Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 687: Vậy Ta Sẽ Không Chết

- Sao có thể như vậy được?
Liễu Tĩnh Ngưng thực sự khó có thể tin tưởng tình cảnh mình nhìn thấy.
Phải biết rằng lúc trước Từ Khuyết thay Khương Hồng Nhan chặn Thiên Kiếp, khi đối mặt với tia kiếm lớn màu vàng này chỉ có thể lựa chọn chạy trốn và du đấu.
Kết cục cuối cùng khi cứng rắn chống đỡ, chính là xương cốt toàn thân bị đập gãy, suýt chút nữa đã chết đi.
Thế mà hiện tại, tương tự là tu vi Anh Biến kỳ đỉnh phong, hắn lại lấy từng chiêu quyền pháp ẩn chứa đạo uẩn cường đại, cứng rắn chống đỡ Thiên Kiếp kiếm lớn màu vàng óng, hơn nữa lông tóc không hề tổn hại.
- Quyền pháp thật bá đạo! Loại đạo uẩn kia, từ chỗ không có, đến nay lại có thể so với thiên uy.
Liễu Tĩnh Ngưng thấp giọng nỉ non.
Ầm ầm!
Lúc này, trên bầu trời tiếp tục vang lên tiếng nổ lớn, không cho Từ Khuyết cơ hội thở dốc.
Lôi vân cuồn cuộn sôi trào, chín chuôi tia chớp màu vàng óng ngưng tụ thành cự kiếm, ầm ầm chém xuống.
Như thế vẫn còn chưa kết thúc, chín chuôi kiếm lớn màu vàng óng hạ xuống trong nháy mắt, phía sau bầu trời mơ hồ bị xé rách ra một lỗ hổng, đồng thời ánh vàng lấp loé óng ánh khắp nơi, 28 chuôi kiếm lớn màu vàng óng. đồng thời chém xuống.
Sau khi hai tầng kim kiếm xuất hiện, bầu trời lại tiếp tục xuất hiện chỗ hổng, lần này là 64 chuôi kiếm lớn màu vàng óng.
Một khắc tiếp theo, bầu trời dường như hoàn toàn bị xé ra, 128 chuôi kiếm lớn màu vàng óng, hung hăng chém xuống.
Tình cảnh này, vẻn vẹn chỉ trong vài nhịp thở đã hoàn thành.
Liễu Tĩnh Ngưng hoa dung thất sắc, khó có thể tin:
- Tầng thứ ba đến tầng thứ sáu, cuối cùng là bốn lượt Thiên Kiếp, tại sao lại có thể đồng thời xuất hiện như vậy?
- Ha ha ha, đến hay lắm! Lão tử rốt cục có cơ hội chính diện cứng rắn đối đầu rồi!
Nhưng Từ Khuyết thấy thế lại cất tiếng cười to, trực tiếp đối mặt với bốn lượt Thiên Kiếp với số lượng kiếm lớn màu vàng óng từ từ tăng nhanh.
Từ xa nhìn lại, bốn tầng kiếm lớn màu vàng óng giống như một toà Kim Tự Tháp dựng ngược, đồng thời hạ xuống, hư không đều bị xé ra, thậm chí ảnh hưởng tới toàn bộ bí cảnh, mơ hồ có thể nhìn thấy thế giới bên ngoài.
- Không được, Từ Khuyết, chớ làm loạn!
Liễu Tĩnh Ngưng vội vàng hô lớn.
Lúc trước Từ Khuyết cũng đối mặt với n này, lúc đó chỉ có thể bóp vỡ Thần Hành Độn Tẩu Phù để đào tẩu, hiện nay có hơn 200 chuôi kiếm lớn màu vàng óng, khí thế so với lúc trước còn còn đáng sợ hơn rất nhiều.
Trình độ Thiên Kiếp như thế này, căn bản không phải một thiên tài Anh Biến kỳ có thể độ, Thiên Kiếp này còn cường hãn hơn Thiên Kiếp của Hợp Thể kỳ vô số lần.
Thậm chí Liễu Tĩnh Ngưng còn cảm thấy, bất kỳ cường giả Luyện Hư kỳ và Hợp Thể kỳ nào nếu phải đối mặt với hơn 200 chuôi kiếm lớn màu vàng óng này, tuyệt đối đều bị đánh thành tro tàn.
Tuy rằng vừa nãy Từ Khuyết có thể sử dụng một quyền pháp hung hăng đánh vỡ kiếm lớn màu vàng óng, nhưng hiện tại hắn phải đối mặt với nhiều kiếm lớn màu vàng óng đồng thời chém xuống như vậy, nắm đấm của hắn lại trở nên cực kỳ nhỏ bé, căn bản không có chút phần thắng nào.
- Tiểu Khuyết Khuyết, ngươi đừng kích động! Không cần thiết như vậy!
Liễu Tĩnh Ngưng la lớn.
Vậy lúc này vị trí quanh Từ Khuyết đã sớm bị thiên uy vô tận khủng bố bao trùm.
Liễu Tĩnh Ngưng muốn bước lên ngăn cản, nhưng vừa bước ra nửa bước, đã bị thiên uy chấn động đến mức sắc mặt trắng bệch.
Tinh thần nàng rung mạnh, nếu như mình đến gần một bước, rất có thể sẽ bị thiên uy này nghiền thành mảnh vỡ tại chỗ.
- Tiểu tỷ tỷ, không nên tới đây!
Từ Khuyết đột nhiên xoay người rống to, khóe miệng xẹt qua một nụ cười khổ nói:
- Đã muộn!
Sắc mặt Liễu Tĩnh Ngưng trở nên trắng bệch, trái tim nhất thời chìm xuống đáy vực.
Nàng vốn tưởng rằng Từ Khuyết có khả năng sáng tạo kỳ tích, nhưng lúc này nhìn thấy Từ Khuyết cười khổ, hi vọng nho nhỏ trong lòng nàng trong nháy mắt bị hủy diệt.
Đúng!
Thiên Kiếp như vậy, ngay cả Hợp Thể kỳ cũng sẽ biến thành tro bụi, làm sao hắn có thể vượt qua được?
Hắn mới chỉ là Anh Biến kỳ, vẫn chỉ là một thiếu niên, tại sao trời cao lại hạ xuống Thiên Phạt loại này, nhất định phải đẩy hắn vào chỗ chết.
Không được!
Không thể!
Tiểu tử, ngươi không thể chết ở nơi này được.
Liễu Tĩnh Ngưng mạnh mẽ cắn chặt môi dưới, hai tay bấm pháp quyết, tuôn ra huy mang màu tím, muốn mạnh mẽ xông vào cứu Từ Khuyết.
- Đừng tới đây!
Từ Khuyết lúc này hô lên, trên mặt lộ ra một nụ cười:
- Tiểu tỷ tỷ, đừng tới đây, để ta nhìn ngươi một lần cuối cùng.
- Không! !
Liễu Tĩnh Ngưng thân thể run lên, nhịn xuống nước mắt đã dâng lên trên viền mắt, lắc lắc đầu.
- Tiểu tỷ tỷ, đừng khóc, khóc sẽ không đẹp đâu.
Trên mặt Từ Khuyết vẫn mang theo nụ cười.
- Tiểu tỷ tỷ, đáp ứng ta, nếu như ta chết rồi, nhớ mang theo tro cốt của ta ở trên người, gặp phải người xấu thì ném ra ngoài, để ta bảo vệ ngươi một lần cuối cùng.
Kiếm lớn màu vàng óng trên bầu trời chém xuống, như một mặt trời vàng óng, ánh vàng chói mắt hầu như bao trùm cả người hắn, khó có thể thấy rõ bóng người, chỉ còn dư lại tiếng nói thâm tình chân thành của hắn truyền đến.
Liễu Tĩnh Ngưng lắc đầu, la lớn:
- Từ Khuyết, ngươi không thể chết được, có nghe hay không, ngươi không phải còn có phù lục sao? Chạy mau đi!
Trong tiếng nói còn mang theo giọng khóc nức nở.
Đường đường là Thánh Nữ Cực Lạc Tông, được người trong thiên hạ gọi là ma nữ, chưa bao giờ rơi một giọt lệ, càng không để ý đến sinh tử của bất kỳ người nào như vậy.
Thế mà hiện tại nhìn thấy Từ Khuyết sắp chết đi trước mặt nàng, trong lòng nàng như bị dao cắt, vô tận bi thống cùng không đành.
- Không, ta sẽ không trốn. Từ khi ta lựa chọn con đường này, đã không có cách nào chạy trốn.
Bởi vì đạo của ta, chính là muốn thiên địa đều thuận theo tâm ta, muốn chúng sinh đều rõ ý ta, chư Phật muốn chặn ta, đều tan thành mây khói! Nếu như ta chạy trốn, ta còn cần đạo uẩn này để làm gì? Còn muốn có gậy sắt để làm gì?
Tiếng nói mạnh mẽ có lực của Từ Khuyết vang vọng tứ phương, đinh tai nhức óc.
Liễu Tĩnh Ngưng bị những lời nói này làm kinh sợ, trong lòng lại nhấc lên sóng lớn.
Thiên địa thuận theo tâm ta?
Chẳng trách!
Chẳng trách đạo uẩn của hắn cường đại như thế, hóa ra đạo uẩn của hắn chính là đại nghịch bất đạo, làm trái lẽ trời.
Chẳng trách trời cao lại dùng Thiên Phạt đáng sợ như thế, khí thế nhất định phải hoàn toàn tiêu diệt hắn.
- Không!
Nhưng Liễu Tĩnh Ngưng vẫn cắn răng, dứt khoát bước về phía.
Nhưng một bước này như chịu lực cản vạn cân, vô cùng gian nan, tựa như tiêu hao hết tất cả khí lực toàn thân của nàng, dù cho nàng muốn đi tới, nhưng có tâm mà vô lực.
- Tiểu Khuyết Khuyết, ngươi không thể chết!
- Nếu như thiên địa không thuận theo tâm ngươi, ta sẽ thuận theo tâm ngươi, nếu như chúng sinh không rõ ý ngươi, ta sẽ hiểu rõ ý ngươi, nếu như chư Phật chặn đường ngươi, ta sẽ ở ngay phía sau ngươi.
- Chỉ cần... ngươi đừng chết.
Liễu Tĩnh Ngưng run giọng nói, nàng chưa bao giờ nghĩ tới, mình lại để ý đến sinh tử của Từ Khuyết như vậy.
Khả năng là tất cả những thứ này đến quá đột nhiên, nàng cùng Từ Khuyết bế quan hai năm, tận mắt nhìn tốc độ trưởng thành đáng sợ của hắn, thậm chí còn chuẩn bị tâm lý, muốn xem thử thiếu niên này vô địch thế gian như thế nào.
Lại không nghĩ tới, bầu trời lại hạ xuống Thiên Phạt kinh khủng như thế, muốn cướp đi tính mạng của hắn.
- Có thật không?
Lúc này, bên trong ánh vàng truyền đến tiếng nói của Từ Khuyết.
Liễu Tĩnh Ngưng ngẩn ra, có chút không kịp phản ứng, theo bản năng gật đầu đáp:
- Thật!
- Được, vậy ta sẽ không chết.
Từ Khuyết đáp một tiếng, rồi cả người đột nhiên từ trên mặt đất vọt lên.
Vèo!
Hắn đánh ra hữu quyền, tốc độ nhanh hơn cả chớp giật, trong chớp mắt, trên không trung xuất hiện bảy bóng người, mỗi bóng người đều đang vung tay đánh một quyền.
Nhưng đây cũng không phải là phân thân, mà là do tốc độ quá nhanh nên tạo ra huyễn ảnh.
Ding, tiêu hao 7000 điểm trang bức, kích phát đạo pháp Bức Vương Quyền của kí chủ!
Cùng với tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên trong đầu, một quyền của Từ Khuyết cuối cùng đánh xuống, trong hư không bỗng nhiên vang lên "Oanh" một tiếng vang trầm thấp, trực tiếp khiến hư không lún xuống dưới.
- Thất Thải Bức Vương Quyền, phá cho ta!
Từ Khuyết trầm giọng hét lớn, như sát thần chí tôn, nắm đấm mạnh mẽ đánh về bầu trời.
Hư không lõm vào, trong nháy mắt xuất hiện một nắm đấm bảy màu không giống nhau, đạo uẩn lưu luyến, đối mặt với cự kiếm do hơn 200 tia chớp màu vàng óng ngưng tụ mà thành.
Ầm ầm ầm!
Sau một khắc, từng chuôi kiếm lớn màu vàng óng, liên tiếp nổ tung khi chạm vào bảy cự quyền khủng bố, trong nháy mắt bị đánh thành phấn vụn.
Một chiêu Thất Thải Bức Vương Quyền này của Từ Khuyết, thế như chẻ tre, không thể chống đỡ.
Sóng khí cuồng bạo so với sóng biển bên trong Nghịch Lưu Hải còn mạnh hơn, trực tiếp lan rộng ra, vô số song núi bốn phía đều nứt toác, mặt đất kịch liệt lay động.
Liễu Tĩnh Ngưng vội điều động chân nguyên, bấm ra vô thượng pháp quyết, sau khi bị đẩy lui mấy chục bước, mới miễn cưỡng ổn định lại thân hình.
Nhưng chờ nàng mở mắt ra, Từ Khuyết đã đứng tại chỗ, đang cười tủm tỉm nhìn nàng.
- Tiểu tỷ tỷ, ta không chết.
Liễu Tĩnh Ngưng:
-...
Từ Khuyết:
- Tiểu tỷ tỷ, thành thực thủ tín là mỹ đức truyền thống của chúng ta, hi vọng ngươi có thể tuân thủ hứa hẹn, thuận theo tâm ta, hiểu rõ ý ta.
Liễu Tĩnh Ngưng:
-...
Từ Khuyết:
- Tiểu tỷ tỷ, ta muốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận