Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1200: Xảy Ra Vấn Đề?

làm ebook: zalo: Zalo 0911009467
Lúc này, Từ Khuyết đã xuất hiện ở gần cửa ra vào Hoang Vực!
Mặc dù nói là ở gần, nhưng vẫn cách cửa ra vào Hoang Vực một quãng đường đi mất mấy canh giờ, nhưng nơi này chính là hắn nơi mà trước khi hắn tiến vào Hoang Vực đã vừa ý.
Trước đây khi chưa gặp phải Chiêm Cao Ly, Từ Khuyết đã thử từ những nơi khác mở ra lỗ hổng, tiến vào Hoang Vực.
Lúc đó hắn đã cảm ứng được cấm chế khu vực này yếu hơn những nơi khác rất nhiều, kết hợp Bức Vương Thối cùng với công năng hệ thống, chỉ cần ba canh giờ là có thể phá tan, tạo ra một lỗ hổng tạm thời.
Nhưng khi đó hắn căn bản không có cơ hội hạ thủ, dù sao bên ngoài Hoang Vực đều có cường giả canh gác, ba canh giờ thực sự quá lâu, rất dễ dàng sẽ bị phát hiện, vì thế Từ Khuyết mới từ bỏ chuyện tự mình mở ra một lỗ hổng để tiến vào Hoang Vực.
Nhưng tình huống hiện tại đã khác.
Hắn đã vào trong Hoang Vực, từ bên trong mở ra lỗ hổng, người bên ngoài sẽ không làm gì được hắn,
- Hắc hắc, đừng tưởng rằng ta không biết các ngươi đợi ở lối ra để bắt ta, lần này ta đi ra từ bên cạnh, xem các ngươi làm gì được.
Từ Khuyết vô sỉ nở nụ cười, lập tức gọi hệ thống, bắt đầu loại bỏ sức mạnh cấm chế của Hoang Vực ở nơi này.
Tuy rằng hắn có thể từ cửa ra vào đi ra ngoài, sau đó vận dụng Thần Hành Độn Tẩu Phù đào tẩu, nhưng làm thế trước sau vẫn tồn tại nguy hiểm quá lớn.
Một mặt là hắn cảm thấy đám người kia bị hắn đùa giỡn nhiều lần như vậy, khẳng định đều đã học khôn, sẽ phong tỏa hư không ở lối ra, đề phòng hắn đào tẩu.
Mặt khác, Từ Khuyết cũng lo lắng sẽ có cường giả Kim Tiên cảnh ra tay, những đại năng kia không phải người bình thường, hiện tại Từ Khuyết ngay cả Thiên Tiên cảnh cũng đánh không lại, chớ nói chi là Kim Tiên cảnh, hơn nữa hắn cũng chưa từng chính diện tiếp xúc với Kim Tiên cảnh, thực sự không trêu chọc nổi.
Nếu như không cẩn thận, thì lỡ một bước chân sẽ trở thành nỗi hận thiên cổ.
Vì thế hiện tại hắn chỉ có thể lựa chọn tự mở đường để rời đi, đây mới là con đường an toàn nhất, hơn nữa sau khi rời khỏi đây còn có mặt mũi, có thể khoe khoang một phen, Tạc Thiên Bang chúng ta có đường riêng.
Nghĩ đến này, trên mặt Từ Khuyết không nhịn được cong lên ý cười, như nhìn thấy vô số điểm trang bức vào túi mình.
Hắn giơ chân lên, mũi chân ngưng tụ huy mang, đá tới màn chắn cấm chế trước mặt.
"Ầm!"
"Ầm!"
"Ầm!"
Mỗi một Bức Vương Thối đều tạo ra lực phá hoại rất mạnh với trận pháp, khiến màn chắn cấm chế rung lên lien tục.
Lực lượng của cảnh giới Nhân Tiên cảnh trung kỳ, cộng với Tiên Nguyên được tinh khiết hóa, kết hợp với công năng phá trận của hệ thống, Từ Khuyết tin tưởng, không tới ba canh giờ mà chỉ cần một canh giờ liền có thể đi ra ngoài.
. . .
Cùng lúc đó, ở ngoài biên giới Hoang Vực.
Trong doanh trướng, Lâm viện trưởng Đỉnh Thiên Thư Viện đã được không ít nhân vật của các thế lực lớn tán đồng, quyết định bắt đầu thực thi kế hoạch.
Bọn họ phái ra rất nhiều người tiến vào trong Hoang Vực thông báo cho đệ tử đồng môn, Hoang Vực sắp đóng lại, cần nhanh chóng rút đi.
Cùng ngày đó, có vô số người đều từ bên trong Hoang Vực đi ra, nhưng mỗi người ở cửa ra vào đều bị tra xét hơn nửa ngày, từ thân phận lại tới chuyện làm sao thu được tiêu chuẩn vào Hoang Vực, sau đó còn cần đối mặt với mười mấy cường giả Thiên Tiên cảnh sưu tầm thần hồn.
Nhưng mà liên tiếp kiểm tra, vẫn không tìm được bất kỳ đối tượng hoài nghi nào, tất cả mọi người đều nổi danh, lai lịch rõ ràng, dù cho là tán tu, đều có thể tra được bọn họ thu được tiêu chuẩn Hoang Vực như thế nào.
- Tiếp tục tra, tiếp tục tập trung nhân thủ, thông báo những đệ tử còn lại mau ra đây, hai ngày sau sẽ đóng cửa ra vào!
Lâm viện trưởng phát ra hiệu lệnh.
Ngoại trừ mấy thế lực lớn biết được nội tình, những thế lực còn lại nhận được tin tức này đều vô cùng kinh ngạc.
Đặc biệt Lập Thiên Thư Viện, cùng với một phần thế lực chưa từng đối lập với Tạc Thiên Bang, đến hiện tại mới biết nội tình, cảm thấy vô cùng phẫn nộ.
- Không thể như vậy, nếu những đệ tử khác không kịp đi ra, chẳng phải là cũng sẽ bị phong cấm ở bên trong?
Tần Hướng Thiên mở miệng phản đối, một mặt là vì những đệ tử của Lập Thiên Thư Viện, mặt khác là bởi vì Tần Tố Tố cũng còn ở bên trong.
Y tuyệt đối không cho phép tôn nữ bảo bối của mình bị phong cấm ở bên trong Hoang Vực.
- Hừ, Tần Hướng Thiên, lần này chúng ta là vì diệt trừ nghiệp chướng Tạc Thiên Bang, hi sinh một ít đệ tử rất bình thường, ngươi có gì mà phản đối? Huống chi đã có hơn một nửa thế lực đều đồng ý hành động này, ngươi nếu còn nói nhảm nữa, chúng ta sẽ tính ngươi cấu kết cùng Tạc Thiên Bang.
Lâm viện trưởng trực tiếp cứng rắn đáp lại.
Y hiện tại vô cùng hận không thể khiến Tần Hướng Thiên đứng trước nòng súng, xếp cho tội danh cấu kết cùng Tạc Thiên Bang, liên hợp với những thế lực khác diệt trừ Lập Thiên Thư Viện.
Còn việc hậu nhân sẽ phán xét như thế nào thì không có gì đáng kể, dù sao sách sử đều do người thắng ghi chép.
- Ngươi. . .
Tần Hướng Thiên tức giận đến mức cả người phát run, thậm chí muốn ra tay đại chiến cùng Lâm viện trưởng.
- Đại ca, đừng kích động, chúng ta cần bàn bạc kỹ càng.
Tần Tam Lập vội kéo y lại, ngăn không cho Tần Hướng Thiên ra tay.
Y có linh cảm, nếu lúc này Tần Hướng Thiên động thủ đối với Lâm viện trưởng, e rằng những cường giả Thiên Tiên cảnh của các thế lực lớn còn lại, đều sẽ nhờ vào đó mà vây giết Tần Hướng Thiên.
Đây là một âm mưu lớn, một mượn danh nghĩa diệt Tạc Thiên Bang, để thực hiện mưu kế một mũi tên trúng nhiều con chim.
Có thể tham dự trong đó, tất cả đều là thế lực có quan hệ với Khí Tông cùng với Đỉnh Thiên Thư Viện, những người khác nếu phản đối, nhất định sẽ bị đám người kia mượn cơ hội này mà bị diệt trừ.
- Không, không thể đóng Hoang Vực, Lâm viện trưởng, van cầu ngươi, ca ca ta còn ở bên trong, bọn họ thu được mật lệnh, ở sâu trong Hoang Vực có dị bảo xuất hiện, nếu như hai ngày sau đóng chặt Hoang Vực, bọn họ khẳng định sẽ không kịp trở lại.
Lúc này, một nữ tử hoảng sợ chạy ra, từ cách ăn mặc mà xem, rõ ràng chính là đệ tử Đỉnh Thiên Thư Viện.
Tiếng gào của nàng, khiến tất cả mọi người đều nhìn về phía Lâm viện trưởng.
Lâm viện trưởng sầm mặt lại:
- Đỉnh Thiên Thư Viện không có kẻ sợ chết, vì diệt trừ Tạc Thiên Bang, khôi phục an bình của Trấn Nguyên Tiên Vực, chịu chút hi sinh thì đã làm sao? Đi xuống cho ta!
Nữ tử kia nhất thời sắc mặt trắng bệch, rơi lệ rời đi.
Tất cả mọi người đều lộ ra vẻ kinh sợ.
- Xem ra lần này Đỉnh Thiên Thư Viện đã quyết định muốn giết Tạc Thiên Bang rồi.
- Mười vị trí đầu Nhân Bảng, lẽ nào tất cả đều sẽ bị giam ở bên trong?
- Nhưng phương pháp này có chút tàn nhẫn, liên luỵ người vô tội.
- Biết sao được, ngươi xem Đính Thiên thư viện kia ngay cả người của mình cũng không cứu, có thể tưởng tượng được, Lâm viện trưởng ra quyết định này, cũng phải trả giá thật lớn.
- Lâm viện trưởng thật vĩ đại.
Rất nhiều người nghị luận, ngược lại đã không quá phản cảm đối với kế hoạch lần này của Lâm viện trưởng nữa.
Nhưng ở đây vẫn có không ít người tinh tường nhìn ra đầu mối, Tần Tam Lập mắt lạnh nhìn tình cảnh này, lạnh lùng nói:
- Lâm lão đầu thật vô sỉ, lại sắp xếp một tuồng kịch như thế.
- Hừ, Tố Tố nếu có chuyện gì bất trắc, lão tử tuyệt đối sẽ không tha cho Đỉnh Thiên Thư Viện!
Tần Hướng Thiên tỏ vẻ tức giận khó nhịn, trầm giọng nói.
- Đại ca, ngươi trước tiên đừng kích động, lần này bọn họ có chuẩn bị mà đến, chúng ta phải trở về tìm giúp đỡ mới được.
- Hiện tại chỉ còn lại hai ngày, chúng ta đi đâu tìm giúp đỡ?
- Có thể. . . có thể thử tìm Tạc Thiên Bang.
- Tạc Thiên Bang?
Tần Hướng Thiên nghe vậy, hơi dừng lại suy tư.
. . .
Mà lúc này, Từ Khuyết thân là người bị truy nã, đã sớm cao bay xa chạy.
Hắn còn không biết chuyện Đỉnh Thiên Thư Viện vì hắn mà làm ra, liên hợp với những thế lực khác chuẩn bị đóng chặt cửa ra vào Hoang Vực.
Gia hoản này bỏ ra chưa tới một canh giờ, đã từ bên trong Hoang Vực đi ra, sau đó cảm nhận được ở biên giới Hoang Vực có thêm không ít cường giả Thiên Tiên cảnh, thậm chí còn có khí tức một tên đại năng Kim Tiên cảnh ở đây, ngay cả trang bức cũng không làm, trực tiếp trốn vào trong phố chợ.
Trong hai ngày nay, Từ Khuyết đều trốn bên trong một nhà trọ, nghiên cứu Lục Nhâm Địa Bàn.
Thần kỳ nhất chính là, hắn phát hiện trước đây mình biết được một ít tri thức liên quan tới bí thuật âm dương phong thuỷ, lại có thể dùng để khống chế Lục Nhâm Địa Bàn này, đồng thời căn cứ vào phong thuỷ khác nhau, còn có thể trong nháy mắt bố trí ra sát trận khác nhau, uy lực phi phàm.
- Khá lắm, đúng là có chút ý nghĩa, hắc hắc, có nên đến biên giới Hoang Vực thử uy lực đồ chơi này một lần hay không, thuận tiện giáo huấn đám người Đỉnh Thiên Thư Viện cùng Khí Tông một chút?
Từ Khuyết vuốt ve Lục Nhâm Địa Bàn, trên mặt lộ ra nụ cười vô sỉ.
Hắn muốn xem thử một chút, hạ phẩm Tiên Khí này rốt cuộc có thể phát huy ra uy lực cực hạn đến đâu.
- Nếu như có Lục Nhâm Địa Bàn bố trí ra địa thế trận pháp, hơn nữa từ cửa hàng hệ thống đổi lấy Khốn Sát Trận, uy lực kia có lẽ sẽ vô cùng khủng bố đi, thậm chí ngay cả Thiên Tiên cảnh cũng sẽ gặp xui xẻo. Nhưng. . . đây sẽ là một đại công trình.
Từ Khuyết cân nhắc một thoáng, bắt đầu suy tư.
Nếu như thật sự muốn thử một chút, thì chuyện này sẽ là sự kiện kinh hãi lòng người nhất năm nay ở Trấn Nguyên Tiên Vực, lượng thương vong nhất định còn đáng sợ hơn so với phân đà Khí Tông, đến lúc đó chỉ sợ Tạc Thiên Bang thật sự sẽ một trận chiến thành danh, hoàn toàn củng cố địa vị.
Nhưng đây chung quy vẫn không phải mục đích của hắn, hắn chỉ muốn không ngừng xuất hiện trên Thiên Đỉnh Bảng, để đám người Khương Hồng Nhan nhìn thấy hắn để lại manh mối, truy tìm đến đây.
- Tính toán một chút, bớt giết người, giảm gây sự, dù sao trong xương cốt của bản bức thánh vẫn là một người tốt an phận thủ thường.
Cuối cùng Từ Khuyết vẫn lắc đầu từ bỏ đi suy nghĩ, xưa nay hắn không làm chuyện mất công sức lại không đạt tới mục đích, hắn đứng dậy rời khỏi phòng, chuẩn bị đi xuống dưới lầu kiếm ít đồ ăn, hưởng thụ một thoáng thời gian thoải mái.
Nhưng ngay khi hắn vừa xuống lầu chuẩn bị ngồi xuống ăn sáng, chuyện mọi người xung quanh nghị luận đã thu húy sự chú ý của hắn.
Từ Khuyết vểnh tai lẳng lặng một lát, nhất thời nhíu mày:
- Mới rời khỏi hai ngày mà thôi, Hoang Vực bên kia đã xảy ra vấn đề rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận