Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 889: Đừng Chạy

Ầm!
Trong khoảnh khắc, trên người Từ Khuyết tuôn ra một khí thế mạnh mẽ.
Ánh mắt của hắn ngưng lại, hai tay trực tiếp đặt lên người hai vị lão tổ Đại Thừa kỳ đỉnh phong bên cạnh.
Bạch!
Hai lão tổ như quả bóng cao su bị xì hơi, thân thể trong nháy mắt lõm xuống.
Ding, mục tiêu còn 700 năm tuổi thọ, thành công rút lấy 700 năm tuổi thọ!
Ding, mục tiêu còn 301 năm tuổi thọ, thành công rút lấy 300 năm tuổi thọ!
Ầm!
Một lão tổ trong đó ngã xuống đất, đoạn tuyệt khí tức, cả người hầu như chỉ còn da bọc xương.
Một lão tổ khác cũng chẳng khá hơn, chỉ còn một năm tuổi thọ, đang co quắp ngồi tại chỗ, cả người run rẩy, tỏ vẻ sợ hãi.
Nhưng lúc này Từ Khuyết vẫn đang ra tay, nhanh chóng chụp vào hai người khác.
Lấy thực lực trước mắt của hắn, thôi thúc Thượng cổ Sinh Tử Luân, mỗi lần chỉ có thể chưởng khống một ngàn năm tuổi thọ, vừa nãy đồng thời rút lấy 700 năm cùng 300 năm tuổi thọ sau, ông lão kia vừa vặn còn lại một năm tuổi thọ nên vẫn có thể sống sót.
Nhưng Từ Khuyết lười lãng phí thời gian hút một năm đó, trực tiếp tìm hai người khác ra tay.
Vèo!
Sinh Tử Luân lần thứ hai tuôn ra sức mạnh đáng sợ, điên cuồng cướp đoạt sức sống.
Ding, mục tiêu có 800 năm tuổi thọ, thành công rút lấy 800 năm tuổi thọ!
Ding, mục tiêu có 103 năm tuổi thọ, thành công rút lấy 103 năm tuổi thọ!
Ầm!
Ầm!
Cùng tiếng hệ thống thông báo, lại có hai tên cường giả Đại Thừa kỳ tối đỉnh ngã xuống đất chết tại chỗ.
Trong đám lão tổ Thiên Nhân tộc này, bối phận đều không giống nhau, có mấy người sống hơn vạn năm còn không chết, có mấy người lại chỉ sống mấy ngàn năm, tuổi thọ còn lại đã không nhiều, vẫn luôn làm rùa rụt cổ ở trong Thánh Địa chờ cơ hội rời đi.
Nhưng hiện tại, Từ Khuyết một hơi hút hết tuổi thọ của bọn họ, quả thực còn thuận tiện hơn so với dùng pháp quyết, thậm chí tuổi thọ bản thân hắn còn được tăng thêm một khoảng.
- Không được, mau lui lại!
- Tiểu tử này có thể hấp thụ thọ nguyên!
Lúc này, đám lão tổ Thiên Nhân tộc còn lại đã kịp phản ứng, cảm thấy sự tình không đúng liền vội vàng bắn lùi về sau, vẻ mặt vô cùng khiếp sợ.
Thủ đoạn của Từ Khuyết đã vượt xa sự tưởng tượng của bọn họ.
Bất kỳ pháp quyết nào đánh lên trên người hắn đều không thể làm hắn bị thương, còn đáng sợ hơn cả thân thể thành thánh.
Quan trọng nhất chính là không chỉ không đánh nổi, mà hắn lại có thể hấp thụ thọ nguyên của người khác.
Thế này còn đánh thế nào?
Đám lão tổ Thiên Nhân tộc đều cảm thấy ngơ ngác, lần thứ hai khi nhìn về phía Từ Khuyết, trong mắt đã không còn một chút xem thường nào, trái lại giống như nhìn thấy quỷ lấy mạng vậy, nhanh chóng chạy xa được đến đâu thì chạy.
Mà Khương Hồng Nhan và Husky lại hoàn toàn ngây người, hoàn toàn không nghĩ tới Từ Khuyết còn có chiêu này.
Dựa vào Thần Hành Độn Tẩu Phù, thử nghiệm mấy chục lần, rốt cục thành công rơi vào giữa đoàn người, không quan tâm đến chuyện bị pháp quyết oanh kích, trong nháy mắt hút khô tuổi thọ của vài tên cường giả Đại Thừa kỳ tối đỉnh.
Thực lực cùng thủ đoạn này, quả thực là kinh thế hãi tục, chưa từng nghe thấy.
- Ồ, các ngươi đừng chạy, đến đây! Đến đánh chết ta đi!
Lúc này, Từ Khuyết lại vô sỉ cười nói, dưới chân xuất hiện lôi điện, trong nháy mắt đuổi theo vài tên lão tổ Thiên Nhân tộc ở gần nhất.
Mấy người biến sắc mặt tại chỗ, quay người triển khai pháp quyết mạnh mẽ, trên không trung biến ra một biển lửa xanh hừng hực, dường như nước biển, phô thiên cái địa đánh về Từ Khuyết.
Hiệu quả của Kim Cương Bất Bại Phù trên người Từ Khuyết còn không tới hai giây, đối mặt với biển hỏa diễm này, hắn không lùi mà tiến, trực tiếp tăng tốc xông lên.
"Ầm!"
Trong nháy mắt, biển lửa màu xanh lam đáng sợ kia bị Từ Khuyết dùng thân thể bất bại xông lên đánh nổ tung tại chỗ.
Mà lông tóc hắn vẫn không hề tổn hại vọt thẳng về phía vài tên lão tổ.
- Sao có thể?
- Tên tiểu tử này vô địch sao? So với thân thể thành thánh còn kinh khủng hơn!
Vài tên lão tổ trong nháy mắt kinh ngạc thốt lên, khó có thể tin, điên cuồng lui lại.
Mà lúc này, Kim Cương Bất Bại Phù của Từ Khuyết đã hết hiệu quả, nhưng vẫn cáo mượn oai hùm, tiếp tục đuổi theo.
- Đến đây, đừng chạy mà!
- Các ngươi là đám nhát gan, chạy cái gì!
- Xin chào, xem ta này, ngươi ợ cái gì?
- Là ta sai, không thể nào khiến mình trở nên yếu hơn!
Từ Khuyết điên cuồng đuổi theo, phách lối hô hào, cuối cùng còn ngâm nga ca.
Đám lão tổ Thiên Nhân tộc vừa giận vừa sợ, vẻ mặt tái nhợt, nhưng chỉ có thể nhắm mắt chạy loạn trốn xung quanh.
- Ha, còn chạy đúng không? Vô dụng! Khu vực này đã bị phong toả, các ngươi có thể chạy đi nơi nào?
Từ Khuyết vô sỉ cười nói, dùng lời nói của đám người này lức trước vừa nói để trào phúng.
Đồng thời, hắn dùng thân pháp Sát Thần Nhất Kiếm, tiến hành truy kích.
Nhưng thân pháp nhiều lắm cũng chỉ có tác dụng đối với Đại Thừa sơ kỳ, đối với đám cường giả Đại Thừa kỳ tối đỉnh tới này, hầu như chẳng có chút hiệu quả nào.
Mỗi lần hắn xuất hiện ở phía sau những lão giả này, đối phương đều có thể nhanh chóng phản ứng lại, trong nháy mắt gấp rút lui lại.
Nhưng Từ Khuyết vẫn đuổi theo không biết mệt, bởi vì mỗi lần xuất hiện ở phía sau người nào, đối phương đầu tiên là bị dọa đến sắc mặt tái xanh, rồi mới lập tức đào tẩu.
- Tên chuột nhắt, ngươi rốt cuộc là người phương nào?
Cuối cùng, một lão tổ không nhịn được, rống to.
Bọn họ thực sự không nghĩ ra, tại sao một thiếu niên Nhân tộc Hợp Thể kỳ lại có thủ đoạn ác liệt như vậy, quả thực là vô địch thiên hạ.
- Hỏi rất hay, kỳ thực ta chính là Tạc Thiên Bang Diêm Vương, nắm giữ một quyển Sinh Tử Bộ, có thể tùy ý cải biến tuổi thọ của các ngươi, muốn mạng sống thì nhanh giao tiền ra đây!
Từ Khuyết cười to, tiếp tục truy đuổi.
- Không thể!
Đám lão tổ Thiên Nhân tộc đáp lại.
Bọn họ rất rõ ràng, Từ Khuyết chỉ khi chạm vào bọn họ, mới có thể cướp đoạt sức sống, căn bản là không phải dựa vào cái gì mà Sinh Tử Bộ để thay đổi tuổi thọ.
- Hắc hắc, dù các ngươi có tin hay không, ngày hôm nay một tên cũng đừng hòng chạy thoát!
Từ Khuyết cười lạnh, lại bắt đầu đuổi theo mấy người.
Vèo!
Dưới chân hắn đạp vũ bộ, hai tay bỗng nhiên đánh ra.
Ầm!
Một nguồn sức mạnh mênh mông, trong nháy mắt bao phủ hai tên lão tổ Đại Thừa kỳ đỉnh phong, điên cuồng rút lấy sức sống tuổi thọ của bọn họ.
- À, không!
- Dừng tay!
Hai người sợ đến mức hồn phi phách tán, thê thảm gầm rú tại chỗ.
Nhưng như thế cũng không thể ngăn cản Từ Khuyết, vẻn vẹn trong chớp mắt, tuổi thọ hai người đã bị rút sạch, gộp lại hơn 800 năm tuổi thọ, trong nháy mắt tiến vào bên trong Thượng cổ Sinh Tử Luân của Từ Khuyết.
- Vô sỉ, buông cha và ông nội ta ra!
Lúc này, một tên lão tổ ở gần tỏ vẻ tức giận quát, đánh ra một hỏa xà màu xanh lam.
Mí mắt Từ Khuyết hơi nhảy một cái, vội vàng xoay người né tránh, ném hai tên lão tổ đã tắt thở tới.
Ầm!
Khi hai cỗ thi thể va chạm vào hỏa diễm, lập tức liền bị đánh thành tro tàn.
- Ngươi...
Tên lão tổ kia kia vô cùng kinh nộ, con ngươi phun lửa, căm tức nhìn Từ Khuyết, nhưng không còn dám đuổi tới.
Nhưng đám lão tổ núp ở phía xa vừa thấy hành động Từ Khuyết tránh né khi nãy, trong nháy mắt khả nghi.
- Hắn không phải đã vô địch sao? Vì sao vừa nãy còn phải tránh né?
- Không đúng, chúng ta bị lừa!
- Tên tiểu tử này không phải luôn vô địch!
- Nhanh, thừa dịp hiện tại giết hắn!
Rốt cục, mọi người phản ứng lại, cùng nhau tiến lên, cho rằng đây là một thời cơ tốt, nhất định phải tiêu diệt Từ Khuyết.
- Hắc hắc, hiện tại mới phát hiện ra sao, không khỏi cũng quá ngu rồi đi? Nhưng... các ngươi thật sự cho rằng ta không có thủ đoạn khác sao? Đến đến đến, ta cho các ngươi nhìn một chút tổ hợp tiểu khả ái của ta!
Từ Khuyết cười hì hì, lười dùng tấm "Kim Cương Bất Bại Phù" còn lại, thân hình trực tiếp lùi lại, rơi xuống bên cạnh Khương Hồng Nhan cùng Husky.
Sau đó, hắn vung tay lên, đột nhiên móc ra mấy chục Túi Linh Thú, ném lên trên không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận