Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1606: Đến Bao Nhiêu Giết Bấy Nhiêu

"Chuyện này. . . chuyện này sao có thể?"
"Hắn sao có được lực lượng như thế?!"
"Kia, rõ ràng là một vị Tiên Vương đỉnh phong!"
"Chuyện này giống như. . . còn dễ hơn giết Tương Tuân?"
"Quá kinh khủng, tên gia hỏa kia đến cùng ẩn giấu đi bao nhiêu thực lực?"
Tâm thần tất cả mọi người rung mạnh, khó có thể tin.
Đông đảo cường giả Thiên Môn cũng bị một màn này kinh đến.
Lúc trước tên kia đã mạnh như vậy, kết quả hắn vẫn đang che giấu thực lực, hiện tại mới là thực lực chân chính?
Quỷ dị, kinh khủng, đây thật là Đại La Kim Tiên?
Hắn tuyệt đối không phải người thường.
"Bức Vương Quyền!"
Oanh!
Cùng lúc đó, Từ Khuyết rống to lên tiếng, lần nữa xuất chiêu.
Hư không trở nên vặn vẹo, một cái quyền ảnh màu vàng to lớn mênh mông, hiển hóa ngưng tụ giữa không trung, bỗng nhiên oanh tới đám cường giả Tiên Vương.
"Không tốt, mau chạy!"
Đại hộ pháp biến sắc, lập tức quát hướng đám Tiên Vương.
Các nàng là Tiên Tôn, thực lực cao thâm mạt trắc, không sợ một quyền này.
Nhưng nàng có thể cảm giác được, kim sắc quyền ảnh tràn ngập đạo vận hào hùng, phía dưới Tiên Tôn tuyệt đối không tiếp nổi.
Nhưng mà, nàng phản ứng nhanh cũng vô dụng, thậm chí còn không kịp thi triển pháp quyết che chở đám Tiên Vương.
Ầm! Ầm! Ầm!
Kim sắc quyền ảnh còn chưa đến, mấy vị cường giả Tiên Vương đã liên tiếp nổ tung giữa không trung.
Tiếng vang không ngừng, liên miên bất tuyệt.
Không biết tình huống còn tưởng rằng là đang đốt pháo khai tiệc.
Thời gian mười hơi ngắn ngủi, đã có tới mười vị Tiên Vương đỉnh phong chết trong tay Từ Khuyết.
Giết chóc kinh khủng bất thình lình xảy ra, khiến cho tất cả mọi người ở đây không kịp trở tay.
Toàn trường lặng ngắt như tờ.
Cùng lúc đó, Từ Khuyết từ trong hệ thống thương thành hối đoái một bình sữa, ngửa đầu uống ừng ực.
Động tác rất phóng khoáng, khiến người nhìn không nhịn được muốn tán thưởng tửu lượng giỏi.
Hắn đưa tay lau sữa đọng trên miệng, điên điên khùng khùng giống như uống rượu say, điên cuồng cười to.
"Thập bộ sát nhất nhân, thiên lý bất lưu hành!"
m thanh hùng hồn điếc tai vang vọng bốn phương.
Tất cả mọi người đều sững sờ.
Thập bộ sát nhất nhân? Thiên lý bất lưu hành?
Đại ca! Vừa rồi ngươi là mười bước giết mười người đó!
Hơn nữa còn là mười vị Tiên Vương đỉnh phong.
Đại hộ pháp thấy cảnh này, lửa giận ngập trời, trừng muốn rách cả mí mắt.
Mười vị Tiên Vương, cứ thế chết đi?
"Giết! Giết hắn cho ta!"
Nàng phát ra tiếng kêu chói tai bén nhọn, gần như đánh mất lý trí.
"Ồn ào quá, não gà chỉ biết hô loạn, ngươi có giỏi tự mình động thủ!" Từ Khuyết tranh thủ quay đầu mắng đại hộ pháp, sau đó tiếp tục truy sát đám Tiên Vương còn lại.
"Ngươi. . ." Đại hộ pháp suýt chút nữa phun ra một ngụm lão huyết, giận đến mức sắp xoắn ốc thăng thiên.
Hiện tại bản tọa không phải đang động thủ? Có gan ngươi đừng chạy!
Nàng không muốn nói nữa, liên tục thi triển sát chiêu, đánh thẳng tới chỗ Từ Khuyết.
Thế nhưng vô luận nàng truy đuổi thế nào, thậm chí liên thủ với mấy vị cường giả Tiên Tôn khác vây công, Từ Khuyết vẫn có thể xảo diệu phá vây.
Bức Vương Quyền thanh thế kinh khủng, đạo vận bàng bạc, giống như không cần tiền từng quyền từng quyền oanh tới.
Nhất thời, mấy vị Tiên Vương được cường giả Tiên Tôn che chở, cũng khó thoát khỏi cái chết, nhao nhao thân tử đạo tiêu.
Sau khi Từ Khuyết thu hoạch điểm kinh nghiệm xong liền dừng lại.
Hắn có thể cảm giác được, bản thân đã sắp không chống đỡ nổi.
Chính Khí Phong Ma Kinh rất cường đại, cho dù là bản suy yếu, cũng không phải những pháp quyết bình thường khác có thể so sánh.
Thứ này rất tốn tiên nguyên cùng thần hồn, mặc dù có hệ thống liên tục bổ sung, nhưng vẫn nhập không đủ xuất.
Nếu hiện tại tiếp tục dây dưa với mấy tên cường giả Tiên Tôn, nói không chừng qua năm sau, Husky sẽ gọi Đoạn Cửu Đức đến đào mộ mình!
Cho nên, tốc chiến tốc thắng, giết được tên nào hay tên nấy, cho dù không giết được, cũng phải tìm cơ hội chuồn đi.
Sưu!
Ánh mắt Từ Khuyết đột nhiên liếc về phía đại hộ pháp.
Vừa rồi con hàng này kêu rất hung!
Nếu không phải bởi vì lão nữ nhân kia lề mề lãng phí thời gian, nói không chừng mình đã sớm tìm được Tiểu Nhu.
Đại hộ pháp gì chứ, có lớn hay không ta không biết, ta chỉ biết hiện tại ngươi nhất định phải chết.
"? ? ?"
Cùng lúc đó, ánh mắt đại hộ pháp vừa vặn nhìn tới Từ Khuyết, thân thể bất giác chấn động.
Nàng cảm nhận được một cỗ sát ý to lớn, trực tiếp ảnh hưởng đến đạo tâm của nàng.
Chuyện này sao có thể?
Chỉ là Đại La Kim Tiên, lấy đâu ra lệ khí khủng bố như vậy?
Chẳng lẽ hắn giết từ trong trứng giết ra?
"Đại hộ pháp, cẩn thận!"
Thời khắc ngây người, phía trước đột nhiên truyền đến âm thanh kinh hoảng của nhị hộ pháp.
Đại hộ pháp lập tức lấy lại tinh thần, lại có chút mơ hồ.
Từ Khuyết rõ ràng ở ngay trước mặt, vẫn đang chăm chú nhìn mình, sao phải cẩn thận?
Chờ đã. . .
"Không tốt!"
Đại hộ pháp đột nhiên biến sắc, lập tức quay người.
Nàng cảm nhận được sau lưng xuất hiện một luồng khí tức yếu ớt, chính là Từ Khuyết.
Nói cách khác, vừa rồi đối mặt chỉ là một cỗ phân thân, hắn muốn hấp dẫn sự chú ý của mình, đánh lén từ phía sau?!
"Hừ, quỷ kế gian trá làm được gì? Trước mặt thực lực chân chính, hết thảy. . ."
Đại hộ pháp quay người nhìn Từ Khuyết đột nhiên xuất hiện, cười lạnh một tiếng.
Nhưng mà còn chưa nói hết lời, chỉ nghe "đông" một tiếng vang trầm.
Đại hộ pháp chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, sau đó tối sầm lại, hai mắt nhắm nghiền.
Lúc này, "phân thân Từ Khuyết" mới cầm hắc côn từ phía sau đi tới, cười tủm tỉm nói: "Trước mặt thực lực chân chính, hết thảy cái gì, ngươi nói, ngươi ngược lại nói ra xem? Không phải ngươi rất biết nói hay sao?"
Từ Khuyết vừa nói, vừa không ngừng nâng chân đá vào người đại hộ pháp.
Đại hộ pháp đáng thương đã hôn mê bất tỉnh, không chút phản ứng.
"Dừng tay!" Mấy vị cường giả Tiên Tôn khác đều nhao nhao lao đến, muốn xuất thủ cứu viện.
Đột nhiên, trong tay Từ Khuyết toát ra mấy sợi hỏa diễm, năng lượng xao động lập tức chấn nhiếp đám người bọn họ.
"Muốn cứu người? Đến, có dũng khí đến đây, đến bao nhiêu ta giết bấy nhiêu."
Từ Khuyết cười tủm tỉm nhìn các nàng.
Mấy tên cường giả Tiên Tôn đồng loạt dừng lại.
Giờ khắc này, các nàng đã không còn dám khinh thường nam nhân trước mắt.
Quá kinh khủng!
Có thể tiện tay giết Tiên Vương, một côn đánh Tiên Tôn bất tỉnh.
Phải biết, thực lực đại hộ pháp hơn xa các nàng, thế nhưng vừa rồi đối mặt với tên gia hỏa kia, lại bị gõ ám côn bất tỉnh.
Còn có hỏa diễm trong tay hắn. . .
Con ngươi mấy vị cường giả Tiên Tôn không nhịn được co rụt lại.
Từ Khuyết lại gọi ra một đạo phân thân, giúp hắn đắp hỏa diễm trong tay. . .
Không đúng, là xoa thành hình hoa sen!
Một đóa lục sắc hỏa liên yêu diễm, tỏa ra huy mang sáng chói, lơ lửng ở trong tay.
"Các ngươi nghe đây, một vạn năm sau kể từ bây giờ, các ngươi sẽ ghi nhớ cái tên này, tại hạ. . . Tạc Thiên Bang Từ Khuyết!"
Từ Khuyết lần nữa tự giới thiệu, hắn nói ra tên thật.
Hỏa liên yêu diễm ở trong tay càng trở nên cuồng bạo.
Tiến vào trạng thái điên dại, cộng thêm các loại pháp quyết gia trì, lục sắc hỏa liên đã trở nên vô cùng quỷ dị, ngay cả Từ Khuyết cũng không biết được uy lực của nó.
Nhưng mà dưới một kích này đi, hắn tin chắc, ngay cả Tiên Tôn cũng phải bỏ mạng.
Đáng tiếc, chỉ có thể dùng một lần, trạng thái đã không ổn định, sắp bị ép khô.
"Sự liễu phất y khứ, thâm tàng công dữ danh! Chư vị Thiên Môn, hữu duyên gặp lại! Lần sau lại đến chỗ các ngươi thổi kèn!" Từ Khuyết nói ra một câu cuối cùng, đồng thời ném lục sắc hỏa liên trong tay ra ngoài, trực tiếp trôi hướng đại hộ pháp đang hôn mê.
"Không!"
"Dừng tay!"
Lúc này mấy tên cường giả Tiên Tôn Thiên Môn mới kịp phản ứng, lên tiếng kinh hô.
Oanh!
Hỏa liên không chút trở ngại rơi vào người đại hộ pháp, chỉ trong chớp mắt, cánh hoa nở rộ.
Hỏa diễm, nổ tung!
Giống như một con hỏa cự long nóng nảy, mở ra miệng lớn, thôn phệ hết thảy, hỏa diễm trong nháy mắt tràn ngập bốn phía, phóng lên tận trời, tạo thành một đóa mây nấm to lớn.
Lhí tức đại hộ pháp, trong nháy mắt tiêu tán giữa thiên địa.
Mà thân ảnh Từ Khuyết, nương theo một trận hư không ba động, lạnh nhạt cười mỉm, sau đó biến mất không thấy đâu
Định Hạc Thành, chỉ còn lại biển lửa vô biên, cùng vết máu do đám Tiên Vương lưu lại đầy đất.
Mấy tên cường giả Tiên Tôn Thiên Môn, ngơ ngác nhìn một màn này, mặt mũi thất thần, khó có thể tin.
Chỉ là Đại La Kim Tiên!
Lấy sức một người, diệt hơn mười vị Tiên Vương, sau đó ở trước mặt các nàng, trực tiếp nổ chết đại hộ pháp Tiên Tôn cường đại nhất.
Cuối cùng, bình yên vô sự rời đi.
Tạc Thiên Bang Từ Khuyết, kinh khủng như vậy!
Đông đảo tu sĩ đã sớm rời khỏi Định Hạc Thành, ngây ra như phỗng.
Sự liễu phất y khứ, thâm tàng công dữ danh?
Trước khi con hàng kia rời đi rõ ràng còn tự giới thiệu một phen, "thâm tàng công dữ danh" quái gì?
Chỉ sợ sau ngày hôm nay, Tạc Thiên Bang Từ Khuyết, sẽ chậm rãi danh chấn Tiên Nguyên Châu a!
Hơn nữa trước khi đi hắn cũng nói qua, có cơ hội muốn đi Thiên Môn ăn cỗ.
Lời này hàm nghĩa rất lớn!
Chuyện này mang ý nghĩa, sự tình giữa hắn và Thiên Môn, vẫn chưa xong.
Rõ ràng thương vong thảm trọng chính là Thiên Môn, lời này vốn nên từ Thiên Môn nói ra, thế nhưng hắn lại chủ động nói trước.
Cường thế như vậy, khí phách như thế, có thể nghĩ, thế lực sau lưng người này không tầm thường.
Tạc Thiên Bang!
Người này nói Tạc Thiên Bang còn có vô số kẻ to gan hơn hắn, cường đại hơn hắn.
Nếu đám người kia đồng thời xuất hiện, tràng diện sẽ dọa người đến cỡ nào?
Không được, không thể nhớ lại nữa, quá kinh khủng.
Sẽ mơ thấy ác mộng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận