Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1049: Của Ngươi Quá Ngắn

"Ầm!"
"Ầm!"
"Ầm!"
Trên không trung, dưới chân Từ Khuyết đạp Phong Hỏa Luân không ngừng phát ra gió lửa rít gào, động tĩnh vô cùng lớn.
Nhưng thanh âm này kém xa tóc độ Phong Hỏa Luân, có lẽ lúc này mới vừa nghe được âm thanh ở bên trái, một giây sau Từ Khuyết cùng Phong Hỏa Luân đã xuất hiện ở bên phải.
Vì thế lấy âm thanh thì không thể thấy rõ vị trí Từ Khuyết, thậm chí thần hồn vài tên cường giả Bán Tiên cảnh hoàn toàn mở rộng, cũng khó có thể bắt được tung tích của hắn.
"Loạt xoạt!"
Sau một tiếng vang giòn, một tên nam tử thả ra cương khí hộ thân, trực tiếp bị Từ Khuyết đuổi theo dùng một chiêu kiếm bổ ra, mất mạng tại chỗ.
Đoạn kiếm gãy có lực sát thương, quả thực có thể nói là vô cùng khủng bố.
Đúng như Kiếm Linh từng nói, bên dưới Nhân Tiên cảnh, một kiếm là đủ, dù bọn họ có pháp quyết hộ thân cũng không cần để ý tới.
- Híttt! Người. . . thứ hai rồi.
Mọi người ở đây đều ngẩng đầu, hít một ngụm khí lạnh, dáng vẻ hãi hùng khiếp vía!
Mấy vị "Tiên Nhân" kia ở trong mắt mọi người ở tứ đại châu luôn cao cao tại thượng bây giờ lại đang bị bang chủ Tạc Thiên Bang, một gia hỏa chỉ có cảnh giới Độ Kiếp kỳ cầm kiếm truy sát, thật khiến người ta trố mắt ngoác mồm, tình huống như thế quá kinh hãi.
- Này, đừng chạy chứ! Các ngươi như vậy rất vô vị, chạy cũng không thoát khỏi ta, nhưng dùng tâm cơ để phân tán chạy như vậy, khiến ta rất khó đuổi đấy.
Từ Khuyết trên không trung hô to, tỏ vẻ ai oán nói.
Tuy rằng tốc độ của hắn đúng là nhanh, nhưng cũng không có cách nào phát huy ra tốc độ của Phong Hỏa Luân như cường giả Địa Tiên cảnh trong miêu tả, dù sao thực lực hắn quá yếu, mới chỉ là Độ Kiếp kỳ, chân nguyên tiêu hao không kịp bù đắp cho Tiên Khí!
Cho dù hắn tu luyện Thái Cổ Ngũ Hành quyết, chân nguyên hùng hậu, lúc này cũng không thể không dùng công năng tự động khôi phục của hệ thống, điên cuồng bù đắp chân nguyên hao tổn, tiếp tục chống đỡ dùng Phong Hỏa Luân.
Hơn nữa làm như vậy, cũng khó có thể phát huy toàn bộ thực lực Phong Hỏa Luân, với thực lực bây giờ của hắn, có thể phát huy một nửa cũng đã rất trâu bò rồi.
Vì thế dẫn đến tốc độ của hắn, nhiều lắm cũng chỉ có thể nhanh hơn những cường giả Bán Tiên cảnh sơ kỳ ở đây một chút, hoặc là nói chỉ tiếp cận tới tốc độ của Nhân Tiên cảnh sơ kỳ, rất khó có thể lập tức truy sát tất cả mọi người.
Mấu chốt là đám người kia còn phân ra chạy theo các hướng khác nhau, nếu như Từ Khuyết đuổi giết một người, sẽ cho những người khác thời gian chạy trốn, dù sau khi truy sát thành công, hắn đuổi theo người thứ hai, nhưng cuối cùng đều sẽ có một hai kẻ lọt lưới trở lại mật báo.
Sau đó lần sau lại có kẻ trở lại giết hắn, chỉ sợ không phải mấy kẻ Bán Tiên cảnh, có khả năng đến là mười mấy tên Bán Tiên cảnh, thậm chí còn có cường giả Nhân Tiên cảnh!
Đây không phải cục diện Từ Khuyết muốn, đối mặt với nhiều cường địch, hắn không thích mạo hiểm, càng không thích giải quyết nhanh chóng, như vậy sẽ lãng phí rất nhiều cơ hội trang bức.
Hiện tại hắn thiếu thốn nhất chính là điểm trang bức, vì thế đám "Tiên Nhân" giáng lâm ở tứ đại châu này, Từ Khuyết chỉ xem như nuôi nhốt bầy dê béo như thế, chậm rãi giết, chậm rãi chơi, dùng nguy hiểm thấp nhất, kiếm được điểm trang bức nhiều nhất.
Vì thế hiện tại, sau khi nhanh chóng giết chết hai cường giả Bán Tiên cảnh sau, Từ Khuyết đã thay đổi phương án, dùng Phong Hỏa Luân chạy vòng quanh mấy người, như vẽ ra một vòng tròn lớn, vây những người kia trong vòng, không cho bọn họ mở rộng khu vực chạy trốn.
- Các ngươi đừng như vậy mà, như vậy thật sự rất vô vị!
Từ Khuyết tiếp tục hô, tiếp tục chạy vòng quanh mấy người, ngăn cản bọn họ phân tán chạy trốn.
Trong khoảng thời gian ngắn mấy tên nam nữ trẻ tuổi kia cũng không thể làm gì.
Về tốc độ bọn họ không theo kịp Từ Khuyết, mặt khác lại không dám tới gần Từ Khuyết, chỉ có thể trơ mắt bị vây bên trong vòng, giống như con ruồi không đầu bay tán loạn.
- Từ Khuyết, ngươi dám đụng đến chúng ta, Thanh Đằng Thư Viện tuyệt đối sẽ không bỏ qua ngươi!
- Chúng ta có mấy vị tiên sinh Nhân Tiên cảnh ở gần Nam Châu, ta khuyên ngươi không cần làm loạn!
Vài tên nam nữ trẻ tuổi rống to, bọn họ cũng biết tiếp tục như vậy là không được, bởi vì Từ Khuyết đang chầm chậm thu nhỏ vòng vây.
Một khi vòng vây thu nhỏ lại tới trình độ nhất định, mấy người bọn họ đều sẽ bị đoạn kiếm này chém chết.
- Ta không có làm loạn mà, ta chỉ lấy yếu địch mạnh, lấy ít địch nhiều, các ngươi còn muốn thế nào?
Từ Khuyết nghĩa chính hô, tiếp tục giẫm Phong Hỏa Luân cuồng bay vòng quanh bọn họ, thu nhỏ vòng vây.
Vài tên nam nữ Thanh Đằng Thư Viện trong nháy mắt đen mặt.
Lấy yếu địch mạnh?
Lấy ít địch nhiều?
Mẹ nó, câu này mà ngươi cũng nói được?
Con mẹ nó ngươi dùng hai Tiên Khí đuổi chúng ta đánh, dù chúng ta có mười mấy Bán Tiên cảnh ở đây, cũng sẽ bị ngươi chém hết!
- Hả? Chờ chút, không đúng!
Đột nhiên, một tên nam tử đột nhiên hai mắt sáng ngời, tựa hồ nghĩ tới điều gì.
Hắn bỗng nhiên nhìn về phía đồng bạn, lớn tiếng nói:
- Chúng ta đều nghĩ sai rồi, tên tiểu tử này chỉ là Độ Kiếp kỳ, dù hắn có lực sát thương mạnh mẽ, cũng là Độ Kiếp kỳ mà thôi!
- Ngươi nói lời này không phải phí lời sao?
Vài tên đồng bạn hô.
Nam tử trực tiếp lấy ra một thanh trường kích, lắc đầu nói:
- Chúng ta đều bị khí thế vừa nãy của hắn doạ dẫm, tên tiểu tử này chỉ có cảnh giới Độ Kiếp kỳ, tốc độ lại nhanh như vậy, chúng ta không được chạy, nhất định phải lấy công làm thủ.
- Hả?
Vài tên đồng bạn vừa nghe, nhất thời cũng phản ứng lại.
Bọn họ nhìn thấy nam tử tuấn lãng bị Từ Khuyết dùng một kiếm chém thành hai khúc, thậm chí tên còn lại ngay cả xuất ra cương khí hộ thân cũng bị giết chết, theo bản năng liề bị dọa sợ, trực tiếp bỏ chạy, căn bản không nghĩ tới phản kích.
Nhưng hiện tại nam tử này đã đánh thức bọn họ, Từ Khuyết cuối cùng vẫn chỉ là Độ Kiếp kỳ, lực phòng ngự căn bản không cao, bọn họ cần gì sợ không bắt được tung tích Từ Khuyết, chỉ cần đánh ra pháp quyết ở bốn phía, Từ Khuyết sẽ không dám tới gần bọn họ.
- Hừ, giết ra!
Lúc này, mấy người trầm giọng hét một tiếng, dồn dập tiến hành phản kích.
Có người vung lên trường kích, biến ảo thành kích ảnh, linh khí tứ phương đều hóa thành phong mang toả ra sát khí, bao phủ bốn phía xung quanh.
Có người tế ra đạo hỏa, bao trùm mấy mét xung quanh, trực tiếp xông về phía trước.
. . .
Đủ loại pháp quyết có lực sát thương cường hãn, Từ Khuyết quả nhiên không có cách nào tới,
Bọn họ tuy rằng không bắt được bóng Từ Khuyết, nhưng đều sử dụng pháp quyết gần người, sức công phạt của cường giả Bán Tiên cảnh, xác thực không phải Từ Khuyết có thể ngăn cản được.
Hắn có thể một chiêu chém chết đối phương, đối phương cũng có thể một chiêu biến hắn thành tro bụi, dưới tình huống này, dù tốc độ nhanh cũng không dùng được.
Dù sao đoạn kiếm này cũng thực sự quá ngắn.
- Móa, Kiếm Linh, tại sao ngươi không thể dài một chút? Nếu dài ba mét thì tốt rồi!
Từ Khuyết nhất thời cuống lên, không nghĩ tới chỗ thiếu hụt duy nhất lại bị mấy người này phát hiện.
Hiện tại vòng vây của hắn đã bị những người kia phá đi, một lát nữa chỉ sợ sẽ không giữ được, chỉ có thể truy sát một hai người trong đó, sau đó trơ mắt nhìn những người khác chạy trốn.
- Hừ! Vô tri, ngươi gặp kiếm dài ba mét chưa?
Kiếm Linh hừ lạnh một tiếng, dù sao cũng từng theo hầu Tiên Đế, ngạo khí vẫn có rất nhiều.
Từ Khuyết không vui, trợn mắt nói:
- Đừng nói dài ba mét, ngay cả kiếm 300 mét ta đều đã thấy, năm đó khi độ kiếp lôi điện màu vàng biến ảo thành kiếm, sợ là 300 mét còn chưa hết.
- Vậy ngươi đi tìm cho ta lưỡi kiếm Tiên Khí dài ba mét đi.
Kiếm Linh lạnh giọng đáp.
Từ Khuyết trong nháy mắt liền câm miệng.
Kiếm dài ba mét đã khó tìm, hơn nữa còn phải là Tiên Khí, e rằng không có ai luyện được.
- hừ! Tức giận rồi, xem ra ta phải học luyện khí, đến thời điểm đó đừng nói dài ba mét, dù lưỡi kiếm Tiên Khí dài ba mươi mét ta cũng luyện ra!
Từ Khuyết oán hận nói ra.
"Ầm!"
Lúc này, nam tử tay cầm trường kích đánh ra vô số kích ảnh, thừa dịp Từ Khuyết không dám tới gần, thuận lợi đột phá vòng vây Từ Khuyết, trốn ra xa.
- Ha ha, Từ Khuyết, ngươi xong rồi, đợi Thanh Đằng Thư Viện ta liên hợp với những người khác đến đây, ngươi nhất định chỉ còn một con đường chết!
Nam tử kia lớn tiếng cười lạnh.
Y tin tưởng Từ Khuyết không dám đuổi theo y, bởi vì nếu đuổi theo một mình y, mấy người khác cũng có thể chạy trốn.
- Ha ha, ta sợ cái gì, các ngươi đến bao nhiêu, ta liền giết bấy nhiêu!
Từ Khuyết cười lạnh nói, nhưng trong lòng cực kỳ không cam lòng.
Nếu không phải hiện tại cảnh giới của hắn quá yếu, không thể phát huy tốc độ đỉnh cao của Phong Hỏa Luân, hắn sớm đã giết chết đám người kia rồi.
- Hừ, khẩu khí thật ngông cuồng, ngươi có gan thì giết ta đi , nhưng đáng tiếc hiện tại ngươi không có biện pháp phân thân, còn mạnh miệng cái gì?
Nam tử tay cầm trường kích chạy ra hơn trăm mét xa rồi ngừng lại.
Y trêu tức nhìn Từ Khuyết, cười lạnh nói:
- Hiện tại ta đứng ở chỗ này chờ ngươi, ngươi có giỏi thì đến đây!
Khoảng cách hơn trăm mét, y có tự tin trong nháy mắt khi Từ Khuyết xông lại, lập tức có thể đào tẩu, như vậy không chỉ giải cứu được đồng bọn, còn bảo vệ mình an toàn.
Nhưng bởi vì câu nói này của y, hai mắt Từ Khuyết lại rực sáng.
Không có biện pháp phân thân?
Phân thân?
- Ha ha ha, kẻ ngu ngốc, nhờ có ngươi nhắc nhở nha, bản bức thánh suýt chút nữa đã quên ta còn có phân thân đây!
Từ Khuyết cười to.
Sau một khắc, hắn thoáng suy nghĩ, trực tiếp sử dụng Tam Thiên Lôi Huyễn Thân!
"Ầm!"
Trên không trung trong nháy mắt tuôn ra linh khí, nhanh chóng ngưng tụ, trong cơ thể Từ Khuyết tuôn ra thiểm điện, đan chéo quấn quanh cùng linh khí, sau đó trực tiếp biến ra thành một phân thân giống Từ Khuyết như đúc
- Cái...cái gì?
Vài tên nam nữ Thanh Đằng Thư Viện thấy thề thì sắc mặt kịch biến, cực kỳ kinh hãi.
Từ Khuyết nếu chỉ biến ảo ra phân thân cũng thôi đi, loại pháp quyết phân thân này ở gần Tiên Giới cũng không hiếm thấy.
Nhưng vấn đề là, phân thân mà Từ Khuyết biến ảo ra, cũng giẫm trên Phong Hỏa Luân, tay nắm đoạn kiếm, CMN thế này thì không đúng rồi.
Ngay cả Tiên Khí đều có thể biến ra phân thân, thế thì còn đánh thế nào?
"Vèo!"
Trong nháy mắt, khi Lôi Huyễn Thân ngưng tụ thành công, trực tiếp đạp lên Phong Hỏa Luân bắn đi, bay vòng quanh theo con đường của Từ Khuyết lúc trước.
Mà chân thân Từ Khuyết đã sớm biến mất.
- Không tốt!
Nam tử cầm trường kích nhanh chóng phản ứng lại, sắc mặt kịch biến.
Y bị loại phân thân quỷ dị này của Từ Khuyết làm cho khiếp sợ, lại quên mất phải chạy trốn, hiện tại mới phản ứng lại thì đã bỏ qua thời gian chạy trốn tốt nhất.
- Hắc hắc, ta đến đây rồi, ngươi còn chạy cái gì?
Đột nhiên, giọng Từ Khuyết vang lên bên tai nam tử tay cầm trường kích.
- Chờ đã!
Sắc mặt nam tử cầm trường kích đã tái xám, lập tức vung lên trường kích, đồng thời vỗ một chưởng lên ngực, trong miệng phun ra một búng máu, dùng phương pháp Huyết Độn, cả người nhanh chóng vọt ra ngoài.
Tốc độ này, sắp đạt tới tốc độ mà Từ Khuyết dùng Phong Hỏa Luân hiện tại.
"Cheng!"
Ngay khi nam tử thoát ra, phía sau y toé ra đốm lửa, trường kích cùng đoạn kiếm va chạm, ngăn cản xu thế đánh xuống.
Nhưng đoạn kiếm ở thời khắc cuối cùng, thành công chém vào thân thể nam tử cầm trường kích.
Nhưng trên mặt nam tử cầm trường kích lại lộ ra vẻ vui mừng, bởi vì một kiếm này, chỉ chém vào thân thể y một chút, xuyên qua da thịt, vẫn không tổn thương tới phủ tạng quan trọng, không đánh tới chỗ yếu.
- Ha ha ha, Từ Khuyết, ngươi thất bại, kiếm của ngươi quá ngắn!
Nam tử cầm trường kích cười to, trong miệng lại phun ra một ngụm máu, chuẩn bị lại dùng một lần Huyết Độn đại pháp.
Phương pháp này mặc dù hao tổn lượng lớn tu vi và tuổi thọ, nhưng so với tử vong, y biết nên giữ cái gì và bỏ cái gì.
Nhưng rất nhanh, một tiếng "Loạt xoạt" vang giòn, nụ cười trên mặt nam tử cầm trường kích triệt để cứng đờ.
Đoạn kiếm vừa chém vào thân thể y tạo ra vết thương, lại từ sau lưng y xé rách ra.
Gần như cùng lúc này, tiếng cười lạnh lẽo của Từ Khuyết cũng truyền đến.
- Hắc hắc, ta tuy ngắn, nhưng có thể xoay tròn, ngươi đi chết đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận