Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1173: Ta Báo Danh

- Ngô Địch? Tạc Thiên Bang Vô Địch?
- Đậu phộng!
- Tên kia cũng là người của Tạc Thiên Bang!
- Em gái ngươi! Tên kia chính là đến khiêu khích luyện khí đại hội, khiêu khích Khí Tông?
- Trời ơi, Tạc Thiên Bang đây là muốn gây sự à, liền Khí Tông cũng dám liên tiếp khiêu khích như vậy?
- Lần này có trò hay để nhìn rồi, Tạc Thiên Bang này. . . quả thực đúng là tàn nhẫn không sợ chết nhất.
Ngoài Luyện Khí Tháp, mọi người đều trố mắt ngoác mồm, lộ ra vẻ ngơ ngác.
Chẳng ai nghĩ tới, tên Ngô Địch yên lặng không tiếng động kia, sau khi bắt lấy vị trí thứ nhất trên luyện khí bảng, lại đoạt được thứ ba Thiên Đỉnh Bảng Bán Bảng, tiếp theo tự bạo lộ thân phận đến từ Tạc Thiên Bang, sau đó chạy mất dép.
Thao tác nhanh gọn như thế, suýt chút nữa làm đau lưng tất cả mọi người.
- Thực sự là lợi hại, ngăn ngắn không tới mấy chục ngày, Tạc Thiên Bang lại chiếm lấy hai danh ngạch trong năm vị trí đầu Bán Bảng.
Một người thanh niên thở dài nói.
- Tạc Thiên Bang này đến cùng có lai lịch ra sao? Vì sao trước đây chưa từng nghe qua?
- Nghe hay không nghe đều tốt, bây giờ bọn họ đã nổi danh, nhưng lại ra ác danh, kế tiếp e rằng bọn họ sẽ xong đời, Khí Tông và các thế lực lớn tuyệt đối sẽ không buông tha cho bọn họ.
Một vị lão nhân lắc đầu cười nói.
- Nhưng Ngô Địch này là luyện khí thiên tài ngàn vạn năm qua đều khó gặp, Khí Tông thật cam lòng giết sao?
Có người tò mò hỏi.
Một vị lão nhân lập tức nở nụ cười:
- Ha ha, thế gian này xưa nay không thiếu thiên tài, loại tồn tại có nội tình như Khí Tông, một thiên tài còn lâu mới quan trọng hơn mặt mũi của bọn họ.
. . .
Mấy người Tần Hướng Thiên cùng Tần Tố Tố của Lập Thiên Thư Viện cũng tỏ vẻ kinh ngạc.
Tần Tam Lập trực tiếp nhìn về phía Tần Tố Tố, tỏ vẻ ngưng trọng nói:
- Tố Tố, ngươi sau này tuyệt đối đừng lui tới tiểu tử kia, lần này Tạc Thiên Bang bọn họ gặp phải đại họa rồi.
- Lui tới cái rắm gì, tiểu tử ngốc này thực sự là gan to bằng trời, bổn cô nương trước đây rõ ràng đã cảnh cáo hắn đừng nói lung tung, hắn lại còn dám đáp ứng vụ hôn nhân này, nếu như bị bổn cô nương bắt được, nhất định phải dạy dỗ hắn một phen!
Tần Tố Tố lộ ra vẻ căm tức nói.
Lúc trước Tần Tam Lập phát ra tin tức báo cho toàn bộ Tần gia rằng rốt cục nàng có người dám lấy, nàng đã muốn tìm tới Từ Khuyết đánh cho một trận, không nghĩ tới không lâu lắm, tên kia liền xảy ra vấn đề, lại đi trộm đồ vật của Khí Tông.
Mà hôm nay đáng sợ hơn, Tạc Thiên Bang lại ra thêm một người, đoạt được số một trên luyện khí bảng, thứ ba Bán Bảng, sau đó lại chạy, vốn muốn triệt để đắc tội với Khí Tông.
- Bất kể như thế nào, khoảng thời gian này tạm thời không nên tiếp xúc với người của Tạc Thiên Bang, nội tình của Khí Tông không phải chúng ta có thể trêu chọc.
Tần Hướng Thiên thấp giọng nhắc nhở một câu, sau đó lại quét về phía Tần Tam Lập, hừ một tiếng:
- Lão tam, sau này ngươi xem người xem chuẩn một chút, đừng tóm lấy người nào liền nói phẩm cách của đối phương tốt, phẩm cách tốt thì sẽ không làm ra chuyện trộm cắp như vậy.
- Khụ, đại ca, chuyện này không thể trách ta, chỉ có thể trách tiểu tử kia quá xấu, lại lừa gạt pháp nhãn của ta.
Tần Tam Lập lập tức lúng túng nói.
Một bên khác, Lăng Phong đứng ở trong đám người đã run lẩy bẩy.
Y quả là sắp muốn phun ra máu, làm sao cũng không nghĩ ra mình lại bị hãm hại, y có thể dự đoán được, kế tiếp mình sẽ phải đối mặt với một phen trừng phạt ra sao, nội tâm đã nguội hơn nữa.
. . .
Cùng lúc đó, trong Luyện Khí Tháp cũng loạn thành một đoàn.
Tất cả cường giả của các thế lực lớn đều trừng to mắt, tức giận đến nói không ra lời.
Lý lão chấp sự của Khí Tông hai tay kịch liệt run rẩy, trước là bởi vì kích động mà run rẩy, bây giờ là triệt để tức giận đến mức không thể tự kiềm chế nữa.
Cách làm của Từ Khuyết, hoàn toàn chính là là mạnh mẽ đánh vào mặt Khí Tông bọn họ.
Mấy ngày trước đây Khí Tông bọn họ vừa mới tuyên bố hiệu lệnh, truy sát Bạch Triển Đường khắp thiên hạ, thậm chí cũng truy nã toàn bộ Tạc Thiên Bang.
Kết quả thì sao, một thành viên Tạc Thiên Bang liền quang minh chính đại tiến vào trong Luyện Khí Tháp như vậy, còn ở trước mặt bọn họ đoạt lấy vị trí thứ nhất, sau đó lại bình yên vô sự đào tẩu.
Đây không chỉ là sỉ nhục đối với đông đảo đại nhân vật của các thế lực lớn ở đây, càng là sỉ nhục lớn lao đối với Khí Tông bọn họ.
- Truyền lệnh xuống, gia tăng cường độ, không, toàn lực truy Tạc Thiên Bang, một người cũng không lưu lại!
Cuối cùng, Lý lão chấp sự của Khí Tông phẫn nộ rít gào.
Bên trong góc Luyện Khí Tháp, Phong Lan Vũ cùng Tiểu Như đều tỏ vẻ kinh hãi, hai người nhìn lẫn nhau một chút, lập tức trên mặt lộ ra vẻ cay đắng, các nàng cùng Từ Khuyết tiếp xúc lâu nhất, đã thấy một ít pháp quyết của Từ Khuyết, trong nháy mắt Từ Khuyết đào tẩu vừa nãy, các nàng trên căn bản đã đoán được, người gọi là Ngô Địch cùng Bạch Triển Đường, rất có khả năng cùng là một người.
Chỉ là dưới tình hình trước mắt, các nàng cũng không dám nói thêm nửa câu, chỉ lo rước họa vào thân.
Nhưng nội tâm của Phong Lan Vũ cũng đã có chút hối hận, nếu như vừa bắt đầu lựa chọn tín nhiệm Từ Khuyết, cũng căn dặn hắn đừng đắc tội với Khí Tông, sau đó dẫn hắn tới tham gia luyện khí đại hội, hiện tại số một trên luyện khí bảng, rất có thể chính là các nàng cùng Hòa Phong Thương Hội.
Chỉ tiếc, thế gian này rất rộng lớn, liền thần đan thần dược cải tử hồi sinh đều có người đã từng luyện ra, nhưng cuối cùng vẫn không có thuốc hối hận.
. . .
Mà mỗi địa phương ở tam đại châu trên Lâm Tiên Giới, cũng càng ngày càng có nhiều người quan tâm đến xếp hạng trên Thiên Đỉnh Bảng Bán Bảng.
Trước đây chỉ có một Tạc Thiên Bang Trâu Bò đột nhiên xếp ở vị trí thứ tư, tuy nói làm người hiếu kỳ một chút, nhưng còn không đến mức quá nhiều khiếp sợ.
Nhưng lúc này mới cách mấy chục ngày, lại một người Tạc Thiên Bang Vô Địch lên bảng, hơn nữa còn trực tiếp đứng hàng thứ ba, mạnh mẽ dồn người phía sau xuống một thứ tự, bây giờ đã bắt đầu khiến người ta cảm thấy rất khó có thể tưởng tượng nổi.
Trong một đêm, ba chữ Tạc Thiên Bang, bắt đầu ở trên các châu Lâm Tiên Giới truyền lưu ra.
Nhưng người gây ra tất cả mọi chuyện này là Từ Khuyết, vào lúc này đã trở về Bách Hội Thành.
Hắn bỏ ra 50 ngàn điểm trang bức mua Tiên phẩm Ngụy Trang Khôi Lỗi, hóa thân thành Ngô Địch, nhưng đã thành công thu đến hơn 30 vạn điểm trang bức, kiếm lời đầy bồn đầy bát.
Vì thế bây giờ, hắn còn muốn trở lại mấy lần nữa, không kiếm lời thêm một mớ nữa thì hắn sẽ không dễ dàng rời đi.
Lúc này Từ Khuyết, hóa thân thành một tên thanh niên lạnh lùng, cả người mặc áo đen, mái tóc màu đen rối tung trên vai, bước đi trong gió, vừa nhìn liền biết là một nam tử cao lãnh dễ thương.
Sự xuất hiện của hắn hấp dẫn vô số đôi mắt bên trong Bách Hội Thành, cũng có không ít nữ tu đều đang len lén đánh giá hắn.
Dù sao có thể lập tức thu hút ánh mắt của phần lớn nữ sinh, bình thường đều là nam tử tuấn lãng ấm áp, hoặc là vương tử tuấn lãng cao ngạo, nói đơn giản chính là chỉ cần có khuôn mặt tuấn lãng là được rồi.
Nhưng mà Từ Khuyết lại đem vẻ cao lãnh diễn dịch đến lô hỏa thuần thanh, hắn bước đi như gió, mắt nhìn thẳng, chưa từng đem bất kỳ nữ tử nào để ở trong mắt, trực tiếp hướng về phương hướng Luyện Khí Tháp mà đi.
Đêm tối buông xuống, trang phục này của Từ Khuyết triển hiện ra khí chất có vẻ càng thêm lạnh lẽo.
Hắn lướt qua đám người, trực tiếp đến đến địa điểm báo danh, không nhìn đại đội người xếp hàng phía sau, trực tiếp chen ngang lên phía trước nhất, lạnh lùng nhìn chằm chằm người phụ trách báo danh, trầm giọng nói:
- Ta, Tằng Điêu, báo danh!
Người phụ trách báo danh là một tên tiểu tử trẻ tuổi của phủ thành chủ, thấy thế liền sửng sốt một chút, bị khí tràng này của Từ Khuyết doạ dẫm, nhưng vừa nhìn thấy Từ Khuyết chỉ có tu vi Bán Tiên cảnh trung kỳ, lập tức tỏ vẻ không kiên nhẫn nói:
- Muốn báo danh liền đi ra sau xếp hàng.
- Không có thời gian.
Từ Khuyết lạnh lùng đáp.
Tiểu tử trẻ tuổi phụ trách báo danh vừa nghe liền vui vẻ:
- Ngươi không có thời gian? Lão tử càng không có thời gian đây, ta cảnh cáo ngươi tốt nhất đừng ở chỗ này quấy rối, bằng không ngươi sẽ không chịu nổi.
- Không quấy rối.
Từ Khuyết đáp, trong tròng mắt là một mảnh lãnh đạm.
- Bởi vì. . . ta có thể lấy được vị trí thứ nhất.
- Ngươi? Đứng thứ nhất?
Tiểu tử trẻ tuổi kia lập tức nở nụ cười trêu tức.
- Không sai.
Từ Khuyết nhàn nhạt trả lời một câu, tiếp đó trong tròng mắt bắn toé ra sát khí mạnh mẽ, trầm giọng nói:
- Ta cùng Tạc Thiên Bang Vô Địch không đội trời chung, ai cũng có thể lấy vị trí số một trên luyện khí bảng, nhưng Tạc Thiên Bang Vô Địch thì không thể. Con đường luyện khí của ta, xa xa ở trên hắn!
Nói đến đây, chỉ nghe "Ầm" một tiếng vang trầm thấp.
Hai tay của Từ Khuyết đột nhiên rơi lên trên bàn, thân thể hướng về trước cúi xuống, trong nháy mắt khuôn mặt tuấn lãng tiến gần về phía tên tiểu tử trẻ tuổi trước mặt kia, ở trên cao nhìn xuống, một đôi ánh mắt lạnh lùng thâm thúy mà mê người nhìn kỹ y, nhếch miệng lên một đường vòng cùng bá đạo giống như tổng giám đốc tiến công, dùng tiếng nói trầm thấp lại mang theo từ tính kia hỏi:
- Vì thế, ngươi có để cho ta chen ngang. . . để báo danh hay không đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận