Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 568: Không Xin Lỗi, Chết!

Lập tức, vẻ mặt của tất cả mọi người ở thạch trường trở nên quái lạ.
Có người tỏ vẻ ngờ vực, suy đoán lai lịch của Từ Khuyết có khả năng không đơn giản, bằng không tuyệt đối không dám có thái độ như thế đối với Thánh Nữ Cực Lạc Tông.
Cũng có người tỏ vẻ cười trên sự đau khổ của người khác, muốn nhìn một chút vị Thánh Nữ ngoan nhân trong truyền thuyết này, sẽ trừng trị tên thiên kiêu vô tri ngông cuồng này như thế nào.
Nhưng mà, kết quả nằm ngoài ý nghĩ của tất cả mọi người.
Liễu Tĩnh Ngưng vẫn không hề nổi giận, trái lại tỏ vẻ bình tĩnh, đối với Từ Khuyết lắc đầu nói:
- Đừng như vậy, ngươi bình tĩnh lại đi.
Nàng là một nữ nhân rất thông minh, hiểu ý mà Từ Khuyết nói.
Từ Khuyết là muốn tự mình xử lý chuyện này, đồng thời cùng với nàng phân rõ giới hạn, miễn cho liên luỵ Cực Lạc Tông của các nàng vào.
- Ta rất câm miệng!
Khóe miệng của Từ Khuyết đột nhiên giương lên, ánh mắt đột nhiên quét về phía phía dưới, tràn ngập càn rỡ và ngông cuồng.
Hắn trời sinh tính cách bướng bỉnh như thế, tuyệt đối là người không theo khuôn phép quy củ.
Huống hồ tính xấu này của hắn, sớm đã bị Ngũ Hành Sơn nuôi thành hình, bây giờ đến Đông Hoang, làm sao có khả năng sẽ thay đổi?
Cái gọi là quy củ, cũng chỉ là do cường giả lập ra ra mà thôi, tuân hay không tuân thủ quy củ, cũng phải xem thực lực bản thân.
Từ Khuyết nhìn đám người đang ngơ ngác phía dưới, cười lạnh nói:
- Các ngươi nghe kỹ cho ta, nữ nhân này kể cả Cực Nhạc Tông đều không có quan hệ gì với ta, chuyện ngày hôm nay, bản thân ta tự mình đến thanh toán với các ngươi!
Cuồng! Quá ngông cuồng!
Tất cả mọi người ở trên thạch trường đều ngơ ngác.
Một tên thiên kiêu dám bất kính đối với Thánh Nữ Cực Lạc Tông, hơn nữa còn ngông cuồng như vậy, thân phận nhất định không đơn giản.
Nhưng ở Tu Tiên Giới, tựa hồ cũng không có thế lực nào dám đối với Cực Lạc Tông như thế, thậm chí bất kính với Khương gia như thế.
Chẳng lẽ là đến từ môn phái cổ lánh đời nào đó?
Nhưng mà, vài ông lão Khương gia lại đang cười lạnh.
Dù cho thiếu niên trước mắt này thực sự là đệ tử của môn phái cổ lánh đời nào đó, Khương gia bọn họ cũng không sợ.
- Nếu tiểu hữu muốn một mình gánh chịu, vậy thì hãy xưng tên ra, Khương gia chúng ta đúng là muốn xem thử, ngươi có tư cách thanh toán với chúng ta hay không!
Ông lão Khương Thiên Hải nhìn chằm chằm vào Từ Khuyết, lạnh giọng cười nói.
Khương gia bọn họ có mười phần thực lực nói ra câu nói như thế này.
Liễu Tĩnh Ngưng thấy tình huống đã ra ngoài khống chế, cũng triệt để không thể ra sức, chỉ có thể ở một bên nhìn.
Cùng lúc đó, con ngươi của Từ Khuyết lấp loé ánh sáng lạnh lẽo, cười lạnh nói:
- Ta đứng không thay tên ngồi không đổi họ, chính là Tạc Thiên Bang Từ Khuyết, Từ trong Từ Khuyết, Khuyết sẽ không viết! Nghe rõ ràng chưa?
-...
Mọi người phía dưới trong nháy mắt choáng váng.
Tạc Thiên Bang Từ Khuyết? Còn cmn chữ "Khuyết" sẽ không viết.
Đậu phộng, ngươi mù chữ hả?
Liễu Tĩnh Ngưng cũng kinh ngạc một trận, chợt dở khóc dở cười lắc lắc đầu, thời điểm như thế này Từ Khuyết còn có thể đùa giỡn như thế, chứng minh hắn đúng là rất bình tĩnh.
Nhưng như vậy mới đáng sợ.
Một người bình tĩnh lại có thể làm ra loại chuyện kích động như thế này, tuyệt đối là kẻ tàn nhẫn chân chính.
- Tạc Thiên Bang? Chưa từng nghe qua!
Vài ông lão Khương gia lắc đầu, trong giọng nói tràn ngập xem thường.
Loại tên vừa thô bỉ lại ngông cuồng này, vừa nghe liền biết không phải là thế lực lớn gì.
- Ta không quan tâm các ngươi có nghe nói qua hay chưa, bây giờ trọng điểm là, xin lỗi ta! Nhưng ta cũng là người rất văn minh, cho các ngươi hai cái lựa chọn, một là chịu nhận lỗi với ta, đồ vật liền trả lại cho các ngươi, hai là không cần nói xin lỗi, ta trực tiếp giết các ngươi!
Nói xong lời cuối cùng, khóe miệng Từ Khuyết kéo lên một vệt cười gằn, tựa hồ đã nóng lòng muốn thử.
Không xin lỗi liền trực tiếp giết?
Mọi người ở đây vừa nghe được lời này, lập tức như ong vỡ tổ.
Tên này quả thực là ngông cuồng đến điên rồi.
Có người muốn thân cận với Khương gia, lập tức nắm lấy cơ hội, tỏ vẻ giễu cợt nói:
- Vị thiếu niên này, đầu óc ngươi có phải là có bệnh hay không?
- Chỉ là một Anh Biến kỳ tầng bốn, vẫn không tính là kiệt xuất bên trong thiên kiêu, cũng dám ở đây cuồng ngôn, thực sự là buồn cười.
Ông lão Khương gia cũng nở nụ cười, giống như là nhìn thấy một kẻ ngu si.
- Qua nhiều năm như vậy, ngươi đúng là người thứ nhất dám nói với Khương gia ta như thế, chỉ tiếc, ngươi đã cách cái chết không xa.
- Liễu Thánh Nữ, ngươi nên cách hắn xa một chút đi, loại người ngu si này, cũng không có tư cách làm hậu bối của ngươi.
Khương Thiên Hải cũng mở miệng, là đang ám chỉ Liễu Tĩnh Ngưng, tốt nhất không nên nhúng tay vào chuyện này.
- Haizz!
Liễu Tĩnh Ngưng lắc đầu thở dài, thân hình hơi lùi về phía sau, lạnh nhạt nói:
- Việc này ta không nhúng tay vào.
Nàng cảm thấy cũng cần thiết để cho Từ Khuyết nếm một chút vị đắng, chỉ cần mình không nhúng tay vào đối phó người nhà họ Khương, liền không có vấn đề gì lớn, cùng lắm chờ lúc Từ Khuyết không chịu được, cứu hắn đi là được!
Hơn nữa nàng cũng rõ ràng, trên người Từ Khuyết còn có một loại phù lục giống như Súc Địa Thành Thốn Phù, có thể trốn ra xa trong nháy mắt, tình cảnh cũng không tính là nguy hiểm.
Nhưng mà ở bên trong tiếng cười nhạo trêu tức của mọi người, cũng không ai biết, Từ Khuyết đã gọi ra hệ thống, tiến vào giao diện thương thành.
Vào giờ phút này, Sách Chiêu Hồn cùng Kiếm Hội Kín của hắn đã sớm khát khao khó nhịn.
Trước đây lúc ở Thủy Nguyên Quốc, hắn liền tiêu diệt qua năm người Cung gia, Sách Chiêu Hồn và Kiếm Hội Kín đã tích lũy đến tầng mười.
Ngày hôm nay lại ở Minh Nguyệt Lâu giết tiếp bốn người, thành công đạt đến tầng mười tám.
Hiện tại xem ra còn kém sáu người mới có thể tích lũy đầy ba mươi tầng.
Đương nhiên, tiền đề là thực lực cảnh giới của những người này đều phải cao hơn hắn, mới có thể một lần liền tích lũy hai tầng.
Mà bây giờ vài ông lão Khương gia ở đây, đều là tồn tại Anh Biến kỳ tầng sáu, bảy, làm cho Từ Khuyết rất thoả mãn.
Thế nhưng muốn dựa vào Kiếm Hội Kín cùng Sách Chiêu Hồn mười tám tầng, đồng thời giải quyết sáu cường giả Anh Biến kỳ, xác thực vẫn có chút khó khăn.
Vì thế hắn chỉ có thể nắm chặt lấy bí chữ Giai ra, tiếp đó tu luyện Chân Bí chữ Giai, trăm phần trăm tăng cao thực lực lên gấp mười lần, kết hợp với Sách Chiêu Hồn cùng Kiếm Hội Kín, có thể ổn thỏa chấp tất cả mọi người ở đây.
- Hệ thống, nhanh, cho ta mua Cửu Bí!
- Từ Khuyết tâm thần hơi động, bắt đầu nhanh chóng trao đổi!
Ding, chúc mừng kí chủ hối đoái thành công, thu được chữ bí Binh, tiêu hao 200 điểm điểm trang bức!
Ding, chúc mừng kí chủ mua thành công, thu được bí chữ Binh, tiêu hao 200 điểm trang bức!
Ding, chúc mừng kí chủ mua thành công, thu được bí chữ Binh, tiêu hao 200 điểm trang bức!
...
Liên tiếp mua mười mấy lần, Từ Khuyết tiêu hao hơn hai ngàn điểm trang bức, nhưng tất cả đều là rút trúng bí chữ Binh.
Vận may cùng nhân phẩm này, quả thực kém đến làm người ngạc nhiên.
Hắn thậm chí hoài nghi đây là do hệ thống cố ý, căn bản là không phải ngẫu nhiên, nhất định phải để hắn trả giá to lớn đánh đổi mới có thể thu được đến bí chữ Giai!
- Đáng ghét, hệ thống gian thương nhà ngươi, ngươi cố ý đúng không?
Sau khi liên tục tiêu hao 5000 điểm trang bức, Từ Khuyết rốt cục không nhịn được, tâm thần hơi động, chất vấn hệ thống.
Hệ thống lại không có bất kỳ đáp lại nào.
- Quá bắt nạt người, đây mới là ngày thứ nhất đến Đông Hoang, vận may sao kém cỏi như vậy?
Từ Khuyết cảm thấy một trận buồn bực không tên.
Cùng lúc đó, trên thạch trường, còn có người đang cườiạo.
Thậm chí càng ngày càng có nhiều người tham dự vào.
Một câu "Không nhúng tay vào việc này" của Liễu Tĩnh Ngưng, để rất nhiều người đoán ra Từ Khuyết khả năng cũng không có bối cảnh gì, mà bọn họ đều muốn thân cận với Khương gia, ngoài miệng khẳng định là sẽ không bỏ qua cơ hội thật tốt này.
- Người trẻ tuổi, tuy rằng ngươi là thiên kiêu, nhưng thiên kiêu cuồng vọng như ngươi, kết quả bìnhthường đều rất khốc liệt.
- Thừa dịp bây giờ còn có cơ hội, ngươi tự mình hạ xuống ba quỳ chín lạy, Khương gia còn có thể tha thứ cho sự vô lễ của ngươi.
- Đúng đấy. Đừng không biết điều, mau mau hạ xuống dập đầu nhận sai.
...
- Haizz!
Lúc này, Liễu Tĩnh Ngưng lần nữa thở dài.
Nàng cũng không biết Từ Khuyết còn đang oán hận với hệ thống, chỉ từ bên ngoài mà xem, Từ Khuyết chính là đang ngây ngốc ở trên không trung, tùy ý đoàn người phía dưới châm chọc cười nhạo.
Nàng có chút không nhìn nổi, đôi môi khẽ nhúc nhích, truyền âm nói:
- Tiểu tử, bảo ngươi nhịn một chút ngươi liền không nghe, bây giờ còn kết cục như thế nào rồi? Thôi, ngươi đi nhanh đi, ta giúp ngươi chặn phía sau.
-...
Từ Khuyết không đáp lại, tiếp tục vận dụng tâm thần, hối đoái Cửu Bí!
Yếu quyết của thành công là cái gì? Không sai, chính là không ngừng kiên trì!
Ngươi không cho ta rút trúng, ta liền càng muốn rút tiếp, ai sợ ai?
Ding, chúc mừng kí chủ mua thành công, thu được bí chữ 'Binh', tiêu hao 200 điểm trang bức!
Ding, chúc mừng kí chủ mua thành công, thu được bí chữ 'Binh', tiêu hao 200 điểm trang bức!
Ding, chúc mừng kí chủ mua thành công, thu được bí chữ 'Giai', tiêu hao 200 điểm trang bức!
...
Rốt cục, theo một tiếng thông báo cuối cùng của hệ thống vang lên, Từ Khuyết cả người tinh thần chấn động, con ngươi khôi phục thần thái, khóe miệng, cũng kéo lên một vệt ý cười lạnh lẽo.
Là thời điểm làm một vố lớn rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận