Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1426: Trở Về Thiên Châu

Không. . . không đẹp bằng ngươi?
Câu trả lời này khiến Từ Khuyết lập tức trừng to mắt, dở khóc dở cười.
Vạn vạn không nghĩ tới, Sư Thanh Tuyền còn có dáng vẻ đáng yêu như vậy?
Quan trọng là nàng lại còn trả lời rất nghiêm túc, nói không đẹp bằng nàng.
Trời ạ, tâm thiếu nữ của lão nạp sắp nổ tung rồi.
- Ha ha ha, Tuyền Nhi, ta không phải có ý đó, ta là hỏi đặc thù dung mạo của nàng ấy.
Từ Khuyết không nhịn được cười lắc lắc đầu, truyền âm cùng Tử Hà tiên tử giao lưu.
Tử Hà tiên tử lại bình tĩnh lạ kỳ, cũng không cảm thấy là mình trả lời sai, bình tĩnh mô tả hình dạng của cô gái dưới hồ nước kia cho Từ Khuyết, đồng thời nói đến cốt linh của đối phương tương tự như của Từ Khuyết.
Từ Khuyết nghe xong liền thở phào nhẹ nhõm, hầu như có thể xác định đó chính là Lâm Ngữ Hi.
Ầm!
Gần như cùng lúc đó, phía dưới hồ nước một lần nữa truyền đến một tiếng vang thật lớn, tầng băng mặt trên vẫn không có động tĩnh gì như trước, nhưng lần này mọi người lại thấy rõ nổ vang kia là do đâu.
Vị trí trung tâm của hơn trăm chiếc quan tài kia, hỏa diễm màu trắng đang hừng hực thiêu đốt, giống như núi lửa bạo phát, mãnh liệt phóng lên trời, sau đó lại chui vào trong lòng đất.
- Quả thật là Lâm cô nương!
- Ta thấy nàng rồi!
- Ta cũng nhìn thấy rồi!
Trong phút chốc, mọi người đều kinh hãi kêu thành tiếng.
Một khắc hỏa diễm màu trắng vọt lên đó, tất cả mọi người đều nhìn thấy Lâm Ngữ Hi đang ngồi xếp bằng ở vị trí trung tâm.
Từ Khuyết cũng nhìn thấy, khóe miệng không khỏi nhếch lên một vệt ý cười.
Lâm Ngữ Hi có thể được truyền thừa này, là bản thân số mệnh cùng tạo hóa của nàng, nhưng nhìn thấy nàng như vậy, hắn cũng mừng thay cho nàng.
- Được rồi, đã như vậy, vậy chúng ta cũng không cần quan tâm nữa.
Từ Khuyết khẽ mỉm cười, ánh mắt nhìn về phía phương hướng Huyền Ất Tiên Vực.
Đã đến lúc lên đường về Thiên Châu rồi.
- Từ bang chủ, tuy rằng đã tìm được Lâm cô nương, nhưng việc nàng mất tích trước đây, Lập Thiên Thư Viện ta khó chối bỏ tội lỗi, lão phu từ giờ trở đi sẽ đích thân tọa trấn ở nơi đây, cho đến khi nàng xuất quan.
Viện trưởng Tần Hướng Thiên của Lập Thiên Thư Viện chủ động mở miệng nói.
Đầu mục của các thế lực còn lại nghe thấy vậy, cũng đều chắp tay theo:
- Từ bang chủ, chúng ta cũng đồng ý tọa trấn ở đây, hộ pháp cho Lâm cô nương.
- y. . . vậy làm phiền chư vị rồi.
Từ Khuyết ngẩn ra, lập tức gật đầu cười.
Nói thật, hắn cũng không lo lắng Lâm Ngữ Hi xảy ra nguy hiểm gì ở đây, dù sao tầng băng trên hồ nước này rất kiên cố, không kém hơn Kính Hồ chút nào.
Dựa theo thực lực của các tu sĩ trên Địa Châu, e rằng còn đánh không ra tầng băng ở đây.
Nhưng nếu bọn Tần Hướng Thiên đã chủ động mở miệng muốn lưu lại, hắn cũng không cần thiết chối từ, dù sao những người này đều mang theo danh hiệu Tạc Thiên Bang, trước sau cũng phải để bọn họ có cơ hội để biểu hiện.
- Từ bang chủ, việc nơi đây, liền an tâm giao cho chúng ta đi. Lần này Lâm cô nương bế quan, e rằng cần thời gian mấy năm, tương lai Địa Châu nếu như trở về Thiên Châu, ta sẽ tận lực bảo đảm Lâm cô nương cùng bước vào Thiên Châu.
Lúc này, Tằng Đại Phật Gia cũng nhìn về phía Từ Khuyết, hai tay tạo thành chữ thập, hơi mỉm cười nói.
Có y hứa hẹn, Từ Khuyết cũng yên tâm.
Mà đây, cũng là chuyện duy nhất bây giờ Từ Khuyết có thể làm cho Lâm Ngữ Hi.
Nếu không làm bạn một đời với nàng, vậy ít nhất. . . bảo đảm nàng một đời không lo.
- Đi thôi, chư vị bảo trọng, ngày sau chúng ta gặp lại ở Thiên Châu.
Cuối cùng, Từ Khuyết tạm biệt mọi người, cùng bọn Husky và Liễu Tịnh Ngưng, khởi hành chạy tới Huyền Ất Tiên Vực.
Tuy đã qua hơn mười năm, một lần nữa trở lại Huyền Ất Tiên Vực, chỗ này vẫn không có bao nhiêu biến hóa lớn.
Khí Tông vẫn là một thế lực lớn có thể ảnh hưởng tới sáu đại Tiên Vực như cũ, nhưng Mạc Quân Thần lại không có ý nghĩ muốn trở về liếc mắt nhìn.
Theo lời hắn nói, đã giao nhập Tạc Thiên, quá khứ đã như mây khói.
- Huynh đệ tốt, hộ pháp tốt!
Từ Khuyết cảm khái vạn phần vỗ vai Mạc Quân Thần, cường độ cũng rất mạnh, trả thù chuyện lúc trước ở khách sạn y cùng Husky chạy trốn nhanh nhất.
Không lâu lắm, mọi người một đường tiến lên, rất nhanh đã đến Kính Hồ ở phía đông Huyền Ất Tiên Vực.
Lần này vẫn là Từ Khuyết và Husky cùng với Mạc Quân Thần ra tay, thực lực của hai người một chó, mạnh mẽ hơn rất nhiều so với lúc trước.
Bây giờ một lần nữa oanh kích Kính Hồ, hầu như không hề có khó khăn.
Vẻn vẹn nửa canh giờ, Kính Hồ liền bị đánh xuyên, phá tan một lỗ hổng, một mảnh vòm trời giống như hình chiếu mặt kính, xuất hiện ở bên trong lỗ hổng.
Đó là bầu trời của Thiên Châu.
- Ha ha, Thiên Châu, Uy Vũ Vương của các ngươi lại trở về rồi!
Husky kích động hét dài một tiếng, là người thứ nhất nhảy xuống Kính Hồ.
- Hừ, ấu trĩ, con chó này quả thực là hết thuốc chữa rồi.
Từ Khuyết lộ ra vẻ cao ngạo lắc đầu cười, hướng bờ Kính Hồ đi tới.
Ngay sau đó, hắn giương hai tay, lên tiếng thét dài:
- Thánh Tông chó má gì đó, Đạo Thai Thần Thể chó má gì đó, lần này bản bức thánh không đánh chết các ngươi, liền không họ bản!
Dứt tiếng, hắn cũng nhảy một cái vào trong Kính Hồ.
Khóe miệng của mọi người ở đây đều co giật.
- Sư tôn, ngươi xem, tiểu tử này chính là điển hình của "thật là thơm", hơn nữa rất không tố chất, há mồm chính là nói lời thô tục!
Đoạn Cửu Đức nhân cơ hội hướng về Tử Hà tiên tử đâm thọc.
Tử Hà tiên tử lại mắt điếc tai ngơ, lạnh nhạt hướng Kính Hồ mà đi, theo sát phía sau Từ Khuyết nhảy vào trong đó.
- Haiz, nữ nhân.
Đoạn Cửu Đức lắc lắc đầu, lộ ra vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Cuối cùng, bọn Mạc Quân Thần cùng Liễu Tịnh Ngưng đều bước vào trong Kính Hồ.
Con đường tắt đi về Thiên Châu này, cực kỳ nhanh chóng.
Sau khi mọi người tiến vào Kính Hồ, ngay sau đó liền xuất hiện ở trên đất Thiên Châu.
Nhưng mà tuy nói là Kính Hồ đi về Thiên Châu, nhưng cũng không có một điểm hạ xuống cố định.
Lần trước bọn họ từ Kính Hồ bước vào Thiên Châu, là rơi vào Tuyết Vụ sơn ở Tử Vi Tiên Vực, gặp may đúng dịp mang Kim Chi Ngọc Dịch Trì cùng với cung điện của Hiên Viên Uyển Dung đi.
Lần này, địa phương bọn họ hạ xuống, lại là một tòa cổ thành, hơn nữa còn vừa vặn rơi vào trong thành phố náo nhiệt.
- CMN!"
- Xảy ra chuyện gì?
- Đám người kia có lai lịch gì? Làm sao lại đột nhiên xuất hiện?
- Đậu phộng, các ngươi giẫm lên sạp hàng của bản tọa, bồi thường tiền, bằng không một tên cũng đừng hòng chạy!
Đoàn người đột nhiên xuất hiện, trong nháy mắt kinh động đông đảo tu sĩ bên trong phố xá sầm uất, gây nên một mảnh rối loạn.
Husky còn vừa vặn đạp ở trên quầy hàng do một tu sĩ bày ra, giẫm nát rất nhiều linh dược đều.
- Gào, chuyện gì thế này?
Husky lộ ra vẻ kinh ngạc, hiển nhiên cũng không ngờ tới sẽ xuất hiện tình huống như thế.
Lúc này mới vừa hạ xuống, lại liền bị hơn vạn người vây xem.
Quá. . . quá ngượng ngùng rồi!
Lúc này Husky nhấc hai chân lên, cười híp mắt nhìn về phía đông đảo tu sĩ bên trong phố xá sầm uất, há mồm liền muốn nói cái gì.
Đùng!
Đột nhiên, một bàn tay duỗi tới, một cái đè lại đầu chó của Husky, chính là Từ Khuyết.
Ánh mắt của hắn quét qua, nhìn về phía chủ nhân của quầy hàng, trực tiếp lấy ra một khối thượng phẩm Linh Tinh:
- Bồi thường linh dược của ngươi, thuận tiện nói cho ta, đây là địa phương nào, thuộc về Tiên Vực nào?
Chủ nhân quầy hàng lập tức trợn to hai mắt, tỏ vẻ ngạc nhiên mừng rỡ.
Những linh dược kia của y, cho dù bán đi toàn bộ, nhiều lắm cũng là một khối hạ phẩm Linh Tinh, vào lúc này nhìn thấy Từ Khuyết ra tay liền lấy ra một khối thượng phẩm Linh Tinh, lập tức mừng rỡ dị thường.
- Đa tạ đạo hữu, nơi đây chính là Lệ Phong Thành ở Thất Sát Tiên Vực.
Vẻ mặt y tươi cười tiếp nhận Linh Tinh, mở miệng đáp.
Thất Sát Tiên Vực?
Từ Khuyết nghe thấy vậy lại ngẩn ra, lập tức không khỏi nở nụ cười, lại trùng hợp như thế, liền rơi vào địa bàn của Ám Ảnh Phật.
- Ồ, không đúng, các ngươi mau nhìn con chó cùng ông lão kia!
Lúc này, trong đám người vây xem, có người đột nhiên kinh ngạc thốt lên.
Tiếp đó, tất cả mọi người đều rối loạn lên.
- CMN, đây không phải là Husky và Đoạn Cửu Đức của Tạc Thiên Bang sao?
- Trời ơi, đúng là bọn họ.
- Bọn họ còn dám xuất hiện?
- Cha của Từ Khuyết đâu?
- Ngươi ngốc hả, bây giờ toàn bộ Thiên Châu đều hô "Trước hết giết Từ Khuyết, sau lại giết cha hắn", cha của Từ Khuyết làm sao có khả năng dám xuất hiện?
- Thánh Tông cùng với Thiên Cung Thư Viện, còn có Thần Nông Thị tộc đã đều lên tiếng, ai có thể báo ra tăm tích của Từ Khuyết và cha hắn, tất có trọng thưởng.
Mọi người nghị luận đến đây, ánh mắt đều dán vào Husky và Đoạn Cửu Đức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận