Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1286: Cút

Ding, đĩa quay rút thưởng tồn tại xác suất nhất định có thể thu được Thần Khí, nhưng hiện nay xác suất cực thấp, đề nghị kí chủ không nên thử nghiệm.
Tiếng hệ thống đáp lại vang lên trong đầu Từ Khuyết!.
Từ Khuyết nghe được câu trả lời này, cũng không có thất vọng, ngược lại còn có chút ngoài ý muốn, dù sao hắn cũng không hi vọng quá có thể từ đĩa quay rút thưởng rút được Thần Khí, nhưng hệ thống lại trả lời hắn là có xác suất.
Tuy rằng xác suất rất thấp, nhưng ít ra vẫn còn tồn tại một tia hi vọng, đây nhất định là việc tốt.
Nhưng nếu hệ thống đã đề nghị không thử nghiệm rút thưởng, Từ Khuyết cũng lười lãng phí điểm trang bức trên người.
Tuy rằng trong khoảng thời gian này, điểm trang bức trên người hắn đã tích lũy được hơn một triệu điểm, nhưng vẫn không đi sử dụng tới.
Một mặt là vì trước mắt thực lực hắn đã đủ mạnh, phần lớn đồ vật trong cửa hang hệ thống đều không thể giúp đỡ được gì, mặt khác là hắn chuẩn bị tích lũy những điểm trang bức này để tăng cấp hệ thống.
Cửa hàng hệ thống vốn không còn đồ vật để hắn dùng được, chính là vì cấp bậc hệ thống đã theo không kịp cảnh giới hiện tại của Từ Khuyết.
Mấy năm qua cảnh giới thực lực của hắn đã tăng lên rất nhanh, nhưng hệ thống vẫn dừng lại ở phiên bản10.0, đã sớm không thể đáp ứng được nhu cầu của hắn.
Từ mặt nào đó, chuyện này cũng là Từ Khuyết đang thư giãn, không giống năm đó, mỗi tiếng nói hành động đều suy nghĩ trang bức, nhưng nguyên nhân lớn hơn là hắn không hi vọng lúc nào cũng phải ỷ lại hệ thống, ngược lại muốn tạo ra một con đường của riêng mình để mình trở nên mạnh mẽ.
Cũng chính bởi như vậy, hắn mới đạt được Thánh Thể, thu hoạch to lớn.
Nhưng điều duy nhất khiến hắn cảm thấy đáng tiếc chính là, Thánh Thể này cần thời gian trưởng thành, người vốn không có kiên trì như Từ Khuyết, sao có thể cam tâm yên lặng trốn đi bế quan luyện công tiến hành lắng đọng?
Vì thế, Từ Khuyết lại lần nữa đưa mắt nhìn chằm chằm vào hệ thống.
Theo hắn, hệ thống là một đường tắt, cũng là chiêu bài lớn nhất của hắn, nếu không muốn trốn đi, lại không thể không giữ cái mạng nhỏ trước khi Thánh Thể đạt đến cảnh giới đại thành, vậy thì phải dựa vào cửa hàng hệ thống, tạo ra càng nhiều thứ bảo mệnh hơn.
Ví dụ như năm đó hắn dùng Thần Hành Độn Tẩu Phù, hôm nay đã sớm bị Tiên phẩm Thần Hành Độn Tẩu Phù đào thải, nhưng đối mặt với những cường giả ở Thiên Châu kia, dù chỉ là Kim Tiên cảnh, cũng đủ phá vỡ tác dụng của Tiên phẩm Thần Hành Độn Tẩu Phù, vì thế phải tạo ra vật phẩm mới, thế thì phải tiến hành thăng cấp hệ thống.
Năm đó từ phiên bản 9.0 thăng cấp đến phiên bản 10.0, tiêu tốn 128 vạn điểm trang bức, bây giờ muốn thăng cấp đến phiên bản 11.0, phải tiêu hao 256 vạn điểm trang bức.
Đối với Từ Khuyết mà nói, tuy rằng đây không phải con số trên trời, nhưng cũng không phải tùy tiện là có thể lấy ra, cho nên hơn một triệu điểm điểm trang bức này, Từ Khuyết đương nhiên không thể lãng phí dùng trên đĩa quay rút thưởng.
Lại không nói tới chuyện có quay trúng Thần Khí được hay không, dù cho vận may tăng cao, nhân phẩm bùng nổ rút được Thần Khí, lấy thực lực trước mắt của hắn cũng không dùng được Thần Khí, dù sao đồ chơi kia là để Thần Linh dùng, hắn chỉ là một tiểu tu sĩ có tu vi Nhân Tiên cảnh đỉnh phong, làm sao có khả năng điều động được?
Đây là một tình huống rất mâu thuẫn cũng rất lúng túng, nếu như có Thần Khí, là có thể thu những Thần Hỏa kia, đủ để thiêu Đại La Kim Tiên thành cặn. Nhưng mà nếu như có thực lực thôi thúc Thần Khí, vậy cần đến Thần Hỏa làm gì, trực tiếp điều động Thần Khí đập ra, đừng nói là Đại La Kim Tiên, dù cho Tiên Vương cũng có thể đánh thành cặn.
- Haiz, phiền quá à! Đường dài dài đằng đẵng, trang bức làm bạn, gánh thì nặng mà đường thì xa!
Từ Khuyết yên lặng thở dài một hơi, rút khỏi hệ thống.
"Ầm!"
Lúc này, từ khu phế tích đằng xa, lần thứ hai truyền đến một tiếng vang thật lớn.
Thần Hỏa ngập trời giống như bị kích thích, càng trở nên táo bạo, khí thế sục sôi, giống như muốn thôn phệ cả thiên địa, khiến người khác nhìn mà tê cả da đầu.
Dù Từ Khuyết đứng bên ngoài, cách Thần Hỏa rất xa, vẫn cảm thấy khiếp sợ không thôi.
- Không phải Mạc Quân Thần thất bại chứ?
Từ Khuyết khẽ cau mày, biểu hiện có chút quái lạ.
- Từ lão, chuyện này. . . nơi này sẽ không có nguy hiểm gì chứ?
Cùng lúc đó, Bạch Thải Linh cũng bị Thần Hỏa cuồng bạo kinh sợ, nhìn về phía Từ Khuyết hỏi.
Những người còn lại cũng quay lại nhìn Từ Khuyết, biểu hiện có chút bất an, cường đại như bọn họ, cũng cảm giác được nguy hiểm.
- Các ngươi ở lại nơi này chớ lộn xộn, lão phu đi xem xem.
Từ Khuyết hờ hững đáp, thân hình lập tức lóe một cái, nhanh chóng lao về phía Thần Hỏa.
Đám người Cơ Vô Vân đều biến sắc, nhìn theo bóng người Từ Khuyết đi xa, không khỏi quay sang nhìn lẫn nhau.
Sau đó, đoàn người không kiềm chế nổi, cũng trực tiếp chọn đi theo.
Bọn họ có lý do tin tưởng, hỏa diễm ngập trời kia tuy rằng nguy hiểm, nhưng vô cùng có khả năng thật sự sẽ xuất hiện bảo vật.
Từ Khuyết thấy bọn họ theo tới, chần chờ một lát nhưng không ngăn cản, bởi vì cản cũng không ngăn được, huống chi hắn cảm thấy cũng không cần thiết ngăn cản.
Rất nhanh, đoàn người Từ Khuyết đã chạy tới trước khu phế tích có Thần Hỏa đang hừng hực thiêu đốt, nhìn thấy bóng lưng Mạc Quân Thần.
Mạc Quân Thần trôi nổi giữa không trung, hai tay đại triển, mười ngón lập loè huy mang, cực kỳ óng ánh, khống chế một chất lỏng kim loại tối đen như mực, ở bên trong Thần Hỏa không ngừng rèn luyện.
- Đó là. . . Tử Hư Canh Kim?
Có người cả kinh kêu thành tiếng, tỏ vẻ kinh sợ.
Bạch Thải Linh cùng đám Cơ Vô Vân thậm chí là tất cả những người hộ vệ, đều tỏ vẻ khó có thể tin.
- Thế gian này lại tồn tại cực phẩm Tử Hư Canh Kim, hơn nữa nhiều đến như thế?
- Trời ạ, chẳng lẽ Tử Hư Canh Kim này chính là thứ bọn họ vừa mới phát hiện?
- Hítt, nếu có thể phân chia được một chút, chúng ta cũng không uổng công chuyến này.
Rất nhiều người thi nhau lên tiếng, hai mắt nóng rực.
Một tên hộ vệ đến từ Thiên Lương Tiên Vực Đế Thọ Sơn nhìn về phía Từ Khuyết, kích động nói:
- Từ lão tiên sinh, Đế Thọ Sơn chúng ta gần đây đang luyện chế một kiện Tiên Khí, chúng ta có thể được phân thứ này nhiều một chút hay không?
Lời vừa nói ra, những người khác đều nóng bỏng nhìn Từ Khuyết, thậm chí là Bạch Thải Linh cùng với đám người Dao Trì cũng không ngoại lệ.
Hiển nhiên bọn họ đã hiểu lầm, cho rằng Tử Hư Canh Kim này là xuất từ khu di tích này, tuy rằng người phát hiện đầu tiên là người của Từ Khuyết, nhưng căn cứ vào quy tắc người thấy có phần, bọn họ cũng nên được phân một phần nhỏ chứ.
Đối mặt tình huống này, Từ Khuyết khẽ liếc tên bảo vệ của Đế Thọ Sơn kia một chút, nhàn nhạt đáp:
- Cút!
Cút?
Mọi người ở đây trong nháy mắt ngẩn ra.
Vẻ mặt tên hộ vệ của Đế Thọ Sơn kia cứng đờ, lập tức cười khan nói:
- Nếu Từ lão tiên sinh không muốn chia thêm cho chúng ta một chút, vậy Đế Thọ Sơn chúng ta cũng không bắt buộc, có thể được phân như những người khác là được.
Không chịu chia nhiều thêm một chút, vậy ngươi lấy nhiều, còn lại người bốn thế lực chúng ta chia đều thì không thành vấn đề chứ?
- Cút!
Từ Khuyết lại đơn giản thô bạo đáp lại nói.
Hiện tại hắn không có tâm tư để ý tới đám ngu đần này, tiếp tục lộ vẻ nghiêm túc nhìn Mạc Quân Thần.
Từ tình huống trước mắt xem, quá trình Mạc Quân Thần luyện khí cũng không thuận lợi, Thần Hỏa không ổn định như tưởng tượng, cũng không có vẻ càng thiêu đốt càng uể oải, ngược lại là càng ngày càng cuồng bạo, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung, như núi lửa lần thứ hai bạo phát, muốn thiêu huỷ tất cả ở nơi này.
Mạc Quân Thần khống chế Tử Hư Canh Kim, tiếp tục rèn luyện trong Thần Hỏa, nhưng y đang phải nghiến răng nghiến lợi, mồ hôi lạnh đầu đầy chứng tỏ lúc này Mạc Quân Thần phải chịu đựng thống khổ to lớn, cực kỳ vất vả.
- y. . .
Cùng lúc đó, người của Đế Thọ Sơn cảm thấy rất xấu hổ và khó chịu với Từ Khuyết, trong lòng cũng nổi lên não ý.
Cút? Lại là cút?
Đây là có ý gì? Chẳng lẽ lão già này còn muốn nuốt một mình tất cả Tử Hư Canh Kim sao?
Đây không phù hợp quy củ à! Dù ngươi có là đại năng trên Tiên Vương, ngươi làm thế cũng không khỏi quá khó coi rồi đi, ngay cả cặn cũng không cho?
Bạn cần đăng nhập để bình luận