Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1249: Thiên Châu Khủng Bố

Năm tháng vội vã trôi qua.
Nguyên bản Kính Hồ bóng loáng kiên cố, bây giờ đã vỡ nát không thể tả, đâu đâu cũng loang lổ, nhưng những cái hố này đều vô cùng nông, hầu như cũng chỉ sâu ba, bốn centimet, dùng một câu khá là trào lưu để hình dung, những cái hố này đều chỉ là mặt ngoài.
Dựa theo tốc độ như thế này, Từ Khuyết cảm thấy ít nhất còn phải mười mấy năm, mới có thể đánh đến đáy hồ.
Rõ ràng là hồ nước, nhìn qua cũng là mặt nước, nhưng tính chất lại tương tự như khối băng, phải không ngừng đánh.
Cũng may Mạc Quân Thần đã từng giải thích, Kính Hồ này cũng không cần đánh đến đáy hồ, liền giống như một ít hồ biển kết băng, chỉ cần đánh xuyên một tầng ngoài này, liền có thể hoàn thành.
Điều này làm cho Từ Khuyết cũng thở ra một hơi lớn, nếu chỉ cẩn đánh thủng mặt ngoài, dựa theo loại hiệu suất trước mắt này, xác thực không nhiều hơn một tháng liền có thể xong rồi.
Nhưng mỗi một lần nắm đấm của Từ Khuyết rơi lên trên mặt hồ, cuối cùng không tự chủ được đánh giá Husky, loáng thoáng luôn cảm thấy con chó ngu ngốc này từ đầu tới đuôi vẫn đang lưu lực, dù cho nó phát huy ra sức mạnh không hề yếu hơn so với Từ Khuyết hoặc là Mạc Quân Thần, nhưng nó lại thành thạo điêu luyện làm ra dáng dấp dùng hết sức mạnh bú sữa kia, cuối cùng để cho Từ Khuyết cảm thấy không đúng, ngờ vực con chó ngu ngốc này đúng là đang giả bộ lười biếng.
Nhưng mặc kệ như thế nào, năm tháng đều đã kiên trì được, cũng không kém một tháng cuối cùng, Từ Khuyết cũng lười đi nghiền ép Husky.
Thậm chí nói thật, bây giờ Từ Khuyết cũng bắt đầu hoài nghi, mình quyết định đi Thiên Châu gấp gáp như vậy, có phải là thật sự quá mức xúc động rồi hay không.
Bên trong năm tháng này, thỉnh thoảng Từ Khuyết sẽ truyền âm với Husky cùng với Đoạn Cửu Đức, hỏi thăm tất cả chuyện trên Thiên Châu.
Husky trước đó có chút nửa đường rút lui, cho nên mới khuyến cáo sau khi Từ Khuyết đi tới Thiên Châu, vẫn nên trước tiên tìm một nơi trốn đi thì ổn thỏa hơn, dù cho ban đầu nó hấp tấp hô phải trở về báo thù, trở lại làm mất mặt, nhưng thật đến lúc đánh vỡ Kính Hồ đi đến Thiên Châu, nó mới bắt đầu có chút biểu hiện sợ hãi.
Dựa theo lời Husky từng nói, Thiên Châu kia có "Thiên Tiên nhiều như chó, Kim Tiên đi đầy đất", điều này hiển nhiên đó là một đại lục có trình độ chỉnh thể mạnh hơn Địa Châu rất nhiều lần, đương nhiên, bên kia cũng sẽ có người yếu, cũng sẽ có tiểu tu sĩ từ Luyện Khí kỳ bắt đầu tu luyện.
Nhưng thực lực của toàn bộ thế giới, hiển nhiên đều to lớn hơn bất kỳ địa phương nào trước đây.
Trước đây Husky liền giựt giây Từ Khuyết, trở lại liền lập tức tìm Đạo Thai Thần Thể của Thánh Tông trả thù một phen, hơn nữa còn có thêm một ít thiên kiêu đã từng theo đuổi Khương Hồng Nhan, cũng không thể bỏ qua.
Nhưng trong mấy tháng này sau khi Từ Khuyết đã nghe ngóng được, suýt chút nữa muốn phun ra máu.
Đạo Thai Thần Thể của Thánh Tông, lúc Husky cùng Đoạn Cửu Đức thoát khỏi Thiên Châu, cảnh giới đã đạt đến Thiên Tiên cảnh đỉnh phong, Nhục Thân cảnh giới càng sắp tiếp cận với Đạo Thai Thần Thể đại thành, người mang một cái trung phẩm Tiên Khí, sức chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ.
Từ Khuyết không cần hoài nghi một chút nào, người như thế cho dù đặt ở Địa Châu, một người đều có thể một mình đấu với ba, năm cường giả Kim Tiên cảnh.
Thậm chí một ít thiên tài Thiên Cung Viện khác đã từng theo đuổi Khương Hồng Nhan, hầu như cảnh giới của tất cả bọn họ đều là Thiên Tiên cảnh, hơn nữa mỗi một người đều có Tiên Khí bản mệnh thành danh, sức chiến đấu đều rất mạnh mẽ.
Chuyện này làm cho Từ Khuyết không khỏi cảm thấy có một loại cảm giác áp lực tới nghẹt thở, mỗi một lần ở một chỗ đạt đến vô địch, sẽ lập tức phát hiện mình chỉ là ếch ngồi đáy giếng, ở bên trên mình, còn có vô số nhân vật càng mạnh mẽ hơn.
Tuy rằng việc này nhìn qua rất máu chó, nhưng hiện thực chính là như vậy.
Chỉ có cảnh giới thực lực của ngươi, thậm chí thân phận địa vị đều đạt đến một cấp độ đủ cao, ngươi mới có tư cách đi phát hiện ra tồn tại càng cao hơn, thậm chí càng hiểu rõ thêm, chênh lệch giữa mình cùng người khác đến cùng là lớn bao nhiêu.
Tình cảnh bây giờ của Từ Khuyết chính là loại này, dù cho hắn ở Địa Châu chưa đạt đến cấp độ vô địch, nhưng cũng đã có tư cách đi tiếp xúc với tồn tại ở tầng thứ càng cao hơn.
Những thiên kiêu kia mặc dù tu vi mới chỉ là Thiên Tiên cảnh, nhưng loại Thiên Tiên cảnh như bọn họ cùng cường giả Thiên Tiên cảnh ở Địa Châu, vẫn có sự khác biệt.
Liền giống như loại Nhân Tiên cảnh như Từ Khuyết, đã có thể làm được chuyện vượt cấp giết cường giả Thiên Tiên cảnh phổ thông, hắn tin tưởng rằng những người được gọi là thiên tài ở Thiên Châu kia, lúc ở Nhân Tiên cảnh cũng có thể làm được giống như hắn.
Vì thế, sau khi so sánh, Từ Khuyết cảm thấy mình quả thực không hề có ưu thế.
Đầu tiên thì thiên phú liền không cần phải nhắc tới, thiên tài đều có một cái giới hạn của thiên tài, không thể phóng đại vô hạn, từ trên trình độ nào đó mà nói, bây giờ Từ Khuyết chỉ có thể dựa vào thiên phú dựa vào thực lực tu luyện, nhưng loại người có thiên phú cao như hắn, kỳ thực cũng có tồn tại, ví dụ như những thiên tài ở Thiên Châu đó, rất có khả năng thiên phú căn bản không kém gì Từ Khuyết, thậm chí còn có thể mạnh hơn hắn một chút.
Dưới tình huống này, có thể đem ra so sánh, cũng chỉ có thực lực cùng trang bị thôi,
Luận thực lực, người ta là Thiên Tiên cảnh, Từ Khuyết chỉ là Nhân Tiên cảnh, chuyện này đã thua một nửa trước rồi.
Luận trang bị, người ta đều có Tiên Khí, thậm chí còn có trung phẩm Tiên Khí, Từ Khuyết thì lại chỉ có hạ phẩm Tiên Khí Phong Hỏa Luân, hơn nữa lợi kiếm hạ phẩm Tiên Khí cộng thêm một Kiếm Linh, miễn cưỡng có thể đánh hòa.
Vì thế so sánh sức chiến đấu tổng hợp, Từ Khuyết xác thực cảm thấy là mình không có chút ưu thế gì.
Đi tới Thiên Châu, hắn vẫn sẽ biến thành giun dế.
Hơn nữa mấu chốt nhất chính là, vài thiên tài Thiên Tiên cảnh này, vẫn không tính là đại địch, chân chính khó chơi chính là thế lực sau lưng những thiên tài đó, liền ví dụ như Thánh Tông, một thế lực đã đặt chân nhiều năm ở trên Thiên Châu, đồng thời là tồn tại to lớn, nội tình của nó cực kỳ khủng bố.
Dựa theo lời Husky cùng Đoạn Cửu Đức từng nói, vị Đạo Thai Thần Thể của Thánh Tông kia, mỗi ngày lúc xuất hành ở trong Thiên Cung Viện, bên người cùng với trong bóng tối, chí ít cũng có mười mấy vị Kim Tiên cảnh hộ đạo cho y, chớ nói chi là toàn thể sức mạnh của Thánh Tông.
Vì thế, dưới sự chênh lệch to lớn như vậy, Từ Khuyết thực sự có chút hoài nghi có phải là mình đã quá hấp tấp rồi không.
Trước mắt gấp gáp xông lên Thiên Châu như vậy, có thể làm được cái gì đây?
Có vẻ như cái gì cũng cũng không làm được, hơn nữa thật sự còn gặp phải phiền phức, còn phải đối mặt với vô số Thiên Tiên cảnh cùng với Kim Tiên cảnh truy sát, thậm chí nếu đối phương chơi thật sự, khả năng còn có thể có cường giả cường hãn hơn ra, đến lúc đó ngoại trừ khắp nơi chạy thoát thân, còn có thể làm thế nào?
- Nóng ruột không ăn được đậu hũ nóng, chẳng lẽ thật sự nên tu luyện tới trình độ đủ mạnh, rồi lại đi lên?
Ý nghĩ của Từ Khuyết có chút dao động.
Hắn cảm thấy phải ổn thỏa hơn một chút, bằng không nếu tùy tiện đi tới như vậy, có lẽ thật sự sẽ biến thành tự chui đầu vào lưới, dù sao thế giới trên Thiên Châu kia hoàn toàn khác với thế giới trước đây mình tiếp xúc, nơi đó cường giả san sát, trước đây mình dựa vào Thần Hành Độn Tẩu Phù thậm chí là Tiên phẩm Thần Hành Độn Tẩu Phù, tính thực dụng đều sẽ giảm đi rất nhiều, rất khó có thể muốn làm gì thì làm giống như trước.
- A, tiểu tử, làm sao ngươi lại dừng lại, ngươi lười biếng à?
Lúc này, Husky thấy Từ Khuyết đứng đờ ra tại chỗ, lập tức cũng học lười biếng theo, còn thuận tiện mở miệng công kích.
Mạc Quân Thần nghe thấy động tĩnh, cũng không khỏi nhìn về phía Từ Khuyết, lập tức cũng thu tay lại đứng tại chỗ.
Y từ trên biểu hiện của Từ Khuyết, nhìn thấy do dự cùng chần chờ.
- Các ngươi nói xem, ta thật sự có cần phải đi sớm như thế hay không?
Từ Khuyết nhìn về phía mấy người ở đây, nhưng lời này hiển nhiên là đang hỏi Husky cùng Đoạn Cửu Đức, dù sao chỉ có hai con hàng này mới biết gốc biết rễ của hắn.
- Bản thần tôn cảm thấy. . . không cần thiết.
- Khụ, bây giờ lão đầu ta tỉnh táo ngẫm lại, hình như cũng không cần thiết.
Husky cùng Đoạn Cửu Đức đều lắc đầu, mấy tháng này bọn họ truyền âm nói bóng gió với Từ Khuyết, chính là muốn cho Từ Khuyết tìm hiểu thực lực chân chính của Thiên Châu một chút, nói chân thực chính là hai người bọn họ có ý rút lui trước, sau đó muốn khuyên Từ Khuyết cũng lùi bước.
Trái lại Mạc Quân Thần thật sự không hề mở miệng nói chuyện, y bình tĩnh nhìn Từ Khuyết, hờ hững chờ đợi.
Y biết Từ Khuyết không phải là loại người nghe theo sự lựa chọn của người khác, có mấy người sẽ nghe kiến nghị, nhưng sẽ không bị lựa chọn của người khác ảnh hưởng, Từ Khuyết chính là loại người này.
Có cần nhanh chóng lên Thiên Châu như vậy hay không?
Mạc Quân Thần rất rõ ràng, trong lòng Từ Khuyết đã sớm có đáp án, chỉ có điều bây giờ có chút dao động mà thôi, nhưng kết quả. . . y cảm thấy trên căn bản sẽ không thay đổi.
Một ngoan nhân ở bên trong Minh Vương Chi Cảnh, có thể tàn nhẫn đối với mình như vậy, thậm chí không tiếc tất cả đều muốn đạt được mục đích, cướp đoạt Minh Vương Bá Thể, làm sao có khả năng sẽ lùi bước ở vào thời điểm như thế này đây?
Hiển nhiên, Mạc Quân Thần là bên trong mấy người ở đây nhìn thấu triệt nhất.
Từ Khuyết vẻn vẹn chỉ im lặng chần chờ không tới chốc lát, liền giơ lên đùi phải, ngưng tụ đạo uẩn, mạnh mẽ đá lên trên mặt hồ.
Ầm!
Vốn là mặt hồ đã vỡ vụn, trong nháy mắt bị nứt toác ra từng đạo từng đạo vết rách lít nha lít nhít.
Bạn cần đăng nhập để bình luận