Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1564: Rất Chờ Mong

Cuối cùng, bọn người Vương Xích vẫn đáp ứng yêu cầu Từ Khuyết đưa ra.
Bất quá bọn họ chỉ lấy ra mười vạn trung phẩm Tiên Thạch, mỹ danh là để cho Từ Khuyết xây dựng trận pháp trước, số Tiên Thạch còn lại bọn họ cần thời gian vận chuyển.
Nhưng thật ra là bọn họ muốn kéo dài thời gian, muốn xác định xem cái gọi là tiểu kiếp sau nửa canh giờ tới, đến cùng có xuất hiện hay không.
Cho dù xuất hiện thì bọn họ cũng đã kịp chuẩn bị, muốn thử dùng lực lượng của bản thân đi ngăn cản một chút.
Nếu như có thể ngăn cản, vậy cũng không cần Quang Chi Tử gì gì đó nữa.
Còn nếu không thể, vậy. . . cũng chỉ có thể hao tài chặn tai.
Rất nhanh, Từ Khuyết đã đặt mười vạn trung phẩm Tiên Thạch ở trên đạo trường rộng rãi, trải đều ra.
Hắn bày ra một loại trận pháp, ngưng tụ toàn bộ Tiên Nguyên trong đám trung phẩm Tiên Thạch lại.
- A, Diệt Bá, trận pháp này của ngươi sao lại giống một loại Tụ Linh Trận thế?
Lúc này, một trưởng lão am hiểu trận pháp lập tức nhíu mày hỏi.
Từ Khuyết lạnh nhạt khoát tay áo:
- Tuy nhìn giống, nhưng không có nghĩa là Tụ Linh Trận, chỉ là nguyên lý không sai biệt lắm, suy cho cùng đều phải tập hợp linh khí, tìm kiếm mấy vị Quang Chi Tử kia.
- Thì ra là thế.
Vị trưởng lão kia bừng tỉnh nhẹ gật đầu, cảm thấy Từ Khuyết nói rất có lý.
Thế nhưng trên thực tế đây chỉ là một cái Tụ Linh Trận mà thôi, điểm khác biệt duy nhất chính là linh khí được ngưng tụ truyền thẳng vào mặt đất, thẳng hướng Linh Mạch trong đất.
Mà Linh Mạch dưới đất lại cung cấp linh khí cho hộ sơn trận, bất quá đã bị Từ Khuyết dùng hơn ngàn loại trận pháp, cải tạo hộ sơn trận thành một tòa đại sát trận.
Nói cách khác, linh khí Tụ Linh Trận tụ tập được, tất cả đều cung cấp cho toà sát trận kia, linh khí càng dày đặc, uy lực sát trận sẽ càng khủng bố.
- Trưởng lão, ngươi xem mười vạn Tiên Thạch cũng đã bố trí xong, phần còn lại đâu? Đám viện trưởng nói đi lấy linh thạch, sao lâu như vậy rồi mà còn chưa trở về?
Từ Khuyết nhìn về phía trưởng lão Thiên Cung Viện lưu lại kia, nhíu mày thúc giục nói.
- Đừng gấp đừng gấp, viện trưởng nói đi lấy linh thạch, dĩ nhiên là đi lấy linh thạch, ngươi hãy kiên nhẫn chờ một chút.
Vị trưởng lão kia mỉm cười đáp.
Đám cao tầng Thiên Cung Viện cũng không muốn vô duyên vô cớ lấy ra nhiều Tiên Thạch như vậy, nhưng ở trước mặt nhiều đệ tử như thế, vì an nguy của Thiên Cung Viện, bọn họ không thể không có chút biểu thị, hiện tại chỉ có thể dây dưa thêm một ít thời gian.
- Haiz, thời gian sắp tới rồi!
Biểu tình của Từ Khuyết vẫn cấp bách như cũ, nhưng trong nội tâm lại cười hề hề.
Mười vạn trung phẩm Tiên Thạch, toàn bộ đều ngưng tụ vào tổ hợp sát trận, chờ lát nữa bộc phát, ái chà chà, nghĩ cũng không dám nghĩ nha.
Sâu trong đối mắt Từ Khuyết hiện lên ý cười, hắn đương nhiên biết đám cao tầng Thiên Cung Viện đang nghĩ gì, nhưng không quan trọng.
Hiện tại hắn chỉ cần đợi đến lúc gom đủ Tiên Thạch tới dẫn bạo toà đại sát trận này, phá huỷ toàn bộ Thiên Cung Viện, trực tiếp đánh nát thế giới ký ức, sau đó thuận lợi vượt qua tình kiếp trở lại Thiên Châu.
Cực kỳ thô bạo!
Rất nhanh, nửa canh giờ đã sắp trôi qua.
Đám người viện trưởng Vương Xích cũng lộ ra biểu tình "cấp bách" ngưng trọng, vừa đến giờ liền vội vàng chạy đến.
- Trận pháp bố trí thế nào rồi? Tiểu kiếp kia đã đến chưa?
Vương Xích hạ xuống đất, lập tức hỏi.
- Nha, Vương viện trưởng đến rất đúng lúc, đạo tiểu kiếp kia đã sắp giáng lâm.
Khóe miệng Từ Khuyết giương lên, đưa tay chỉ hướng bên cạnh sơn môn.
- Tiểu kiếp sẽ giáng xuống chỗ đó sao?
Vương Xích kinh ngạc.
- Không sai, đây là thần linh chỉ thị!
Từ Khuyết nhẹ gật đầu.
- Còn bao lâu?
Sắc mặt Vương Xích ngưng lại.
Từ Khuyết ngửa đầu nhìn bầu trời một chút, giơ tay lên nói:
- Bây giờ!
Thoại âm vừa dứt, "Lạch cạch", hắn lại lần nữa búng tay.
Giống như đã sớm ước định trước vậy vậy, búng tay vừa vang lên, chỗ tường rào bên cạnh sơn môn trong nháy mắt truyền đến một tiếng vang thật lớn.
Oanh ——!
Lần này, tiếng vang càng thêm kinh thiên động địa hơn lần trước.
Toàn bộ tường rào, bao gồn cả biên giới đạo trường, trong nháy mắt nổ tung, bị một đoàn huy mang bao phủ.
- Lên!
Viện trưởng Vương Xích cùng mấy tên trưởng lão liếc nhau một cái, đồng thời xuất động.
Mấy thân ảnh như thiểm điện, chớp mắt đã lướt về chỗ bị nổ tung.
Nhưng mà còn không đợi bọn họ thi triển pháp quyết, một cỗ khí lãng cường đại trong nháy mắt đã bao phủ mấy tên trưởng lão, chấn bọn họ lăn lóc giữa không trung.
- Không tốt, mau lui lại!
Vương Xích biến sắc, vốn chuẩn bị dùng Tiên Thuật áp chế, trực tiếp đổi thành độn thuật đào mệnh.
Bọn họ làm sao cũng không ngờ được, vụ nổ nhìn qua rất bình thường này, uy lực lại khủng bố đến như thế.
Lúc này mới đến ngoại vi của vụ nổ, thế mà đã bị khí lãng tác động đến, mấy tên trưởng lão bị nổ văng lên trời, khí tức trong nháy mắt yếu đi hơn phân nửa, cơ hồ đã thoi thóp.
CMN còn chơi thế nào được?
Vô số đệ tử của Thiên Cung Viện cũng nhìn trợn mắt hốc mồm.
Đám viện trưởng điên rồi sao?
Xông lên tặng không?
Đây chính là thiên địa kiếp nạn đó, ngay cả thần linh cũng hạ đạt ý chỉ tới dạy bọn họ phá giải như thế nào, thế mà viện trưởng còn muốn lấy lực đối cứng?
Hiên Viên Uyển Dung cách đó không xa cũng kinh ngạc không tôi.
Nàng thật không nghĩ đến Từ Khuyết có thể giày vò ra động tĩnh lớn như vậy, lúc trận pháp thứ nhất nổ, uy lực đã rất kinh người, nhưng uy lực hiện tại đã không thể sử dụng kinh người để hình dung, còn chưa vào trung tâm vụ nổ, Tiên Tôn đã bị khí lãng chấn trọng thương.
Chẳng lẽ gia hỏa này, thật có thể phá hủy toàn bộ Thiên Cung Viện?
- Viện trưởng Vương, viện trưởng Vương, mau trở lại, rất nguy hiểm!
Lúc này, âm thanh gấp như lửa đốt của Từ Khuyết mới vang lên.
Vương Xích cùng mấy tên trưởng lão sống sót sau tai nạn ngã xuống đất, chưa tỉnh hồn, nghe thấy thanh âm này, kém chút phun ra một ngụm lão huyết.
Ngươi còn có thể kêu chậm hơn được nữa không?
- Mau cứu mấy người Lâm trưởng lão!
Vương Xích điều chỉnh khí tức trong cơ thể một chút, trầm giọng nói.
Lúc nãy y trốn nhanh nhất, thật không có bị thương, chỉ là đi lên lại lùi về sau, thật sự rất chật vật, mấu chốt là còn bị các đệ tử thấy được, có hại cho uy vọng, chuyện này khiến y rất không vui.
Từ Khuyết thì lộ ra vẻ thong dong, tình huống này còn tốt hơn hắn nghĩ, hắn không ngờ một bộ phận sát trận nhỏ này đã có thể thương tổn đến Tiên Vương Tiên Tôn, hơn nữa còn khiến mấy tên trưởng lão kia bị trọng thương.
Rõ ràng, đây là công lao của mười vạn Tiên Thạch nha, lực bộc phát quá cường hãn.
Bất quá nói đi cũng phải nói lại, không có hệ thống thương thành hối đoái ra hơn ngàn tòa sát trận, nhiều Tiên Thạch hơn nữa cũng vô dụng, suy cho cùng giá cả những tòa sát trận kia cộng lại, phải cần hơn trăm triệu điểm trang bức.
Nếu không phải hệ thống miễn phí, đi đâu tiềm hơn trăm triệu điểm trang bức, đương nhiên, cho dù thật có hơn trăm triệu trang bức giá trị, Từ Khuyết cũng sẽ không đi đổi nhiều sát trận như vậy.
- Diệt Bá, mau chóng bố trí thần trận, tìm ra những Quang Chi Tử khác.
Lúc này, Vương Xích đã đi tới trước mặt Từ Khuyết, ném ra một cái nhẫn trữ vật, trầm giọng quát lên.
Tâm tình của y rất không thoải mái, nhưng lại không thể không thừa nhận, uy lực của tiểu kiếp đã vượt quá khả năng của bọn họ.
Nếu như thật có đại kiếp buông xuống, vậy Thiên Cung Viện chắc chắn sẽ bị hủy diệt.
Chuyện như thế, y không dám gánh, cũng gánh không nổi, hiện tại đột nhiên xảy ra chuyện như thế, căn bản không tìm được những biện pháp khác.
Vì thế y cũng chỉ có thể tin tưởng Từ Khuyết, lấy ra mười triệu Tiên Thạch tới xây dựng thần trận.
- Được, viện trưởng Vương yên tâm, ta nhất định hoàn thành thần trận trước khi đại kiếp đến.
Từ Khuyết vang vang hữu lực đáp lại.
Hắn tiếp nhận nhẫn trữ vật, nội tâm trở nên kích động.
Hơn triệu trung phẩm Tiên Thạch đó, đáng tiếc không thể mang về Thiên Châu, bằng không chỉ cần hơn một trăm vạn Tiên Thạch, đã đủ để sát trận phá huỷ hết thảy.
Nhưng mười triệu Tiên Thạch, nếu dồn tất cả vào trong tổ hợp sát trận này, uy lực sẽ như thế nào đây?
y. . . thật rất chờ mong nha! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận