Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 820: Đến Hết Đi

- CMN!
- Ngươi bị bệnh thần kinh à!
- Đừng tới đây!
- Không xong rồi, chạy mau! Bằng không chúng ta đều phải chết!
Lập tức, đám Thiên Thú cự nhân sợ đến kinh hãi thất sắc.
Nguyên bản sĩ khí đang tăng cao, đội ngũ đang dũng cảm tiến tới, trong nháy mắt đã tán loạn thành một đoàn.
Từ Khuyết mang Thiên Kiếp tới, trực tiếp nghiền nát ý chí tác chiến của Thiên Thú Nhân tộc.
Đây chính là thượng cổ hạo kiếp, tia chớp màu vàng óng đủ để kinh sợ mọi người, hơn nữa còn là diệt sát không phân biệt địch ta.
Mặc kệ là Độ Kiếp kỳ, thậm chí là Đại Thừa kỳ đến đây, cũng không dám tới gần.
Bởi vì một khi tới gần, mặc kệ ngươi có cảnh giới gì, Thiên Kiếp đều sẽ căn cứ theo thực lực của ngươi, lại để ngươi độ kiếp một lần nữa, hơn nữa còn là thượng cổ hạo kiếp.
Rất nhiều người tu luyện cả đời, thậm chí đến Đại Thừa kỳ cũng chưa từng gặp phải thượng cổ hạo kiếp, bây giờ một thiếu niên Luyện Hư kỳ mang theo thượng cổ hạo kiếp xông đến, ai dám tới gần?
Trên chiến trường nhất thời loạn tung lên, tu sĩ Nhân tộc cũng hết sức ăn ý, vừa nhìn thấy Từ Khuyết đến, lập tức liền biết không còn chuyện của bọn họ, từ lâu đã tránh lui.
Thiên Thú Nhân tộc cũng đang lao nhanh, nhưng Từ Khuyết vẫn một mực nhìn chằm chằm vào bọn họ, còn nhiệt tình truy đuổi tới.
- Đồng hương, ta tới đây!
- Đồng hương, các ngươi đừng chạy!
- Đồng hương, ta là tới ôn chuyện cũ!
Từ Khuyết đi theo phía sau, lộ ra nụ cười bỉ ổi hô lên.
Đám Thiên Thú cự nhân chạy trốn càng thêm điên cuồng, đã tức giận đến mức muốn ói máu.
Đồng hương?
CMN ai là đồng hương với ngươi!
CMN ai muốn cùng ngươi ôn chuyện cữ!
- Ồ, các ngươi sợ Thiên Kiếp này sao? Không sao hết, xem ta một quyền đấm chết nó!
Lúc này, Từ Khuyết đã vọt tới đỉnh đầu đám Thiên Thú cự nhân, tay nắm thành quyền, bỗng nhiên xoay người, hướng về phía tia chớp màu vàng óng này đấm ra một đòn Bức Vương Quyền 5000 điểm trang bức.
Bức Vương Quyền phổ thông không đủ để uy hiếp tia chớp màu vàng óng, nhưng đòn 5000 điểm trang bức này đủ khiến tia chớp màu vàng óng kiêng kỵ, lúc này giống như lúc trước, Thiên Kiếp cấp tốc tránh né ra, tránh thoát cú đấm kia của Từ Khuyết.
Thế nhưng, điều này cũng làm cho tia chớp màu vàng óng kia rõ ràng, Từ Khuyết cũng không phải dễ chọc.
Răng rắc!
Nó lập tức chuyển đổi mục tiêu, bay thẳng đến đám Thiên Thú cự nhân phía dưới.
Dù sao đều ở trong khu vực độ kiếp, dù sao cũng phải độ kiếp, đánh ai mà không phải là đánh?
Ầm ầm!
Trong nháy mắt, tia chớp màu vàng óng to lớn nổ xuống bên trong đám người, gây ra một tiếng nổ vang đinh tai nhức óc.
Vô số xiềng xích điện quang màu vàng phân tán, bao phủ mấy trăm tên Thiên Thú cự nhân.
Trong chốc lát, rất nhiều cự nhân ngã xuống đất, bị mất mạng tại chỗ, có một vài tên ở trung tâm vụ nổ trực tiếp bị đánh thành tro bụi, chết không toàn thây.
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết giết chết tu sĩ Hợp Thể kỳ, thu được 20 triệu điểm kinh nghiệm!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết giết chết tu sĩ Hợp Thể kỳ, thu được 20 triệu điểm kinh nghiệm!
...
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết trang bức thành công, khen thưởng 12000 điểm trang bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết trang bức thành công, khen thưởng 13000 điểm trang bức!
...
Lập tức, âm thanh thông báo của hệ thống vang vọng trong đầu.
Vẻn vẹn đòn đánh này, trong nháy mắt đã xoá bỏ mấy trăm tên Thiên Thú cự nhân Hợp Thể kỳ, kinh nghiệm dự trữ của Từ Khuyết đã đột phá mười tỉ kinh nghiệm.
Đương nhiên đối với Từ Khuyết mà nói, đây vẫn chỉ như muối bỏ bể.
Một khi độ kiếp thành công bước vào Hợp Thể kỳ, hơn trăm ức kinh nghiệm này sợ rằng còn chưa đủ để hắn thăng hai, ba cấp đây.
Mà lúc này, toàn bộ người trên chiến trường đã khiếp sợ vạn phần.
Từ Khuyết vừa nãy đấm ra một quyền, tia chớp màu vàng óng này lại chạy trốn, ngược lại còn chạy đi oanh kích những Thiên Thú cự nhân kia.
- Sao có thể có chuyện đó?
- Đó chính là thượng cổ hạo kiếp mà! Tại sao lại e ngại tên kia?
- Không đúng, đây nhất định là thượng cổ hạo kiếp giả!
- Giả cm ngươi, không thấy vừa rồi tộc ta có bao nhiêu người bị chết thảm sao?
Rất nhiều Thiên Thú cự nhân sợ hãi không thôi, tiếp tục tản ra lưu vong.
Từ Khuyết cũng chỉ ăn được quả ngon ngọt thứ nhất này, lúc tia chớp màu vàng óng lần nữa bay lên, Thiên Thú cự nhân đã triệt để phân tán ra ngoài, rất khó lần nữa bắn trúng hơn trăm người.
- Đồng hương, các ngươi đừng sợ, để cho ta tới bắt tên yêu nghiệt này!
Lúc này, Từ Khuyết đột nhiên hô to một tiếng, bay thẳng đến tia chớp màu vàng óng.
Mí mắt của mọi người lập tức giật giật, trong lòng ngơ ngác.
Cái tên này muốn làm cái gì thế?
Bắt yêu nghiệt? Hắn muốn bắt đạo thượng cổ hạo kiếp kia sao? Sao có thể được?
Rất nhiều người đều trừng to mắt, cảm thấy Từ Khuyết bị điên rồi.
Nhưng ngay sau đó, tay Từ Khuyết mang theo đạo uẩn bàng bạc, song chưởng bỗng nhiên chụp về phía trước một cái, trực tiếp vững vàng bắt lấy tia chớp màu vàng óng.
CMN!
Trong chốc lát, tất cả mọi người ở đây đều trở nên động dung, há to miệng, khó có thể tin.
- Hắn... hắn lại bắt thượng cổ hạo kiếp lại?
- Đây... Làm sao có thể?
- Chuyện này...
Rất nhiều người khiếp sợ đến mức nói không ra lời.
Nhưng Thiên Thú Nhân tộc lại thở phào nhẹ nhõm, tỏ vẻ mừng như điên.
Từ Khuyết bắt được tia chớp màu vàng óng, bọn họ liền cho rằng sẽ không bị tia chớp màu vàng óng truy đuổi chạy trối chết nữa.
- Ha ha, đều nói Nhân tộc toàn là kẻ ngu, ngày hôm nay cuối cùng cũng được kiến thức!
- Nếu hắn bỏ mặc thượng cổ hạo kiếp truy đuổi chúng ta, chúng ta còn có thể kiêng kỵ ba phần, bây giờ hạo kiếp đã bị tóm lấy, vậy chúng ta còn chờ cái gì? Thừa dịp hắn bệnh đòi mạng hắn, giết!
- Giếttt! ! ! !
Rất nhiều Thiên Thú cự nhân cho rằng đã nắm được cơ hội, thừa dịp Từ Khuyết cùng tia chớp màu vàng óng đang đấu nhau, nỗ lực xông lên chém giết Từ Khuyết.
Ầm!
Nhưng lúc này, không trung vang lên một tiếng vang trầm thấp.
Hai tay Từ Khuyết lôi theo tia chớp màu vàng óng, như vung lên một con kim long to lớn, giống như quăng roi dài, bay thẳng đập xuống đám Thiên Thú cự nhân kia.
- Ai nha, yêu nghiệt này có man lực rất lớn, giãy dụa dữ thật! Đồng hương chạy mau, ta không khống chế được tay mình nữa rồi!
Cùng với tiếng hò hét của Từ Khuyết, hai tay hắn xoay vòng tia chớp màu vàng óng, điên cuồng ném tới đám Thiên Thú cự nhân kia.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Trong nháy mắt, đám Thiên Thú cự nhân vất vả mới phân tán ra được, lại bị tia chớp màu vàng óng đánh thành tro tàn, tử thương vô số.
Đám Thiên Thú Nhân tộc núp ở phía sau nhìn muốn rách cả mí mắt, lửa giận ngập trời.
Ai nấy đều thấy được, đó căn bản không phải tia chớp màu vàng óng đang giãy dụa, mà là Từ Khuyết đang khống chế tia chớp màu vàng óng, xem như roi để vụt.
Thế nhưng bọn họ cũng không thể làm gì được, căn bản không dám tiến lên trước một bước.
Bởi vì một khi tới gần, chết chính là bọn họ!
...
Mà Nhân tộc bên này, đám tu sĩ lại nhìn tới vô cùng hả giận.
Có người hướng về phía Thiên Thú Nhân tộc rống to:
- Nhìn thấy chưa? Một người của Nhân tộc ta liền có thể đánh bại toàn bộ các ngươi!
- Đám rác rưởi các ngươi, mới vừa nói cái gì?
- Nhân tộc ta yếu đuối mong manh?
- Nhân tộc ta da mịn thịt mềm?
- Bây giờ người bị đánh không phải là các ngươi sao!
- Lý Bạch, giết chết bọn họ!
- Tạc Thiên Bang uy vũ!
- Tạc Thiên Bang trâu bò!
Rất nhiều người đều hò hét trợ uy, hận không thể cũng hóa thân trở thành Từ Khuyết, tự mình lao xuống chém giết Thiên Thú cự nhân.
Ầm ầm!
Cuối cùng, tia chớp màu vàng óng trong tay Từ Khuyết rốt cục nứt toác trên không trung.
Tan thành từng đạo hồ quang bé nhỏ màu vàng, chui vào trong cơ thể Từ Khuyết, bị Minh Vương Trấn Ngục Thể luyện hóa, tiếp tục rèn luyện thân thể.
Trên chiến trường, đông đảo Thiên Thú Nhân tộc yên lặng như tờ, con mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Từ Khuyết, nhưng mà lại không có một tên nào dám xông lên.
"Ầm ầm!"
Cùng lúc đó, trên vòm trời đã bắt đầu ấp ủ đạo Thiên Kiếp thứ ba.
- Không thể tiếp tục nữa!
- Cái tên này đang độ Thất Cửu Thiên Kiếp, bây giờ mới chỉ là đạo thứ ba.
- Nếu như tiếp tục như vậy, chỉ sợ thương vong của tộc ta sẽ rất thảm trọng.
- Nhưng nếu như không giết hắn, Nhân tộc từ đây sẽ có thêm một nhân vật đáng sợ nữa!
- Vẻn vẹn chỉ là Luyện Hư kỳ đã có thực lực yêu nghiệt như thế, nếu để hắn bước vào Hợp Thể kỳ, thậm chí bước vào Độ Kiếp kỳ, chẳng phải là một người cũng có thể diệt hết tộc ta?
Các tướng lĩnh của Thiên Thú Nhân tộc lúc này có chút do dự, tiến thoái lưỡng nan.
Tiến lên, thương vong tiếp theo bọn họ không chịu nổi.
Lùi lại, chẳng khác gì sẽ lưu lại hậu hoạn to lớn.
- Không xong rồi, ta không chịu được nữa! Thiên kiếp rác rưởi này quá phiền nhiễu, đều đã mấy canh giờ, lúc này chỉ mới đến đạo thứ ba?
Từ Khuyết đột nhiên nhìn về phía vòm trời, cau mày, tỏ vẻ không kiên nhẫn nói:
- Nhanh lên một chút đi, vài phút của ta đáng giá mười mấy ức, không có thời gian rảnh rỗi chơi với ngươi đâu, mau mau, Thiên Kiếp còn lại đồng thời xuống đây đi, ta muốn đánh mười cái!
Bạn cần đăng nhập để bình luận