Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1240: Thanh Lý Môn Hộ

Không lâu sau đoàn người khởi hành, rời khỏi cửa ra vào Minh Vương Chi Cảnh.
Đây vốn là một hành trình nguy hiểm, lại vì Mạc Quân Thần xuất hiện khiến cục diện hoàn toàn chuyển đổi.
Đám người của Khí Tông không một ai dám mở miệng nói ra chân tướng với Mạc Quân Thần, dù sao Mạc Quân Thần cũng đã tuyên thề để gia nhập Tạc Thiên Bang, lúc này còn ai dám đi tới nói chuyện, cho dù muốn nói, cũng không biết phải mở miện như thế nào.
Chẳng lẽ lại nói, Mạc tông chủ, ngươi bị lừa rồi, Tạc Thiên Bang là một thế lực thần bí, mấy năm trước bọn họ cướp sạch Đạo Môn, lại cướp sạch tài liệu luyện khí trong Luyện Khí Tháp, có mâu thuẫn lớn với Khí Tông, bọn họ chính là một đám người xấu.
Nếu thực sự nói như vậy, có lẽ Mạc Quân Thần sẽ không giết bọn họ, nhưng bọn họ tin tưởng đối tượng để Mạc Quân Thần phát hỏa khẳng định là bọn họ, hỏi bọn họ tại sao chuyện như vậy mà không nói sớm.
Hơn nữa còn có một điểm, chính là trong ấn tượng của mọi người ở Khí Tông, Tạc Thiên Bang cũng không phả đơn giản như vậy, tối thiểu là nghe đồn người trong bang phái bọn họ đều là thiên tài, ở đây có không ít người đã từng lặng lẽ tìm hiểu cách gia nhập Tạc Thiên Bang, vì thế bọn họ vẫn rất hâm mộ Mạc Quân Thần.
Cứ thế, trong toàn bộ hành trình tu sĩ Khí Tông đều ngậm chặt miệng, giả bộ như cái gì cũng không biết.
Ba vị Khí Đế càng nhanh trí hơn, cúi đầu dẫn đường ở phía trước, mang Từ Khuyết cùng đoàn người Mạc Quân Thần đi tới tổng đà Khí Tông, cũng chính là vị trí có phó tông chủ và tông chủ.
Tuy rằng thế lực Khí Tông phân bố khắp sáu đại Tiên Vực, nhưng Huyền Ất Tiên Vực mới là căn cứ của bọn họ, Khí Tông khởi đầu ở Huyền Ất Tiên Vực, nếu không sẽ không thể một hơi phái ra ba vị Khí Đế để truy sát đoàn người Từ Khuyết được.
Mạc Quân Thần là tông chủ mấy ngàn năm trước, dựa theo quy củ, hiện tại đã có tông chủ mới, thì Mạc Quân Thần cũng không được xem là tông chủ.
Nhưng có những việc không thể tính như vậy được, năm đó Mạc Quân Thần có uy vọng rất cao ở Khí Tông, hơn nữa môn hạ đệ tử vô số, bây giờ những đệ tử kia đều là trụ cột của Khí Tông.
Đương nhiên, quan trọng nhất chính là tông chủ đương nhiệm Khí Tông lại là đệ tử thân truyền của Mạc Quân Thần năm đó, như vậy quyền lên tiếng ở Khí Tông hiện cuối cùng vẫn ở trong tay Mạc Quân Thần.
Còn phó tông chủ thừa dịp tông chủ bế quan không quan tâm được nhiều chuyện nên nhân cơ hội nắm quyền, tuy rằng cánh tay rất dài, nhưng trong lòng tất cả mọi người đều hiểu rất rõ, vị phó tông chủ kia tuyệt đối không dám đối kháng cùng Mạc Quân Thần, dù sao thực lực bây giờ của Mạc Quân Thần, ai dám trêu chọc?
Dù cho tông chủ đương nhiệm không phải thân truyền đệ tử của y, Khí Tông cũng không có ai dám hò hét với Mạc Quân Thần, nói cho cùng, đây vốn là thế giới thực lực vi tôn, nắm tay to chính là đạo lý.
Dọc theo đường đi, ba vị Khí Đế vô cùng yên tĩnh, ngoan ngoãn dẫn đường.
Husky cùng Đoạn Cửu Đức cũng không quan tâm bọn họ, mỹ danh là cho Mạc hộ pháp mặt mũi, kì thực là muốn bán một nhân tình, giữ lại đợi đến tổng đà Khí Tông, dùng nhân tình này để kiêm chút đồ tốt, thu chút vật liệu quý giá.
Mạc Quân Thần chính trực, sao có thể biết được mình đã lên nhầm thuyền giặc, lúc này vẫn đang tán gẫu cùng Từ Khuyết, đồng thời cũng hỏi thăm chuyện về Tạc Thiên Bang.
Từ Khuyết một đường nói khoác, nói Tạc Thiên Bang đến mức trên trời mới có, nhưng không có đồ vật thực chất gì.
Mạc Quân Thần mới đầu còn có chút nghi ngờ, nhưng khi Từ Khuyết hờ hững liếc y một cái, hỏi:
- Ngươi biết Thiên Đỉnh Bảng không? Vậy nói cho ngươi đi, hai mươi người đứng đầu trên Bán Bảng và Nhân Bảng Thiên Đỉnh Bảng đều là người Tạc Thiên Bang chúng ta, không tin thì ngươi hỏi hỏi người Khí Tông các ngươi một chút.
Mạc Quân Thần vừa nghe thấy lời này, chấn động tại chỗ. . . thực sự chấn kinh.
Y nhìn về phía đám tu sĩ Khí Tông, người Khí Tông gật đầu liên tục, biểu thị lời Từ Khuyết nói chính là thật, Thiên Đỉnh Bảng quả thật bị Tạc Thiên Bang độc bá, dù thời gian trôi qua hơn hai năm, đến nay vẫn không có người nào có thể phá vỡ ghi chép hai mươi vị trí đầu trên Bán Bảng và Nhân Tiên Bảng.
- Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, Tạc Thiên Bang danh bất hư truyền, tất cả đều là tinh anh thiên kiêu.
Mạc Quân Thần nghe thế thì mừng lớn, càng cảm thấy mình quyết định gia nhập Tạc Thiên Bang là chính xác.
Y đã từng là tông chủ, hiểu rất rõ một thế lực chú trọng nhất chính là tương lai, Tạc Thiên Bang có nhiều thiên tài như thế, tương lai khẳng định bất phàm.
. . .
Mấy canh giờ sau, mọi người dừng lại trong một toà thành cổ, lên Truyền Tống trận, đến trung bộ Huyền Ất Tiên Vực.
Vị trí tổng đà Khí Tông chính là ở đây.
Mọi người vừa rơi xuống đất, Husky và Đoạn Cửu Đức đã xông lên phía trước, "A a a" đập cửa, hô lớn:
- Đồng hương, mở cửa mở cửa, Tạc Thiên Bang tới đưa ấm áp.
Đám tu sĩ Khí Tông nghe vậy, khóe miệng đều co giật, tình cảnh này quá quen thuộc, hiện tại ở Trấn Nguyên Tiên Vực truyền lưu rộng nhất chính là câu "Đồng hương mở cửa" này, ngay cả Huyền Ất Tiên Vực bên này cũng biết.
Mạc Quân Thần nhìn mà không hiểu, ngược lại còn cảm thấy Husky và Đoạn Cửu Đức cũng không tệ lắm, khẳng định là nể mặt mũi y, mới coi người Khí Tông là "Đồng hương", hơn nữa còn đến đưa ấm áp.
Từ Khuyết liếc Mạc Quân Thần một chút, cười nhạt nói:
- Mạc hộ pháp, chờ một lúc ngươi ẩn dật khí tức, trước tiên đừng bại lộ thân phận.
Mạc Quân Thần ngẩn ra, lập tức phản ứng lại, gật đầu.
Y hiểu ý Từ Khuyết, nếu y muốn thanh lý môn hộ, thì phải hiểu rõ đức hạnh hiện tại của Khí Tông, nếu như bại lộ thân phận, lát nữa những thứ nhìn thấy cũng không phải Khí Tông chân chính.
. . .
Cùng lúc đó, bên trong tổng đà Khí Tông.
Trong một phòng luyện đan rộng rãi, mùi thuốc gay mũi.
Giữa đan phòng có bày một thùng sắt lớn, dưới thùng sắt là ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, nước thuốc trong thùng bốc lên, bên trong có một người đang ngồi, sắc mặt trắng bệch, mấy người bên cạnh không ngừng thả dược liệu vào trong thùng, khí sắc người trong thùng cũng dần dần khôi phục.
Đột nhiên, người trong thùng mở to hai mắt, ánh mắt quét về phía ngoài, sát khí mạnh mẽ:
- Tạc Thiên Bang? Hừ, rốt cục cũng rơi vào trong tay Khí Tông chúng ta rồi sao?
Hiển nhiên người trong thùng này chính là Liễu Khí Đế năm đó ở biên giới Hoang Vực bị Từ Khuyết dùng trận pháp đánh cho bị thương, y cũng chỉ còn nửa người để bỏ chạy, thiên tân vạn khổ chạy về Huyền Ất Tiên Vực, chữa thương hơn hai năm mới khôi phục lại được nửa người dưới, nhưng thực lực bị hao tổn nghiêm trọng, mỗi ngày đều cần tiêu hao một lượng dược liệu quý giá lớn.
Nhưng trong khoảng thời gian này, y chưa bao giờ quên trả thù, vẫn luôn phái người tìm hiểu tin tức về Từ Khuyết và Tạc Thiên Bang, mấy ngày trước đây có nghe tin Từ Khuyết trở về, đồng thời mang người đến Huyền Ất Tiên Vực, y lập tức vui đến phát điên, có cảm giác cơ hội báo thù đã đến, y phải phát tiết lửa giận trong lòng, bằng không chuyện này sẽ trở thành tâm ma trong tương lai của y.
Vì thế, y phái ra ba vị Khí Đế, dẫn người đi bắt Từ Khuyết, thậm chí còn hạ mệnh lệnh bắt buộc, dù cho không bắt sống được, cũng phải mang thi thể Từ Khuyết về.
Bây giờ nghe bên ngoài có tiếng gõ cửa cùng với tiếng gọi, trên mặt Liễu Khí Đế lộ ra nụ cười dữ tợn.
Y đã cảm giác được khí tức quen thuộc của Từ Khuyết, rất hài lòng với ba vị Khí Đế kia, có thể bắt người sống trở về, năng lực làm việc quả thật không tệ.
- Người đâu, trước tiên giam giữ tiểu tiện nhân kia trong phòng của ta, đợi ta giải quyết xong tiểu súc sinh họ Từ kia, sau đó trở lại hảo hảo sủng hạnh nàng!
Trên mặt Liễu Khí Đế mang theo hàn ý, lạnh giọng cười nói, đồng thời đứng lên từ bên trong thùng thuốc.
Y dùng hơn hai năm để khôi phục, mới khôi phục được nửa người dưới, dù sao lúc trước bị địa thế trận pháp oanh tạc, thương thế của y thực sự nghiêm trọng, hoàn toàn không phải vết thương bình thường có thể so sánh, thậm chí khi hai chân khôi phục lại, y suýt chút nữa đã không đứng lên nổi.
Hiện nay, thân thể y đã khôi phục hoàn chỉnh, muốn thử một chút, công năng nơi nào đó của nam nhân có chịu ảnh hưởng không, liền lệnh người ta lén lút bắt một nữ tử trở về, giam giữ đến nay.
Đám người phía dưới nghe vậy, cũng không dám nhiều lời, lập tức lĩnh mệnh vội vã lui ra.
Sau đó, Liễu Khí Đế phủ thêm trường bào, trực tiếp đạp về hư không, đi ra cửa lớn Khí Tông.
Y đã không thể chờ đợi muốn đi ra ngoài dằn vặt Từ Khuyết, chính tay đâm kẻ đã từng trọng thương mình, dù sao đối với y mà nói thì Từ Khuyết chính là một sỉ nhục lớn.
Hơn nữa, dựa theo hiểu biết của hắn, nữ nhân bị bắt tới kia còn quen biết với Từ Khuyết.
Nghĩ tới đây, trong đầu y đột nhiên dâng trào khí huyết.
- Người đâu, mang tiểu tiện nhân kia mang đến, ta muốn để tiểu súc sinh họ Từ kia tận mắt thấy tình cảnh đó, để hắn thống khổ mà chết đi!
Liễu Khí Đế ra lệnh cho người thủ hạ, khóe miệng lập tức cong lên một nụ cười tàn nhẫn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận