Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 853: Thiếu Chủ Thánh Hiền Cung Cũng Tới

Năm ngày sau, trên không trung thung lũng.
Từ Khuyết một tay nhấc theo Husky, vẫn cùng Khương Hồng Nhan ngang trời bay đi như trước.
Dựa theo con đường chỉ dẫn trên bản đồ da thú, bọn họ đã đi năm ngày đường nhưng một bóng người cũng không thấy, chớ nói chi là Phệ Thiên Ma Văn.
Nhưng càng thâm nhập vào bên trong thung lũng, khoảng cách giữa bọn họ với vị trí Trương Thiên Đạo đánh dấu trên bản đồ đã càng gần.
Phía trước tự nhiên cũng bắt đầu xuất hiện khí tức của một vài tu sĩ, mặc dù đã ẩn giấu vô cùng cẩn thận, nhưng vẫn không thoát khỏi thần hồn mạnh mẽ của Từ Khuyết.
Hắn khẽ mỉm cười, ném Husky ra, một bước lướt về phía trước, chắp tay hô:
- Chư vị đạo hữu, tại hạ Tạc Thiên Bang Từ Khuyết, là đến ăn cướp, không biết có người trong đồng đạo ở đây hay không?
Ở Tu Tiên Giới, bình thường một đám người trốn ở ven đường, ẩn giấu khí tức bản thận, hoặc là trốn tránh kẻ thù, hoặc chính là chặn đường cướp của, giết người đoạt bảo.
Từ Khuyết thấy rõ ràng mấy chục đạo khí tức phía trước này đều rất xa lạ, hẳn không phải là cừu nhân có cừu hận gì với hắn, vì thế những người này tám phần mười là đến chặn đường ăn cướp.
Chỉ là hắn kêu gọi như thế, đám người kia cũng lười trốn tránh nữa, bọn họ đều lướt ra ngoài.
Lập tức, mấy tốp nhân mã ăn mặc trang phục khác nhau lập tức xuất hiện ở trước mặt Từ Khuyết.
Rõ ràng, mấy chục người này cũng không phải là một nhóm, từ vị trí đứng tới xem, tựa hồ được chia thành ba bên.
Một phương tất cả đều là nữ tử trẻ tuổi mỹ mạo, thân mặc áo trắng váy lụa.
Một phương khác thì nam nữ đều có, nhìn qua trang phục, hình như là tán tu.
Còn có một phương là Yêu tộc, mặc dù đã hóa thành hình người, nhưng khí tức lại không biến đổi được, không khó để phân biệt ra, trong này có Xà tộc, Hổ tộc các loại.
- Cũng không phải là người của Đế Cung hoặc là Thánh Hiền Cung.
Lúc này, Khương Hồng Nhan nhẹ giọng mở miệng, truyền âm cho Từ Khuyết.
- Những cô gái mặc áo trắng kia chắc là người của Linh Tú Các, ở bên trong Huyền Chân đại lục cũng xem như là một thế lực.
- Xem ra có không ít người nhìn chằm chằm nơi này, hơn nữa còn đến sớm hơn chúng ta.
Từ Khuyết cười nhạt.
Theo lý mà nói, hắn và Khương Hồng Nhan đã xem như là nhanh nhất, nhưng hiện giờ ở đây đã có nhiều người chạy tới như vậy, rõchắc hẳn trước đó cũng đã trốn ở trên ngọn núi quan sát, thấy Phệ Thiên Ma Văn bay đi liền lập tức xông tới.
- Hừ, vị đạo hữu này, ngươi vừa rồi nói là ngươi đến ăn cướp sao? Không biết là ngươi muốn cướp ai?
Lúc này, một tên kiếm tu bộ dáng tuấn lãng đi ra, trên mặt mang theo ý cười trêu tức.
Y ăn mặc một thân đạo bào, nhưng cùng một đám tán tu lẫn lộn với nhau, cảnh giới cũng là cao nhất bên trong mấy người đó, không ngờ đã đạt đến Độ Kiếp kỳ tầng sáu.
Nhưng vào lúc này tuy rằng y đang nói chuyện với Từ Khuyết, nhưng ánh mắt lại dừng lại ở trên người Khương Hồng Nhan.
Lấy khuôn mặt đẹp cỡ này của Khương Hồng Nhan, nếu không dịch dung, đi tới nơi nào cũng là tồn tại dễ chú gây ý nhất.
- Thánh Tôn?
Đột nhiên, bên trong đám nữ tử của Linh Tú Các kia truyền đến một tiếng thét kinh hãi.
Sau đó một cô gái cao gầy mặc áo trắng lộ vẻ ngạc nhiên nghi ngờ đi ra, ngạc nhiên nhìn Khương Hồng Nhan.
Khương Hồng Nhan cười nhạt, đoan trang lại không mất khí thế, còn chưa mở miệng, cô gái kia cùng với đám nữ tử Linh Tú Các còn lại đã cấp tốc xác định được suy đoán của các nàng.
- Đệ tử Linh Tú Các, tham kiến Thánh Tôn.
Lúc này, mười mấy nữ tử đều hạ thấp người thi lễ, cùng hô lên.
- Miễn lễ.
Khương Hồng Nhan khẽ mỉm cười, bình tĩnh nói.
Toàn bộ tình cảnh trong nháy mắt là vắng lặng một mảnh, lặng ngắt như tờ.
Tên nam tử kiếm tu kia choáng váng tại chỗ, đám tán tu phía sau cũng lộ vẻ kinh hãi, làm sao cũng không nghĩ tới, cô gái trước mắt chính là Nữ Đế đã không có tin tức mấy trăm năm.
Nhưng không đúng rồi!
Năm đó Nữ Đế trước khi bế quan đã là Đại Thừa kỳ, tại sao bây giờ lại thành Độ Kiếp kỳ, còn tiến vào Đăng Tiên Lộ?
Lập tức, rất nhiều người lại bắt đầu nghi ngờ.
Kể cả một phương Yêu tộc cũng rất hiếu kỳ nhìn Khương Hồng Nhan.
Vị Nữ Đế này năm đó vô cùng nổi danh, liền Yêu tộc bọn họ đều đã từng nghe nói, hơn nữa cũng từng nhìn thấy từ xa.
Vì thế vào lúc này, dù cho mọi người nghi ngờ cảnh giới của nàng biến thấp, nhưng trong lòng vô cùng khẳng định, nữ tử ung dung hoa quý đoan trang trước mắt chính là vị Nữ Đế kia.
- Vị huynh đài này, ngươi vừa mới hỏi ta cái gì nhỉ? Đánh cướp ai hả?
Lúc này, Từ Khuyết đứng dậy, cười tủm tỉm nhìn về phía tên nam tử kiếm tu kia.
Sắc mặt của nam tử kiếm tu lập tức cứng đờ, cúi đầu, ở trước mặt Nữ Đế, y cũng không dám nhìn loạn, lại không dám lại nói lung tung, chỉ lo đưa tới phiền phức.
Mà những người còn lại đều thầm vui mừng, trên mặt đều lộ ra vẻ cười trên sự đau khổ của người khác, kể cả đám tán tu kia, bên trong cũng có người khóe miệng nhếch lên, hiển nhiên là rất tình nguyện nhìn thấy y rơi vào loại tình cảnh quẫn bách này.
Nhưng vào lúc này, Từ Khuyết vỗ tay một cái, hét lên:
- Đến đến đến, các vị nghe rõ rồi đó. Bây giờ ta chính thức giải quyết sự nghi ngờ của các ngươi, ta chính là đến ăn cướp, cướp khẳng định chính là các vị ở đây rồi, xin mọi người phối hợp một chút, nam đứng bên trái, nữ đứng bên phải, nhân yêu... ạch, đừng nhìn ta như vậy, chính là nói các ngươi đấy, mau mau cút đến đây cho ta đi, toàn bộ ôm đầu ngồi xổm xuống!
Bạch!
Trong nháy mắt, tất cả mọi người ở đây đều ngơ ngác.
Thật hay giả vậy?
Cái tên này thật sự là muốn đánh cướp?
Còn muốn chúng ta phối hợp?
Không nên đùa như vậy mà. Cho dù ngươi đi cùng Nữ Đế tới đây, cũng không thể chơi loại chuyện này chứ?
- Thánh Tôn, chuyện này...
Nữ tử cao gầy của Linh Tú Các kia kinh ngạc, nhìn về phía Khương Hồng Nhan nói.
Khương Hồng Nhan hé miệng nở nụ cười, nhìn về phía Từ Khuyết.
- Các chủ Linh Tú Các từng có giao hảo với ta, đã giúp ta không ít...
Nói còn chưa dứt lời, Từ Khuyết lại la lớn:
- Mọi người ở Linh Tú Các đều là tiểu tiên nữ, không cần bị cướp, những người khác nhanh chúng phối hợp một chút, ta không có nhiều thời gian để chậm trễ, ta còn muốn đi tới chỗ kế tiếp nữa!
Phốc!
Trong nháy mắt, mọi người ở đây suýt chút nữa thì ói ra máu.
Đánh cướp còn phải chạy sô? Ngươi cho rằng ngươi đang diễn xiếc à?
Nhưng điều làm cho bọn họ hoảng sợ nhất chính là thái độ của Khương Hồng Nhan đối với Từ Khuyết.
Đặc biệt hơn mười nữ tử trẻ tuổi của Linh Tú Các đều ngây ngốc tại chỗ.
Các nàng có thể tới nơi này, đều là những người có tư chất mạnh nhất bên trong Các, thực lực cảnh giới đều là Độ Kiếp kỳ.
Mấy trăm năm trước lúc các nàng mới vừa vào Linh Tú Các, liền từng xa xa chiêm ngưỡng qua thần tư của Nữ Đế, đó là khí thôn thiên hạ cỡ nào, khí chất một đời quân vương Nữ Đế, rất nhiều nữ tử đều xem Nữ Đế là đối tượng sùng bái trong lòng các nàng, lấy nàng làm tấm gương.
Nhưng bây giờ vị Nữ Đế này ở trước mặt một tên tiểu tử Hợp Thể kỳ trẻ tuổi, lại đoan trang nhu hòa giống như người vợ, hơn nữa lúc mở miệng nói chuyện giúp Linh Tú Các, cũng chỉ là bình tĩnh giảng giải quan hệ giữa Linh Tú Các cùng nàng một chút, vẫn chưa yêu cầu Từ Khuyết không nên ra tay với các nàng.
Chuyện gì thế này?
Nếu người trẻ tuổi kia không chịu buông tha Linh Tú Các, có phải vị Nữ Đế này cũng sẽ không nhúng tay hay không?
"Híttt!"
Trong nháy mắt, trong lòng rất nhiều người tinh tường đã bắt đầu hít vào một ngụm khí lạnh.
Thái độ của Nữ Đế như vậy, làm cho bọn họ đã mơ hồ đoán được điều gì.
Tên tu sĩ Hợp Thể kỳ trẻ tuổi này, hoặc là có lai lịch phi phàm, hoặc là quan hệ không bình thường vớ Nữ Đế.
Phóng tầm mắt khắp cả Huyền Chân đại lục, có lai lịch phi phàm, cũng không thể cao quý hơn Nữ Đế, không thể làm cho nàng lấy loại thái độ này để đối xử.
Vì thế trong lòng của rất nhiều người đã có đáp án, sắc mặt cũng bắt đầu trở nên quái lạ.
Kể cả tên nữ tử cao gầy của Linh Tú Các đã đoán được đáp án chính xác nhất, sau khi trong tròng mắt tràn ngập kinh hãi, lại có chút do dự không quyết định, muốn nói lại thôi.
- Thánh Tôn.
Rốt cục, nàng không nhịn được mở miệng, do dự nhắc nhở:
- Thiếu chủ của Thánh Hiền Cung cũng tới, còn có người của Đế Cung của ngài, bọn họ đều ở phía trước cách đây không xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận