Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 837: Mua! Phải Mua!

Cường đại như Phật gia có cảnh giới Đại Thừa kỳ đỉnh phong cũng không nhẫn nại được, chớ nói chi là những người còn lại ở đây.
Từ Khuyết lần này tỉ mỉ chế tác ra gậy cay này, hoàn toàn không phải những miếng đậu hủ thúi hoặc là cánh gà nướng trong dĩ vãng có thể sánh được.
Lần này hắn dùng nguyên liệu, mỗi một loại nguyên liệu đều vô cùng quý giá, cộng với Sinh Linh Thánh Thủy điều phối, cùng với kỹ năng của thân phận đầu bếp tứ tinh mang đến hiệu quả tăng cường đồ ăn, chính là mặc kệ làm ra món ăn gì, đều là tồn tại kinh thiên.
- Đại ca ca, ta đói rồi.
Lúc này, tiểu Phật nữ chẳng biết từ lúc nào đã chạy đến trước mặt Từ Khuyết, nhẹ nhàng lôi kéo góc áo hắn, đầu nhỏ ngẩng lên, mắt to long lanh ngập nước đang nhìn hắn.
Khóe miệng Từ Khuyết giương lên, lấy ra một cái túi nhỏ, từ trong lò luyện đan lấy ra mười mấy cây gậy cay vừa mới ra lò, đưa tới trong tay tiểu Phật nữ, sờ sờ đầu nhỏ của nàng nói:
- Đến, nhân lúc còn nóng ăn đi.
- Cảm ơn đại ca ca!
Tiểu Phật nữ nhất thời lộ ra nụ cười hạnh phúc, lập tức cầm lấy gậy cay, bỏ vào trong miệng nhỏ cắn một miếng.
Tạch!
Khi nàng cắn một miếng lên gậy cay này, mùi vị mê người trong gậy cay trong nháy mắt bắn toé ra.
Hương vị đậm đà mang theo một chút vị ngọt, còn có vị cay kích thích toàn thân, trong nháy mắt tràn ngập trong miệng, tràn ngập toàn trường.
- Oa, Đại ca ca, đồ ăn này thật ngon nha, thế nhưng hơi nhỏ.
Ánh mắt Tiểu Phật nữ sáng lên, ngạc nhiên mừng rỡ ôm gậy cay nhanh chóng bắt đầu ăn.
Dù sao nàng đã đói bụng ròng rã mấy ngày, dù sao nàng vẫn chỉ là thân thể phàm nhân, thêm vào ăn cái gì ói cái đó, đã sớm bị đói hỏng rồi.
Hiện tại ăn được đồ ăn kỳ lạ mỹ vị như vậy, sao còn nhịn được đây.
"Ực ực!"
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm không chớp mắt, mỗi khi tiểu Phật nữ cắn một miếng vào gậy cay, trên sân lại vang lên từng tiếng nuốt nước miếng.
- Không thể, đây tuyệt đối không thể nào!
Đan Ma lão nhân trước sau vẫn khó có thể tin tưởng được tình cảnh này.
Y đường đường là Luyện Đan Tông Sư lại không có cách nào giải quyết quái bệnh, giờ khắc này lại bị một gia hỏa ngay cả luyện đan cũng không biết giải quyết.
Chuyện này là thế nào?
- Hừ, có cái gì không thể?
Từ Khuyết nhất thời cười lạnh, ánh mắt quét về phía Đan Ma lão nhân, lắc đầu nói:
- Những người các ngươi cả đời cũng chỉ biết đọc sách, học vẹt, nói trực tiếp chính là chỉ có thể dựa theo phương pháp luyện đan để luyện đan, không hiểu được biến báo, tên gọi tắt là nhược trí!
- Làm càn, ngươi... ngươi dám nói năng lỗ mãng!
Đan Ma lão nhân gầm lên.
Từ Khuyết cười cợt.
- Lẽ nào ta nói không đúng sao? Bệnh của Tiểu Phật nữ kỳ thực rất đơn giản, chỉ là kiêng ăn phổ thông và kén ăn, tuy rằng xác thực cũng có nguyên nhân bị thiên tài địa bảo thay đổi thể chất, nhưng cuối cùng vẫn là vấn đề của những món ăn này có ngon hay không.
Các ngươi trước tiên cũng chỉ nghĩ đến muốn dùng đan dược đến trị liệu, nhưng lại không nghĩ giải quyết vấn đề từ căn bản. Thiên tài địa bảo mặc dù tốt, nhưng chung quy quá nhạt nhẽo, tình cờ vẫn cần những đồ ăn mỹ vị này kích thích để điều chỉnh một phen.
Lời này vừa nói ra, Đan Ma lão nhân nhất thời á khẩu không trả lời được, Vân Dương Tử cùng Trác Phong cũng cúi đầu.
Dù trong lòng vẫn không phục như trước nhưng họ cũng hết cách rồi, ai bảo nhân gia hiện tại thành công giải quyết quái bệnh của tiểu Phật nữ đây. Cái gọi là được làm vua thua làm giặc, việc thành thì người nói thế nào cũng đúng, việc bại thì bất luận ngươi nói cái gì, cũng chỉ có thể coi là ngụy biện.
Nhưng những lời Từ Khuyết nói tới đúng là rất có đạo lý.
Tiểu Phật nữ mỗi ngày đều ăn những thiên tài địa bảo, giống như mỗi ngày đều uống lượng lớn nước sôi để nguội, mặc dù không ảnh hưởng tới thân thể được, thế nhưng lại giống như ăn sáp nến, không màu không vị, lâu dần tự nhiên sẽ chán.
Nhưng lúc này, nếu như đột nhiên uống một bình Tuyết Bích 82 năm, vậy thì lợi hại rồi, cả người đều muốn bay rồi.
Vì thế gậy cay này, tác dụng có thể so với Tuyết Bích, để tiểu Phật nữ thử nghiệm được mùi vị có khẩu vị càng nặng lại ăn ngon, thành công tìm về cảm giác muốn ăn.
Sau đó chán ăn gậy cay, là có thể đổi sang ăn thiên tài địa bảo linh dược thanh đạm, thanh đạm ăn chán rồi, thì lại chuyển sang ăn gậy cay có khẩu vị nặng nề, điều tiết qua lại.
- Tiểu hữu, có thể cho ta cũng thử một cây gậy cay được không?
Lúc này, trên mặt Tằng Đại Phật Gia tràn đầy ý cười đi tới, mở miệng hỏi.
Mọi người nhất thời đều dùng ánh mắt hâm mộ, nhưng không ai dám mặt dày tiến lên đòi hỏi, dù sao vừa nãy bọn họ đều từng thấp giọng trào phúng Từ Khuyết.
Đương nhiên, quan trọng nhất là bởi vì Phật gia có mặt ở đây, ai có lá gan dám cướp đồ ăn cùng Phật gia? Huống hồ những gậy cay này dùng để trị quái bệnh cho tiểu Phật nữ.
Nhưng đối mặt Phật gia, Từ Khuyết không chậm trễ chút nào dựng thẳng lên một ngón tay, thiết diện vô tư nói:
- Một cây 50 vạn cực phẩm Linh Thạch, chắc giá!
- 5... 50 vạn? Một cây?
Phật gia choáng váng tại chỗ.
Tất cả mọi người ở đây càng ngây người, khó có thể tin.
Bọn họ khiếp sợ Từ Khuyết lại dám mở miệng đòi tiền Phật gia.
Đây chính là địa bàn Phật gia đó! Phật gia đến ăn đồ ăn của ngươi, đó là vinh hạnh cỡ nào, là đang nể mặt ngươi.
Nhưng ai có thể ngờ được, lại xuất hiện một kẻ kỳ lạ như Từ Khuyết, lại dám trực tiếp mở miệng chào giá, hơn nữa còn là 50 vạn cực phẩm Linh Thạch một cây gậy cay.
Trời ơi, nhiều Linh Thạch như vậy hoàn toàn có thể mua một viên đan dược quý giá để tu luyện, ai lại dùng đến mua cây gậy cay này?
Gậy cay này nhiều lắm chỉ là ăn ngon, có thể trợ giúp tu luyện sao? Có thể trợ giúp tăng cao thực lực sao? Chỉ có thằng ngốc mới bỏ tiền ra mua thôi!
- Ồ, cha, cha mau nhìn!
Lúc này, tiểu Phật nữ đột nhiên kinh dị hô một tiếng, giống như phát hiện ra một đại lục mới, gọi Phật gia.
Phật gia cùng mọi người theo bản năng quay đầu nhìn lại, sắc mặt lập tức nhất thời biến đổi, trợn to hai mắt, tràn ngập khiếp sợ.
Tiểu Phật nữ vốn là phàm nhân, không thể tu luyện, nhưng vào lúc này, nàng đã có thể nâng gậy cay trôi nổi giữa không trung, làm đồ chơi bắt đầu chơi.
- Lực lượng thần hồn! Đây là khí tức của thần hồn!
- Trời ạ, chuyện gì thế này?
- Tiểu Phật nữ không phải là không có cách nào tu luyện sao? Ngay cả chân nguyên cũng không có, tại sao lại có thần hồn?
Mọi người dồn dập kinh ngạc thốt lên lên tiếng, khó có thể tin.
Đám người Đan Ma lão nhân cùng Vân Dương Tử cũng là tỏ vẻ kinh hãi.
Thân thể Tằng Đại Phật Gia càng trực tiếp run lên, hai tay không nhịn được run cầm cập, đó là tâm tình vui sướng cùng kích động khi người cha nhìn thấy con mình thành công.
- Phật gia, quên nói cho ngươi biết, cứu cực gậy cay này của Tạc Thiên Bang chúng ta, ngoại trừ có thể giải quyết chứng kén ăn, ăn một cái còn có thể tăng cường năm thành thần hồn, nhưng ăn nhiều thì không còn hiệu quả nữa.
Lúc này, Từ Khuyết hờ hững cười nói.
Khi gậy cay luyện chế thành công, hắn đã thu được thông báo của hệ thống, vật này có thể tăng cường 50% thần hồn, hiểu quả quả thực vô địch!
Nhưng vẫn có hạn chế tồn tại, chính là mỗi người chỉ hiệu quả một lần, ăn nhiều cũng vô dụng.
Tiểu Phật nữ bản thân chỉ là thân thể phàm nhân, không cách nào tu luyện, nhưng thần hồn chính là tinh thần của con người, ăn vào cũng sẽ được tăng cường.
Vì thế hiện tại tiểu Phật nữ thuần túy được tằng cường tinh thần lực, có thể khống chế một ít vật tương đối nhẹ bay xuống, xem như là một loại dị năng.
...
Mà lúc này, trên sân đã lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người đều tỏ vẻ kinh hãi cùng chấn động, tâm thần rung mạnh.
Gậy cay này còn có thể tăng cường thần hồn?
Hơn nữa còn là năm thành?
- Mẹ nó!
- Đậu xanh!
- Mua!
- Mua mua mua!
- Phải mua!
Rất nhiều người thân thể run lên, dồn dập móc ra nhẫn trữ vật, không tiếc tất cả chuẩn bị muốn mua gậy cay này.
Đối với tu sĩ mà nói, cảnh giới bản thân mặc dù trọng yếu, nhưng thần hồn mới là quan trọng nhất, bởi vì thần hồn mạnh yếu, quan hệ đến đạo uẩn mạnh yếu, hai thứ có thể nói là tương quan lẫn nhau.
Chỉ có thần hồn mạnh mẽ, mới có thể ngộ ra một tầng đại đạo càng sâu.
Hiện tại lại xuất hiện loại thần vật này, có thể làm thần hồn của bọn họ trong nháy mắt tăng cường năm thành, có ai không động lòng?
- Đạo hữu, tại hạ đồng ý ra 50 vạn cực phẩm Linh Thạch, có thể bán cho ta một cây hay không?
Lúc này, có người giơ lên một cái nhẫn trữ vật, la lớn.
Từ Khuyết hai tay chắp sau lưng, nhàn nhạt lắc lắc đầu:
- Xin lỗi, 50 vạn cực phẩm Linh Thạch là ta nửa bán nửa tặng cho Phật gia, những người còn lại nếu như muốn mua, phải dựa theo giá thống nhất trên toàn quốc của Tạc Thiên Bang chúng ta: năm triệu cực phẩm Linh Thạch một cây!
Bạn cần đăng nhập để bình luận