Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 877: Là Ai Đánh Lén Ta?

Khu rừng rậm to lớn, lúc này đã hoàn toàn yên tĩnh.
Tất cả mọi người đã không còn gì để nói nữa, làm sao cũng không nghĩ tới Từ Khuyết vẫn còn một chiêu này.
Lấy bóng đập người? Ác ý phạm quy?
Cuối cùng còn nói một câu "wow, rất muốn chết"!
Đại ca, ngươi là sướng muốn chết hả?
Nói ra câu như thế này, người thấy hợp lý không?
Quả thực chưa từng gặp qua kẻ nào vô sỉ như vậy.
Khóe miệng của mọi người đều co giật, vạn phần thẹn thùng.
Vài tên cường giả Đế Cung tỏ vẻ lúng túng:
- Tại sao ta có cảm giác trở thành đồng bọn với tên này, hình như rất mắc cỡ?
- Không phải chỉ một mình ngươi.
- Chúng ta đều có cảm giác này.
- Câu vừa nãy hắn vừa nói, hẳn là để cho chúng ta nói mới thích hợp.
- Hả, có được hay không?
- Đến, ba hai một, nói!
- Wow, rất muốn chết!
Mấy người trăm miệng một lời nói to, biểu đạt tâm tình rất phức tạp trong lòng.
...
Ở bên cạnh, đông đảo nữ tử Linh Tú Các cũng rất lúng túng, thậm chí có người đỏ cả mặt.
Dù sao Từ Khuyết làm việc này quá không chân chính, rõ ràng đã chiếm tiện nghi, còn vừa ăn cướp vừa la làng.
Chuyện này nếu như đổi thành những nữ tử khác, đoán chừng sẽ bị hắn làm cho tức chết.
Đám cường giả Thiên Nhân tộc còn lại, sắc mặt lại cực kỳ khó coi.
Kể cả hai tên cường giả Đại Thừa kỳ tầng ba của Thiên Nhân tộc, lúc này cũng tỏ vẻ tái nhợt, rất muốn giết người.
Từ Khuyết đầu tiên giết mấy trăm tên cường giả Thiên Nhân tộc bọn họ, bây giờ còn hành động như vậy, hoàn toàn giống như đang nhục nhã Thiên Nhân tộc bọn họ, tát vào mặt bọn họ, hơn nữa là tát vào mặt xong còn muốn đá thêm một cước.
- Nhân tộc thấp kém vô sỉ, ngươi muốn chết!
Lúc này, nữ tử Thiên Nhân tộc kia rít gào, hoàn toàn bị lửa giận thiêu đốt, hàm răng nàng gắt gao cắn chặt môi dưới, khiến cho môi đều sắp bị cắn nứt ra, tràn ra một tia máu tươi.
Có thể tưởng tượng được, lửa giận trong lòng và sự thù hận của nàng lúc này đáng sợ đến cỡ nào.
Nhưng nàng lại chậm chạp không dám tiếp tục ra tay, bởi vì nàng rõ ràng, thực lực của tên tu sĩ Hợp Thể kỳ trẻ tuổi trước mắt tuyệt không tầm thường, so với Độ Kiếp kỳ như nàng còn mạnh hơn rất nhiều.
- Ồ, ngươi còn không thấy ngại tức giận à? Nói đạo lý chút đi, Tiểu Hồng Nhan nhà ta xinh đẹp hơn ngươi không chỉ mấy trăm lần, ta sao có khả năng để ý tới loại sắc đẹp này của ngươi?
Từ Khuyết cười lạnh một tiếng, tỏ vẻ khinh thường nói:
- Đừng tưởng rằng ngươi cởi sạch đứng trước mặt ta, còn dùng hung khí đánh ta, ta sẽ đi vào khuôn phép. Nói thật, cây côn của ta từ đầu tới cuối đều không hề có phản ứng gì, thậm chí còn có chút muốn cười.
Rào!
Lần này, tất cả mọi người ở đây đều ồ lên.
Lời này của Từ Khuyết một câu tàn nhẫn hơn một câu, quả thực là không hề lưu lại chút tình cảm nào.
Nhưng nghe vào cũng đúng là có chút đạo lý, nữ tử Thiên Nhân tộc này tuy nói là rất đẹp, nhưng cuối cùng vẫn không bằng một phần của Khương Hồng Nhan, không lọt nổi vào mắt xanh của Từ Khuyết cũng là việc bình thường.
Chỉ nói là đến cây gậy nhỏ không phản ứng, chuyện này liền khiến cho người ta nghi ngờ.
Trong khoảng thời gian ngắn, vài tên cường giả Đế Cung đều nghi ngờ quét về phía Từ Khuyết, có thâm ý bắt đầu suy nghĩ.
- Gào, tiểu tử, thật hay giả thế? Không có phản ứng thì không phải là chuyện tốt đẹp gì đâu, bản thần tôn khuyên ngươi một câu, đây là bệnh, phải mau chóng trị liệu đi.
Husky cũng kinh ngạc thốt lên một tiếng, tỏ vẻ ngơ ngác nhìn chằm chằm tới dưới khố Từ Khuyết.
CMN!
Từ Khuyết lúc đó liền không vui, căm tức nói:
- Husky ngươi có phải bị ngốc không hả? "Không phản ứng" là ví von, là ví von thôi có hiểu hay không? Lại còn giả vờ nữa ta sẽ đập chết ngươi!
- Đậu phộng, tiểu tử ngươi có thái độ gì đấy, bản thần tôn là muốn tốt cho ngươi! Ngươi không phản ứng, vậy thì phải mau chóng uống thuốc điều trị!
Husky không phục nói.
Vèo!
Từ Khuyết lúc này đảo mắt qua, mạnh mẽ trừng mắt nhìn về phía Husky.
Husky sợ hết hồn, lúc này làm ra tư thế muốn chạy trốn, lộ vẻ cảnh giác nói:
- Tiểu tử ngươi muốn làm gì?
- Ngươi tới đây.
Từ Khuyết vẫy vẫy tay.
- Ta không tới.
Husky vô cùng kiên định lắc đầu một cái.
Từ Khuyết lần nữa vẫy tay:
- Ngươi mau tới đây, có thứ cho ngươi ăn.
Husky vẫn kiên định như cũ:
- Ta không tới.
- Đậu phộng, lại đây!
- Tiên sư nó, không có cửa đâu!
Husky quay đầu liền chạy.
Vèo!
Từ Khuyết lúc này đạp lên tảng lớn lôi điện, đùng đùng một tiếng, trực tiếp quay người đuổi tới, khí thế bàng bạc.
CMN!
Tất cả mọi người lúc này đều tỏ vẻ ngơ ngác.
Trời ơi, tên này đang làm gì thế?
Đang đánh nhau, tại sao đột nhiên lại chạy đi đuổi chó rồi?
Đến cùng là đang suy nghĩ cái gì?
Phe Thiên Nhân tộc tức giận đến mức suýt nữa ói máu.
Lần này bọn họ tổn thất quá nặng nề, hơn nữa còn đang nổi trận lôi đình, ai lại nghĩ tới đối phương căn bản không đem bọn họ để ở trong mắt, cho rằng đuổi một con chó còn quan trọng hơn so với chiến đấu với bọn họ.
- Được rồi!
Rốt cục, một tên cường giả Đại Thừa kỳ tầng ba gào thét, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Từ Khuyết.
Toàn trường trong nháy mắt lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người đều bất động.
Vài tên cường giả Đế Cung cùng đông đảo nữ đệ tử của Linh Tú Các, sắc mặt đều trắng nhợt.
Bọn họ đã nhìn ra, hai cường giả Đại Thừa kỳ này, cuối cũng vẫn muốn ra tay.
Đại Thừa kỳ đối chiến Hợp Thể kỳ?
Đây căn bản không thể so sánh được.
- Xong, bọn họ hoàn nổi giận rồi!
- Từ đạo hữu lần này xác thực chơi hơi quá mức.
- Một khi hắn chết, liền đến phiên chúng ta bị tàn sát.
- Đại Thừa kỳ chính là tồn tại ở tầng cao nhất, chúng ta không thể chiến thắng được.
Mấy người lắc đầu thở dài, trong mắt có chút tuyệt vọng.
Cùng lúc đó, hai tên cường giả Đại Thừa kỳ cũng lạnh lùng nhìn kỹ Từ Khuyết, trầm giọng nói:
- Ngươi không tuân thủ quy tắc, giết người của tộc ta, tất cả đều là tội chết! Dựa theo quy củ, chúng ta chỉ có thể ra tay tiêu diệt ngươi, báo thù cho tộc nhân của chúng ta.
Nói xong, một luồng sát khí bàng bạc trong nháy mắt tràn ra, bao phủ tứ phương.
Không khí vào lúc này giống như bị làm cho bất động, khí thế ngột ngạt kinh khủng khiến cho mọi người ở đây đều cảm thấy nghẹt thở, da đầu tê dại.
Đây chính là thực lực của Đại Thừa kỳ, chỉ là khí thế đã đủ để kinh sợ tất cả mọi người ở đây.
Vài tên cường giả Đế Cung cùng đông đảo nữ đệ tử Linh Tú Các, sắc mặt càng ngày càng trắng xám, không còn chút hồng hào nào.
- Ồ!
Nhưng mà Từ Khuyết lại hời hợt trả lời một câu, khoát tay nói:
- Các ngươi chờ một chút! Chờ ta hết bận đã, mẹ nó, Husky ngươi đứng lại!
Nói xong, Từ Khuyết cũng không quay đầu lại mà tiếp tục truy đuổi Husky.
Husky cũng tỉnh táo lại, tiếp tục chạy đi.
Một người một chó, trực tiếp truy đuổi nhau vòng quanh, hồn nhiên không hề để Thiên Nhân tộc vào trong mắt, trực tiếp xem như là không khí.
Trong chốc lát, tất cả mọi người ở đây đều ngơ ngác, hoàn toàn không nghĩ tới Từ Khuyết lại dám không nhìn bọn họ như vậy.
Vài tên cường giả Đế Cung cùng đông đảo nữ tử Linh Tú Các, mặt đều lộ ra vẻ hoảng sợ, khó có thể tin.
- Tên này bị điên rồi sao?
- Dám không nhìn cường giả Đại Thừa kỳ như vậy, CMN, khí phách cỡ này quả thực quá đáng sợ.
- Nhưng tại sao ta cảm thấy có điểm gì đó không đúng, giống như xảy ra đại sự gì?
Mọi người không khỏi đem ánh mắt nhìn về phía hai tên cường giả Đại Thừa kỳ của Thiên Nhân tộc kia.
Lúc này hai tên cường giả đã tỏ vẻ âm trầm, sắc mặt hết sức khó coi, đen như mực.
Cỗ sát ý tuôn ra từ trên người bọn họ đã giống như núi lửa trước lúc bạo phát, sắp muốn phun trào ra, hủy thiên diệt địa.
- Làm càn!
- Tiểu súc sinh, ngươi muốn chết ư!
Rốt cục, hai tên cường giả Đại Thừa kỳ lớn tiếng rít gào, âm thanh kinh thiên động địa.
Vèo một tiếng, bọn họ bắt đầu chuyển động thân hình, tự mình ra tay.
Pháp quyết bàng bạc lúc này phóng ra, bao phủ vòm trời, thân hình trực tiếp lóe qua hư không, mang theo khí thế kinh khủng giết về phía Từ Khuyết.
- Xong!
Vài tên cường giả Đế Cung cùng nữ đệ tử Linh Tú Các, mặt đều xám như tro.
Nhưng mà Từ Khuyết vẫn còn đang truy đuổi Husky, giống như hồn nhiên không cảm thấy được nguy hiểm đang tới gần hắn.
Tốc độ của hai tên cường giả hầu như đột phá phía chân trời, xuyên qua hư không mà tới.
Bọn họ mang theo một mảnh lửa màu u lam làm người sợ hãi nghẹt thở, hóa thành mưa kiếm, cả người giống như đạn pháo, đánh thẳng tới phía sau lưng Từ Khuyết.
- Ha ha, Husky, ngươi xong!
Đột nhiên, ở lúc ngàn cân treo sợi tóc này, Từ Khuyết cười ha ha giơ tay lên chộp tới đầu Husky đang gần trong gang tấc.
Nhưng mà hai tên cường giả Đại Thừa kỳ vừa vặn đã tìm đến, Từ Khuyết lúc này khoát tay, khuỷu tay vừa vặn vô cùng hoàn mỹ nện ở trên đầu hai tên cường giả.
Ầm!
Bên trong một tiếng nổ vang nặng nề, hai tên cường giả Đại Thừa kỳ Thiên Nhân tộc bị đập vỡ đầu tại chỗ, trực tiếp từ không trung rơi xuống.
Mà tảng lớn mưa kiếm lửa màu u lam của bọn họ, đều rơi lên trên người Từ Khuyết, nhưng ngay cả một cọng tóc của hắn đều không thể đốt cháy được.
Tất cả mọi người đều há to miệng, trong mắt tràn đầy ngơ ngác và sợ hãi, khó có thể tin.
Lúc này, Từ Khuyết mới giống như phát giác ra, bỗng nhiên xoay người, lộ ra vẻ hoài nghi nói:
- Vừa mới phát sinh chuyện gì? Ai đang đánh lén ta? Là ai? Nhanh một chút đứng ra đi, bằng không đừng trách nắm đấm của ta không có mắt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận