Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1456: Ngươi Là Thứ Gì

Nghê Thường tiên tử cùng cô gái mặc áo đen đều nhận ra thân phận của lôi điện hình người thứ ba này, y là một trong thập đại Tiên Đế ở Tiên Vân Châu, Vĩnh Chân Tiên Đế.
Các tu sĩ ở Thiên Châu không biết Vĩnh Chân Tiên Đế cũng rất bình thường, dù sao bọn họ còn chưa đạt tới loại cấp độ kia.
Nhưng cô gái mặc áo đen cùng Nghê Thường tiên tử vốn trưởng thành ở Vĩnh Chân Tiên Vực trên Tiên Vân Châu, làm sao lại không biết vị tồn tại chí cao vô thượng này?
Các nàng làm sao cũng không nghĩ tới, thủ đoạn của thiên đạo lại như thế, lại diễn hóa ra lôi điện hình người của Vĩnh Chân Tiên Đế khi còn trẻ.
Tuy rằng tu vi vẫn là Đại La Kim Tiên cảnh như trước, nhưng tư chất cùng thực lực khắp mọi mặt, hiển nhiên đều ở bên trên Nghê Thường tiên tử.
Nó vừa ra trận, lợi dụng tốc độ lôi đình đánh Từ Khuyết một cái trở tay không kịp, đủ để chứng minh tất cả.
- Đậu phộng, tên kia là ai, lợi hại như vậy?
Husky kinh hô.
- Rất hiếm thấy tình huống như thế, nếu không phải là thân thể của tiểu tử kia đủ mạnh, khẳng định đã bị treo lên đánh.
Sắc mặt của Đoạn Cửu Đức ngưng lại, hết sức nghiêm túc.
Thực lực của tia chớp hình người này, thật sự là không thể đùa giỡn.
Trước đây bất kể là lôi điện hình người của vị thiên tướng kia hay là của Nghê Thường tiên tử, lúc đối đầu với Từ Khuyết, tuy rằng Từ Khuyết cũng ăn một chút thiệt nhỏ, thế nhưng không tính là gì.
Trong mắt của mọi người, vẫn không thể tăng lên đến trình độ sẽ bị thuấn sát, nhiều lắm chỉ là cần phải cẩn thận một chút, Từ Khuyết vẫn có cơ hội phản công dành chiến thắng.
Nhưng bây giờ, tia chớp hình người này lập tức khiến cho cho mọi người thấy chênh lệch.
Từ lúc ra tay đến bây giờ, lôi điện hình người đều là đè lên Từ Khuyết để đánh.
Dù cho sức mạnh của thượng cổ hạo kiếp không có cách nào phá nát phòng ngự của Từ Khuyết, nhưng Từ Khuyết trong khoảng thời gian ngắn, cũng không tìm được cơ hội ra tay giết chết tia chớp hình người kia.
- Y là Tiên Đế, Tiên Đế của Vĩnh Chân Tiên Vực.
Tử Hà tiên tử thấp giọng mở miệng, vẻ mặt cũng vô cùng nghiêm nghị.
Nàng cũng không nghĩ tới, lôi điện hình người của vị Tiên Đế này lại xuất hiện, độ khó lập tức tăng cao lên quá lớn.
- Đậu phộng, thật hay giả thế, nếu nói như vậy, nếu như Khuyết ca đánh thắng nó, chẳng phải là chứng minh tư chất của Khuyết ca còn trâu bò hơn cả Tiên Đế hay sao?
Husky trợn to hai mắt nói.
- Không thể tương đối như thế.
Đoạn Cửu Đức lại lắc lắc đầu:
- Tiểu tử Từ Khuyết kia, vẫn còn kém một chút, mặc dù nói cơ thể của hắn đủ mạnh, cũng là thuộc về một loại thực lực của hắn, nhưng thứ này cũng không thể tính là so sánh về mặt tư chất, nếu như không có thân thể kia, hắn đã sớm chết rất nhiều lần.
Lời nói này, Tử Hà tiên tử cũng ngầm thừa nhận gật đầu.
Đoạn Cửu Đức nói không sai, cho dù Từ Khuyết thật sự thắng, cũng không thể chứng minh tư chất của hắn mạnh hơn vị Tiên Đế kia.
Nhưng vấn đề mấu chốt bây giờ là, Từ Khuyết có thể thắng sao?
Làm sao để thắng?
Dựa theo nàng biết, Vĩnh Chân Tiên Đế lúc còn trẻ, sau khi đi vào Đại La Tiên cảnh, chính là sự tồn tại vô địch trong cùng cấp, hơn nữa là hoàn toàn nghiền ép đối thủ.
Dù cho là Tiên Đế ở tam đại Tiên Vực khác, lúc ở cảnh giới Đại La Tiên, cũng không có cách nào đánh đồng với Vĩnh Chân Tiên Đế.
Vĩnh Chân Tiên Đế, là thuộc về loại thiên tài Tiên Đế.
Ba vị Tiên Đế khác, tuy nói tư chất cũng coi như là người tài ba, nhưng so sánh với nhau, ngược lại liền thuộc về Tiên Đế có đại tài nhưng trưởng thành muộn.
Vì thế, quan sát chiến cuộc, Tử Hà tiên tử khó có thể yên tâm.
Bởi vì. . . e rằng vị kia Tiên Đế không tính là toàn lực ứng phó.
"Ầm! Ầm! Ầm!"
Giờ phút này, trên sân Từ Khuyết vẫn cùng lôi điện hình người của Vĩnh Chân Tiên Đế triền đấu, hai bên đã giao thủ mấy trăm hiệp, có qua có lại.
Nhưng dần dần Từ Khuyết lại cảm thấy một loại cảm giác vô lực, trên trán chẳng biết lúc nào đã toát ra từng giọt mồ hôi.
Thực lực của tia chớp hình trước mắt này, vượt quá dự liệu của hắn rất xa.
- Quá mạnh mẽ, người này cho dù không dùng tới pháp quyết, trên tốc độ đã không kém gì ta.
Từ Khuyết tự nói trong lòng, càng đánh càng hiếu kỳ với lai lịch thân phận của tia chớp hình người này.
Lấy loại tư chất cùng thực lực này của y, nếu như sống đến bây giờ, cảnh giới sẽ là gì?
Vèo!
Đột nhiên, ngay lúc Từ Khuyết chuẩn bị tìm cơ hội lao về phía trước, triển khai Bức Vương Quyền giải quyết đối phương, đạo lôi điện hình người kia, nhưng bỗng nhiên lùi lại, tựa hồ đoán được ý đồ của Từ Khuyết.
Trong chớp nhoáng này khiến cho Từ Khuyết sợ hết hồn.
CMN, còn có thể đoán trước ta muốn làm gì?
Nhưng ngay sau đó, Từ Khuyết liền biết mình cả nghĩ quá rồi.
Lôi điện hình người cũng không phải là lui lại phía sau, mà là bị một nguồn sức mạnh vô hình hút đi.
Bóng người của nó trên mặt đất vạch ra một vệt ánh sáng, trong nháy mắt trở lại nguyên điểm, chính là chùm sáng màu vàng óng bên trong đạo lôi vân thứ tư kia.
Điều này làm cho Từ Khuyết một lần nữa kinh ngạc, cảm thấy không rõ.
Tất cả mọi người cũng mơ hồ một trận.
Chuyện gì thế này?
Lôi điện hình người này mới đánh được một nửa, làm sao lại tự mình rút về rồi?
"Ầm ầm!"
Lúc này, một tiếng sấm đinh tai nhức óc vang lên.
Đạo lôi vân thứ tư cuồn cuộn cuồn cuộn lên, chùm sáng màu vàng óng trở nên càng hừng hực, ánh vàng chói mắt.
Tiếp đó, bóng người vừa nãy kia, lại một lần nữa từ bên trong chùm sáng cất bước bước ra, cả thân thể so với vừa nãy ngưng tụ hơn rất nhiều, khí thế càng thêm mạnh mẽ kinh người.
- CMN!
Từ Khuyết tựa hồ nhìn ra cái gì đó, lúc này biến sắc.
Phần lớn tu sĩ trong Thiên Sát Thành vẫn cực kỳ ngơ ngác như cũ, chỉ có một bộ phận người nhìn rõ ràng chân tướng, tại chỗ kinh hãi kêu thành tiếng.
- Trời ơi!
- Thì ra bây giờ lôi điện hình người này, mới thật sự là lôi điện hình người!
- Vừa nãy là thiên kiếp còn chưa ấp ủ hoàn thành, nhưng đạo lôi điện hình người kia tự mình lao ra trước, cùng tiểu tử Từ Khuyết kia chiến một trận, vì thế đánh được một nửa lại bị bắt trở lại, hiện đang đi ra tiếp, đây mới là thể hoàn chỉnh của đạo thiên kiếp này.
- Đậu phộng, nói như vậy, lôi điện hình người vừa rồi hầu như đè Từ Khuyết lên đánh, chỉ là một đạo bán thành phẩm?
- Híttt! Vậy thứ hoàn chỉnh này đi ra, Từ Khuyết chẳng phải là. . .
Mọi người nói đến đây, đã không nói được tiếp, ánh mắt dồn đều trung ở giữa chiến trường.
Từ Khuyết hiển nhiên cũng nhìn ra rồi, tia chớp hình người này mạnh mẽ quá đáng, đồng thời còn cực kỳ hiếu chiến, còn chưa ngưng tụ xong, liền từ bên trong chùm sáng lao ra đánh lén, còn cùng mình đánh mấy trăm hiệp, lại thu về biến thành hoàn chỉnh mới đi ra.
Mẹ nó chứ, chuyện này quả thật là không để bản bức thánh vào trong mắt!
- Xem ra, con đường của hắn, chấm dứt ở đây rồi.
Nghê Thường tiên tử lắc lắc đầu, lần này nàng vô cùng chắc chắn.
Cô gái mặc áo đen ngược lại có chút hoài nghi, khẽ lắc đầu:
- Tiên Đế mới vừa rồi không ứng phó toàn lực, nhưng ngươi làm sao biết, vừa nãy tiểu từ kia đã ứng phó toàn lực hay chưa?
- Chẳng lẽ, ngươi cảm thấy hắn có thể thắng được Tiên Đế?
Nghê Thường tiên tử cau mày nhìn về phía cô gái mặc áo đen.
Cô gái mặc áo đen chớp mắt nở nụ cười:
- Nói không chừng. Hơn nữa ta còn rất chờ mong nhìn thấy đạo thiên kiếp cuối cùng kia, có thể xuất hiện còn muộn hơn so với Tiên Đế, chứng minh là người có tư chất càng mạnh mẽ hơn Tiên Đế, đến cùng sẽ là ai.
Nghê Thường tiên tử ngẩn ra, ánh mắt cũng nhìn về phía đạo lôi vân thứ năm, suy tư.
Cùng lúc đó, khu vực bên trong cấm chế, Từ Khuyết cùng lôi điện hình người của Vĩnh Chân Tiên Đế đã bắt đầu đối diện.
Bốn mắt nhìn nhau, đốm lửa bắn toé, sát khí đằng đằng.
Từ Khuyết thẳng thắn cũng lấy ra Tử Kim Bức Vương Côn, quyết định lấy thứ này để giao chiến với tua chớp hình người này.
Dù sao dài một tấc mạnh một tấc, tốc độ của tia chớp hình người này quá nhanh, tay không đánh nhau với nó, quá mức lãng phí thời gian.
- Đến đây đi, lần này, ta xem ngươi có thể chịu được ta mấy hiệp.
Khóe miệng của Từ Khuyết nhếch lên một vệt ý cười, hướng lôi điện hình người ngoắc ngoắc đầu ngón út, ý vị khiêu khích mười phần.
Nghê Thường tiên tử ở ngoài khu vực cấm chế, lúc này sầm mặt lại:
- Làm càn, hắn dám bất kính đối với Tiên Đế như thế?
Lúc này cô gái mặc áo đen "Phốc phốc" bật cười một tiếng, tỏ vẻ cổ quái nói:
- Nghê Thường tiên tử, đây là ở Thiên Châu, nào có ai biết Vĩnh Chân Tiên Đế, huống hồ đây chỉ là một đạo lôi điện hình người mà thôi, ngươi có cần phải coi là thật như thế sao?
- Nó là lôi điện hình người, nhưng cũng là Tiên Đế, bất luận người nào đều phải tôn kính. Bất kính đối với Tiên Đế, chính là bất kính đối với Đế Cung cùng Thánh Nguyệt Điện ta!
Nghê Thường tiên tử lạnh giọng đáp, vô cùng nghiêm túc.
- Được thôi, vậy vạn nhất hắn thật sự giết đi lôi điện hình người của Tiên Đế, chẳng phải là. . .
Cô gái mặc áo đen cười tủm tỉm nói.
Nhưng mà nói còn chưa dứt lời, lúc này Nghê Thường tiên tử đã cắt ngang nàng, như đinh chém sắt nói:
- Không thể!
"Ầm!"
Gần như cùng lúc đó, bên trong khu vực cấm chế truyền đến một tiếng nổ vang kinh thiên động địa.
Từ Khuyết cùng lôi điện hình người của Tiên Đế, không ngờ đã xung kích đến cùng một chỗ, trong nháy mắt ánh vàng tăng vọt, tràn ngập bốn phía.
Vị lôi điện hình người của Tiên Đế kia, ở bên trong vẻ trợn mắt ngoác mồm của mọi người, tại chỗ bị nổ nát.
Tất cả mọi người đều ngơ ngác, kể cả Nghê Thường tiên tử cùng cô gái mặc áo đen ở bên trong, trán giống như treo đầy dấu chấm hỏi.
Phát sinh chuyện gì?
Đến cùng là vừa rồi đã phát sinh chuyện gì?
CNM chuyện quái quỷ gì thế này?
Đó chính là thể lôi điện hình người hoàn chỉnh của Tiên Đế đấy!
Không phải là càng mạnh mẽ hơn sao?
Không phải là sẽ nghiền ép tiêu diệt Từ Khuyết sao?
Tại sao trong nháy mắt. . . liền bị Từ Khuyết kết thúc rồi?
- Hừ, phế vật, cùng bản bức thánh chơi đánh lén, ngươi là cái rắm gì!
Lúc này, bên trong khu vực cấm chế, truyền đến âm thanh bỉ ổi của Từ Khuyết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận