Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1398: Ta Đến Đây

Thân thế?
Từ Khuyết nghe xong thì ngẩn ra, chuyện này làm sao đột nhiên lại liên quan đến thân thế?
Mấu chốt là thân thế của mình, Hiên Viên Uyển Dung làm sao biết được?
Bất kể là thân phận Từ Khuyết kiếp trước ở Địa Cầu, hay bây giờ ở Tu Tiên Giới, kỳ thực đều là cô nhi, đối với thứ gọi là thân thế này, Từ Khuyết một chút lòng hiếu kỳ cũng không có.
Vì thế giờ khắc này, Từ Khuyết bình tĩnh nhìn Hiên Viên Uyển Dung, cười nhạt nói:
- Thân thế gì?
Đối với phản ứng này của Từ Khuyết, Hiên Viên Uyển Dung cũng hơi kinh ngạc, thoáng nhíu mày nói:
- Vừa nãy ta đã nói với ngươi, trên người ngươi có chút khí tức kỳ quái, kỳ thực chính là khí tức huyết thống, đây không phải Thái Ất Thiên Thư, mà là một loại liên kết huyết mạch, vì thế rất có thể ngươi là hậu nhân Hiên Viên thị ta.
- Hả?
Từ Khuyết nhất thời choáng váng, hậu nhân Hiên Viên thị?
CMN, chuyện cười này hình như đùa hơi lớn rồi.
- Trước đây ta vẫn nằm trong quan tài băng, vì thế không có cách nào cảm ứng được khí tức cơ thể ngươi, bây giờ đã đi ra, trên người ngươi lại có một loại huyết mạch khí tức quen thuộc, tuy rằng rất yếu ớt, nhưng cũng đủ để chứng minh ngươi có quan hệ cùng Hiên Viên thị.
Hiên Viên Uyển Dung tiếp tục nói, biểu hiện cực kỳ nghiêm túc.
Từ Khuyết cùng Husky lại lén lút nhìn nhau một chút, trong lòng đã sắp cười phá lên.
Hiên Viên Uyển Dung không biết chân tướng, nhưng hai kẻ thiếu đạo đức Từ Khuyết và Husky này lại hết sức rõ ràng, Hiên Viên Uyển Dung có thể cảm ứng được một ít khí tức huyết mạch yếu ớt, thuần túy là bởi vì hai hồn phách bên trong Phong Hỏa Luân này, cho nên nàng hiểu lầm, cho rằng tia khí tức này đến từ trên người Từ Khuyết, coi hắn thành hậu nhân Hiên Viên thị.
Hiểu lầm này đối với Từ Khuyết mà nói khá là thú vị.
Hắn biến sắc mặt, tràn ngập kinh ngạc:
- Cái gì? Ta là người Hiên Viên thị? Sao có thể được
- Thân thế Khuyết ca, lại trâu bò như vậy sao?
Husky cũng học diễn xuất, biểu hiện một mặt khiếp vô cùng nhuần nhuyễn.
Hiên Viên Uyển Dung lại trở thành một người bình tĩnh nhất, sắc mặt vẫn ngưng trọng như cũ, nhẹ giọng nói:
- Vì thế, chúng ta cần thiết nói chuyện về vấn đề Thái Ất Thiên Thư, nếu chúng ta đều là người Hiên Viên thị, lại bị Thái Ất Thiên Thư điểm thành đạo lữ, thành đạo lữ trời cao khâm định, việc này chính là đại nghịch bất đạo.
- Khụ, thuyết pháp này ta không đồng ý, dù sao đây là trời cao sắp xếp nhân duyên, làm sao có thể nói đại nghịch bất đạo đây.
Từ Khuyết giả vờ thâm trầm lắc lắc đầu.
Hiên Viên Uyển Dung nhíu mày lại:
- Người có quan hệ huyết thống, lại nắm giữ nhân duyên, đây không phải đại nghịch bất đạo thì là cái gì?
Từ Khuyết trừng mắt:
- Ngươi quản nhiều như vậy làm gì, trời cao sắp xếp là lớn nhất mà.
". . ." Hiên Viên Uyển Dung trầm mặc, một mặt quái lạ nhìn chằm chằm vào Từ Khuyết, thực sự không thể nào tiếp thu được tam quan của hắn.
Từ Khuyết cũng không giả bộ được lâu, vội vàng khoát tay nói:
- Nhưng ta vẫn cảm thấy ngươi nói đúng, việc này nói ra, xác thực cũng đại nghịch bất đạo, thế nhưng có thể làm sao đây, ai bảo khi đó ngươi nhất định phải coi trọng ta đây?
Nói đến đây, Từ Khuyết sờ sờ gương mặt của chính mình, thổn thức cảm khái nói:
- Ngũ quan mê người của ta chính là động cơ khiến ngươi phạm tội.
- Câm miệng!
Hiên Viên Uyển Dung cuối cùng đã tức giận, thực sự không chịu được vẻ mặt Từ Khuyết muốn ăn đòn này, động một chút là lấy mặt đến nói chuyện, lớn lên đẹp trai thì ghê gớm lắm à?
- Khuyết ca, ngươi như vậy đúng là không hay lắm, nếu như ngươi cùng Hiên Viên thượng tiên đều là người cùng tộc, vậy tính theo bối phận, ngươi hẳn nên gọi Hiên Viên thượng tiên là tổ bà bà.
Husky lúc này lại nhân cơ hội nổi lên làm cỏ đầu tường, sợ bị Hiên Viên Uyển Dung nổi giận đánh một trận.
- Cái đầu ngươi ấy, có tin chờ một chút ta đánh ngươi trước một trận hay không?
Từ Khuyết sao lại không biết tâm tư quỷ quái của Husky, lúc này trợn mắt nói.
Husky vội vọt đến một bên, cười khổ nói:
- Khuyết ca, đừng như vậy, mọi người đều là người văn minh, động khẩu không động thủ nha.
- Thôi, việc này nhất thời nửa khắc cũng không giải quyết được.
Lúc này, Hiên Viên Uyển Dung khẽ lắc đầu, trong lòng thầm thở dài.
Nàng đã hối hận rồi, sớm biết lúc trước đã không viết tên Từ Khuyết vào Thái Ất Thiên Thư, bây giờ đã không có cách nào quay đầu lại, đại kế trước mắt, chính là ngẫm lại xem có phương thức gì, có thể thoát khỏi Thái Ất Thiên Thư không.
- Yên tâm đi, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, huống hồ ta cũng không nhất định là người của Hiên Viên thị, dù sao ta có thể xác định ta họ Từ, là người nhà họ Từ chân chính.
Từ Khuyết cười nhạt một tiếng.
- Vậy ngươi cũng có khả năng là một chi nhánh hậu nhân Hiên Viên thị, hay là nữ tử Hiên Viên thị ta từng gả vào Từ gia các ngươi.
Hiên Viên Uyển Dung đáp.
- Chuyện này. . . quên đi, hiện tại không phải thời điểm để thảo luận chuyện này, chúng ta còn có chuyện đứng đắn cần làm đây.
Từ Khuyết lắc đầu nói, hắn biết chân tướng của chuyện này, nhưng hiện tại lại không thể nói, nếu như tiếp tục nói với Hiên Viên Uyển Dung, cũng sẽ không thể yên ổn được.
Hơn nữa thời gian xác thực đã không còn nhiều, qua một hai canh giờ nữa sẽ đến giờ tý, Thiên Địa Dung Lô trong Táng Tiên Cốc sẽ hoàn toàn vận chuyển lên, có thể bắt lấy cơ duyên kia hay không, còn phải chuẩn bị cẩn thận một phen.
- Nơi này chính là vị trí linh nhãn của Thiên Địa Dung Lô sao?
Hiên Viên Uyển Dung ngắm nhìn bốn phía, ánh mắt rơi vào cung điện trên vị trí linh nhãn, con ngươi hơi nheo lại.
- Hắc hắc, đúng.
Từ Khuyết có chút chột dạ gật đầu nói.
- Xem ra ngươi đã tới Thiên Châu rồi.
Hiên Viên Uyển Dung thâm ý đánh giá Từ Khuyết.
Tòa cung điện này chính là một toà hành cung của nàng năm đó ở Thiên Châu, bên trong thậm chí còn có một đạo phân thân, nàng làm sao có khả năng không nhận ra đây.
- Khụ, ngươi đừng dùng vẻ mặt này nhìn ta, cung điện này không phải là ta trộm, lúc đó Thiên Châu có một thế lực gọi là Thánh Tông, mạnh mẽ chiếm lấy cung điện của ngươi, ta vừa nhìn thấy đã lập tức phấn đấu quên mình, liều mạng giúp ngươi đoạt lại, hơn nữa hiện tại cũng bởi vì chuyện này, mà bị Thánh Tông truy sát đây.
Từ Khuyết càng nói càng kích động, rất là oan ức.
- Đúng đúng đúng, Hiên Viên thượng tiên, Khuyết ca lần này là nói thật.
Husky cũng gật đầu liên tục tiếp lời nói.
Nhưng mà những thứ đồ này mặc kệ thật giả, đối với Hiên Viên Uyển Dung mà nói, cũng không đáng kể.
Nàng nhìn kỹ Từ Khuyết, lạnh nhạt nói:
- Mặc kệ ngươi trộm hay cướp, đều không có quan hệ gì với ta, nhưng ngươi muốn đoạt cơ duyên ở đây, e là quá mức miễn cưỡng, cung điện này của ta ở đây chỉ có thể tạo được tác dụng duy nhất, chính là giúp ngươi tụ tập tiên nguyên linh khí mà thôi.
- Ta biết, chỉ cần có thể tụ tập tiên nguyên linh khí là đủ rồi.
Từ Khuyết khẽ mỉm cười.
Hiên Viên Uyển Dung lắc lắc đầu:
- Ngươi không hiểu ý của ta, chỗ này vốn chuẩn bị để Tiên Tôn bước đột phá đến Tiên Đế cảnh, tiên nguyên linh khí ẩn chứa trong đó vô cùng lớn, ngươi chỉ là một Địa Tiên cảnh, làm sao chịu đựng được lượng tiên nguyên linh khí lớn như vậy xung kích?
- Ta chịu đựng được hay không là chuyện của ta.
Từ Khuyết nói, con ngươi đột nhiên híp lại, nhìn về phía Hiên Viên Uyển Dung:
- Chẳng lẽ ngươi cũng động tâm với cơ duyên này, muốn nuốt lời cướp đi?
- Cơ duyên này đối với ta, xác thực đủ khiến ta động tâm, nhưng phương pháp để ta đạt tới Tiên Đế không chỉ có một cái, còn không đến mức cướp cơ duyên với tiểu tử nhà ngươi.
Ngữ khí Hiên Viên Uyển Dung có chút lạnh lẽo, mang theo một tia tức giận.
Tựa hồ cảm thấy lời Từ Khuyết nói nàng muốn cướp cơ duyên kia, là đang làm nhục nàng.
Được, không cướp là được, chuyện khác ngươi cứ an tâm đi, chờ ta lấy được cơ duyên này, ta sẽ trả cung điện cho ngươi, bên trong còn có một đạo phân thân của ngươi đấy. Mặt khác, ta còn có thể căn cứ vào biểu hiện, cho ngươi một vui mừng thật lớn.
Từ Khuyết nói xong, khóe miệng hơi giương lên.
Hắn đương nhiên rõ ràng muốn nuốt chửng lượng tiên nguyên linh khí to lớn này là chuyện nguy hiểm, nhưng có lúc, nguy hiểm càng lớn thì có nghĩa tiền lời càng lớn.
Hắn có chút nắm chắc có thể thôn phệ những tiên nguyên linh khí này.
Dù sao, hắn đã có Thánh Thể tiểu thành.
Một loại thể chất cường hãn từ xưa đến nay chỉ tồn tại trong suy đoán, nếu ngay cả những tiên nguyên linh khí này cũng không chịu nổi, vậy chẳng phải là quá rác rưởi sao?
- Ta vẫn chỉ có câu nói kia, một khi ta cảm thấy ngươi có nguy hiểm tính mạng, nhất định sẽ cắt ngang vận mệnh của ngươi.
Hiên Viên Uyển Dung trầm mặc một lát rồi lãnh đạm đáp.
Sau đó nàng đứng qua một bên, mặt không chút cảm xúc chờ đợi.
Từ Khuyết cũng lười nói thêm cái gì, nháy mắt với Husky, liền trực tiếp cất bước đi vào trong tòa cung điện.
Thiên Châu còn có vô số đại địch đang đợi hắn, vì thế dù như thế nào, cơ duyên ngày hôm nay hắn lấy chắc rồi.
Nghĩ đến đây, song quyền Từ Khuyết nắm chặt, ánh mắt ngưng lại, sải bước, dứt khoát bước vào cung điện!
Thiên Tiên cảnh, Kim Tiên cảnh, thậm chí Thái Ất Tiên, ta đến đây!
Bạn cần đăng nhập để bình luận