Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 526: Lão Đại Tu Tiên Giới

Tuyết Thành, trong phủ thành chủ.
Từ Khuyết cùng Tư Đồ Hải Đường đang ngồi ở trong đại sảnh, vẫn chưa nói chuyện.
Hai tên hạ nhân trong phủ thành chủ sau khi đưa lên nước trà và điểm tâm cũng lập tức lui xuống.
Tư Đồ Hải Đường lúc này mới lên tiếng nói:
- Gia Cát Lượng, ngươi làm sao vừa đến đã gây sự?
- Oa, Hải Đường, ngươi thay đổi rồi. Trước đây ngươi gọi ta là Gia Cát thiếu hiệp, bây giờ lại trực tiếp gọi tên ta, đây là đại biểu quan hệ giữa chúng ta có tiến triển sao?
Từ Khuyết trực tiếp dời đề tài đi.
Tư Đồ Hải Đường lập tức tức giận trợn tròn mắt, lắc đầu nói:
- Ta đây chỉ có thể lĩnh binh đánh trận, loại hình lễ tiết vẫn không để ý quá nhiều, nếu như ngươi cảm thấy gọi thẳng tên ngươi không quá lễ phép, sau này ta liền tiếp tục gọi ngươi Gia Cát thiếu hiệp.
- Đừng nha, nếu như vậy, sau này liền gọi ta là Tiểu Lượng Lượng đi, Tiểu Cát Cát cũng được, thế nhưng tuyệt đối không nên gọi Tiểu Chư Chư.
Từ Khuyết xua tay cười nói.
Tư Đồ Hải Đường vừa nghe thấy lời này, lập tức liền cảm thấy da gà nổi lên khắp người.
Cái quỷ gì, Tiểu Lượng Lượng thì thôi đi, còn Tiểu Cát Cát, gọi ngươi như thế, bản Thành chủ sau này làm thế nào lập uy ở trong thành nữa?
Bất quá cái Tiểu Chư Chư này, đúng là rất thú vị.
- Tiểu trư trư... Phốc phốc!
Tư Đồ Hải Đường nghĩ tới đây, không nhịn được phù một tiếng bật cười, nhưng lập tức liền kịp phản ứng lại, cảm thấy không thích hợp, trong nháy mắt thu hồi ý cười, nghiêm mặt nói:
- Trước tiên nói chính sự đi, các ngươi ngày hôm nay đến cùng là phát sinh chuyện gì, tại sao lại náo loạn với Thượng Võ thế?
- Việc này nhắc đến liền bực mình, ta và Husky đang yên đang lành vào thành, tên Thượng Võ kia liền cản chúng ta, còn nói Yêu thú không thể đi vào, trời ạ! Ngươi nhìn Husky một chút xem có chỗ nào giống yêu thú, con hàng này vốn là cầm thú mà!
Cuối cùng vẫn là mấy người bọn lão Lý đi ra tiếp chúng ta mới có thể đi vào thành. Kết quả thì sao, ta và Husky ở trong khách sạn tỷ thí thân thủ, Thượng Võ kia không thủ thành cho tốt, lại chạy tới tham gia trò vui, kết quả bị Husky dùng một chiêu vô địch phích lịch cứu cực đàm đánh trúng, vì thế liền nháo lên.
Từ Khuyết ý giản ngôn kinh, tinh tế kể lại chuyện đã xảy ra một lần, chỉ có điều hắn hoàn toàn không nhắc đến một chữ việc mình làm sai.
Tư Đồ Hải Đường nghe xong cũng có nhiều thâm ý nhìn chằm chằm Từ Khuyết, tựa như cười mà không phải cười:
- Nhưng chuyện này không giống với những gì ta nghe được lắm.
- Làm sao không giống, ta nói đều là sự thật, nếu ta dối gạt ngươi, ta liền không theo họ Gia Cát!
Từ Khuyết vỗ ngực bảo đảm.
- Có đúng không, tại sao ta nghe nói là ngươi lúc đầu ở khách sạn nói lời không nên nói, chọc giận Thượng Võ, sau đó lại cùng Husky ở trong khách sạn nhổ nước miếng đấu nhau, cuối cùng còn liên thủ bắt nạt Thượng Võ?
Tư Đồ Hải Đường nói ra rõ ràng, giống như đã sớm hiểu rõ tất cả.
Biểu hiện của Từ Khuyết lập tức cứng đờ, ngượng ngùng cười nói:
- Ngươi quả là không thành thật nha, nếu đã biết hết rồi, còn hỏi ta làm gì?
- Không có gì, lâu quá không gặp, muốn xem ngươi sẽ nói những lời thú vị gì. Chỉ là không nghĩ tới ngươi lại đem dòng họ ra đánh cược, vì thế bây giờ có phải ngươi nên đổi họ rồi không?
Con ngươi của Tư Đồ Hải Đường lóe qua một ít giảo hoạt, cười tủm tỉm nhìn Từ Khuyết.
Từ Khuyết lại không sợ hãi chút nào, không hoảng hốt không loạn sửa soạn y phục một chút, cười nói:
- Xin chào, kỳ thực tên ta là Từ Khuyết.
Trong nháy mắt, đến phiên vẻ mặt của Tư Đồ Hải Đường cứng lại.
- Cái... cái gì?
Nàng ngạc nhiên nói, khó có thể tin, hoá ra náo loạn nửa ngày, cái tên này vẫn luôn dùng tên giả để lừa người?
- Không cần để ý tới những chi tiết này, đến đến đến, đừng chỉ lo tán gẫu, mau nếm thử điểm tâm.
Từ Khuyết vội tiếp tục nói sang chuyện khác.
Tư Đồ Hải Đường lập tức trợn tròn mắt, tức giận nói:
- Đây là điểm tâm của nhà ta.
- Được rồi, nếu không uống một ngụm trà?
- Trà cũng là của nhà ta.
- Ta đâu có nói không phải của nhà ngươi.
Từ Khuyết cười khổ nói.
Tư Đồ Hải Đường lại nghiêm mặt, nhíu mày nói:
- Nói như vậy, cái tên Gia Cát Lượng này chỉ là một cái tên giả?
- Cũng không phải giả, Tạc Thiên Bang của ta thật sự có người này, không tin ngươi đi tới Tạc Thiên Bang chúng ta hỏi thăm một chút.
- Vậy lần này ngươi sẽ không tiếp tục lừa người chứ? Từ Khuyết là tên thật của ngươi?
- Đương nhiên là tên thật, lẽ nào ngươi chưa từng nghe nói qua tên ta sao? À đúng rồi, hình như lúc ở Thủy Nguyên Quốc đúng là chưa từng dùng tên thật.
Từ Khuyết lúc này mới chợt hiểu, thầm nói thất sách quá.
Vốn tưởng rằng lấy ra cái tên "Từ Khuyết" này có thể làm cho Tư Đồ Hải Đường khiếp sợ một chút, ai ngờ người ta căn bản chưa từng nghe nói, dù sao nơi đây cũng không phải là Hỏa Nguyên Quốc.
- Ta đương nhiên đã nghe nói qua.
Lúc này, Tư Đồ Hải Đường lại bình tĩnh nói:
- Từ Khuyết, người Hỏa Nguyên Quốc, đến từ Tạc Thiên Bang, một năm trước lấy cảnh giới Nguyên Anh kỳ, chém giết Hỏa Hoàng Hỏa Nguyên Quốc, cùng với lão sát thần Thiên Sát.
- Không sai không sai, nhưng đó đều là việc nhỏ, không đáng nhắc tới rồi.
Từ Khuyết rất là khiêm tốn nói.
Kết quả Tư Đồ Hải Đường cũng thật sự gật gù, không đề cập tới việc này, mở miệng nói:
- Tuy rằng thực lực của ngươi rất cường đại, nhưng chuyện hôm nay với Thượng Võ, vẫn đừng nên đùa nghịch quá lớn. Bản thân Đan Dương Phái có hai vị cường giả Anh Biến kỳ tọa trấn, quan trọng nhất là bọn họ còn có một cái Cung gia ở hải ngoại làm chỗ dựa. Sức mạnh của Cung gia vô cùng to lớn, địa vị ở Đông Hoang đại lục rất cao, vượt quá sự tưởng tượng của ta và ngươi.
Sắc mặt của Từ Khuyết nghiêm nghị gật đầu nói:
- Nếu không chúng ta vẫn là tâm sự chuyện ban đầu ta tiêu diệt Hỏa Hoàng cùng lão sát thần Thiên Sát đi?
- Gia... Từ Khuyết, ta không nói đùa với ngươi đâu, việc này rất quan trọng, thật sự không nên đối địch với Đan Dương Phái.
Tư Đồ Hải Đường lập tức tức giận đến mức con ngươi trừng lớn, trịnh trọng nói ra.
Từ Khuyết bất đắc dĩ vẫy vẫy tay:
- Nhưng bây giờ không phải ta muốn cùng bọn họ là địch, vừa nãy ta cũng đã quyết định coi như thôi, nhưng phu quân tương lai của ngươi không đồng ý, nhất định phải bắt ta chặt cánh tay hoặc là phải chặt hai cái chân của Husky, chuyện này liền chạm tới điểm mấu chốt của ta. Thế nhưng bởi vì quan hệ với ngươi, ta vẫn không hề động thủ.
Từ Khuyết nói xong lời cuối cùng, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc.
Lấy tính tình cùng tác phong của hắn, gặp phải tình huống như thế, đã sớm giết chết Thượng Võ tại chỗ, dù cho gã ở hải ngoại có mười cái chỗ dựa thì Từ Khuyết cũng giết không tha.
Con hàng này chính là như vậy, trời đều không sợ, còn có thể sợ một đại gia tộc sao?
- Không cần bởi vì quan hệ của ta, ta cùng Thượng Võ không có quan hệ gì, hôn ước là đời trước bọn họ định ra, không có quan hệ gì với ta. Ta nói với ngươi những lời này là hy vọng ngươi có thể cân nhắc suy nghĩ cho an toàn của mình, không nên trêu chọc thêm kẻ địch mạnh mẽ nữa.
Tư Đồ Hải Đường trầm giọng nói, chuyện hôn ước này đối với nàng mà nói, tựa hồ là vảy ngược, không muốn bị người khác nhắc tới.
Từ Khuyết vô cùng tán thành gật gù:
- Không sai, chuyện chỉ phúc vi hôn như vậy là quá phong kiến, chúng ta phải theo đuổi yêu đương tự do.
- Ta đang nhấn mạnh với ngươi chuyện của Cung gia và Đan Dương Phái đấy!
Tư Đồ Hải Đường lập tức đau đầu nói.
- À, chuyện đó cũng không có vấn đề gì, Tạc Thiên Bang ta là lão đại trong Tu Tiên Giới, không hề sợ phiền phức. Ngươi vừa nói Đan Dương Phái có hai Anh Biến kỳ đúng không? Cung gia có mấy người đây? Ngược lại bây giờ ta chỉ cần tùy tiện gọi một câu, trong vòng nửa canh giờ liền có thể gọi tới mười mấy bang chúng của Tạc Thiên Bang chúng ta, hơn nữa tất cả đều là Anh Biến kỳ, ngươi tin không?
Từ Khuyết tỏ vẻ bình tĩnh nói.
Tư Đồ Hải Đường lập tức nhíu mày, trong vòng nửa canh giờ, gọi tới mười mấy bang chúng Anh Biến kỳ của Tạc Thiên Bang?
Chuyện này ai tin cho được, toàn bộ cường giả Anh Biến kỳ ở Thủy Nguyên Quốc, sợ rằng cũng chỉ có mười mấy người mà thôi, cho dù tất cả bọn họ đều là người của Tạc Thiên Bang, trong vòng nửa canh giờ muốn triệu tập lại đây, căn bản là chuyện không thể nào.
- A, lẽ nào ngươi không tin ta? Được rồi, ta này liền đi gọi người, chờ ta ở đây.
Từ Khuyết nói đi là đi, đứng dậy lập tức hướng lao ra ngoài phủ thành chủ, đạp lên sấm chớp bay lên không, biến mất không còn tăm tích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận