Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1027: Phát Hiện Kinh Thiên

Ngũ văn Linh Đạo Thạch?
CMN!
Từ Khuyết lâp tức cả kinh, trước đây Bạch Thải Linh đã nhắc qua, Tam Văn Linh Đạo Thạch chính là do cường giả cấp bậc Kim Tiên ngưng tụ ra.
Bây giờ lại xuất hiện một khối ngũ văn Linh Đạo Thạch, so với Kim Tiên còn cao hơn hai cấp bậc, đây phải cần cảnh giới gì?
"Vèo!"
Lúc này, Từ Khuyết đảo chân một cái đã tìm đến, nhìn chỗ bị Husky cào ra này, con ngươi hơi híp lại.
Trên đất nằm rải rác một đống xương, phía dưới là mấy khối Linh Đạo Thạch, giống như là cường giả trước khi lâm chung ngưng tụ ra ở đây, chỉ là sau đó bị xương cốt bao trùm, dẫn đến đạo vận bị vùi lấp, chưa từng bị người phát hiện.
Nhưng thứ này cuối cùng vẫn khó có thể tránh được mũi của Husky, vừa ngửi liền ra, trực tiếp từ bên trong đống xương cốt đào móc bọn chúng ra.
Bên trong mấy khối Linh Đạo Thạch, có hai khối nhất văn cùng ba khối nhị văn, ngũ văn Linh Đạo Thạch chỉ có một khối, đạo vận vô cùng mãnh liệt.
Chuyện này liền làm cho Từ Khuyết có chút buồn bực, theo lý mà nói, một tu sĩ một đời cũng chỉ có thể ngưng tụ ra một khối Linh Đạo Thạch, làm sao nơi này lại có thể đồng thời xuất hiện mấy khối?
Tình huống như thế này, hoặc là trước khi đối phương chết đã sưu tầm được mấy khối Linh Đạo Thạch, bằng không chính là có vài tên tu sĩ đồng thời chết đi, trước khi chết đều ngưng tụ Linh Đạo Thạch.
Nhưng bất luận nhìn như thế nào, hai loại tình huống này đều có chút không hợp lý, nếu như là trước khi chết sưu tầm được mấy khối Linh Đạo Thạch để ở trên người, tại sao không trực tiếp dùng để kéo dài tính mạng?
Nếu như là vài tên tu sĩ trước khi chết đồng thời ngưng tụ Linh đạo thạch, vậy lại càng không khoa học rồi, rõ ràng là cảnh giới chênh lệch lớn như vậy, tại sao có khả năng đồng thời chết đi, còn hẹn nhau đồng thời ngưng tụ Linh Đạo Thạch?
- Tiểu tử, đừng nói bản thần tôn không tử tế, sáu khối Linh Đạo Thạch ở chỗ này, bản thần tôn chỉ lấy một khối, cái khác đều cho ngươi.
Lúc này, Husky nói xong, liền đưa tay đi bắt lấy khối ngũ văn Linh Đạo Thạch kia.
- Chờ đã, đừng nhúc nhích!
Từ Khuyết vội vàng hô lên thanh âm, tỏ vẻ nghiêm túc.
- Hả?
Husky lập tức bị dọa đến rút tay trở về, kinh ngạc nói:
- Làm sao? Có phải là có nguy hiểm gì hay không?
- Ừm!
Từ Khuyết gật gật đầu, ánh mắt ngưng lại, trán toát ra một ít mồ hôi lạnh, trầm giọng nói:
- Trước tiên ngươi đừng cầm, có nguy hiểm.
- CMN, bản thần tôn biết ngay mà, trên đời này sẽ không có đĩa bánh từ trên trời rơi xuống.
Lúc này Husky hùng hùng hổ hổ, lộ ra vẻ xúi quẩy lùi về phía sau.
Từ Khuyết lúc này đưa tay ra, năm ngón tay bỗng dưng nắm chặt.
Vèo!
Sáu khối Linh Đạo Thạch trong nháy mắt bị hút vào trong tay, tình huống xung quanh không hề phát sinh một chút nào, một mảnh an lành.
Husky liền há hốc mồm tại chỗ, sửng sốt một hồi lâu, hét lớn:
- Đậu phộng, tiểu tử, ngươi lừa bản thần tôn, nguy hiểm đâu? Nguy hiểm ở chỗ nào?
- Nguy hiểm ở chỗ ta đây này.
Từ Khuyết lẽ thẳng khí hùng nói:
- Đây chính là ngũ văn Linh Đạo Thạch, lấy ra sẽ để bao nhiêu cường giả đỏ mắt, đặt ở trên người ai, thì người đó có nguy hiểm. Husky, ta chính là muốn tốt cho ngươi, ngươi đừng xem lòng tốt là lòng lang dạ thú, ta làm như vậy rất không dễ dàng đấy.
- Đậu, CMN, bản thần tôn không sợ nguy hiểm, ngươi trả Linh Đạo Thạch lại cho ta đi.
Husky vọt thẳng tới đây, dính chặt lấy muốn đòi lại Linh Đạo Thạch.
- Đừng đùa nữa.
Từ Khuyết trực tiếp đẩy nó ra.
- Đùa cái chim, trước tiên ngươi lấy Linh Đạo Thạch của bản thần tôn ra!
Husky không buông tha nói.
- Được được, cho ngươi!
Từ Khuyết nói xong, trực tiếp lấy ra một khối nhất văn Linh Đạo Thạch, giơ tay ném ra ngoài.
"Gào!"
Lúc này Husky lao ra, phóng tới chỗ khối Linh Đạo Thạch kia.
Khóe miệng của Từ Khuyết giương lên, nhìn về phía Khương Hồng Nhan:
- Tiểu cô nương, ngươi còn có Bổ Trận Thạch hay không? Bộ phận trận pháp không trọn vẹn này giao cho ngươi, ta sửa chữa một vị trí khác.
- Được.
Khương Hồng Nhan cười nhạt, gật đầu.
Lập tức, hai người phân biệt đi tới trên đất trống, từng người tiến hành sửa chữa trận pháp.
Trận văn Truyền Tống Trận trên mặt đất rất to lớn, nhưng có nhiều chỗ không trọn vẹn, hơn nữa cực kỳ phức tạp, người bình thường rất khó có thể sửa chữa được, bằng không loại cường giả cấp bậc ngũ văn Linh Đạo Thạch kia cũng sẽ không chết ở đây.
Dù cho là Từ Khuyết, cũng chỉ có thể hiểu rõ một phần nhỏ không trọn vẹn, là bộ phận khá là đơn giản, cho nên mới giao cho Khương Hồng Nhan dùng Bổ Trận Thạch đi bù đắp.
Còn phần lớn khó nhất bên trong này, cũng chỉ có thể giao cho hệ thống.
- Hệ thống, bù đắp bộ phận trận pháp này cần bao nhiêu điểm trang bức?
Từ Khuyết gọi ra hệ thống hỏi dò.
Ding, trải qua kiểm tra, bù đắp trận pháp cần tiêu hao 50 ngàn điểm trang bức, có tiến hành bù đắp trận pháp hay không?
- Có!
Bạch!
Một tia sáng trắng đột nhiên từ trong tay Từ Khuyết lướt ra, bắn thẳng đến trên mặt đất, theo những hoa văn kia, bắt đầu tiến hành miêu tả.
- Gào gào gào, tiểu tử, bản thần tôn trở về rồi!
Lúc này, Husky đi mà quay lại, tỏ vẻ lén lén lút lút, nói rõ là có tật giật mình.
Lông mày của Từ Khuyết lập tức nhíu lại.
Chuyện này không đúng. Hoàn toàn không phù hợp với phong cách thường ngày của Husky.
Mình cầm một khối nhất văn Linh Đạo Thạch đi lừa nó, sau khi nó trở lại lại không tính toán nữa? Đây tuyệt đối là có vấn đề!
- Ồ, Husky, ngươi lén lút giấu món đồ gì thế?
Từ Phỉ Phỉ đột nhiên hỏi, chỗ nàng đứng, vừa vặn có thể nhìn thấy sau lưng Husky.
Vẻ mặt của Husky lập tức trở nên nghiêm túc, lớn tiếng nói:
- Không giấu cái gì cả, bản thần tôn chỉ là thu hồi khối Linh Đạo Thạch kia lại mà thôi.
- Không đúng, vừa rồi ngươi cầm một miếng da.
Từ Phỉ Phỉ tỏ vẻ ngờ vực.
- Da? Da gì, da từ đâu mà có, da heo đều không có, khẳng định là ngươi nhìn lầm, con bé nhà ngươi cũng thực sự là, tuổi còn trẻ, làm sao lại bị hoa mắt rồi.
Husky nói xong, còn làm ra vẻ thở dài.
Từ Khuyết lúc này liền nhấc Husky lên, giơ lên trên không, cười lạnh nói:
- Husky, ngươi bị ngứa da đúng không, đều học được trò độc chiếm à?
- Mẹ, tiểu tử, không phải là chính ngươi cũng độc chiếm sao? Bản thần tôn phát hiện ra ngũ văn Linh Đạo Thạch, dựa vào cái gì mà ngươi lấy đi!
Husky lập tức giận dữ.
- Được, vậy ta đưa ngũ văn Linh Đạo Thạch cho ngươi, ngươi đưa vật phát hiện vừa rồi cho ta.
Từ Khuyết cười híp mắt nói.
- Không được!
Husky vội vàng lắc đầu.
- Không muốn?
- Đúng, không muốn. Bản thần tôn đã nghĩ thông suốt rồi, ngươi chăm sóc bản thần tôn nhiều năm như vậy, khối ngũ văn Linh Đạo Thạch kia liền đưa cho ngươi.
Husky đáp.
Từ Khuyết lúc này trừng to mắt, khá lắm, xem ra con chó ngu ngốc này lấy được bảo bối còn quý giá hơn so với ngũ văn Linh Đạo Thạch rồi.
- Tính toán một chút, nếu như ngươi đã phát hiện, vậy ta cũng không cướp của ngươi, nhưng mà. . . liếc mắt nhìn một chút vẫn có thể chứ?
Từ Khuyết lắc đầu hỏi.
- Đương nhiên có thể.
Husky lập tức gật đầu, duỗi tay lần mò, trực tiếp móc ra một miếng đậu phụ thúi, vô cùng thần bí nói:
- Tiểu tử ngươi xem, chỗ này cũng có đậu phụ thúi, còn bị bản thần tôn phát hiện ra, ngươi nói có thần kỳ hay không?
"Đùng!"
Lúc này Từ Khuyết dùng một tay đập tới gáy Husky.
- Thần kỳ em gái ngươi, ngươi tưởng ta ngốc hả, đem một miếng đậu phụ thúi đi ra lừa gạt ai đó? Mau mau, lấy tấm da vừa rồi ngươi tìm được ra, nói không chừng còn có trợ giúp với việc chúng ta đi ra ngoài.
- Đậu phộng, vậy ngươi cũng tưởng bản thần tôn ngốc hả, lấy ra rồi còn có khả năng thu hồi lại sao?
Husky trợn mắt nói.
- Hình như ngươi rất hiểu biết nha. Được, vậy thôi đi, ta không đi ra ngoài nữa, ta đi tìm ngục trưởng kia nói chuyện phiếm, đêm nay các ngươi đừng chờ ta nữa.
Từ Khuyết nói xong, trực tiếp ném Husky ra, làm bộ muốn xoay người rời đi.
- Đậu phộng!
Lúc này Husky kinh ngạc thốt lên, hô lớn:
- Đừng đừng, tiểu tử, có việc gì từ từ nói, không phải chỉ là một miếng da thôi à, bản thần tôn cho ngươi xem!
Nói xong, vuốt chó của nó vung lên, từ trong bụng móc ra một tấm da vàng, chính là một tấm da người màu đen cổ lão.
- Hả?
Từ Khuyết lập tức ngẩn ra, trên da người lại viết chữ nhỏ lít nha lít nhít, giống như là một loại pháp quyết, lại giống như là một loại thủ pháp luyện chế.
- Đây là bản thần tôn phát hiện ra được ở trong đống xương cốt kia, tiểu tử, ngươi xem thì xem, đừng hòng độc chiếm, đây là thần vật chân chính đó!
Husky cảnh giác nói, có chút không yên lòng, lộ ra vẻ không tình nguyện đưa tấm da người kia tới.
- Yên tâm đi, ta sẽ không, con mẹ nó ta không phải là loại người như vậy!
Lúc này Từ Khuyết gật gật đầu, trong mắt tràn đầy chân thành, từ trong tay Husky tiếp nhận tấm da người.
Nhưng mà, vừa nhìn tới, sắc mặt của Từ Khuyết lập tức liền thay đổi, trong lòng kinh hãi cùng chấn động.
Phát hiện kinh thiên động địa a!
Đồ vật ghi chép bên trong tấm da người này, lại có quan hệ với Linh Đạo Thạch, quả thực là phi phàm, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, đây chính là con đường mới đi tới đỉnh cao cuộc sống trong tương lai!
Bạn cần đăng nhập để bình luận