Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 785: Lên Cấp Bức Thánh

- Ai?
Từ Khuyết và Husky vừa đến, trong nháy làm các tu sĩ trong lãnh địa cảnh giác lên.
Tất cả đều đồng loạt đứng lên, có mấy người nắm pháp khí, căng thẳng phẫn nộ chỉ về Từ Khuyết.
Từ Khuyết khẽ mỉm cười:
- Tại hạ Tạc Thiên Bang Chung Quỳ, phụng mệnh đến đây quét sạch những kẻ giả mạo danh Tạc Thiên Bang.
Tạc Thiên Bang!
Nghe được ba chữ này, đông đảo tu sĩ bên trong lãnh địa nhất thời ngẩn ra.
Lập tức, có người phẫn nộ hô:
- Lại là các ngươi, giả danh Tạc Thiên Bang, ở bên ngoài lừa bịp, còn muốn vu oan hãm hại cho chúng ta, hiện tại còn muốn đến đây để nhổ cỏ tận gốc sao?
- Giả danh lừa bịp? Không không không, các ngươi nhận lầm người rồi.
Từ Khuyết lắc đầu nở nụ cười, sau đó vung tay lên.
Ầm!
Một tiếng trầm thấp vang lên, mấy thùng rác to lớn từ trong kho hàng hệ thống xuất hiện, rơi trên mặt đất.
Sau đó, mười mấy bộ thi thể từ bên trong lăn ra.
Trong lúc nhất thời, những tu sĩ bên trong lãnh địa đều cảm thấy vô cùng sửng sốt, trợn mắt ngoác mồm nhìn những thi thể kia.
Sau một khắc, tất cả mọi người đều thay đổi sắc mặt.
- Đây chính là chưởng quỹ khách sạn giả danh Tạc Thiên Bang!
- Trời ạ, đúng là gã!
- Tiên sư nó, lúc trước chính là gã giết vợ con ta!
- Còn có tên này, là các chủ thư các giả Tạc Thiên Bang, là kẻ muốn làm gì thì làm trong Hoàng thành, sau đó đã kinh động tới Nhã phu nhân, bọn họ mới thu tay lại.
- Trời ạ! Những kẻ này tất cả đều là những kẻ giả mạo danh nghĩa Tạc Thiên Bang ở trong Hoàng thành, đám tiểu nhân hèn hạ ỷ mạnh hiếp yếu, tất cả đều ở đây.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người lần thứ hai đưa mắt nhìn về phía Từ Khuyết, ánh mắt nóng rực cùng kích động.
- Ngươi... ngươi đúng là thiên tài Tạc Thiên Bang?
Có người run rẩy hỏi, cũng không phải vì sợ hãi, mà là do quá khích động.
Từ Khuyết khẽ mỉm cười, gật gật đầu:
- Không sai! Những người khác rất nhanh cũng sẽ đến Hoàng thành.
Husky cũng đứng dậy, dáng vẻ cao ngạo nói:
- Bản thần tôn chính là phó bang chủ Tạc Thiên Bang, các ngươi...
Đùng!
Husky còn chưa dứt lời, miệng nó đã bị Từ Khuyết dùng một tay đè lại.
Nhưng mọi người ở đây đã hoàn toàn không nhịn được nỗi kích động, trên mặt mang theo vẻ mừng rỡ như điên.
- Đúng là Tạc Thiên Bang!
- Ta nhớ con chó này, nó là sủng vật của Từ Khuyết!
- Bọn họ rốt cục cũng xuất hiện rồi!
- Năm năm, ròng rã năm năm cuối cùng đã xuất hiện rồi!
Rất nhiều người hưng phấn đến mức lệ nóng doanh tròng.
Từ Khuyết nhìn mà đầu óc mơ hồ.
- Chư vị đạo hữu, các ngươi có cần kích động như thế không? Theo ta được biết, các ngươi cũng là kẻ khả nghi giả mạo bang chúng Tạc Thiên Bang mà.
- Không! Chúng ta chưa bao giờ giả mạo Tạc Thiên Bang!
Mọi người đột nhiên kiên định nói:
- Chúng ta vẫn tin chắc Tạc Thiên Bang là tồn tại chính nghĩa, cho dù mỗi người trong bang đều phóng túng cợt nhả, nhưng chung quy vẫn là người chính nghĩa, cho nên chúng ta vẫn luôn khuyên bảo mọi người, những kẻ dùng tên Tạc Thiên kia đi cưỡng đoạt nữ tử, ức hiếp bách tính tuyệt đối là giả, không nghĩ tới lại bị chúng hãm hại như vậy, nên chúng ta mới đoàn kết cùng kháng địch!
- Các ngươi nói gì vậy? Mỗi người trong Tạc Thiên Bang đều là người thành thật thiện lương, thuần khiết hoàn mỹ nam nhi, từ khi nào lại thành phóng túng lẳng lơ rồi, đây đều là người ngoài hiểu lầm thôi. Nhưng các ngươi cũng làm rất tốt, vì giữ gìn chính nghĩa Tạc Thiên Bang, lại có thế hy sinh lớn như thế.
Từ Khuyết gật đầu.
Mọi người vội vàng khoát tay nói:
- Chung Quỳ đạo hữu không nên nói như vậy, chúng ta chỉ là không ưa những kẻ giả danh Tạc Thiên Bang ở bên ngoài làm điều xằng bậy mà thôi.
- Rất tốt, ta lấy thân phận người chấp pháp của Tạc Thiên Bang tuyên bố, từ giờ khắc này, các ngươi đều là nam nhi tốt của Tạc Thiên Bang. Nói đi, là ai tổn thương các ngươi, hôm nay Chung Quỳ ta sẽ thay các ngươi đòi lại công đạo.
Từ Khuyết trầm giọng nói rằng.
Mọi người nhất thời cả kinh, khó có thể tin.
- Chúng ta như thế đã trở thành bang chúng của Tạc Thiên Bang?
- Ha ha, rốt cục chúng ta đã trở thành một phần tử của Tạc Thiên Bang?
- Năm năm! Chờ mong ròng rã năm năm, không nghĩ tới cuối cùng giấc mơ cũng trở thành sự thật!
- Tất cả trả giá trong năm năm qua, đều đáng giá!
- Đúng rồi, vì gia nhập Tạc Thiên Bang, ta cố ý vượt ngục từ Kim Nguyên Quốc ra, chính là vì giấc mộng này!
- Ngươi như thế đã tính là gì, ta vì giữ gìn chính nghĩa của Tạc Thiên Bang, ngay cả lão bà hài tử cũng chết rồi. Nhưng như thế cũng không ngăn cản được giấc mơ muốn gia nhập Tạc Thiên Bang của ta.
- Hừ, các ngươi nói đều là việc nhỏ. Giấc mơ từ nhỏ đến lớn của ta chính là gia nhập Tạc Thiên Bang.
Rất nhiều người tranh nhau kể, liệt kê những gian khổ mà bọn họ phải trải qua để đi tới bước này, càng nói càng không biết xấu hổ.
Tất cả cũng chỉ vì một cấu nói kia của Từ Khuyết, để bọn họ đều gia nhập Tạc Thiên Bang.
- Các vị, nếu đã là người của Tạc Thiên Bang, vậy những quảng cáo kia...
Lúc này, Từ Khuyết đưa tay chỉ về quảng cáo giăng khắp núi kia, thấp giọng nói.
Vô số tu sĩ lập tức vỗ ngực nói:
- Chung Quỳ đạo hữu yên tâm, những quảng cáo này, sau này chúng ta sẽ treo trên toàn thế giới.
- Đúng, không sai, đi tới nơi nào, chúng ta đều sẽ treo đến đó, để toàn bộ thế giới đều biết chúng ta!
- Chuyện này sẽ là giấc mơ mới của chúng ta!
- Tạc Thiên Bang chúng ta phải tiếp tục phấn đấu!
Đoàn người kia ngươi một lời ta một câu, tiếng tuyên bố hùng hồn mạnh mẽ, vô cùng kiên định.
Từ Khuyết nhất thời cảm khái vạn phần, nhân tài a! Tuyệt đối là nhân tài, nhất định phải thu!
Hắn gật đầu nói ra:
- Không sai, không sai, chư vị có tư chất như thế, có thể học một biết mười, tuyệt đối thích hợp trở thành nhân tài Tạc Thiên Bang chúng ta, sau này các ngươi chính là người trong ban tuyên giáo của Tạc Thiên Bang.
Nhớ kỹ, khi treo quảng cáo, hành động phải nhanh, tư thế phải đẹp trai, thể hiện ra dáng vẻ phóng túng lẳng lơ của Tạc Thiên Bang chúng ta, phi không đúng, thể hiện ra dáng vẻ chân thật thiện lương và hoạt bát đáng yêu của chúng ta.
- Rõ!
Mọi người lập tức cùng kêu lên.
Sau đó, Từ Khuyết hùng hồn hào phóng lấy ra một đống đan dược, đưa cho đám tu sĩ để rất nhiều tu sĩ bị thương khôi phục khỏi hẳn.
Sau đó hắn vung tay lên, mọi người theo sau hắn và Husky, nối đuôi nhau cùng đi về phía những lãnh địa khác để chém giết.
Lãnh địa thứ ba trên bản đồ, cũng tương tự như lãnh địa thứ nhất, các trang viên san sát, nhìn có vẻ vô cùng xa hoa.
Nhưng người trong lãnh địa này khá cảnh giác, đám người Từ Khuyết còn chưa thật sự tới gần, đã có hộ vệ nhận ra bọn họ.
- Đứng lại! Các người là người phương nào, dám to gan xông vào phân đà Tạc Thiên Bang!
Một tiếng quát mắng vang lên, lập tức có hơn mười tên hộ vệ từ bốn phương tám hướng chạy ra vây quanh.
Bọn họ không nhìn vào Từ Khuyết, ánh mắt trực tiếp khóa chặt đám người phía sau Từ Khuyết kia.
Sau đó bọn chúng đều cười vang thành tiếng.
- Lại là đám rác rưởi không sợ chết các ngươi.
- Xem ra hôm qua giáo huấn các ngươi còn chưa đủ, hiện tại các ngươi lại muốn tìm chết.
- Dám đắc tội Tạc Thiên Bang chúng ta, các ngươi chỉ có một con đường chết!
Bọn hộ vệ lạnh giọng cười, trong trang viên bắt đầu đèn đuốc sáng trưng, không ít người bị đánh động chạy ra.
Trong chốc lát, đám người Từ Khuyết bị một đám người khác vây quanh.
- Ồ, có không ít người nhỉ.
Từ Khuyết cười lạnh một tiếng, hờ hững nói.
Nhưng đám tu sĩ phía sau hắn kia lại có chút không nắm chắc.
Dù sao người trong lãnh địa này có quá nhiều, hơn nữa chỉ cần hô một tiếng đã có bao nhiêu kẻ chạy ra, trợ giúp đến quá nhanh, trận chiến này sợ là rất khó đánh.
- Chung Quỳ đạo hữu, nếu không trước tiên chúng ta lui lại đã? Chờ những thiên tài khác của Tạc Thiên Bang khác đến đây, những kẻ này nhất định chỉ còn một con đường chết!
Có người mở miệng, thấp giọng đề nghị với Từ Khuyết.
Từ Khuyết nhíu mày, xoay người nhìn về phía người này, trầm giọng nói:
- Tư tưởng này của ngươi rất có vấn đề. Thân là người của Tạc Thiên Bang, nhất định phải có dũng khí không sợ phiền phức, một chút xíu người như thế đã có thể doạ ngươi lui lại, truyền đi chẳng phải là khiến chúng ta làm trò cười cho thiên hạ sao.
Lời vừa nói ra, khóe miệng đoàn người co giật.
Một chút xíu người?
Đậu xanh, đại ca à, chúng ta bên này không tới trăm người, đối diện lại có tới mấy ngàn người, thế này có thể gọi là một chút xíu sao?
Cũng may sau khi Từ Khuyết nói ra lời này, cũng không có ai đào tẩu.
Dù sao bọn họ có thể chiến đấu với đám giả mạo người Tạc Thiên Bang này đến hiện tại, chí ít đã nói rõ bọn họ cũng không phải là những kẻ nhát gan sợ phiền phức.
Mà đám người ở ngoài trang viên kia giờ khắc này lại tỏ vẻ trêu tức, ung dung tiến lên vây quanh.
Từ Khuyết cực kỳ hờ hững quay đầu lại, nhìn về phía đám tu sĩ nói:
- Nhớ kỹ, tôn chỉ Tạc Thiên Bang ta chính là coi nhẹ sinh tử, không phục liền đánh!
Nói xong, xích sắt trong tay hắn bỗng nhiên vung một cái.
Ầm!
Một luồng hàn diễm đột nhiên từ trên xích sắt quét về phía trước.
Lần này, Từ Khuyết không áp chế sức mạnh, lấy thực lực Luyện Hư kỳ tung ra một chiêu này!
Ầm ầm!
Trong khoảnh khắc, ngọn lửa trắng xanh trên xích sắt, đột nhiên như một vầng trăng sáng to lớn giáng lâm, bao phủ mấy ngàn tên tu sĩ ở ngoài trang viên.
Chỉ trong nháy mắt, mấy ngàn người này còn chưa kịp phản ứng đã bị hàn diễm biến thành người băng.
Ngay sau đó, xích sắt mang theo với lực lượng mạnh mẽ đập xuống, tất cả đám người băng trong nháy mắt nổ tung, như cành khô bị gãy, vỡ vụn thành đống.
Chỉ một chiêu!
Chỉ trong nháy mắt!
Mấy ngàn người ở ngoài trang viên không một ai sống sót.
Đám tu sĩ đi theo Từ Khuyết nhìn thấy tình cảnh này thì ngây người tại chỗ, trợn mắt ngoác mồm.
Cùng lúc đó, Từ Khuyết đã thu hồi xích sắt, sắc mặt bình tĩnh, lạnh nhạt nói:
- Tới lãnh địa kế tiếp!
Hítttt!
Thời khắc này, tất cả mọi người có mặt ở đó mới hít vào một ngụm khí lạnh, trong lòng ngơ ngác.
Không hổ là thiên tài Tạc Thiên Bang!
Thực lực này, khí phách này, quả thực không người nào có thể địch!
- Chung Quỳ Đạo hữu, lãnh địa kế tiếp có...
Lúc này, có người giống như nhớ ra cái gì, mở miệng nói.
Nhưng người này còn chưa dứt lời, đã bị Từ Khuyết xua tay cắt ngang.
- Nhớ kỹ điểm thứ hai, người Tạc Thiên Bang đánh nhau, xưa nay đều không cần biết đối phương có bao nhiêu người, hoặc là có cảnh giới gì, chỉ cần biết thời gian và địa điểm.
Trong khoảnh khắctoàn trường một mảnh vắng lặng, lặng ngắt như tờ.
Tất cả mọi người đều chấn động, ngơ ngác đứng tại chỗ, nhìn theo bóng lưng Từ Khuyết đã ung dung đi xa, trong tay cầm xích sắt, dưới ánh trăng tỏa ra một ánh sáng quỷ dị.
Cùng lúc đó, trong đầu Từ Khuyết liên tiếp vang lên tiếng hệ thống nhắc nhở.
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết trang bức thành công, khen thưởng 2400 điểm điểm trang bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết trang bức thành công, khen thưởng 3200 điểm điểm trang bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết trang một lần lãnh khốc bức, đặc biệt khen thưởng 5000 điểm điểm trang bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết thu được thành tựu mới "Xếp vào một lần trang bức lãnh khốc nhất", chính thức thăng cấp làm "Bức Thánh", vật phẩm trong cửa hàng giảm tám phần trăm!
Ding, kí chủ Từ Khuyết, ngài có một phần chuyển phát nhanh mới, xin chú ý kiểm tra và nhận hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận