Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 768: Là Ai?

- Thật đáng sợ! Ý nghĩ của ta tại sao lại to gan như vậy?
Từ Khuyết nhìn thác nước như họa đột nhiên xuất hiện, lúc này có chút ngây người.
Bởi vì Ngũ Hành Sơn cùng với Tử Hà tiên tử đều xuất hiện, Từ Khuyết cuối cùng không tự chủ được suy nghĩ hướng về phương hướng liên quan tới Đại Thoại Tây Du, lúc này theo bản năng liền nghĩ đến đây là Thủy Liêm Động.
Nhưng kỳ thực cũng không có bất kỳ chứng cớ nào đủ để chứng minh những suy đoán này.
- Đổi một loại phương hướng khác đi suy nghĩ!
Từ Khuyết không hề làm bừa, bình tĩnh đứng tại chỗ, một tay nâng cằm, tinh tế suy tư một lát.
Cuối cùng, hắn cho ra hai loại khả năng không liên quan đến Thủy Liêm Động.
Loại thứ nhất: Căn cứ định lý thứ nhất của Tạc Thiên Bang, phàm là gậy gặp phải động, đều sẽ rất kích động, bởi vậy có thể suy ra định lý thứ hai của Tạc Thiên Bang, gậy xuyên vào trong động, sẽ phun nước.
Loại thứ hai: Husky và Đoạn Cửu Đức đã nói, Thiêu Hỏa Côn này là mấu chốt để phá mở phong ấn, nhưng phong ấn đã bị Tử Hà tiên tử phá tan, bây giờ nhìn lại, Thiêu Hỏa Côn này có khả năng không chỉ dùng để phá phong ấn, nó còn là chìa khoá để mở ra một số cấm chế ở Ngũ Hành Sơn.
Như thế mà suy diễn, dòng suy nghĩ của Từ Khuyết liền sáng tỏ.
Hắn lấy trí tuệ mạnh mẽ cho rằng, loại thứ hai có khả năng chính xác hơn.
Mặt vách đá trong sơn động này sụp đổ, chắc hẳn chính là cơ quan cấm chế, sau khi Thiêu Hỏa Côn xuất hiện, lập tức liền có phản ứng, sau khi cắm lên trên mặt đất liền có thể mở ra cấm chế.
- Haizz, nhưng đáng tiếc Thiêu Hỏa Côn này cũng đến từ Uy Vũ Tông, đoán chừng đồ vật bên trong sớm đã bị Husky lấy đi hết rồi.
Từ Khuyết lắc lắc đầu, nhưng vẫn quyết định vào xem một chút.
Hắn rút Thiêu Hỏa Côn lên, cây gậy đã không còn động tĩnh gì, khôi phục màu đen thui như cũ, dáng dấp không hề bắt mắt chút nào, nhìn qua thật sự giống như một cây Thiêu Hỏa Côn phổ thông.
Từ Khuyết lập tức xem xét một chút, cầm vào trong tay, cất bước đến đến chỗ thác nước kia.
- Mở!
Hắn nhẹ giọng hét lên một tiếng, vung gậy lên phía trước, cả mặt thác nước trong nháy mắt bị xé ra một lỗ hổng.
Từ Khuyết cất bước lướt vào trong đó, không dính một giọt nước, trong nháy mắt đi đến động phủ phía sau thác nước.
Đây vẫn là một sơn động, chỉ có điều rộng rãi hơn bên ngoài một chút, góc tường mọc đầy cỏ xanh, phía trên có từng đoá hoa dại, trên vách đá cũng mọc đầy thực vật màu xanh, nhìn qua như là một sơn động thiên nhiên, nhưng cũng có vẻ quỷ dị.
- Một cái sơn động phổ thông hoàn toàn tách biệt với thế gian, bị phong ấn còn có thể mọc cỏ?
Từ Khuyết nhíu mày, ánh mắt đánh giá bốn phía.
Nhưng mà, trong sơn động ngoại trừ hoa hoa cỏ cỏ, không còn có đồ vật gì khác tồn tại.
- Xem ra ta đoán không sai, cho dù có tạo hóa gì, đoán chừng cũng đã bị Kỳ Lân lão tổ hai đời trước của Husky lấy đi. Mẹ nó, sau này rời khỏi nơi đây không đánh Husky một trận sẽ không cam tâm.
Từ Khuyết có chút ảo não, khổ sở chạy đến nơi đây, kết quả không cho một chút xíu tạo hóa nào.
Hắn vung vẩy Thiêu Hỏa Côn trong tay, xoay người chuẩn bị rời đi.
"Ầm!"
Đột nhiên, thác nước ở cửa sơn động điên cuồng phun trào lên, giống như hóa thành một con thủy long, đột nhiên lướt vào bên trong hang động.
Từ Khuyết ngẩn ra, thân hình nhẹ nhàng loáng một cái, né tránh thủy long.
Nhưng mà đạo thác nước kia cũng không phải là xông tới hắn, chỉ là xẹt qua trước mặt hắn, trực tiếp đập về phía mặt đất.
Làm người kinh ngạc hơn chính là, bùn đất trên mặt đất không thấm nước, trái lại còn tạo thành một cái động, đồng thời theo dòng nước tràn vào, cái động này càng lúc càng lớn.
Trong chớp mắt, thác nước biến mất, nguyên bản trong sơn động trống rỗng, giờ phút này trực tiếp có thêm một cái hồ nước nhỏ.
- Đậu phộng, chuyện gì thế này?
Từ Khuyết lần nữa có chút ngây người, đầu óc mơ hồ, không biết ra sao.
Hang núi này thật sự quá quỷ dị, đầu tiên là động trong động, tiếp theo hồ trong động, từng cái từng cái, lúc nào cũng có một loại ngạc nhiên mừng rỡ giống như phát hiện ra tân đại lục.
Điều này cũng làm cho Từ Khuyết lập tức cảm thấy hứng thú.
Tay hắn cầm Thiêu Hỏa Côn, tới gần bên hồ, đem gậy thăm dò vào trong hồ, nhẹ nhàng khuấy động một chút.
"Vù!"
Đột nhiên, gậy lần nữa vang lên tiếng rung, toả ra ánh sáng nhàn nhạt.
Tiếp đó toàn bộ hồ nước giống như vòng xoáy cuốn lên, hai đạo ánh sáng màu vàng từ bên trong đáy hồ tỏa ra, giống như hai con con mắt thật to trừng mắt nhìn Từ Khuyết.
- Đậu phộng, hóa ra là có thủy quái, đến, đi ra đánh một trận, ta muốn ăn hải sản!
Từ Khuyết lúc này đứng lên, trong tay bấm ra chân nguyên, chuẩn bị nghênh chiến.
Nhưng mà, hai đạo ánh sáng màu vàng trong hồ lại từ từ phóng to, giống như dần dần nổi lên trên mặt hồ.
Lúc này, Từ Khuyết mới nhìn rõ ràng, đây căn bản không phải là con mắt, mà là hai viên ngọc châu lóng lánh ánh vàng.
Cùng lúc đó, một đạo âm thanh giống như chuông lớn đột nhiên vang vọng ở bên trong hang núi.
- Thân thể Ngũ Hành, kế thừa y bát của ta!
Ầm!
Cùng với âm thanh này, màng tai của Từ Khuyết bị chấn động đến mức đau đớn, vang lên ong ong, thần hồn vì đó mà rung động.
- Ai? Là ai trốn ở đây kêu gào?
Từ Khuyết lúc này vận chuyển chân nguyên trong cơ thể, mạnh mẽ đánh tan ảnh hưởng của cỗ âm thanh này.
Ánh mắt cảnh giác nhìn kỹ xung quanh, đồng thời trong lòng cũng đang ngơ ngác, đây là cường giả cảnh giới gì?
Vẻn vẹn chỉ là một tiếng nói đã tạo thành uy lực lớn như vậy. Nếu như đổi thành một tu sĩ Anh Biến kỳ phổ thông tới đây, phỏng chừng sẽ bị đánh chết tại chỗ.
- Đến cùng là người phương nào, còn không mau lăn ra đây cho bản bức thánh?
Từ Khuyết lần nữa hô lên, ánh mắt cảnh giác nhìn xung quanh.
Nhưng mà trong sơn động không có động tĩnh gì.
- Là ai, mau ra đây!
- Nhanh, ta đói rồi!
- Hey! Nhanh đi ra một chút đi mà!
- Hey!
- Ha!
- Hey!
- Ha!
Vèo!
Lúc này, hai viên ngọc châu màu vàng trong hồ thoát ra, đột nhiên trôi nổi ở trước mặt Từ Khuyết.
- Là ai
Từ Khuyết ngẩn ra, nhìn hai viên hạt châu màu vàng kia.
- Đưa các ngươi đến bên cạnh ta.
Ding, kiểm tra thấy pháp quyết truyền thừa, có thu lấy hay không?
Pháp quyết truyền thừa?
Tiếng nhắc nhở của hệ thống, lập tức khiến cho Từ Khuyết phục hồi lại tinh thần, nghĩ đến âm thanh không tên vừa nãy, tựa hồ cũng nói truyền thừa y bát cái gì đó, còn nhắc tới Ngũ Hành thân thể.
Lẽ nào đây chính là tạo hóa dưới Ngũ Hành Sơn?
- Thu!
Từ Khuyết vui vẻ, lúc này cũng không quan tâm tới âm thanh vừa nãy nữa, trực tiếp đáp lại hệ thống.
Ngay sau đó, hai viên ngọc châu màu vàng lóe lên, trong nháy mắt lướt vào trong cơ thể Từ Khuyết, xuất hiện ở trong không gian trữ vật của hệ thống.
Tên vô cùng đơn giản, trực tiếp bị hệ thống đặt là pháp quyết truyền thừa số 1, pháp quyết truyền thừa số 2, sau khi mở ra, mới có được truyền thừa bên trong.
Lông mày của Từ Khuyết nhíu lại:
- Thú vị, chơi trò thần bí, bản bức thánh rất yêu thích cảm giác thần bí! Đến, đều mở ra cho ta!
Bạch!
Hai viên ngọc châu màu vàng lập tức bị mở ra, hóa thành từng sợi ánh vàng tràn vào trong cơ thể Từ Khuyết.
- Ngũ Hành thân thể, kế thừa y bát của ta!
Lập tức, âm thanh lúc trước kia lại vang lên, nhưng lần này là xuất hiện ở trong đầu Từ Khuyết.
Từ Khuyết lập tức tê cả da đầu, cảm giác có một luồng sức mạnh thần bí xâm nhập vào trong cơ thể, trước tiên vọt thẳng công kích đạo uẩn của hắn.
Cùng lúc đó, âm thanh thông báo của hệ thống cũng vang lên.
Ding! Phát hiện pháp quyết truyền thừa không rõ xâm lấn, đã tạm thời bị hệ thống dùng tường lửa chặn lại, có tiếp nhận truyền thừa này hay không?
Ding! Chú ý, một khi tiếp thu truyền thừa này, đạo uẩn của kí chủ sẽ bị đồng hóa thay đổi theo!
Cái gì?
Muốn thay đổi đạo uẩn của ta?
Đậu phộng, đổi cm ngươi à!
Đạo uẩn của bản bức thánh, ngươi há có thể tùy tiện thay đổi? Chỉ là một cái truyền thừa rác rưởi, có gì đặc biệt.
Không đổi, kiên quyết không đổi!
- Hệ thống, nổ cái truyền thừa rác rưởi này cho ta, ném cho Husky ăn!
Từ Khuyết trừng hai mắt nói.
Ding! Có xác định bỏ Bát Cửu Huyền Công cùng với Hỏa Nhãn Chi Đồng hay không?
- Xác nhận? Hả, chờ chút! Ngươi vừa nói cái gì? Bát Cửu Huyền Công? Hỏa Nhãn Chi Đồng? Đây cmn không phải là Thất Thập Nhị Biến cùng Hỏa Nhãn Kim Tinh hay sao?
Từ Khuyết tại chỗ kinh hãi kêu thành tiếng, trừng lớn mắt.
Tiếp đó, trong lòng không nhịn được mừng như điên một trận.
- Hắc! Ha! Hắc! Ha! Là ai đưa ngươi đến bên cạnh ta! Thất Thập Nhị Biến! Hỏa Nhãn Kim Tinh! Ha ha ha!
Bạn cần đăng nhập để bình luận