩn đục, nếu không nhìn kỹ thì đây rõ ràng chính là một hòn đá gần giống như ngọc.
Nhưng bên trong mỗi khối ngọc thạch đều ẩn chứa một luồng sức mạnh thần bí, khi thả thần thức để quan sát, lại có một cảm giác hư không quen thuộc.
Từ Khuyết không có gì để nói, số mệnh thân thể của Khương Hồng Nhan quả thực chính là một cái bug, ở một nơi rộng như thế tìm đồ vật, vậy mà cũng có thể dễ dàng tìm ra như thế.
Nhìn thấy vẻ mặt quái dị của Từ Khuyết, Khương Hồng Nhan cũng đoán được hắn đang suy nghĩ gì, không khỏi cười nhẹ một tiếng, nói:
- Không hoàn toàn là vấn đề số mệnh, Thiên Nhân tộc nếu phái một cường giả Đại Thừa kỳ ở đây trấn thủ, đồ vật bình thường cũng sẽ đặt trong tầm mắt của nàng, người của Thiên Nhân tộc bọn họ cũng không to gan như vậy, dám cướp đồ vật trên tay cường giả Đại Thừa kỳ.
- Cũng đúng thật. Ồ, chờ chút, ngươi vừa nói như thế, đây không phải là vấn đề số mệnh, mà là vấn đề thông minh à? Tiểu cô nương thật giỏi nha, xem ra hôm nay ta phải chấn chỉnh lại phu cương rồi!
Lông mày Từ Khuyết nhướn lên, đưa tay muốn chạm vào gương mặt vô cùng mịn màng xinh đẹp của Khương Hồng Nhan.
Khương Hồng Nhan nở nụ cười, nhẹ nhàng lùi lại, lắc đầu nói:
- Tiểu tử, đừng nghịch, chúng ta trước tiên rời khỏi nơi đây đã.
- Được! Lần sau sẽ chơi vơi ngươi tiếp.
Từ Khuyết cũng cười, trực tiếp cuốn lấy sáu khối Thiên Nhân bài.
Rồi hắn lại móc ra sáu khối đậu hủ thúi, bỏ vào trong hộp, sau đó để hộp lại chỗ cũ.
- Đậu xanh! Lãng phí thế?
Husky nhất thời tức giận, hai mắt nhìn đăm đăm, miệng chảy đầy nước miếng, suýt chút đã xông lên nuốt vật trong hộp.
Từ Khuyết vội ngăn nó lại.
- Ngươi ngốc à? Đậu hủ thúi kia đã luộc đâu, ăn sao được, hơn nữa bên trong ta còn trộn phân thật.
- Phi, tiểu tử, ngươi đừng lừa bản thần tôn không hiểu, đậu hủ thúi vốn là trộn phân thật, bản thần tôn sẽ tự luộc, hơn nữa mỗi lần ăn đều tự mình nạp liệu.
Husky tỏ vẻ cao ngạo, cực kỳ tức giận nói.
Từ Khuyết nhất thời sửng sốt, hoá ra con chó ngu ngốc này đến hiện tại vẫn còn tưởng rằng đậu hủ thúi cần trộn phân à?
- Được được được, ngươi trâu bò! Muốn ăn phân cũng không cần gấp gáp, chờ chúng ta rời đi sẽ cho ngươi ăn.
Từ Khuyết cũng lười giải thích, trực tiếp lôi Husky ra ngoài.
Nhưng lúc này, Khương Hồng Nhan lại đột nhiên dừng lại, ánh mắt quét về phía lão bà tóc bạc đang nằm trên xích đu kia, đôi mi thanh tú hơi nhăn lại.
- Làm sao thế?
Từ Khuyết mở miệng hỏi.
Nhưng không đợi Khương Hồng Nhan trả lời, hắn đã có phát hiện.
Trên xích đu lão bà tóc bạc đang nằm kia lại có một đạo cấm chế, nếu không phải Khương Hồng Nhan phát hiện, hắn cũng không nhìn ra.
Lớp cấm chế này khắc trên chân xích đu, bình thường căn bản sẽ không dễ dàng chạm đến vị trí này, nhưng vấn đề là, ai lại nhàn rỗi không có chuyện gì mà khắc một đạo cấm chế trên một cái xích đu phổ thông chứ?
- Đây dường như là chốt mở cấm chế.
Khương Hồng Nhan quan sát một chút, thấp giọng nói ra.
Husky cũng gật đầu liên tục nói:
- Thánh Tôn nói không sai, đây quả thật là là một cái chốt mở cấm chế, Thánh Tôn lợi hại, Thánh Tôn 666, Thánh Tôn, ta phải làm Thừa Tướng.
- Thừa Tướng em gái ngươi.
Từ Khuyết đẩy đầu chó Husky ra, nhìn về phía cấm chế kia, lông mày có chút cau lại, hồ nghi nói:
- Đây không phải là còn ẩn giấu đồ vật quý giá hơn chứ?
- Mở ra nhìn chẳng phải sẽ biết sao.
Husky nói, giơ chân muốn động đến cấm chế kia.
Từ Khuyết cũng trực tiếp tránh ra, ngầm đồng ý để Husky mở cấm chế ra, nhìn xem nơi này còn ẩn giấu cái gì.
"Đùng!"
Chỉ thấy Husky giơ một móng vuốt vỗ vào cấm chế trên, khiến lớp cấm chế kia trong nháy mắt sáng ngời, nhấp nhoáng một tia sáng trắng, bắn về vách tường bên cạnh.
"Ầm!"
Trong nháy mắt, vách tường chấn động, trên đó sáng lên vô số phù văn hoa văn, tạo thành từng đạo trận văn.
- Truyền Tống Trận!
Từ Khuyết nhất thời cả kinh.
Hắn cũng hiểu một chút về trận pháp, lập tức nhận ra những trận văn này chính là Truyền Tống Trận.
Nhưng ở trung tâm trận văn có không ít chỗ hổng, hình thù kỳ quái, trong đó có sáu chỗ, hình dạng vừa vặn trùng với Thiên Nhân bài mà bọn họ vừa tìm được.
- Móa, chẳng lẽ nơi này mới là lối vào Thánh Địa Thiên Nhân tộc?
Từ Khuyết nhất thời ngạc nhiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận