Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1190: Lấy Tâm Ma Tuyên Thề

- Chà chà chà, quan hệ này thật đáng sợ.
Cuối cùng Từ Khuyết chỉ đành lắc lắc đầu, rồi trực tiếp xoay người đi tới một sơn động không người khác, thuận tiện đóng chặt cửa lại.
Hiện tại hắn cảm thấy tình huống trước mắt, đối với hắn thì xem như là thuận lợi, chí ít không cần lo lắng ba ngày nay cùng bọn họ ở chung sẽ nói nhầm rồi khiến bản thân bị bại lộ, chuyện cần phải làm bây giờ là im lặng chờ đợi ba ngày, sau ba ngày, thu được tám Bích Lân Quả kia tới tay, sau đó thuận lợi thoát thân.
Với thực lực của hắn, hoàn toàn có thể để lộ thân phận, sau đó mạnh mẽ cướp đoạt Bích Lân Quả.
Nhưng vấn đề là hắn không hiểu cách hái Bích Lân Quả như thế nào.
Từ Khuyết chỉ nghe nói Bích Lân Quả này có hiệu quả thần kỳ, hơn nữa phương thức hái Bích Lân Quả rất kỳ lạ, đây cũng coi như là một chuyện thường ở Tu Tiên Giới, còn phương thức kỳ lạ kia như thế nào thì không chỉ có Từ Khuyết không biết, mà phần lớn người ở Tu Tiên Giới đều không rõ ràng, bởi vì này đây thuộc về lĩnh vực tri thức thâm ảo.
Nhưng bây giờ nhìn những người kia dáng vẻ hoàn toàn tự tin, rất có khả năng là biết cách hái Bích Lân Quả, vì thế Từ Khuyết cũng tiếp tục ngụy trang thân phận, không nói không hỏi, chờ Bích Lân Quả hái xuống lại nói.
Rất nhanh, ba ngày vội vã trôi qua.
Trong thời gian này nữ nhân trẻ tuổi kia không tới tìm Từ Khuyết nữa, những người khác cũng chưa từng tới, ngược lại đệ đệ của người đàn ông trung niên kia lại từ trong sơn động đi ra mấy lần, mỗi lần đều là nhìn chằm chằm vào sơn động của người đàn ông trung niên kia một lúc lâu, cuối cùng lại thấp giọng mắng một câu "Tiện nhân" rồi mới xoay người rời đi.
Một màn quỷ dị này, Từ Khuyết dùng thần hồn thăm dò thấy được, cảm thấy da đầu tê dại, hiển nhiên đây có lẽ là một tình huynh đệ "rất đáng sợ".
Nhưng hiện tại kỳ hạn ba ngày đã đến, Từ Khuyết cũng trực tiếp ra khỏi sơn động.
Người đàn ông trung niên cùng nữ nhân kia đã sớm đi ra ngoài, giờ khắc này đang đứng dưới Bích Lân Thụ, chờ Từ Khuyết cùng một nam tử khác đến.
Mà một nam tử khác khi Từ Khuyết vừa ra khỏi sơn động cũng đồng thời xuất hiện.
Mấy người nhìn nhau, cũng không muốn trao đổi gì, chỉ tập hợp dưới Bích Lân thụ.
Lúc này tám Bích Lân Quả trên cây đã hoàn toàn thành thục, toàn thân xanh biếc óng ánh, nhìn rất giống thủy tinh Bồ Đề, vô cùng tinh xảo, còn toả ra linh khí mạnh mẽ cùng với tia sáng màu xanh lục nhàn nhạt.
Ánh sáng màu xanh lục kia rơi trên đỉnh đầu người đàn ông trung niên, khiến Từ Khuyết cảm thấy không còn gì để nói, thầm nghĩ có cần ứng cảnh như thế hay không, bởi vì lúc này hắn có thể cảm ứng được nữ tử kia đang dùng ánh mắt quyến rũ lén lút nhìn hắn.
- Được rồi, nếu người đã đến đủ, như vậy ta liền bắt đầu thôi.
Lúc này, người đàn ông trung niên mở miệng nói ra, đồng thời tới gần Bích Lân Thụ, lòng bàn tay ngưng tụ một tia Tiên Nguyên, hóa thành nước sạch, đánh về thân cây.
Từ Khuyết bình tĩnh đứng một bên nhìn, hiển nhiên trung niên nam tử kia biết cách hái Bích Lân Quả, thậm chí mấy người từ khi bắt đầu đã phân công rõ ràng, vì thế hiện tại hắn không nói lời nào là tốt nhất.
Nhưng khi người đàn ông trung niên kia ra tay, cuồn cuộn không ngừng rót Tiên Nguyên vào Bích Lân Thụ, Từ Khuyết mới phát hiện thực lực trung niên nam tử này, tựa hồ cũng không đơn giản, chí ít là mạnh hơn rất nhiều so với Chiêm Cao Ly.
- Thế này cũng không giống như bị trúng độc.
Trong lòng Từ Khuyết khẽ lẩm bẩm một câu.
Cùng lúc đó, sắc mặt nữ tử bên cạnh người đàn ông trung niên kia cũng khẽ thay đổi, giống như rất khiếp sợ đối với tình huống người đàn ông trung niên, dường như nàng đã đoán được cái gì, không nhịn được thoáng lùi lại mấy bước.
- Làm sao? Có phải nhìn thấy ta không trúng độc, rất kinh ngạc?
Lúc này, người đàn ông trung niên nhìn về phía nữ tử, cười lạnh nói.
- Phong. . . Phong ca, ta. . .
Nữ tử kia bắt đầu hoảng sợ, dáng vẻ sợ hãi, trước tiên dùng ánh mắt cầu viện nhìn về phía Từ Khuyết.
Từ Khuyết khẽ nhíu mày, nhưng vẫn bình tĩnh như trước, trước khi hái xong Bích Lân Quả, hắn không muốn động thủ.
Người đàn ông trung niên kia cũng vừa tiếp tục hái Bích Lân Quả, vừa nhìn về phía Từ Khuyết nói:
- Chiêm công tử, chuyện giữa ngươi và Mai Mai ta đã sớm biết, chỉ có điều ngươi đến từ Chiêm gia, lại là đệ tử Đỉnh Thiên Thư Viện, ta không muốn tính toán cùng ngươi, nhưng Bích Lân Quả này, ta nghĩ cần phân phối lại một lần nữa, ngươi cảm thấy thế nào?
Trong giọng nói của y tràn ngập ý uy hiếp, rõ ràng, đây là đang cảnh cáo Từ Khuyết, nếu như không đáp ứng phân phối lại một lần nữa, vậy y cũng không ngại hủy diệt toàn bộ Bích Lân Quả.
- Ha ha, ngươi nói không sai, ta cũng cảm thấy đúng là nên phân phối lại một lần nữa.
Từ Khuyết trầm mặc một lát, rồi nhàn nhạt nở nụ cười.
- Ồ? Không biết Chiêm công tử cảm thấy nên phân phối như thế nào đây?
Người đàn ông trung niên lạnh lẽo cười nói, âm thanh khó nghe dị thường.
Từ Khuyết trực tiếp dựng thẳng lên một ngón tay, chỉ về Bích Lân thụ, cực kỳ bá khí nói:
- Những Bích Lân Quả này, tất cả đều thuộc về ta.
- Ha ha ha!
Người đàn ông trung niên vừa nghe thấy thế, thì ngửa đầu bật cười, giống như đã đoán được Từ Khuyết sẽ nói như vậy.
Nhưng sau một khắc, trên mặt y đột nhiên giăng đầy sát ý, trầm giọng nói:
- Chiêm Cao Ly, chớ cho rằng ngươi là người Chiêm gia thì ta sẽ thật sự sợ ngươi, nếu ngươi thật sự bức ta, ta không ngại hủy diệt Bích Lân Thụ này.
- Thật sao? Vậy ngươi cứ việc thử một chút, nếu Bích Lân thụ bị huỷ, ngươi cũng không cần sống nữa.
Từ Khuyết cũng lạnh mặt, lắc đầu nói:
- Nhưng ta có thể cho ngươi một lựa chọn, nữ nhân của ngươi còn có những Bích Lân Quả này đều thuộc về ta, mà Chiêm gia ta có thể dùng hai bán phẩm Tiên Khí để bồi thường hai huynh đệ các ngươi.
- Bán phẩm Tiên Khí?
Người đàn ông trung niên vừa nghe thấy thế, nhất thời ngẩn ra.
Dựa theo giá trị mà so sánh, bán phẩm Tiên Khí không thể so với đám Bích Lân Quả này.
Bán phẩm Tiên Khí chỉ cần có đủ Linh Tinh cộng thêm chút vận may thì vẫn có thể mua được từ buổi đấu giá.
Nhưng Bích Lân Quả thì không giống, người bình thường được loại linh quả này, nhất định sẽ lựa chọn để tự mình dùng ăn, hầu như sẽ không lấy ra bán, dù là lấy ra bán, thì giá trị của nó cũng nhiều hơn so với bán phẩm Tiên Khí.
Nhưng mà từ phương diện thực dụng mà xem xét, người đàn ông trung niên kia lại có chút động lòng.
Bán phẩm Tiên Khí có thể khiến y mãi mãi tăng cao thực lực, tương đương với việc tăng cao một cái cảnh giới nhỏ, y luôn có thể sử dụng.
Nhưng Bích Lân Quả chỉ có thể trợ giúp hắn đột phá cảnh giới một lần, là hàng dùng một lần, hai thứ đem ra so sánh là có thể thấy rõ sự chênh lệch.
Tuy rằng trên mặt giá trị thì Bích Lân Quả quý giá hơn, nhưng y cũng không thể có đủ tài lực để mua bán phẩm Tiên Khí, còn lấy Bích Lân Quả đi bán, đối với loại người không có bối cảnh như y, giống như là là đang tự đi tìm cái chết.
Vì thế, xét về giá trị thì hai thứ này tương đương.
Đối với "Chiêm Cao Ly" là loại người có thân thế hiển hách, Bích Lân Quả so với bán phẩm Tiên Khí quý giá hơn nhiều, bởi vì thứ sau ngươi có thể dùng Linh Tinh đổi lấy, còn vật trước lại không được.
Nhưng đối với loại người không quyền không thế như người đàn ông trung niên kia thì bán phẩm Tiên Khí lại thực dụng hơn, vì thế giá trị so với Bích Lân Quả đúng là quý giá hơn.
Từ Khuyết đưa ra đề nghị này khiến y không thể không động tâm.
Nhưng vấn đề là y cũng không tin Chiêm gia sẽ cho hắn bán phẩm Tiên Khí, lấy thực lực Chiêm gia, hoàn toàn có thể diệt khẩu y.
- Ha ha, Chiêm Cao Ly, ngươi cảm thấy ta sẽ tin tưởng ngươi sao? Chỉ sợ ta đi tới Chiêm gia, kết cục chỉ có thể bị chết càng thảm hại hơn.
Người đàn ông trung niên cười lạnh nói.
- Không, ngươi sai rồi.
Từ Khuyết lắc lắc đầu, một mặt ngạo nghễ nói:
- Chiêm gia ta mạnh mẽ biết bao, giàu có cỡ nào, há có thể cùng ngươi tính toán hai kiện bán phẩm Tiên Khí, so với tám Bích Lân Quả này, hai kiện bán phẩm Tiên Khí thật sự không tính là gì.
- Ha, Chiêm Cao Ly, ta không phải người ngu, năm đó lão tử giết người đoạt bảo, trắng trợn cướp đoạt nữ tử, ngươi còn đang bọc tã đây. Bây giờ ngươi làm ra những chuyện năm đó ta đều đã trải qua, ngươi cướp nữ nhân của ta, còn cùng với nàng cấu kết hạ độc ta, ngươi thật sự cho rằng dựa vào mấy câu nói này ta sẽ tin ngươi sao? Ta nói lại lần nữa, ta CMN không phải người ngu!
Người đàn ông trung niên hét lớn.
Khóe miệng Từ Khuyết khẽ co giật, ngươi không phải người ngu thì ai ngu, ngay cả Husky còn thông minh hơn ngươi.
Lúc này, hắn lắc lắc đầu, cười nhạt nói:
- Nếu ta dùng tâm ma để thề thì sao?
Tâm ma tuyên thề?
Người đàn ông trung niên nhất thời ngẩn ra, có chút không phản ứng lại.
Lúc này, Từ Khuyết lại trực tiếp dựng thẳng ba ngón tay, la lớn:
- Trời xanh trên cao, Chiêm Cao Ly lấy tâm ma tuyên thề, chỉ cần các ngươi cho ta Bích Lân Quả, ta có thể bảo đảm các ngươi đi Chiêm gia lấy bán phẩm Tiên Khí, Chiêm gia tuyệt đối sẽ thực hiện hứa hẹn, đồng thời sẽ không đả thương nửa cọng tóc của các ngươi, nếu như làm trái, vậy Chiêm Cao Ly sẽ chết không toàn thây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận