Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 793: Từ Khuyết Quay Phim

Cho dù các nàng còn cảm thấy rất mơ hồ đối với lời Từ Khuyết nói, cái gì mà giới diễn viên cùng với nghệ danh, các nàng căn bản không hiểu đó là gì.
Nhưng Từ Khuyết vẫn triển khai kế hoạch quay phim của hắn.
Thừa dịp khoảng thời gian này ở Hỏa Nguyên Quốc không có chuyện gì làm, hắn bỏ ra không tới một ngày, mua lại từ trong cửa hàng hệ thống một kịch bản từ vị diện khác, hơn nữa còn cải biên đi.
Buổi tối hôm đó, hắn bắt đầu sự nghiệp quay phim của mình.
Trong hoàng cung lần thứ hai tổ chức một lần yến hội lớn.
Dưới trời sao lấp lánh, trên quảng trường ở ngoài đại điện hoàng cung cẩm thạch bố trí mấy chiếc bàn lớn, các đại quan cùng tướng quân trong cung đều đến đây dự tiệc.
Hai kệ bếp lớn vừa được bố trí, Từ Khuyết khoác một bộ trường bào, tay áo bay một tay cầm dao một tay cầm xẻng xào rau, cau lưng.
Ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người hắn, điện thoại di động đời mới nhất trên không trung cũng quay lại cảnh tượng này.
- Ha ha ha!
Lúc này, một tiếng cười chói tai đột nhiên vang lên, xẹt qua chân trời.
Ngay sau đó, Husky lóe sáng lên sàn, nó khoác một áo choàng màu đỏ, hạ thân quấn một cục tã màu trắng, vô cùng lẳng lơ.
Nó đứng dưới ánh trăng, móng vuốt chỉ vào Từ Khuyết quát:
- Tạc Thiên Bang Thực Thần, ngày hôm nay bản thần tôn muốn cùng ngươi quyết phân thắng bại!
Toàn trường mọi người đều ồ lên, vẻ mặt mơ hồ.
Khóe miệng Từ Khuyết lại giương lên, lạnh nhạt nói:
- Được, ngươi muốn so cái gì?
- Trù nghệ của bản thần tôn vô địch cả thế gian, món đậu hủ thúi vang danh thiên hạ, ngày hôm nay ngươi tùy tiện lấy ra một món ăn, nếu có thể vượt qua bản thần tôn, bản thần tôn sẽ phục ngươi.
Husky lạnh giọng nói.
- Vậy thì đến đây đi.
Từ Khuyết nhàn nhạt đáp, xoay người đi về phía kệ bếp.
Husky cũng hóa thành một bóng đen, đột nhiên lao tới.
Sau một khắc, chỉ nghe "Ầm" một tiếng, Từ Khuyết cùng Husky đều lấy ra một cái lò luyện đan, trực tiếp gác trên kệ bếp.
Toàn trường mọi người đều mờ mịt nhìn nhau.
Tình huống thế nào đây?
Không phải nói muốn tổ chức yến hội sao?
Tại sao lại dùng lò luyện đan thế?
Hơn nữa thi đấu trù nghệ có liên quan quái gì tới lò luyện đan?
Chỉ có mấy người Nhã phu nhân cùng Tô Linh Nhi ngồi ở kia, trên mặt thủy chung mang theo ý cười, ánh mắt hiếu kỳ nhìn Từ Khuyết.
- Có nhiều lúc thật không hiểu nổi hắn đang làm cái gì, nhưng mọi thứ hắn làm đều thú vị như vậy.
Tô Linh Nhi nhẹ giọng nói ra.
Tô Vân Lam khẽ gật đầu:
- Hôm nay hắn nói muốn quay phim, nên cùng Husky diễn nhiều lần, còn nói chẳng mấy chốc sẽ trở thành đại minh tinh, thật là khiến người ta không hiểu được hắn muốn làm gì.
- Có thể là bởi vì trên người hắn có vẻ thần bí nhìn không thấu cùng tính cách thú vị này, mới khiến người ta si mê. Hai vị muội muội, các ngươi nói có đúng không?
Nhã phu nhân mị nhãn như tơ, thâm ý cười nói.
Gò má Tô Linh Nhi và Tô Vân Lam nhất thời lại đỏ bừng, mấy năm qua tuy rằng đều sinh hoạt ở hoàng cung, ba người cũng đều ngầm hiểu ý nhau, đều rõ ràng quan hệ cùng Từ Khuyết, nhưng chưa bao giờ vạch trần.
Bây giờ Nhã phu nhân nói như vậy, làm cho Tô Linh Nhi cùng Tô Vân Lam có chút không ứng phó kịp.
Đương nhiên cũng may là hiện tại Từ Khuyết đang chuyên tâm diễn trò cùng Husky, nếu không khi thấy các nàng như vậy, đoán chừng đã mừng rỡ như điên, hô to phải thay một cái giường lớn.
Ầm!
Lúc này, chỉ thấy Từ Khuyết vung tay lên, lòng bàn tay bỗng nhiên nhấc lên một sóng lửa to lớn, biến ảo thành cự long phóng lên trời, bơi một vòng trên bầu trời trên đầu mọi người, sau đó bỗng nhiên chui vào trong kệ bếp.
Ầm!
Gần như cùng lúc đó, Husky cũng vung trảo, ngắt lấy một tấm Hỏa Long Phù, hóa ra một Hỏa Long màu xanh lam, nhen lửa vào kệ bếp.
Một người một chó, cách nhóm lửa riêng biệt, khí thế mạnh mẽ, nhìn qua hết sức lợi hại.
Nhưng mọi người ở đây đều là tu sĩ, người trong nghề đều thấy chuyện trong ngành, trong lòng đều nắm chắc.
Không phải chỉ là nhóm lửa sao?
Có cần phải khoa trương như thế không?
Đánh ra một chút hành hỏa chân nguyên phổ thông là được rồi, lại muốn dùng pháp quyết mãnh liệt như vậy, thậm chí còn vận dụng đến cả Hỏa Long Phù, rốt cục muốn làm cái gì thế?
Cùng lúc đó, Từ Khuyết cách không vỗ một chưởng lên lò luyện đan, "Ầm" một tiếng, nắp lò trong nháy mắt bay lên.
Cánh tay Từ Khuyết biến thành bóng mờ, nhanh chóng lấy ra các loại nguyên liệu nấu ăn, sau đó đao quang kiếm ảnh xẹt qua mấy lần, tất cả nguyên liệu nấu ăn đều rơi vào trong lò luyện đan, nhìn qua vô cùng lóa mắt.
Mọi người lần thứ hai nhìn mà trợn mắt há mồm.
- Tên này rốt cuộc muốn làm cái gì?
- Cắt chút nguyên liệu nấu ăn lại phải dùng tới 13 loại đao quyết cùng với kiếm quyết?
- Trời ạ! Chuyện mà người của Tạc Thiên Bang làm quả nhiên không giống người thường.
Có người ngạc nhiên nói ra.
- Lên!
Lúc này, Husky lại hét lớn một tiếng, từ trên mặt đất bay lên, móc ra một bao đậu hủ thúi, ào ào ào đổ vào trong lò luyện đan.
Sau đó nó lấy ra một đôi đũa dài, khuấy lên trên không trung.
Trong một khoảng thời gian ngắn, một người một chó giống như đang diễn tạp kỹ chứ không phải đang thi đấu trù nghệ.
Một lát sau, mai mắt Từ Khuyết xẹt qua một đạo huy mang, vung tay lên, chân nguyên mạnh mẽ trong nháy mắt tuôn ra.
Ầm ầm!
Toàn bộ mảnh trời bị hắn dùng chân nguyên bao trùm, bóng đêm đen kịt lập tức trở nên sáng ngời.
Chân nguyên khủng bố trên không trung biến ảo thành chín cự long, trông rất sống động, rít gào đinh tai nhức óc.
- Đoạt Thiên Địa Tạo Hóa, Dẫn Cửu Thiên Thần Long, xuống cho ta!
Từ Khuyết trầm giọng hét lớn, bàn tay bỗng nhiên đẩy về phía trước.
Ầm một tiếng, chín cự long do chân nguyên hóa thành trong nháy mắt từ trên trời giáng xuống, rót vào lò luyện đan.
Ầm!
Lò luyện đan trong nháy mắt bị nổ tan tành, sau đó phóng ra huy mang chói mắt.
Tất cả mọi người đều không nhịn được mà nheo mắt lại, liều mạng nhìn sang, sau đó tất cả rơi vào yên lặng, mọi người sững sờ tại chỗ.
Gần như cùng lúc đó, chiếc di động kia của Từ Khuyết cũng bay qua, quay cận cảnh lò luyện đan kia.
Trong huy mang là một bàn thịt chưng, từng khối thịt mỏng như cánh ve bày ở bên trong, tạo thành hình rồng toả ra bạch quang, tinh mang óng ánh tựa như long lân.
- Ồ!
Trong khoảnh khắc, toàn trường cùng ồ lên.
Dù mọi người có kiến thức rộng rãi, cũng chưa từng thấy món ăn đẹp mắt như vậy.
Đây quả thật chính là một loại nghệ thuật.
"Hítttt!"
Husky cũng thay đổi sắc mặt, vẻ mặt rất khoa trương, cả kinh nói:
- Chuyện này sao có thể? Đây là món gì?
Từ Khuyết hờ hững đáp:
- Thiên địa vô tình ta hữu tình, đây là món Long Ngạo Cửu Thiên của Tạc Thiên Bang ta.
Husky thất thần, lẩm bẩm nói:
- Hay, hay cho câu thiên địa vô tình ta hữu tình, Long Ngạo Cửu Thiên, bản thần tôn thua!
"Phốc!"
Nói xong, trong miệng Husky phun ra một ngụm máu tươi, dáng vẻ thất thần.
Nó cô đơn đi về phía kệ bếp, khiêng lò đậu hủ thúi của mình lên, chắp tay với Từ Khuyết nói:
- Không hổ là Thực Thần của Tạc Thiên Bang, bản thần tôn chịu thua, cáo từ!
Nói xong, nó nhảy một cái, bay ngang trời rồi biến mất không còn tăm hơi.
- Chư vị, ngày hôm nay ta không có tâm tình tiếp tục nấu ăn, đều tản đi đi.
Từ Khuyết nói xong, hai tay chắp sau lưng, chân đạp vũ bộ, bay vút lên, biến mất giữa bầu trời đêm.
Chiếc di động kia cũng thuận lợi quay xong cảnh tượng đêm nay, theo Từ Khuyết rời đi.
Toàn trường một đống người hai mặt nhìn nhau, đầu óc mơ hồ.
Mãi đến tận một lát sau, không trung truyền đến một tiếng kêu thảm thiết.
- Gào! Tiểu tử ngươi đê tiện, bản thần tôn đã diễn xong rồi, ngươi còn muốn làm gì?
Husky ôm một nồi đậu hủ thúi điên cuồng chạy trốn.
Từ Khuyết truy đuổi phía sau, mắng:
- Diễn em gái ngươi, ta nhịn ngươi lâu rồi, tên của ngươi làm sao thế, buổi chiều đã nói ngươi như thế nào? Dáng vẻ phải dùng tâm, ngươi có gan nói đó là diễn à? Hơn nữa ngươi còn nôn ra máu, nôn ngươi em gái à! Ai bảo ngươi tự thêm kịch bản thế chứ?
Đêm đó, yến hội kết thúc một cách đầu voi đuôi chuột như thế.
Những tướng quân và đại quan kia vốn ôm tâm tình tràn đầy chờ mong mà đến, kết quả không được ăn gì đã trở về.
Từ Khuyết chỉ lo đóng phim, hoàn toàn không để ý tới cảm thụ của diễn viên quần chúng, quay xong liền chạy.
Ngày thứ hai, hắn lại tóm lấy Husky diễn phần tiếp theo của bộ phim.
Đồng thời Nhã phu nhân cùng Tô Linh Nhi, Tô Vân Lam còn cả Tô Tiểu Thất đều tham dự quay phim, bị Từ Khuyết ghi lại dung nhan mỹ lệ cùng khí chất của các nàng.
Phần sau của bộ phim là bởi vì Từ Khuyết làm ra thức ăn quá ngon, kết quả khiến Husky trở về trả thù, đám người Nhã phu nhân bởi vậy mà bị Husky giết chết, sau đó Từ Khuyết còn bị rơi xuống vách núi, nhưng ở đáy vực tìm được một quyển bí tịch, khổ tu vô số năm, cuối cùng trở về báo thù.
Ngày cuối cùng quay bộ phim thì nhóm Vương thế tử cũng bị Cấm Vệ bắt về.
Từ Khuyết dựa vào tình tiết này để đổi cảnh phim, quay cả Vương thế tử, biến thành là chủ sử sau màn của Husky, cuối cùng lại dùng vô số pháp quyết hoa lệ, tiêu diệt Vương thế tử.
Một bộ phim, Từ Khuyết bỏ ra ba ngày liền quay xong toàn bộ.
Cùng ngày, hắn hài lòng gọi Husky, muốn tới nóc khách sạn bố trí máy tăng cường tín hiệu, thử một chút xem Lão Thái có nạp tiền điện thoại cho hắn hay không.
- Cái gì? Lại tới đó? Không đi, bản thần tôn nhất quyết không đi!
Husky nghe thấy lại tới khách sạn làm máy tăng cường tín hiệu thì từ chối, sống chết không chịu đi.
- Không đi thì thôi. Ta cũng không phải người thích ép buộc người khác.
Từ Khuyết lắc đầu.
Sau đó, hắn móc ra một trường côn vừa thô vừa đen, vòng tới phía sau Husky gõ một trận, cuối cùng mới thuận lợi kéo Husky đã hôn mê lên nóc khách sạn.
Giống như lần trước, hắn bày xuống bốn máy tăng cường tín hiệu, lại làm ra một đống lon nhôm, cuối cùng mới để Husky tới.
Điện thoại di động lập tức thu được tín hiệu, xuất hiện hai vạch tín hiệu yếu ớt.
Từ Khuyết mừng như điên mở ra wechat, mở ra khung chat với Lão Thái, gửi bộ "phim" mà mình vừa quay qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận