Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1543: Uy Vũ Vương

Phiên bản Dịch 1704 chữ khoảng 8 phút đọc
Từ Khuyết từng suy nghĩ không biết Hiên Viên Uyển Dung mấy vạn năm trước sẽ có bộ dáng như thế nào, dù sao cũng là mấy vạn năm đấy, hắn cảm thấy Hiên Viên Uyển Dung hẳn còn là một bé gái chưa va chạm nhiều, hoặc là một tiểu cô nương thường hay ngại ngùng.
Về phần dung mạo thì Từ Khuyết nghĩ rằng sẽ không có gì thay đổi, bởi vì lúc trước gặp Hiên Viên Uyển Dung, dung mạo của nàng ta đã duy trì ở khoảng hơn hai mươi tuổi.
Mà giờ khắc này tận mắt nhìn thấy Hiên Viên Uyển Dung mấy vạn năm trước, Từ Khuyết có chút sững sờ, hắn đã nghĩ sai rồi.
Hiên Viên Uyển Dung mấy vạn năm trước, khí chất vẫn lãnh đạm lạnh lẽo như vậy, vừa nhìn liền khiến cho người ta cảm thấy không có tình người, vốn là một toà băng sơn.
Chỉ là dung mạo của nàng rõ ràng có thêm chút non nớt, khuôn mặt tinh xảo còn mang theo một chút trẻ con, hai gò má phúng phính đáng yêu.
Từ Khuyết không khỏi “sách” một tiếng, cảm thấy tiếc nuối.
Bởi vì thời kỳ này Hiên Viên Uyển Dung đã có cảnh giới Tiên Vương, nếu như nàng có thể yếu hơn một chút, lúc này liền có thể đi qua chọt chọt khuông mặt quả trứng kia, thậm chí có thể đặt hai tay lên khuông mặt nàng vò vò...
Haiz, nói đến vò, lại nghĩ tới Tiểu Nhu.
Tâm tư Từ Khuyết thay đổi liên tục, không để ý tới vấn đề của Hiên Viên Uyển Dung.
Nhưng việc này cũng không khiến tâm tình Hiên Viên Uyển Dung chập chùng, nàng vẫn bình tĩnh đứng tại chỗ đánh giá Từ Khuyết như trước.
Từ lúc mới bắt đầu, nàng đã ở nơi này, thậm chí còn đến sớm hơn người đàn ông trung niên kia một lát.
Mới đầu nàng nhìn thấy Từ Khuyết ở dưới chân núi bày xuống trận pháp cấm chế, nội tâm đã phán Từ Khuyết tử hình.
Dám ở dưới chân núi Thiên Cung Viện bày trận mai phục, chuyện này hoàn toàn không đem Thiên Cung Viện để ở trong mắt, huống chi loại hành động để tiện này, Hiên Viên Uyển Dung nàng đã luôn không ưa.
Thế nhưng sau khi người đàn ông trung niên xuất hiện, Hiên Viên Uyển Dung lại không có ra tay ngăn cản Từ Khuyết.
Nàng nhìn ra người đàn ông trung niên cũng là mang theo sát cơ đến, mục tiêu là Từ Khuyết.
Cho nên nàng rõ ràng, mặc kệ là Từ Khuyết hay là người đàn ông trung niên kia, hai người đều không phải hạng người tốt lành gì, đúng ngay tiết mục chó cắn chó.
Một khắc đó, Hiên Viên Uyển Dung Vốn chuẩn bị rời đi, không dự định để ý tới loại chuyện nhàm chán này, nhưng Từ Khuyết ra tay, lại khiến cho nàng không nhịn được dừng lại.
Nàng kinh ngạc với thực lực Từ Khuyết, một Đại La Kim Tiên lại có thể cường đại như thế, ra tay thẳng thắn dứt khoát, đặc biệt Từ Khuyết đánh ra chương án dễ như ăn cháo, khiến nàng đều cảm giác được áp lực.
Tiên Quyết mạnh mẽ bực này, Thiên Cung Viện thân là thể lực lớn Số một Thiên Chầu, nhất định sẽ có ghi chép.
Thế nhưng nàng ở Thiên Cung Viện nhiều năm như vậy, lại chưa từng thấy qua chưởng ấn mạnh mẽ như thế.
Vì thế đợi khi chiến đấu kết thúc, Hiên Viên Uyển Dung không nhịn được mở miệng dò hỏi Từ Khuyết, muốn biết chương án này hắn học được từ đầu.
Nhưng mà thấy người trẻ tuổi này không đáp lại, Hiên Viên Uyển Dung cho rằng hắn không muốn nói, cho nên không tiếp tục truy hỏi nữa.
Nàng xoay người, lạnh nhạt nói:
- Trước khi ta trở lại, hãy gỡ bỏ những trận pháp kia đi, còn nữa, đừng đến Thiên Cung Viện, Thiên Cung Viện ta không hoan nghênh loại người như ngươi.
Hiên Viên Uyển Dung nói xong cũng không mang theo bất kỳ ý tứ trả thù nào, chỉ là nàng không thích hành động mai phục giết người đoạt lệnh của Từ Khuyết mà thôi.
Nàng cũng rõ ràng, ở trong Tu Tiên Giới không có bất kỳ ai là tuyệt đối sạch sẽ và chính phái.
Dù ở Thiên Cung Viện cũng tồn tại rất nhiều như Từ Khuyết, thậm chí phẩm hạnh còn ác liệt hơn Từ Khuyết, chỉ có điều nàng không thấy cho nên nàng sẽ không quản.
Nhưng lần này nàng tận mắt nhìn thấy Từ Khuyết làm chuyện loại này, vì thế cảnh cáo Từ Khuyết, để Từ Khuyết từ bỏ chuyện đến Thiên Cung Viện thẦm gia chiêu tấn đại hội.
Từ Khuyết nguyên bản còn đang xuất thần, đột nhiên nghe thấy Hiên Viên Uyển Dung nói, nhất thời lông mày nhíu lại, trợn tròn mắt, không còn gì để nói.
Nguyên lai mấy vạn năm trước Hiên Viên Uyển Dung đã đáng ghét như vậy rồi.
- Hừ, cô nương, lời này của ngươi không đúng rồi, người cho rằng ta rất muốn đến Thiên Cung Viện?
Từ Khuyết mở miệng nói, chỉ vào chân núi:
- Từ Khuyết ta cho dù chết đói, chết ở bên ngoài, từ chỗ này nhảy xuống cũng không muốn đến Thiên Cung Viện các ngươi.
Bước chân Hiên Viên Uyển Dung dừng lại, xoay người nhìn về phía Từ Khuyết, mặt không chút thay đổi nói:
- Nếu như người đã không muốn tiến vào Thiên Cung Viện, hà tất ở đây mai phục, giết người đoạt lệnh?
- Ta cầm bán không được sao?
Từ Khuyết trợn mắt nói.
Hiên Viên Uyển Dung suy nghĩ một chút, gật đầu:
- Được.
Nàng cảm thấy nếu như Từ Khuyết chỉ muốn lấy Chiêu Tân Lệnh ra ngoài bán, không vào Thiên Cung Viện, vậy chuyện này cũng không mắc mớ gì đến nàng.
- Hi vọng người nói được làm được, ta không muốn nhìn thấy người ở Thiên Cung Viện.
Nói xong, nàng liền xoay người trực tiếp rời đi, bóng người rất nhanh đã biến mất không còn tăm hơi.
- Yên tâm đi, người tuyệt đối không nhìn thấy ta, Từ Khuyết ta từ trước đến giờ nói được là làm được.
Từ Khuyết nhìn bóng lưng nàng biến mất, la lớn.
Sau đó, trên mặt Từ Khuyết lại xuất hiện nụ cười xán lạn.
Từ Khuyết ta không đi, vậy Tạc Thiên Bang Tiết Chi Khiêm đi được chứ?
Tạc Thiên Bang Tiết Chi Khiêm không đi, vậy Tạc Thiên Bang Trương Vô Kỵ còn không đi được ư?
Ha ha, ngây thơ, Tạc Thiên Bang ta có rất nhiều người.
Rất nhanh, Từ Khuyết thu hồi trận pháp cấm chế ở bốn phía lại, cất bước đi đến khu rừng phụ cận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận