Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1517: Tay Có Lắp Thép À?

Rào!
Từ Khuyết nói một câu, trong nháy mắt khiến mọi người ở đây ồ lên.
Những học sinh vốn bị Hiên Viên Uyển Dung hấp dẫn đến vây xem, ngược lại cũng không nghĩ tới xem mỹ nữ lại có thể xem được một hồi vở kịch lớn đánh nhau.
Ai ngờ được người sắp bị vây đánh kia, không chỉ không chạy trốn, còn cố làm bộ chủ động khiêu khích mười mấy người trong câu lạc bộ TaeKwonDo này.
Cùng tiến lên? Đánh đến người ngươi một chút coi như ngươi thua?
Sợ là ngươi sắp thua đến chổng vó lên trời luôn đấy.
Lấy Vương Lễ cầm đầu mười mấy thành viên thuộc câu lạc bộ TaeKwonDo, lúc này cũng có chút choáng váng.
Dưới ánh mắt của bọn họ, tên gọi câu lạc bộ TaeKwonDo vốn rất vang dội, chỉ cần nhắc tới đã đủ để uy hiếp rất nhiều người, huống hồ hiện tại bọn họ có tới mười mấy người cùng ra trận, khí thế hùng hổ vây nhốt Từ Khuyết.
Dựa theo phản ứng của người bình thường, thời điểm như thế này không phải nên hoang mang xin lỗi? Hoặc là dùng khuôn mặt tươi cười yếu thế? Hay là mau mau gọi điện thoại gọi người tới giúp đỡ sao?
Tất cả những tình tiết trong phim kia mọi người đều nghĩ tới, chỉ không nghĩ tới Từ Khuyết lại có phản ứng như thế này, quả thực là muốn ăn đòn.
- Hừ, Từ Khuyết, đến lúc này rồi mà cậu còn giả bộ với chúng tôi? Tôi cho cậu hai lựa chọn.
Đội trưởng Vương Lễ của câu lạc bộ TaeKwonDo cười lạnh nhìn về phía Từ Khuyết, duỗi ra một ngón tay.
- Thứ nhất, quỳ xuống nói xin lỗi với tôi, thuận tiện đưa số điện thoại vị tiểu thư này cho tôi.
- Thứ hai, trực tiếp bị chúng tôi đánh tới tiểu ra quần.
Y đã duỗi ra hai ngón tay, tất cả đều chỉ về Từ Khuyết, cười híp mắt nói:
- Cậu muốn chọn cái nào?
- Tôi chọn phương án thứ hai.
Từ Khuyết cười nhạt một tiếng, sau đó lại giả vờ bày ra vẻ mặt tiện hề hề đắc chí:
- Van cầu các cậu, đánh tôi đến mức tiểu ra quần đi, nếu như các cậu không đánh tôi tiểu ra quần được, tôi tuyệt đối sẽ đánh các cậu đến mức ị phân ra quần luôn!
- Móa nó!
Đám học sinh vây xem đồng thời trợn to hai mắt.
Mấy người câu lạc bộ võ thuật Kỷ Thắng Nam cũng kinh ngạc nhìn Từ Khuyết.
Tên này hôm nay bị điên rồi sao?
Lúc trước hắn cũng quá tiện miệng, nhưng đầu không cứng như thế, bình thường xuất hiện tình huống như thế, hắn khẳng định đã bỏ của chạy lấy người, làm bộ xong liền chạy, không thể bị vây quanh còn dám lớn lối như vậy.
Chẳng lẽ hắn có hậu thủ gì?
Mấy người đều hai mặt nhìn nhau, kể cả học sinh vây xem ở đây, cùng với những người câu lạc bộ TaeKwonDo kia, đều không khỏi ngờ vực lên.
Tên này sẽ không phải đã bố trí mai phục ở gần để cầu giúp đỡ chứ?
- Không đúng, lấy tác phong của hắn, nếu có giúp đỡ đã sớm gọi ra đắc ý, không thể biết điều như vậy.
- Không sai, hắn làm bộ như thế, có lẽ là có liên quan tới vị tiểu tỷ tỷ cổ trang kia, không muốn bị mất mặt trước mặt cô ấy.
- Ta kháo, đây đúng là chết cũng muốn trang bức mà, trâu bò trâu bò!
- Trâu bò cái quỷ gì, hắn đắc tội với câu lạc bộ TaeKwonDo như thế, câu lạc bộ võ thuật cũng không bảo vệ được hắn.
Một số học sinh quen thuộc với tác phong thường ngày của Từ Khuyết, ồn ào nghị luận.
- Tiên sư nó, hôm nay cậu muốn chết đúng không?
Một thành viên câu lạc bộ TaeKwonDo đã bạo phát, chỉ vào Từ Khuyết gầm lên.
- Đúng, tôi muốn xem cậu bị tôi đánh ị ra phân!
Từ Khuyết xem thường cười, dáng vẻ kia muốn có bao nhiêu tiện thì có bấy nhiêu, muốn ăn đòn bao nhiêu thì có bấy nhiêu.
Đồng thời hắn còn không quên liếc qua hệ thống, hai bản bí tịch đã sắp học tập xong, tiến độ đều đạt đến 90%.
Còn thiếu một chút là có thể động thủ, không cần giữ trạng thái giả bộ rồi.
Hiên Viên Uyển Dung đứng một bên, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh, dù sao Từ Khuyết trong ấn tượng nàng lúc nào cũng có vẻ vô sỉ này.
Chỉ có điều trước đây tên này ở Tu Tiên Giới là có điều kiện để vô sỉ, hắn vô sỉ xong sẽ đánh thắng được người ta, nếu đánh không lại còn có thể bỏ chạy.
Nhưng bây giờ mọi người đều là thân thể phàm nhân, đối mặt với mười mấy nam sinh đã luyện qua võ nghệ, hắn làm sao tự tin như thế?
Cùng lúc đó, Kỷ Thắng Nam cũng kéo ống tay áo Từ Khuyết, nhíu mày nói:
- Từ Khuyết, tình huống như thế này, em ít nói vài câu thì tốt hơn.
Nói xong, cô bước ra nhìn về phía Vương Lễ, trầm giọng nói:
- Vương Lễ, mọi người đều là đồng học một trường, một chút mâu thuẫn nhỏ không cần thiết nháo đến bước này, huống hồ hiện tại còn ở trường học, kéo bè kéo lũ đánh nhau ảnh hưởng rất lớn, đến lúc kinh động tới lãnh đạo trường học. . .
Kỷ Thắng Nam quyết định đứng ra thay Từ Khuyết nói hai câu, nhưng cô nói còn chưa dứt lời, đã có người trực tiếp động thủ.
Không phải Vương Lễ, cũng không phải những người khác của câu lạc bộ TaeKwonDo.
Người động thủ trước, lại là Từ Khuyết vốn nhất định phải bị đánh trong mắt mọi người.
Hắn đột nhiên phóng tới Vương Lễ, tốc độ vô cùng nhanh, đừng nói là Kỷ Thắng Nam, ngay cả Vương Lễ cùng với học sinh vây xem, đều không kịp phản ứng.
"Bạch!"
Một tiếng vang nhỏ, Từ Khuyết nhảy lên, một chân bay đạp, trực tiếp đạp vào ngực Vương Lễ.
Vương Lễ cũng không hổ là đội trưởng câu lạc bộ TaeKwonDo, thực lực không kém, theo bản năng giơ hai tay lên, chắn trước người, làm một tư thế chống đỡ, đồng thời hai nắm thành quyền, bắp thịt căng cứng, dự định sau khi tiếp được một chân này, sẽ phản kích đánh tớiTừ Khuyết.
"Ầm!"
Sau một tiếng vang trầm thấp, Từ Khuyết dùng một chân đá vào hai tay Vương Lễ, một công kích rất phổ thông, một người bình thường cơ bản đều có thể dùng.
Vương Lễ cũng tiếp được một cước này, ngoại trừ cánh tay có chút đau ra, cũng không chịu tổn thương gì, thậm chí nửa người dưới còn rất ổn định, nửa bước đều không lùi.
- A, chỉ có chút thực lực này? Cũng dám giả bộ ở trước mặt tôi?
Vương Lễ thoáng cười lạnh, đồng thời giơ quả đấm lên, đánh tới Từ Khuyết.
Khóe miệng Từ Khuyết cong lên, sau đó lập tức ra quyền, từ đan điền dâng tới một luồng khí ấm áp, chạy thẳng vào kinh mạch, tràn về nắm đấm, cứng rắn chống đỡ quyền của Vương Lễ.
"Răng rắc!"
Hai nắm đấm đánh vào nhau, một tiếng xương gãy thanh thúy vang lên.
Tất cả mọi người đều sợ hết hồn, tỏ vẻ kinh sợ.
Không thể nào?
Không đến nỗi chứ?
Lại nháo đến bước này, Vương Lễ đánh gãy tay Từ Khuyết?
- Aaaaa. . .
Nhưng sau một khắc, Vương Lễ đột nhiên ôm lấy cánh tay, vẻ mặt dữ tợn cùng thống khổ, trên trán xuất ra mồ hôi lạnh, một tiếng kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng vang lên.
Trong khoảnh khắc, ngoại trừ tiếng Vương Lễ kêu thảm thiết ra, toàn trường chỉ còn sót tiếng hít vào.
Tất cả mọi người đều há hốc mồm, kết cục này thực sự ngoài ý muốn.
Đội trưởng câu lạc bộ TaeKwonDo, lại bị Từ Khuyết dùng một quyền đánh gãy xương.
Thế này. . . là yếu đến mức nào chứ?
- Đậu, trên tay tiểu tử kia có lắp thép sao?
Một thành viên câu lạc bộ TaeKwonDo mắng to.
- Đều ngơ ra đấy làm gì, lên đi, tên này động thủ trước, hiện tại còn đánh đội trưởng bị thương, chúng ta có thể yên tâm đánh chết hắn, trường học tuyệt đối sẽ đứng về phía chúng ta!
Một người khác cũng hô to một tiếng, nói với những người khác.
Sau đó, hơn mười thành viên câu lạc bộ TaeKwonDo cùng nhau xông lên.
Lúc trước bọn họ cũng chỉ định đến doạ Từ Khuyết, tùy tiện đánh một trận để giáo huấn hắn là xong, hơn nữa còn không thể đánh quá ác, bằng không sẽ khó ăn nói với trường học.
Nhưng hiện tại tính chất đã thay đổi, Từ Khuyết chủ động động thủ trước, còn khiến cánh tay Vương Lễ bị gãy xương, bây giờ bọn họ ra tay, chính là gặp chuyện bất bình rút dao tương trợ, cho dù cũng đánh Từ Khuyết gãy xương, trường học cũng sẽ không thể xử lý bọn họ, nhiều lắm chỉ là cảnh cáo mà thôi.
- Ồ, đúng là cùng tiến lên à? Đến đây, tôi muốn xem tay ai sẽ gãy xương.
Từ Khuyết lớn tiếng quát mọi người.
Nhưng hơn mười học sinh này căn bản không có ý định dừng lại, cùng nhau nhằm về phía Từ Khuyết, hoàn toàn muốn mượn cơ hội này quần ẩu hắn.
Từ Khuyết thấy thế, cũng không nhịn được, quay đầu trực tiếp phóng về phía đoàn người kia.
Hắn tuy rằng đổi lấy nội công cơ sở cùng quyền pháp cơ sở, có thể một quyền đánh Vương Lễ gãy xương, đây là uy lực từ nội lực cùng quyền pháp kết hợp.
Nhưng câu hai quyền khó địch lại tứ thủ thật sự không phải tùy tiện nói, loại cơ sở võ học này, đánh một hai người thì dễ dàng, đánh ba bốn người cũng không có vấn đề lớn, nhưng đánh mười mấy người thì nhất định phải bị thương rồi.
Bị thương là chuyện nhỏ, nhưng vạn nhất thương tổn tới gương mặt đẹp trai này của hắn, chẳng phải là cái được không đủ bù cái mất sao?
Lúc này không chạy, chờ đến khi nào?
- Đậu, hắn sợ rồi!
- Đuổi theo, đừng để hắn chạy!
Người câu lạc bộ TaeKwonDo thấy thế, dồn dập mắng to đuổi tới.
Học sinh vây xem ở đây, ngược lại chỉ lắc đầu nở nụ cười, dù sao hành động này của Từ Khuyết mới phù hợp với quy tắc bình thường, cũng phù hợp với tác phong ngày xưa của hắn.
- Hệ thống, nhanh, điểm trang bức hiện nay cũng đủ rồi, cho ta đổi lấy một loại võ học quần công!
Từ Khuyết vừa chạy trốn, vừa không quên gọi ra hệ thống giới.
Khi nãy hắn đánh với Vương Lễ để hắn kiếm được 50 điểm điểm trang bức.
Cộng với điểm trang bức lúc trước còn lại, vừa vặn đã đủ điểm trang bức có thể đổi lấy võ học quần công.
"Xèo!"
Trong hệ thống bắn ra ánh sáng, tự động sàng lọc ra võ học phù hợp điều kiện.
Bản bí tịch thứ nhất xuất hiện, trong nháy mắt khiến hai mắt Từ Khuyết đều sáng lên: Hàng Long Thập Bát Chưởng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận