Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1009: Nhiệt Tình Chiêu Đãi

- Gào! Gào gào gào! Là ai đánh lén bản thần tôn?
Tiếng kêu gào của Husky vang vọng ở bên tai.
Từ Khuyết cảm giác trước mắt tối sầm lại, lập tức hai chân lại đạp ở trên thực địa, lực hút ở trên người cũng cấp tốc biến mất.
Bốn phía là một mảnh tối tăm, nhìn qua giống như là một gian mật thất ẩm ướt, từng sợi gió lạnh không ngừng thổi đến, cảm giác cũng không hề tốt hơn so với lúc ở trong băng cốc.
Hiển nhiên vừa nãy bọn họ đã trải qua một cái Truyền Tống Trận, tập thể bị đưa đến nơi này, một người cũng không sót, đây cũng xem như là một tin tức tốt.
- Đây là nơi nào? Làm sao. . . hình như có người đang kêu thảm thiết?
Lúc này, Từ Phỉ Phỉ đột nhiên nhíu mày, nghi hoặc nhìn quanh bốn phía.
- Ồ, nói như thế, hình như thật sự nghe được các loại tiếng kêu thảm thiết, chờ chút, không đúng, trong này tựa hồ có không ít người!
Sau khi Từ Khuyết mở rộng thần hồn, lập tức cả kinh.
Hắn rõ ràng có thể cảm giác được, ở trên đỉnh đầu của bọn họ có vô số đạo khí tức tồn tại, mấu chốt là mỗi một sợi khí tức đều rất mạnh mẽ, trong đó có tu sĩ, cũng có cường giả của Thái Kim đại lục.
Tình huống đây là như thế nào?
Không phải đã nói đây là vị trí trung tâm của Luyện Nguyệt Cung sao?
Không phải là vẫn chưa từng có ai tiến vào nơi này sao?
Làm sao ở đây lại có nhiều người như vậy?
CMN, bị lão đầu này lừa rồi!
Lúc này Từ Khuyết quay đầu nhìn về phía ông lão, lạnh lùng nói:
- Lão nhân gia, đừng tưởng rằng ta không đánh người già, ngươi lại dám lừa ta? Nơi này có nhiều người như vậy, còn có chí bảo cái quái gì?
- Vương. . . Vương công tử, chớ nên hiểu lầm nha, lão phu cũng không biết tình huống là như thế nào, đây cũng là lần thứ nhất đi vào mà.
Ông lão tỏ vẻ kinh hãi, cũng hoàn toàn không biết là đang xảy ra chuyện gì.
Chỗ này đúng là lần thứ nhất y đi vào, vốn tưởng rằng đánh vỡ băng môn là có thể đi vào một toà điện thất mới, lại không nghĩ rằng lại bị truyền tống đến địa phương xa lạ này.
"Ầm!"
Lúc này, bốn phía một lần nữa vọt tới lực hút bàng bạc, là một loại sức mạnh vô hình không cách nào chống lại, bỗng nhiên lại cuốn thân thể của bọn họ lên.
- CMN, lại tới nữa?
Từ Khuyết lập tức kêu to, đang muốn triển khai pháp quyết chống cự lại nguồn sức mạnh này, nhưng lực hút mạnh mẽ đã bao phủ bọn họ lại trước.
Vèo một tiếng, trong nháy mắt mấy người biến mất tại chỗ không thấy đâu nữa.
Gần như cùng lúc đó, một con đường đen kịt cách đó không xa, hai bóng người chậm rãi đi qua, lại đột nhiên dừng lại.
- Hả? Ngươi nghe thấy động tĩnh gì không, hình như là từ bên kia truyền đến.
- Bên kia? Ngươi bị ngốc hả, bên kia chính là Phật ngục cấp tám, làm sao có người ở đó được?
- Cũng đúng, đi thôi đi thôi, chỗ này cực kì âm u, vẫn là lên phía trên tuần tra đi.
- Chuyện này không thể được đâu, ngục trưởng đã nói rồi, mỗi một tầng đều phải tuần tra.
- Ngất, chỗ này đều không có một bóng người, tuần tra làm gì? Bây giờ nào có ai dám làm chuyện ác? Đều đang bận rộn tích lũy điểm thiện đây.
Hai người nói xong, lại tiếp tục tiến lên, tiếp tục tuần tra.
. . .
Một lát sau, ở trên một mảnh bình nguyên rộng lớn, mấy bóng người đột nhiên xuất hiện, chính là bọn Từ Khuyết.
Lực hút mạnh mẽ truyền tống bọn họ hai lần, lúc này trực tiếp truyền tống ra bên ngoài.
Ánh mặt trời chói mắt chiếu xuống, Từ Khuyết vừa hạ xuống, không khỏi nheo mắt lại.
- Hả? Làm sao đi ra rồi?
Hắn nhìn mảnh bầu trời trong xanh cùng mây trắng trên đỉnh đầu, có chút kinh ngạc.
Từ khi tiến vào Luyện Nguyệt Cung, đã qua mấy ngày chưa từng thấy ánh mặt trời, vào lúc này lại không hiểu ra sao bị đưa ra bên ngoài, thực sự cực kì quỷ dị.
- Không đúng, nơi này không phải là Thái Kim đại lục!
Husky kêu lên một tiếng, ngờ vực đánh giá bốn phía.
Từ Khuyết cũng lập tức mở rộng thần hồn, nhìn quét bốn phía.
Kết quả lại phát hiện, ở cách bình nguyên không xa chính là một toà thành trì, trong thành trì còn có bộ phận khí tức hết sức quen thuộc, chính là vừa nãy ở trong mật thất âm u ẩm ướt kia cảm ứng được.
Nói cách khác, bọn họ cũng không hề bị mang đi xa, mà là thuần túy bị truyền tống từ trong lòng đất lên trên mặt đất.
Nhưng chuyện kỳ quái là nếu như vẫn còn ở bên trong Luyện Nguyệt Cung, làm sao có khả năng nhìn thấy bầu trời?
Mấu chốt là vùng trời này không giống với bầu trời ở Thái Kim đại lục, trong không khí không hề có linh khí, căn bản là không thích hợp để tu luyện.
Nhưng nơi này lại tồn tại vô số tu tiên giả cùng cường giả của Thái Kim đại lục, hầu như đều tập hợp ở trong tòa thành cách đó không xa kia.
- Chuyện này. . . đây đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
Ông lão lộ ra vẻ kinh sợ, hiển nhiên cũng rất ngơ ngác, tất cả những thứ này hoàn toàn vượt quá sự tưởng tượng của y.
"Xèo!"
Lúc này, cùng với một tiếng vang nhỏ, không trung đột nhiên lướt tới vài đạo ánh sáng, trực tiếp rơi xuống trước mặt mấy người, chính là một khối ngọc bài.
Ngọc bài vô cùng đơn giản, bên trên phân biệt viết hai chữ "Thiện" và "Ác", phía sau hai chữ còn có một con số, đều là 0.
- Hả? Cái gì thế này?
Từ Khuyết không khỏi ngạc nhiên.
Lại nhìn về phía những người khác, trước mặt mỗi người cũng đều xuất hiện một khối ngọc bài, giống như đúc cái của hắn.
Từ Khuyết hơi nhíu mày, đưa tay ra cầm lấy lệnh bài, tựa hồ nhớ ra cái gì đó.
- Chữ viết trên lệnh bài kia, tựa hồ giống như đã nhìn thấy ở trong băng cốc.
Hắn mở miệng nói.
Lúc ở trong băng cốc, hắn xuyên thấu qua băng môn nhìn thấy trong lối đi có một cái bảng hiệu, trên tấm bảng có ba chữ, một trong đó là chữ "Thiện", giống với chữ "Thiện" trên ngọc bài này như đúc.
- Chẳng lẽ, chúng ta còn ở bên trong Luyện Nguyệt Cung?
Từ Khuyết ngờ vực.
Mặt của mấy người bọn Khương Hồng Nhan cũng lộ ra vẻ nghiêm túc, đều đang quan sát ngọc bài của mình, yên lặng không nói.
- Người mới, trời ạ, rốt cục lại có người mới đến rồi!
Đúng lúc này, một tiếng kinh hô đột nhiên từ bên trong thành trì kia truyền đến.
Mấy người bọn Từ Khuyết lập tức ngẩn ra, quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy thành trì nguyên bản còn bình tĩnh, vào lúc này đột nhiên sôi nổi lên, một đám người huyên náo ầm ầm từ bên trong lao nhanh ra.
- Nhanh, nhanh đi nghênh tiếp!
- Ha ha ha, lão tử lại có thể kiếm them một mớ điểm thiện rồi!
- Kiếm cái đầu ngươi, ai cũng đừng hòng cướp của ta, những người mới này là của ta!
- Đừng tranh a, chia ra từng người một!
Một đám người chen chúc chạy ra, vẻ mặt đó, trong nháy mắt sáng bừng lên, điên cuồng giống như nam nhân ngồi trong lao ngục mấy trăm năm lúc mới ra ngoài nhìn thấy nữ nhân.
- Ôi, người trẻ tuổi, mau mau, mau tới đây, dọc theo đường đi cực khổ không? Mau cùng ta đi, ta mang các ngươi đi ăn bữa ngon, lại sắp xếp nơi ở cho các ngươi.
- Đừng nghe y, đi theo ta, ta là người quen của chưởng quỹ của một khách sạn, các ngươi có cái gì không biết, cứ hỏi ta!
- Tiểu tử, vẫn là đi theo ta đi, ta dẫn ngươi đi thám hiểm. Cô nương tùy ngươi chọn, muốn nữ tử hình dáng gì đều có!
Đang ngây người, đã có mấy người xông tới đằng trước, chạy tới trước mặt bọn Từ Khuyết, cực kỳ nhiệt tình tiếp đón nói.
Thậm chí còn có người trực tiếp lấy ra chén trà, vừa lên tới nơi đã châm trà rót nước, còn có người tới bung dù, quả thực chính là đãi ngộ của khách sạn 5 sao.
Mấu chốt chính là, đám người kia hoặc là Nhân Tiên cảnh, hoặc là là Bán Tiên cảnh cùng với cường giả Hoàng Kim của Thái Kim đại lục, tất cả đều là tồn tại cấp bậc đại nhân vật.
Vào lúc này tất cả lại đều bỏ xuống thân phận địa vị, tỏ vẻ nịnh nọt tới lấy lòng, tranh nhau muốn cướp giật tiếp đón đoàn người Từ Khuyết.
Trong giây lát, Từ Khuyết có chút bối rối.
Mấy người ở đây cũng kinh ngạc không thôi.
Chuyện này. . . đây rốt cuộc là tình huống gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận