Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1035: Đừng Tới Đây

Ầm ầm ——!
Sau một tiếng vang thật lớn, trên đỉnh điện thất đột nhiên xuất hiện từng sợi thiểm điện màu vàng, giống như mái hiên dột nước, thiểm điện màu vàng đan chéo liên miên, bao trùm tứ phương.
- Sao. . . xảy ra chuyện gì?
- Tại sao lại đột nhiên xuất hiện nhiều thiểm điện như vậy, hơn nữa tất cả đều là màu vàng?
- Ta có phải đã mù rồi không? Thế gian này vẫn còn có thiểm điện màu vàng?
- Bên ngoài rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
- Trời ạ, động tĩnh này, giống như sét đang đánh, hơn nữa lôi điện còn rất lớn.
Trong nháy mắt, đám người các tông môn đều kinh ngạc thốt lên, cực kỳ kinh hoảng.
Phương thức tu luyện trên Thái Kim đại lục hoàn toàn khác Tu Tiên Giới, bọn họ chú trọng luyện thể, cũng từng dùng lôi điện để tẩy kinh phạt tủy, nhưng đó là thừa dịp trời mưa có lôi điện đánh xuống, căn bản không có ai có thể dẫn động Thiên Kiếp, càng chưa từng thấy trình độ Thiên Kiếp như thế này.
Động tĩnh Từ Khuyết dẫn động Bát Cửu Thiên Kiếp, dù là ở bên trong, cũng khiến tất cả mọi người chấn kinh rồi.
Dao Trì Thánh Nữ Bạch Thải Linh cũng là biến sắc tại chỗ, khó có thể tin.
- Thiên kiếp màu vàng? Sao có thể? Chỉ là Hợp Thể kỳ, làm sao có thể dẫn tới lôi kiếp như vậy?
Trong lòng nàng kinh ngạc không ngớt, ánh mắt nhìn về phía Từ Khuyết đã tràn ngập ngơ ngác.
Đồng thời, bên trong bóng người bạch quang càng hoảng loạn, kinh ngạc nói:
- Hạo kiếp, chết tiệt, ngươi lại dẫn tới hạo kiếp cỡ này! Chỉ là Hợp Thể kỳ, cút đi, ngươi muốn chết thì cút xa một chút, đừng liên luỵ đến bản tọa!
- Ta không cút, ta chính là muốn liên luỵ ngươi, ngươi có thể làm gì ta?
Từ Khuyết tỏ vẻ vô sỉ, còn lè lưỡi làm mặt quỷ.
Bóng người bên trong bạch quang trong nháy mắt giận sôi lên, điên cuồng gào thét, gầm lên:
- Làm càn! Đồ giun dế vô tri, thật quá ngu xuẩn, nhanh cút ngay cho bản tọa!
Nói xong, y quát mười mấy tên đệ tử Luyện Nguyệt Tông đã đờ ra:
- Các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì? Đừng quan tâm tới tế tự, nhanh giết con kiến cỏ này cho bản tọa, mang ra ngoài xé thành mảnh vụn!
Rào!
Mọi người không khỏi ồ lên, tỏ vẻ kinh sợ.
Từ phản ứng của vị Luyện Nguyệt Cung cung chủ này, rất nhiều người đều đoán được cái gì, những thiểm điện này cùng động tĩnh kia, dường như là do Từ Khuyết trêu chọc đến.
Mấu chốt nhất chính là vị cung chủ này còn rất sợ những thiểm điện màu vàng kia, vô cùng kiêng kỵ, ngay cả tế tự cũng không để ý, nhất định phải đuổi Từ Khuyết đi.
- Trời ạ! Tên tiểu tử này rốt cuộc là muốn làm gì?
- Sẽ không phải là thiên khiển trong truyền thuyết chứ? Vị cung chủ kia sợ bị thiên khiển liên luỵ, cho nên mới đuổi hắn?
- E rằng không đơn giản như vậy.
Mọi người trốn ở bên ngoài thấp giọng nghị luận.
Một chỗ khác bên trong thông đạo, đám người Thánh Kim Môn cùng Dạ Ưng Các đã dại ra, vẻ mặt cười trên sự đau khổ của người khác khi nãy, giờ khắc này đã hoàn toàn không nhìn thấy.
Bọn họ làm sao cũng không ngờ được Từ Khuyết lại có thể làm đến một bước này, có thể uy hiếp đến vị cung chủ bên trong bạch quang kia, hơn nữa hiện tại có vẻ còn chiếm cứ thượng phong.
"Ầm!"
Cùng lúc đó, mười mấy tên tông đệ tử Luyện Nguyệt không chút do dự ra tay.
Nếu cung chủ đã lên tiếng không cần bận tâm tế tự, bọn họ cũng sẽ hoàn toàn bỏ qua ràng buộc, thậm chí không cần giữ lại thực lực, trực tiếp thả ra huyết sát khí, nhằm về phía Từ Khuyết.
"Ầm!"
Mấy chục đạo huyết sát khí, bắn thẳng qua không khí, gào thét mà tới, khí thế phô thiên cái địa.
"Hítttt!"
Mọi người trong nháy mắt cùng hít một ngụm khí lạnh.
- Luyện Nguyệt Tông, quả thật quá khủng bố.
- Pháp quyết mạnh mẽ như vậy, toàn bộ tụ lại, uy lực e rằng không phải chỉ tăng lên gấp đôi.
- Đây hoàn toàn là đóng kín đường lui, vị Đường công tử kia sợ là lành ít dữ nhiều rồi.
- Lành ít dữ nhiều? Ngươi có phải là quá lạc quan hay không, đây rõ ràng chính là cục diện thập tử vô sinh.
Rất nhiều người sôi nổi bàn luận.
Dù cho là cường giả cấp bậc Nhân Tiên cảnh như Bạch Thải Linh, giờ khắc này sắc mặt cũng ngưng lại.
Lấy thực lực của nàng, cho dù ở trạng thái đỉnh phong cũng không dám đối đầu trực tiếp với nhiều huyết sát khí như vậy.
- Bạch tiền bối, tên tiểu tử này có thể được không?
Vu trưởng lão Ly Diệp Tông rất lo lắng, tuy nàng không có cảm tình gì với Từ Khuyết, nhưng vẫn phải dựa vào Từ Khuyết mang bọn họ đi ra ngoài, giờ khắc này nàng cũng rất lo lắng.
Bạch Thải Linh lắc lắc đầu:
- Những huyết sát khí này vốn là lực lượng tà ác, có thể ăn mòn tất cả, tương khắc với linh khí của bọn ta, Đường đạo hữu chỉ có tu vi Hợp Thể kỳ, dù hắn mạnh mẽ hơn so với Hợp Thể kỳ phổ thông, cũng khó có thể chống lại.
Nói đến đây, nàng khẽ thở dài một cái:
- Trọng điểm là Đường đạo hữu còn sắp Độ Kiếp, rất khó tưởng tượng, loại Thiên Kiếp này căn bản không phải hắn có thể ứng phó được, nếu lại bị những huyết sát khí này làm bị thương, e rằng hắn thật sự sẽ rơi vào cục diện thập tử vô sinh.
- Hả? Vậy. . . vậy phải làm sao bây giờ? Chúng ta có cần ra tay hỗ trợ không?
Vu trưởng lão nhất thời cả kinh.
Nếu Từ Khuyết chết rồi, vị cung chủ bên trong bạch quang kia rất nhanh sẽ đi ra, thậm chí trước khi y đi ra, đám người Luyện Nguyệt Tông cũng sẽ đối phó với bọn họ trước.
Đến lúc đó, đừng nói là chạy trốn khỏi Luyện Nguyệt Cung, sợ là còn mạng để sống hay không cũng rất khó nói.
- Giúp không nổi.
Bạch Thải Linh lại lắc đầu, cười khổ nói:
- Ngươi không biết phương thức tu luyện của chúng ta, loại Thiên Kiếp này một khi giáng xuống, ngay cả chúng ta đều khó bảo toàn.
- Chuyện này. . .
Vu trưởng lão không khỏi choáng váng, trái tim trầm hẳn xuống.
Husky đứng ở một bên nghe vậy, trên mặt trực tiếp lộ ra nụ cười khinh thường, lắc đầu liên tục.
Huyết sát khí? Thiên Kiếp? Thập tử vô sinh?
Các ngươi thực sự đã cả nghĩ quá rồi, thực sự quá vô tri.
Tên tiểu tử này căn bản là không phải đang độ kiếp, là Thiên Kiếp đang độ hắn!
Haiz, Thiên Kiếp thật đáng thương.
. . .
"Ầm!"
Cùng lúc đó, mấy chục đạo huyết sát khí mạnh mẽ đã bắn tới trước mặt Từ Khuyết, giống như một đám rắn độc, cái lưỡi phun ra nốt vào, muốn nuốt chửng Từ Khuyết.
Đối mặt với tình cảnh này, rất nhiều người đều cảm thấy Từ Khuyết xong rồi.
Còn có cả đám người Thánh Kim Môn cùng Dạ Ưng Các trốn trong thông đạo, trên mặt lại lần nữa khôi phục dáng vẻ cười trên sự đau khổ của người khác, Từ Khuyết xong, bọn họ vô cùng vui vẻ.
Nhưng mà Từ Khuyết vẫn khí định thần nhàn như cũ, ung dung không vội đứng tại chỗ, hai tay khoanh trước ngực, khóe miệng còn nhếch lên một nụ cười.
- Ha ha, nếu như Thiên Kiếp còn chưa tới, ta thực sự không dám cứng đối cứng với các ngươi, nhưng mà hiện tại. . .
Từ Khuyết cười nhạt nói, đột nhiên giơ tay lên trên không.
Sau một khắc, ý cười trên mặt hắn hơi thu lại, lớn tiếng quát lên:
- Lôi đến!
Ầm ầm ——!
Trong khoảnh khắc, ở ngoài Luyện Nguyệt Cung vang lên một tiếng nổ vang kinh thiên động địa, đinh tai nhức óc, như một cự quyền vô hình nện xuống ngực mọi người.
Sau một khắc, trên đỉnh điện thất, lôi điện màu vàng dày đặc đột nhiên tụ thành một dòng sông, điên cuồng cuồn cuộn.
Thiểm điện màu vàng giống như cuốn thành từng đạo sóng lớn, từng tiếng rít vang lên, sau đó hóa thành mấy chục con sông lớn, bỗng nhiên từ trên đỉnh giáng xuống, như thác nước đổ ầm ầm hướng về Từ Khuyết.
Ầm ầm ầm ——!
Trong nháy mắt, tiếng sấm cuồn cuộn, Từ Khuyết chìm vào trong lôi điện vạn quân.
"Xoạt! Xoạt! Xoạt!"
Mấy chục đạo huyết sát khí, còn chưa kịp tiếp xúc thiểm điện, đã trực tiếp bị bốc hơi thành khí vụ, hóa thành hư vô.
Lực lượng tà ác đụng với lực lượng hạo nhiên chính khí do Thiên Kiếp phát ra, làm sao có thể chống lại?
- Chuyện này. . . làm sao có khả năng?
- Huyết Nguyệt tinh hoa của chúng ta lại bị khắc chế?
Mười mấy tên đệ tử Luyện Nguyệt Tông, sắc mặt kịch biến tại chỗ, khó có thể tin.
- Ha ha ha, các ngươi là đám ngu ngốc, đến đây, tiếp tục đánh ta đi, không đánh ta thì ta đến đánh các ngươi đấy!
Bên trong thiểm điện màu vàng, Từ Khuyết cười to, nhảy lên, bay thẳng đến mười mấy tên đệ tử Luyện Nguyệt Tông.
- Hả?
Đám đệ tử Luyện Nguyệt Tông trong nháy mắt bị dọa sợ, khuôn mặt trực tiếp mất sạch máu, hoàn toàn trắng bệch, sợ hãi hô:
- Ngươi. . . ngươi chết tiệt, đừng tới đây!
Bạn cần đăng nhập để bình luận