Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1080: Cho Nàng Một Lễ Vật Lớn

- Tro bụi phát sáng?
Từ Khuyết sửng sốt một chút, trong đầu đột nhiên lóe qua một hình ảnh, trong nháy mắt biến sắc:
- Tro cốt!
Không sai, lúc trước hắn ở trong Luyện Nguyệt Cung cũng từng thấy một ít tro cốt cường giả, tuy chỉ có hai màu trắng đen, nhưng khí thế ấy hắn không thể quên.
Mà trên đống Tiên Khí trong cung điện này lại có tro bụi phát sáng, khí tức tuy đại hơn, nhưng khí tức tro cốt thì dù thế nào cũng không thay đổi được.
"Híttt!"
Nghĩ tới đây, Từ Khuyết không khỏi hít một ngụm khí lạnh.
Mẹ nó! Lần này đúng là đã chọc tới phiền toái lớn rồi!
- Hệ thống, mau ra đây, xảy ra đại sự rồi, mau mau nghĩ biện pháp rời khỏi nơi này đi!
Từ Khuyết cũng không dám lãng phí thời gian nữa, vội vàng gọi hệ thống ra, muốn mau mau chạy khỏi nơi quỷ quái này.
Ding, trải qua kiểm tra, cấp bậc hệ thống không đủ, không thể phá bỏ phong ấn ở nơi này, kiến nghị kí chủ thăng cấp hệ thống đến phiên bản 20.0!
Hệ thống nhanh chóng đáp lại, khiến trái tim Từ Khuyết trong nháy mắt rơi xuống đáy vực, đông cứng lại.
Phiên bản 20.0?
Ha ha! Hắn lấy đâu ra làm nhiều điểm trang bức như vậy để thăng cấp?
Hiện tại hắn CMN mới có phiên bản 10.0 mà thôi, thăng một phát mười cấp chẳng phải là cần hơn mười triệu điểm trang bức?
- Ngươi còn đứng đó phát ngốc cái gì? Mau mau tìm xem có chỗ nào có thể rời đi không, bằng không dù ngươi rời xa tòa cung điện này, cũng sẽ ở đây hóa thành tro bụi, đến thời điểm đó e rằng dù ngươi có vận khí lớn hơn nữa, cũng khó có thể chạy trốn.
Lúc này, Kiếm Linh tiếp tục truyền âm đến.
Vận khí?
Từ Khuyết đột nhiên ngẩn ra, sau đó trên mặt lộ ra vẻ vui mừng.
Đúng rồi, kí vận, suýt chút nữa hắn quên còn có bàn quay rút thưởng.
Xem ra lại phải liều một phen rồi!
- Hệ thống, nhanh, ta muốn rút thưởng!
Lúc này, Từ Khuyết cắn chặt hàm răng, mở ra Khí Vận Quang Hoàn.
Tiếp theo, bàn quay rút thưởng bắt đầu chuyển động, Từ Khuyết rút ra phần thưởng thứ nhất, là một cái dây đỏ.
- CMN, dây tơ hồng? Hệ thống, ngươi chơi ta à? Ta CMN nhân duyên còn chưa đủ nhiều sao?
Từ Khuyết nhìn thấy dây tơ hồng, lập tức lắc đầu, ngừng lại ý nghĩ điên cuồng này.
Trước không nói dây tơ hồng này có thể trói buộc nữ nhân kia hay không, cho dù trói được thì làm được gì? Phải biết dây đỏ này chỉ tạo ra duyên phận, để cho hai người có thêm cơ hội gặp gỡ.
Hiện tại Từ Khuyết chỉ mong có thể cách nữ nhân này càng xa càng tốt, còn muốn duyên phận cái rắm ấy!
- Tiếp tục!
Lúc này, Từ Khuyết lại cắn răng, rút thưởng lần thứ hai!
Bạch!
Lúc này, bàn quay lần thứ hai quay dừng lại, một tia sáng chữ nhỏ hiện ra trước mặt hắn "Hư Không Giao Giới Phù"!
- Ồ?
Trong nháy mắt, hai mắt Từ Khuyết sáng lên, nhìn về phía giới thiệu của vật phẩm.
Hư Không Giao Giới Phù: Sau khi lấy ra phù lục này, có thể mượn dùng thực lực bản thân, tạm thời xé rách hư không, tạo ra giao giới điểm (chú ý, phù lục này cần tiêu hao rất nhiều chân nguyên và đạo vận, cẩn thận khi sử dụng).
- A ha ha ha!
Từ Khuyết trong lòng cười to không ngừng.
Hư Không Giao Giới Phù, đây không phải là thứ hắn cần nhất hiện tại sao?
Trước đây Thiên phẩm Thần Hành Độn Tẩu Phù ở trong phong ấn không triển khai được, nhưng Từ Khuyết tin tưởng có Phá Không Phù thì tuyệt đối đủ để dẫn hắn đi, nhưng chỗ này căn bản không tìm được giao giới điểm hư không.
Bây giờ có tấm Hư Không Giao Giới Phù này, tất cả đã ổn hơn nhiều rồi.
- Làm sao? Ngươi có biện pháp?
Lúc này, Kiếm Linh truyền âm hỏi, giống như nhận thấy được tâm tình hưng phấn của Từ Khuyết.
Khóe miệng Từ Khuyết giương lên:
- Biện pháp đã có, nhưng phải cẩn thận hành sự một chút, e rằng phải tốn chút chút thời gian để bố trí.
- Biện pháp gì?
Kiếm Linh hỏi.
Từ Khuyết cũng không vòng vo, trực tiếp đem Hư Không Giao Giới Phù cùng Phá Không Phù của mình nói cho Kiếm Linh.
Kiếm Linh nghe xong nhất thời kinh hãi:
- Ngươi có Hư Không Giao Giới Phù và Phá Không Phù? Chuyện này. . . sao có thể, ở giới này làm sao vẫn còn có loại phù lục này?
- Khà khà, đương nhiên là do ta luyện ra.
Từ Khuyết nói khoác.
Nhưng nói đến, Phá Không Phù vẫn đúng là hắn luyện chế, ít nhất vật liệu cũng là do hắn thu thập.
- Ngươi?
Kiếm Linh không nhìn Từ Khuyết, hiển nhiên là không tin hắn luyện chế ra được, nhưng sau đó lại thở dài:
- Dù có hai loại phù lục này, sợ là cũng khó có thể sử dụng, đặc biệt là Hư Không Giao Giới Phù, cần tiêu hao chân nguyên cùng đạo vận cực kỳ lớn, với cảnh giới của ngươi, còn thiếu khuyết rất nhiều.
- Đạo vận thì rất khó nói, còn chân nguyên, xưa nay ta đều chưa bao giờ "không đủ" cả!
Từ Khuyết cười, có công năng tự động khôi phục của hệ thống trong tay, hắn chưa từng lo lắng chân nguyên không đủ dùng.
Nhưng còn đạo vận thì đúng là một vấn đề.
- Quên đi, mặc kệ thế nào, thế nào cũng phải thử trước một lần lại nói, đi, chúng ta trước tiên tìm một chỗ kín đáo.
Từ Khuyết đưa mắt quét về phía hang động, nếu như muốn bày xuống Hư Không Giao Giới Phù, phải tận lực rời xa nữ nhân điên kia, tuy rằng toàn bộ hang động đều nằm trong phạm của nữ nhân kia, nhưng nếu có thể cách xa một chút, thì sẽ tránh được một phần bị phát hiện.
Cùng ngày, Từ Khuyết thuận lợi tìm tới một khu đất trống, gần như điểm cuối của hang động, khoảng cách tới cung điện có một khoảng cách lớn.
Nhưng hắn vẫn không vội vận dụng Hư Không Giao Giới Phù, trái lại trực tiếp xếp bằng trên mặt đất, tiến vào trạng thái tu luyện.
Qua nhiều năm như vậy, đa số hắn đều dựa vào giết người để lấy kinh nghiệm thăng cấp, rất ít khi dựa vào bản thân để lấy linh khí tiến hành tu luyện, nhưng nơi này linh khí vô cùng đầy đủ, hắn vừa ngồi xếp bằng xuống vận chuyển Thái Cổ Ngũ Hành Quyết, rõ ràng có thể cảm giác được linh khí ở tứ phương vô cùng vô tận, đang điên cuồng tràn vào trong cơ thể.
Hầu như khi Từ Khuyết vừa tiến vào trạng thái tu luyện, một đạo thần thức yếu ớt xuất hiện ở phía trên đầu hắn, dừng lại chốc lát rồi biến mất không còn tăm hơi.
Nữ tử nằm trong quan tài băng ở trong cung điện kia, khuông mặt khẽ nở một nụ cười, lại lần nữa nhắm hai mắt lại.
Ngày thứ hai, Từ Khuyết vẫn đang tu luyện như trước.
Cả người hắn chìm đắm trong tu luyện, không vì ngoại vật mà lay động.
Đạo thần thức yếu ớt kia đến nhìn hai lần.
Ngày thứ ba, hắn vẫn đang tu luyện, thần thức yếu ớt vẫn như trước đến hai lần.
Ngày thứ tư. . .
Ngày thứ năm. . .
. . .
Mãi đến tận ngày thứ mười, đạo thần thức yếu ớt kia cũng là chỉ đến rồi một lần, thời gian mỗi lần thần thức dừng lại cũng dần ít đi.
Một tháng sau, Từ Khuyết rốt cục mở hai mắt ra khóe miệng khẽ cong lên một ý cười.
Trong thời gian một tháng, hắn sớm phát hiện thần thức của nữ tử kia, chỉ là vẫn giả bộ không biết, cũng không làm kinh động tới đối phương.
Hắn từng dùng tới Lôi Huyễn Thân, nhưng chưa từng bại lộ bí mật về Tiểu Kim Thân của mình.
Chính vì như thế mà trong khi hắn tu luyện, Tiểu Kim Thân ở mi tâm mới dễ dàng quan sát được thần thức của nữ tử.
Trong thời gian một tháng này, thần thức của nữ tử kia tổng cộng đến bốn mươi lần, mãi đến gần đây nhất, hầu như là cách năm, sáu ngày mới tới một lần, mỗi lần đều chỉ tùy ý liếc qua, rồi lại biến mất không còn tăm hơi.
Mà hiện tại, Từ Khuyết cũng không có ý định tiếp tục chờ nữa.
Hắn ở đây đợi một tháng, lại tương đương với bên ngoài hơn mười tháng, thực sự không muốn tiếp tục kéo dài.
Nếu cảnh giác của nữ nhân kia đã bắt đầu hạ thấp, vậy cũng đã đến thời điểm bố trí Hư Không Giao Giới Phù rồi.
"Vèo!"
Cùng với một tiếng vang nhỏ, từ mi tâm Từ Khuyết lướt ra khỏi một ánh vàng, Tiểu Kim Thân mang theo một phù lục, trốn xa ra bên ngoài mấy chục dặm, ẩn giấu ở trong một góc đen.
Chân thân hắn vẫn ngồi xếp bằng tại chỗ như trước, vẫn không nhúc nhích, lần thứ hai nhắm lại hai mắt, tiến vào trạng thái tu luyện!
Thời khắc này, hắn bắt đầu dùng tới nhất tâm nhị dụng, thần hồn phân thành hai nửa, khống chế Tiểu Kim Thân, ở phía xa bắt đầu bố trí Hư Không Giao Giới Phù.
Nhưng như Kiếm Linh từng nói, Hư Không Giao Giới Phù tiêu hao xác thực vô cùng to lớn, chỉ trong 3 ngày, đạo vận của Tiểu Kim Thân đã bị vét hết sạch, chỉ có thể từ xa lướt tới, trở lại mi tâm Từ Khuyết tiến hành tu dưỡng.
Sau một ngày, nó mới tiếp tục xuất phát.
Ba ngày đánh cá, một ngày phơi lưới.
Từ Khuyết bắt đầu trận hành động bí ẩn mà vĩ đại, ngày qua ngày, không ngừng tuần hoàn.
Theo thời gian trôi đi, hai tháng trôi qua, Hư Không Giao Giới Phù đã được bố trí được một phần tư.
Ba tháng trôi qua, Hư Không Giao Giới Phù hoàn thành một phần ba.
Bốn tháng trôi qua. . .
Năm tháng trôi qua. . .
Cuối cùng, gần một năm vội vã trôi qua.
Ở cuối hang động, Từ Khuyết bỗng nhiên mở hai mắt rồi đứng lên tại chỗ, song quyền nắm chặt, trong lòng hiện ra vẻ mừng rỡ cùng kích động.
Hắn thành công rồi!
Thời gian một năm, Hư Không Giao Giới Phù đã bố trí xong, chỉ cần hắn khẽ động ý nghĩ, liền có thể mở ra.
Một năm này, thực sự quá khó khăn, nhưng cũng thu hoạch không ít.
Từ Khuyết tu luyện đến tháng thứ bốn, cũng đã từ Độ Kiếp kỳ tầng năm bước vào Độ Kiếp kỳ viên mãn, bỏ ra thời gian mấy ngày tiến hành Độ Kiếp.
Sau đó sáu tháng, tốc độ tu luyện của hắn tăng cực nhanh, từ Đại Thừa kỳ tầng một, trực tiếp bước vào Đại Thừa kỳ tầng sáu.
Ngoại trừ được lợi từ linh khí nơi đây, cũng nhờ có đạo vận của hắn đầy đủ vững chắc, thậm chí còn có Hư Không Giao Giới Phù tiêu hao để rèn luyện, mỗi lần đều bị Tiểu Kim Thân dùng đạo đến suy kiệt, lại trở về ngưng tụ một lần nữa, cứ tuần hoàn như thế, không chỉ cảnh giới tăng lên nhanh chóng, đạo vận cũng trở nên càng hùng hậu.
Nhưng lần này thu hoạch lớn nhất của Từ Khuyết cũng không phải là thực lực cảnh giới tăng cao, mà là học được kiên trì.
Ròng rã một năm qua, hắn cùng thần thức của nữ nhân kia chơi vô số lần du kích, có mấy lần suýt chút nữa đã bị phát hiện, cũng may vận may của hắn đủ tốt cùng với kiên trì mười phần, cho nên không khiến đối phương hoài nghi.
Hiện nay hắn đã thành công, không cần tiếp tục phải lo lắng không có cách nào rời đi nơi đây.
- Ở đây một năm, ngoại giới mười năm. Ngày hôm nay dù như thế nào, ta cũng phải đi ra ngoài. Chỉ có điều trước đó, bản bức thánh cũng phải để nữ nhân kia nhớ rõ, Tạc Thiên Bang Từ Khuyết ta không phải dễ chọc như vậy!
Nói đến đây, con ngươi Từ Khuyết xẹt qua một tia sáng lạnh lẽo, cười lạnh nói:
- Trước khi rời đi, ta sẽ đưa cho nàng một phần lễ vật lớn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận