Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1290: Rất Bình Thường

Hủy bỏ hôn ước?
Đổi thành mười kiện Tiên Khí?
Lúc này Bạch Thải Linh cũng ngơ ngác, cực kỳ kinh ngạc.
Trước đây nàng và Dao Trì đúng là đều hi vọng kết quả như thế này, có thể sử dụng Tiên Khí để bỏ qua hôn ước này, nhưng vị Từ lão này lại không đồng ý, nhất định muốn nàng đáp ứng gả cho Từ Khuyết, mới có thể ra tay khôi phục Bàn Đào Viên.
Nhưng hiện tại vị Từ lão này lại chủ động thay đổi, yêu cầu lấy mười kiện Tiên Khí để hủy bỏ hôn ước, thế này có chút quá bắt nạt người khác rồi.
Đường đường là Thánh Nữ của Dao Trì Thánh Địa, lại không sánh được với mười kiện bán phẩm Tiên Khí? Chuyện này nếu như truyền đi, mặt mũi Dao Trì còn biết đặt chỗ nào đây?
Sắc mặt mấy vị hộ vệ của Dao Trì trở nên quái lạ, nếu không phải muốn dựa vào Từ Khuyết giúp các nàng khôi phục lại Bàn Đào Viên, e là các nàng đã phát hỏa tại chỗ từ lâu.
Nhưng Bạch Thải Linh đã khôi phục lại dáng vẻ hờ hững, mỉm cười nói:
- Từ lão, ngài xác định muốn dùng mười kiện bán phẩm Tiên Khí để hủy hôn ước sao?
- Xác định.
Từ Khuyết gật đầu kiên định nói.
Từ khi vừa mới bắt đầu, hắn vốn không thật sự muốn đám hỏi với Bạch Thải Linh, thuần túy chỉ muốn mượn hôn thư khiến Y Trọng mất mặt mà thôi, hiện tại nếu đã cần dùng đến Tiên Khí gấp, thế thì vẫn nên lựa chọn Tiên Khí.
- Được, nhưng mười kiện bán phẩm Tiên Khí cũng không phải việc nhỏ, chờ sau khi trở về, Dao Trì chúng ta chắc chắn sẽ mau chóng tập hợp. . .
Bạch Thải Linh gật đầu, nàng cũng không để ý đến vấn đề mặt mũi này, nếu có thể nhanh chóng giải quyết việc hôn nhân này cũng không tệ.
Nhưng lời nói còn chưa dứt, Từ Khuyết đã trực tiếp xua tay ngắt lời nói:
- Chờ chút, lão phu vừa nãy suy nghĩ lại một phen, một nữ tử tốt như ngươi đã không còn nhiều, chuyện hôn nhân này trước tiên không cần hủy bỏ nữa.
Lại không hủy bỏ?
Mọi người ở đây nhất thời lại vô cùng ngạc nhiên.
Thay đổi thế này cũng quá nhanh đi, thế mà còn không thấy ngại dám nói là đắn đo suy nghĩ?
- Từ lão, chuyện này. . .
Bạch Thải Linh ngược lại có chút thất vọng.
Nàng thật sự hy vọng có thể mượn cơ hội này giải trừ hôn ước này đi, bằng không vị Từ lão này ba lần bốn lượt luôn gọi nàng là con dâu, thực sự khiến nàng có chút không quen, thậm chí còn rất xấu hổ.
- Yên tâm đi, sau khi lão phu suy nghĩ một chút, thực sự không đành lòng chia rẽ các ngươi.
Từ Khuyết khoát tay áo nói.
Trên thực tế quyết định này thay đổi nhanh như vậy, thuần túy là vì Bạch Thải Linh không thể lập tức lấy ra mười bán phẩm Tiên Khí, chuyện này đối với Từ Khuyết mà nói dường như rất khó chấp nhận.
Nếu trong khoảng thời gian ngắn không thể lấy ra Tiên Khí, vậy còn hủy hôn ước cái rắm ấy, đương nhiên là giữ lại chờ sau này lại tới cửa doạ dẫm. . . phi không đúng, là thương thảo.
- Chờ một chút, Từ lão, kỳ thực ta. . .
Bạch Thải Linh không muốn bỏ qua cơ hội này, vội mở miệng.
- Con dâu ngoan, không cần nói, vừa nãy là lão phu sai rồi, không nên bởi vì chút bán phẩm Tiên Khí mà chia rẽ các ngươi, lão phu biết ngươi thật tâm yêu thích Từ Khuyết, dù sao hắn đúng là một người ưu tú.
Từ Khuyết lại cắt ngang Bạch Thải Linh, nghiêm mặt nói.
Bạch Thải Linh nghe thế thì tức xạm mặt lại, muốn giải thích nhưng lại không có cách nào mở miệng, hơn nữa trước mặt nhiều người như vậy, nàng cũng không biết nên nói như thế nào, chỉ lo càng nói càng loạn, sẽ gây ra hiểu lầm lớn hơn.
- Đúng rồi, con dâu, lúc trước không phải ngươi nói muốn cho ta mượn một kiện trung phẩm Tiên Khí sao? Nếu không lão phu mượn trước để dùng một chút đi, còn trên người các ngươi có bán phẩm Tiên Khí tạm thời không cần dùng hay không, cho lão phu mượn dùng một chút.
Lúc này, Từ Khuyết lại cười híp mắt nhìn mọi người nói, vẻ mặt hiền hoà.
Bạch Thải Linh cũng không nghi ngờ gì, dù sao vừa nãy nàng đã chủ động cho hắn mượn trung phẩm Tiên Khí, lúc này dương nhiên sẽ không từ chối, nàng lại lấy khối Kim Luân kia ra đưa cho Từ Khuyết.
Đám hộ vệ Dao Trì chần chờ một chút, liếc mắt nhìn nhau sau, trong đó có một người tỏ vẻ không muốn lấy ra một khối đồng thau, là một kiện bán phẩm Tiên Khí bảo vệ, cũng đưa cho Từ Khuyết.
- Từ lão tiên sinh, ta cũng có một bán phẩm Tiên Khí, tạm thời không dùng được, có thể cho ngài mượn dùng một lát.
Cơ Vô Vân cũng nở nụ cười, lấy ra một ngọc chương, là một Tiên Khí để công kích.
Trong mắt bọn họ, ông lão này vô cùng có khả năng là đại năng trên cả Tiên Vương, không thể mượn xong không trả, hơn nữa hắn chỉ mượn dùng một lát, còn có thể khiến hắn nợ một nhân tình, nghĩ thế nào cũng không thiệt thòi.
- Được, vậy lão phu cũng sẽ không với khách khí với các ngươi nữa.
Từ Khuyết gật đầu cười, nhận lấy những Tiên Khí kia.
Hai bán phẩm Tiên Khí, cộng thêm một Trung phẩm Tiên Khí, thu về cho hệ thống, vừa vặn đổi được hơn 160 vạn điểm luyện khí tinh hoa, trong đó ngọc chương cấp bậc bán phẩm Tiên Khí của Cơ Vô Vân lại đổi được 40 vạn điểm luyện khí tinh hoa, hiển nhiên cấp bậc và chất lượng của nó không thấp, rất có khả năng đây là cực phẩm trong bán phẩm Tiên Khí, sắp đạt tới cấp bậc hạ phẩm.
Còn Bạch Thải Linh lấy ra Kim Luân này là trung phẩm Tiên Khí, không nghi ngờ chút nào đổi được một triệu điểm luyện khí tinh hoa.
Hơn 160 vạn điểm luyện khí tinh hoa, cộng với trên người Từ Khuyết có hơn hai mươi kiện bán phẩm Tiên Khí, sau khi thu hết về cho hệ thống sau, thành công có được hơn 500 vạn điểm luyện khí tinh hoa.
Từ Khuyết cũng không có do dự chút nào, lập tức đem năm triệu điểm luyện khí tinh hoa, đưa hết vào cây gậy kia.
Ầm!
Lúc này, một sức mạnh vô hình bao phủ cây gậy tím đen, khí thế mạnh mẽ từ cây gậy tràn ra, bao phủ toàn trường.
Cây côn ở trước Thần Hỏa phóng ra huy mang óng ánh, thậm chí loáng thoáng còn xu thế có thể chống lại Thần Hỏa, khiến mọi người ở đây đều biến sắc.
- Chuyện này. . . làm sao có khả năng?
- Thượng phẩm Tiên Khí?
- Từ trung phẩm Tiên Khí, lập tức tăng lên thành thượng phẩm Tiên Khí? Chuyện này. . . đây là làm thế nào được?
- Hắn vừa nãy cũng không lấy ra bất kỳ đồ vật gì mà?
Rất nhiều người cả kinh kêu thành tiếng, khó có thể tin.
Bọn họ vốn tưởng rằng Từ Khuyết mượn Tiên Khí xong, là muốn cho tăng cường vật liệu cho cây gậy kia.
Ai ngờ tên này không nói tiếng nào thu lấy Tiên Khí, cũng không lấy ra dùng, sau đó không hiểu sao lại vung tay lên, cây gậy kia lại trực tiếp đã biến thành thượng phẩm Tiên Khí.
Thế gian này từ lúc nào lại có loại thủ đoạn nghịch thiên như vậy?
Lúc này Mạc Quân Thần cũng ngây người, ngay cả y là nhất phẩm Khí Đế có kiến thức rộng rãi, cũng chưa từng gặp qua thủ pháp như vậy.
"Xèo!"
Cùng lúc đó, cây côn kia từ không trung rơi xuống.
Toàn thân tím đen, hai đầu là đồ đằng hoa lệ cao quý, nhìn qua vô cùng cường hãn, khi rơi từ trên không xuống, tạo thành một tia sáng tím đen, trong nháy mắt chui vào trong tay Từ Khuyết.
Ầm!
Sau khi Từ Khuyết tiếp được gậy, một luồng sức mạnh khổng lồ theo lòng bàn tay của hắn lan truyền, sau đó mặt đất dưới chân bỗng nhiên bị chấn động đến mức rạn nứt, thân thể hắn lún sâu xuống lòng đất, một khí thế khai thiên tích địa mạnh mẽ từ trên người hắn tràn ra.
Sắc mặt mọi người đều ngưng lại, đồng thời hít vào một ngụm khí lạnh.
Thượng phẩm Tiên Khí thật cường đại!
Vật này quá phi phàm!
Trong mắt rất nhiều người không nhịn được lộ ra vẻ ước ao, thậm chí ngay cả Cơ Vô Vân cũng nhìn chằm chằm cây gậy kia trong tay Từ Khuyết, ánh mắt không chuyển được.
Dù sao với địa vị của y, bản mệnh Tiên Khí cùng lắm chỉ là trung phẩm mà thôi, trong Ám Ảnh Phật bọn họ, duy nhất tông chủ của bọn họ mới có thượng phẩm Tiên Khí.
Ding, chúc mừng kí chủ thu được thượng phẩm Tiên Khí, bởi chủ khí của Tiên Khí là đồ vật hệ thống, vì thế không cần mở Tiên Khí sưu tầm các mới, mời kí chủ đặt tên cho Tiên Khí.
Tiếng hệ thống nhắc nhở vang lên trong đầu Từ Khuyết.
- Lại đòi đặt tên?
Khóe miệng Từ Khuyết giương lên, cười híp mắt thưởng thức cây côn trong tay, càng xem càng yêu thích, hết sức hài lòng tác phẩm này, khẽ gật đầu nói:
- Gậy này sau này gọi là Tử Kim Bức Vương Côn.
Nói xong, Từ Khuyết lại liếc mọi người đều tỏ vẻ ước ao ở đây một chút, lắc đầu thở dài:
- Haiz, kỳ thực gậy này vẫn rất bình thường. Quên đi, mang về cho con trai của ta làm đồ chơi vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận