Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 904: Mở Trận

Hai ngày sau, Từ Khuyết đã xuất hiện ở bên trên Thái Sơn.
Hắn đã đợi ròng rã hai ngày ở trong núi, chờ Lão Thái phái người tới tiến hành ngăn núi sơ tán người.
Cũng may Lão Thái làm việc rất đáng tin, ngăn ngắn trong thời gian hai ngày liền thật sự hoàn thành chuyện này.
Một toà Thái Sơn to lớn, lại có thể sơ tán tất cả mọi người, không còn một mống, kể cả một ít quầy bán đồ ăn vặt cũng bị dỡ xuống, tạm dừng kinh doanh.
Duy nhất có mấy con cá lọt lưới, cũng vào buổi tối hôm qua bị Từ Khuyết hóa trang thành quỷ doạ chạy.
Lúc này, Từ Khuyết đứng ở trên đỉnh Thái sơn, cả ngọn núi yên tĩnh lạ kỳ.
Ầm!
Hắn mở rộng thần hồn bàng bạc ra một lần nữa, nhìn quét qua cả ngọn núi lớn, sau khi xác định không có khí tức của bất cứ người nào, mới tiện tay đánh ra một cái trận bàn, dùng trận pháp phòng ngự phổ thông đóng chặt cả tòa Thái Sơn.
- Hệ thống, có thể chuẩn bị mở cấm chế rồi.
Từ Khuyết gọi ra giao diện hệ thống, căn cứ theo chỉ dẫn, bắt đầu ở trên đỉnh Thái sơn tìm kiếm vị trí mắt trận.
Tuy rằng không biết tầng cấm chế ở ngoài Địa Cầu kia mạnh mẽ đến đâu, đến cùng là ai bày xuống, nhưng có thể thấy, thực lực của người này tuyệt đối rất siêu nhiên, chí ít là Tiên Nhân Cảnh trở lên, bằng không không thể bày xuống trận pháp cấm chế mãnh liệt như vậy được.
Tầng cấm chế trận pháp này, nắm giữ rất nhiều mắt trận, mỗi cái mắt trận đều là di tích cổ có lịch sử lâu đời ở khắp nơi trên Địa Cầu.
Kim Tự Tháp, Đảo Phục Sinh, Stonhenge, đều tràn ngập sắc thái thần bí.
Thậm chí là Thái Sơn nơi Từ Khuyết đang đứng, cũng chiếm cứ địa vị rất trọng yếu ở bên trong.
Từ cổ đại, cổ nhân liền xem Thái Sơn là nơi "nối thẳng tới đế tọa" Thiên Đường, bách tính cực kỳ sùng bái nó, thậm chí các đời đế vương đều đích thân trèo lên Thái Sơn phong thiện hoặc tế tự, đạo giáo và phật giáo cũng coi Thái Sơn là "Tiên sơn Phật quốc", xây dựng lên vô số chùa miếu.
Cho đến ngày nay, ở bên trong Thái Sơn vẫn còn tồn tại không ít kiến trúc cổ, còn có lượng lớn bia đá khắc.
Bây giờ Từ Khuyết là tu tiên giả, rất rõ ràng có một số việc cũng không phải là không có lửa mà lại có khói.
Cổ nhân sùng bái Thái Sơn như vậy, hẳn là có quan hệ với lớp cấm chế mắt trận trên núi này, thậm chí bên trong số những cổ nhân, nhất định có tu tiên giả tồn tại, vì thế sau này vẫn truyền lưu một câu nói rằng nếu Thái Sơn an, thì tứ hải đều an.
- Xem ra lịch sử của Địa Cầu cũng không hề kém hơn Tu Tiên Giới, cũng có khả năng đã từng là tồn tại huy hoàng.
Từ Khuyết cảm khái nói, tiếp tục tìm kiếm vị trí cấm chế.
Cuối cùng, ở dưới sự chỉ dẫn của hệ thống, Từ Khuyết thuận lợi ở trên một đàn tế thiên, tìm tới cấm chế mắt trận.
Toàn bộ mắt trận hoàn toàn bị chôn sâu ở dưới mặt đất, giấu đi rất sâu, hầu như rất khó nhận ra được loại sức mạnh cấm chế kia.
Nhưng bây giờ Từ Khuyết cũng coi như có hai phần ba là người Địa Cầu, trải qua hệ thống phán định, huyết mạch hắn nắm giữ có tư cách kế thừa toà cấm chế mắt trận này.
- Đến đây đi, bắt đầu thôi.
Từ Khuyết cất bước đi về phía trước, ở trung ương của Tế Thiên Đài khoanh chân ngồi xuống.
Tiếp đó, ngón tay nhẹ nhàng vạch một cái, đầu ngón tay tự động nứt ra một vết thương, máu tươi từ bên trong chảy xuôi ra, chậm rãi nhỏ lên trên Đàn Tế Thiên.
Kế thừa cấm chế mắt trận, cũng không cần đem cả ngọn núi móc xuống, chỉ cần dựa vào sức mạnh huyết thống, thêm vào thần thức nữa, liền có thể hoàn thành truyền thừa.
Từ Khuyết đối với loại thao tác này, trên căn bản xem như là xe nhẹ đường quen, có thể học một biết mười.
Làm máu tươi thấm ướt hết Đàn Tế Thiên, thần hồn của hắn cũng triệt để mở rộng, theo dòng máu trên Đàn Tế Thiên, thấm xuống dưới nền đất.
Sau đó, cả người hắn trở nên bình tĩnh, giống như tiến vào trạng thái bế quan tu luyện, yên lặng ngồi xếp bằng ở bên trên tế đàn.
Một canh giờ trôi qua, hắn vẫn không nhúc nhích.
Hai canh giờ đi qua, hắn giống như bàn thạch.
Ba canh giờ...
Sáu canh giờ...
Một ngày...
Hai ngày...
Mãi đến tận ngày thứ ba, cả ngọn Thái Sơn rõ ràng chấn động lung lay một chút, phát sinh một tiếng vang trầm thấp.
Gần như cùng lúc đó, con ngươi của Từ Khuyết đột nhiên mở ra, trong con ngươi đen kịt như mực trở nên càng thâm thúy, giống như những ngôi sao di chuyển.
- Không nghĩ tới một chuyến truyền thừa, lại còn có thể có được tạo hóa bực này.
Từ Khuyết há mồm, kinh ngạc tự nói.
Ba ngày nay, hắn không chỉ thành công khống chế cấm chế mắt trận nơi này, thậm chí còn từ bên trong mắt trận thu được một đoạn truyền thừa cổ xưa, là một đạo phù văn không trọn vẹn.
Càng then chốt hơn chính là, đạo phù văn không trọn vẹn này lại có một chút quen thuộc, sau khi hòa vào trong cơ thể hắn, mơ hồ cùng một loại pháp quyết nào đó sản sinh cộng hưởng.
- Có chút thú vị, ta ngược lại thật sự muốn nhìn một chút xem là loại pháp quyết nào, nói không chừng người bày xuống cấm chế năm đó, còn có chút duyên với ta.
Khóe miệng của Từ Khuyết giương lên, thần thức lúc này tự kiểm tra cơ thể mình.
Rất nhanh, hắn liền tìm đến căn nguyên, nhưng cũng bởi vậy mà choáng váng.
Cùng đạo phù văn không trọn vẹn kia sản sinh cộng hưởng, lại là một loại pháp quyết hắn còn chưa tu luyện qua.
- Tại sao lại là thứ này?
Từ Khuyết ngạc nhiên nghi ngờ lên tiếng, khó có thể tin.
Lúc trước hắn ở bên dưới Ngũ Hành Sơn lấy được hai loại truyền thừa, một loại là Càn Khôn Ấn, một loại khác là được sinh linh bị phong ấn kia truyền thừa, Hỏa Nhãn Chi Đồng cùng với Bát Cửu Huyền Công.
Hiện nay từ bên trong cấm chế mắt trận ở Thái Sơn thu được phù văn không trọn vẹn, lại sản sinh cộng hưởng với Hỏa Nhãn Chi Đồng, hoàn chỉnh hòa vào trong đó, giống như bù đắp vào bộ phận thiếu hụt, khiến cho nó trở nên càng hoàn thiện hơn.
Lúc trước đạo uẩn của Từ Khuyết không đủ mạnh, hệ thống báo cho hắn, nếu muốn truyền thừa Hỏa Nhãn Chi Đồng cùng Bát Cửu Huyền Công, đạo uẩn của hắn sẽ bị xóa đi, sau đó kế thừa đạo uẩn của sinh linh kia, nếu không sẽ không có cách nào tu luyện.
Nhưng bây giờ, đạo uẩn của Từ Khuyết mạnh mẽ hơn một chút, nhưng vẫn không cách nào thỏa mãn điều kiện.
Nhưng sau khi thêm sợi phù văn không trọn vẹn này hòa vào, hắn dĩ nhiên lại phát hiện, mình có thể không bị đạo uẩn ảnh hưởng đi tu luyện Hỏa Nhãn Chi Đồng rồi.
- Chuyện này... CMN chuyện này thật sự quá thú vị rồi!
Tinh thần của Từ Khuyết lúc này chấn động, lập tức gọi ra hệ thống, tiến hành tu luyện Hỏa Nhãn Chi Đồng.
Hắn muốn nhìn một chút, Hỏa Nhãn Chi Đồng này đến cùng có phải là Hỏa Nhãn Kim Tinh trong truyền thuyết hay không, có thể xuyên thủng hư ảo, loại bỏ tất cả các loại biến hóa.
Ding, chúc mừng kí chủ thành công tu luyện Hỏa Nhãn Chi Đồng!
Cùng với âm thanh thông báo của hệ thống vang lên, Từ Khuyết cũng lập tức nhìn về phía cột giới thiệu pháp quyết trong cửa sổ tin tức cá nhân.
Hỏa Nhãn Chi Đồng: pháp quyết Hạo Nguyệt cao cấp, một trong Ngũ Hành Thiên Đồng. Hỏa nhãn, có thể xây dựng hỏa hành ảo cảnh. (nếu đồng thời tu luyện Ngũ Hành Thiên Đồng đạt đến đỉnh cao, có thể xây dựng ra ảo cảnh thế giới lấy giả thay thật).
CMN!
Từ Khuyết lúc này trợn to hai mắt, trong lòng khiếp sợ vạn phần.
Hoá ra đây căn bản không phải Hỏa Nhãn Kim Tinh gì đó, mà là đồng thuật hỏa thuộc tính bên trong Ngũ Hành Thiên Đồng, một loại đồng thuật có thể xây dựng hỏa hành ảo cảnh.
Quan trọng nhất chính là nếu như lại tập hợp bốn loại thuộc tính đồng thuật khác, còn có thể xây dựng ra ảo cảnh thế giới lấy giả thay thật?
Trời ơi, đây chẳng lẽ chính là Tsukuyomi Vô Hạn à?
- Ồ, chờ chút, ảo cảnh thế giới lấy giả thay thật? Chẳng lẽ...
Từ Khuyết đột nhiên cả kinh, nhớ tới lúc cùng Tử Hà tiên tử vượt qua mấy chục năm trong cái ảo cảnh kia.
Chẳng lẽ ảo cảnh kia, chính là thông qua Ngũ Hành Thiên Đồng hoàn chỉnh xây dựng ra?
Có cần phải mạnh mẽ như vậy hay không?
Mí mắt của Từ Khuyết lúc này nhảy một cái, phải biết, ảo cảnh thế giới lúc trước mạnh mẽ tới mức Tử Hà tiên tử đều không trốn tránh được, dựa theo hắn phỏng đoán, e rằng Tiên Nhân Cảnh đi vào cũng sẽ bị trúng chiêu.
- Xem ra bản bức thánh trời sinh hữu duyên cùng Ngũ Hành nha.
Từ Khuyết lập tức nở nụ cười, đồng thời ánh mắt cũng ngắm nhìn bốn phía, nhìn về phương xa, có chút nóng lòng muốn thử.
Hắn phát hiện cảm giác này, giống như là trò mở thưởng, mỗi lần mở một cái cấm chế mắt trận, sẽ có một cái truyền thừa.
Lần này chỉ là khống chế một cấm chế mắt trận trong số đó, đã có thu hoạch như vậy rồi.
Nếu như cũng nhận truyền thừa cấm chế mắt trận những nơi khác, chẳng phải sẽ còn có thu hoạch lớn hơn? Nói không chừng còn có thể bù đắp được phù văn không trọn vẹ của Bát Cửu Huyền Công.
- Khà khà, đột nhiên cảm thấy, Địa Cầu này thật giống như trở thành một toà bảo khố to lớn để ta kế thừa.
Từ Khuyết không nhịn được nở nụ cười.
Hắn cảm thấy, kế tiếp sau khi đã hết bận, thật sự cần phải cẩn thận đi dạo một vòng ở các góc Địa Cầu.
Nhưng mà, việc cấp bách trước mắt vẫn là mau mau mở ra lỗ hổng cấm chế, đón Khương Hồng Nhan trở về.
"Vèo!"
Trong nháy mắt, Từ Khuyết hơi suy nghĩ, thần hồn bàng bạc bỗng nhiên mở rộng.
Hắn ngồi xếp bằng ở trên Đàn Tế Thiên, nhưng cảm giác mình cùng cả ngọn Thái Sơn đã hòa làm một thể, khống chế tất cả bên trong dãy núi, kể cả một góc cấm chế trong đó.
- Mở!
Hắn trầm giọng hét lên một tiếng, song chỉ ngưng lại, đột nhiên chỉ lên vòm trời.
Xèo một tiếng, một vệt ánh sáng óng ánh trong nháy mắt bắn nhanh ra.
Tiếp đó, ở ngoài vòm trời, xa xôi ở ngoài vũ trụ, bỗng nhiên có một trận vầng sáng nhàn nhạt chấn động, lập tức mở ra một vết nứt.
Từ Khuyết lúc này điều động chớp giật, ngang trời lướt lên, lấy tốc độ ánh sáng, xông thẳng lên trời, lên tiếng hò hét:
- Tiểu cô nương, nam nhân của ngươi đã về rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận