Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 982: Quỷ Vương Huyết Hải

Rào!
Thời khắc này, tất cả mọi người mới đột nhiên ồ lên lên.
Mọi người đều trợn to hai mắt, dáng vẻ sợ hãi khó có thể tin.
- Chuyện này... rên này, tuổi còn trẻ, thực lực lại là cấp Hoàng Kim?
- Sao... làm sao có khả năng?
- Trời ạ!
- Mấu chốt là hiện tại hắn đánh ai không được, nhất định phải đánh nhi tử của bá chủ Quỷ Vương thành!
- Lần này sợ là muốn xảy ra chuyện rồi!
- Tuy rằng tên tiểu tử này có thực lực có thể so với cường giả cấp Hoàng Kim, nhưng cũng không thể là đối thủ của bá chủ Quỷ Vương thành đi?
- Phí lời, năm đó Lệ lão đại cũng là nhân vật cường hãn ở đệ nhất lĩnh vực, thủ đoạn lại tàn nhẫn, nếu không phỉa hắn đắc tội quá nhiều người, cũng không đến nỗi phải chạy tới đệ nhị lĩnh vực làm bá chủ.
Rất nhiều người thấp giọng bắt đầu nghị luận.
Ánh mắt bọn họ lần thứ hai nhìn về phía Từ Khuyết, đã không còn khiếp sợ như vậy, trái lại là ánh mắt đồng tình hay cười trên sự đau khổ của người khác.
Không nghi ngờ chút nào, tất cả bọn họ đã có nhận thức mới đối với thực lực của Từ Khuyết, tuổi còn trẻ như vậy mà đã có sức chiến đấu khủng bố như thế, tuyệt đối là thiên tài trong thiên tài.
Nhưng đối với đại đa số người mà nói, thiên tài chính là để đố kị, họ hận không thể nhìn thấy thiên tài bị bóp chết.
Vì thế hiện tại, nhìn thấy Từ Khuyết động thủ với con lớn nhất của bá chủ Quỷ Vương thành, đám người kia đã bắt đầu chờ mong kết cục Từ Khuyết bị bá chủ đánh giết.
- A... Đừng, đừng giết ta!
Lúc này, trung niên công tử bị Từ Khuyết đạp lên ngực sợ hãi kêu lên, y hoàn toàn bị dọa sợ.
Y ở Quỷ Vương thành ngang ngược nhiều năm như vậy, xưa nay không có ai dám trêu chọc y, không nghĩ tới hôm nay bởi vì nhất thời miệng tiện, đá vào tấm sắt rồi... không, đây rõ ràng là động vào đầu lưỡi kiếm luôn ấy chứ.
- Ta nói ngươi đoán, không nói ngươi xin tha.
Từ Khuyết lạnh lẽo nở nụ cười, lực đạo dưới chân đột nhiên tăng thêm.
Răng rắc!
Một tiếng vang giòn, xương sườn trên ngực trung niên công tử lại gãy một cái.
- A...
Một tiếng kêu thảm thiết như tiếng lợn bị chọc tiết truyền khắp toàn bộ Quỷ Vương thành.
Trong miệng trung niên công tử lần thứ hai chảy ra máu tươi, con ngươi lật một cái, hôn mê bất tỉnh tại chỗ.
- Bản thần tôn đến cứu tỉnh.
Lúc này Husky lại xông lên phía trước xông, lấy ra một viên đan dược, đưa vào trong miệng trung niên công tử.
Vèo!
Trong chốc n ngươi trung niên công tử khẽ động, hoảng hốt tỉnh lại, kết quả vừa nhìn Từ Khuyết vẫn đạp chân trên ngực mình, lại suýt chút nữa ngất đi.
- Đại ca, đại ca tha mạng a! Là ta miệng tiện, là ta miệng thúi, ngươi bỏ qua cho ta đi!
Y bắt đầu khóc lóc xin tha.
Rõ ràng là một kẻ trung niên nhưng lại có dáng vẻ giống như một tên phá gia chi tử mười mấy tuổi, thực khiến người dở khóc dở cười, thật sự là không đỡ nổi.
Từ Khuyết lạnh nhạt nhìn hắn, thoáng cân nhắc nói:
- Thả hay là không thả ngươi, phải xem ngươi có thể trả lời khiến ta thoả mãn hay không, còn nhớ ta vừa hỏi cái gì không?
Trung niên công tử ngẩn ra, rồi vội vàng gật đầu nói:
- Nhớ nhớ nhớ. Là hai nữ tử và một tiểu cẩu, một đường đi tới vùng đất trung tâm Quỷ Vương thành, lúc này hẳn là họ đã tới Quỷ Vương phủ chúng ta.
- Quỷ Vương phủ các ngươi? Các nàng làm gì?
Từ Khuyết cau mày hỏi.
Trung niên công tử nhất thời lộ ra một nụ cười khổ:
- Ta... đệ đệ ta trêu chọc các nàng, bị các nàng một đường từ đệ nhất lĩnh vực truy sát lại đây, ấy, đại ca, ngươi đừng dùng ánh mắt này nhìn ta nha, việc này không có quan hệ gì với ta, ta cũng chỉ đúng lúc đi ngang qua nhìn thấy.
- Ha ha, đệ đệ ngươi bị đuổi giết, ngươi còn có thời gian rảnh rỗi ở này đi lung tung?
Từ Khuyết nhất thời cười lạnh.
Trung niên công tử lập tức tỏ vẻ đưa đám nói:
- Đại ca, ta với y không phải cùng một mẹ sinh ra, hai chúng ta còn đang tranh quyền đây, ta còn ước gì y bị người chém chết đó! Đáng tiếc y có một kiện bảo vật thoát thân, trốn vào Quỷ Vương phủ, hai nữ tử kia hẳn không thể giết được y.
- Yêu, huynh đệ các ngươi, đúng là rất trâu bò mà.
Từ Khuyết nhất thời vui vẻ nói.
Hắn cũng không lo lắng an nguy của Khương Hồng Nhan, dù sao thực lực Khương Hồng Nhan, tuyệt đối cường đại hơn cường giả Hoàng Kim ở giới này.
Dù đối phương có bảo vật cổ quái gọi là đấu bảo gì đó, cũng không thể khiến Khương Hồng Nhan bị thương.
- Đại ca, ngài hãy bỏ qua ta đi, ta bảo đảm sau này tuyệt đối sẽ không miệng tiện nữa.
Trung niên công tử gia mở miệng tiếp tục cầu xin tha thứ, thái độ vô cùng chân thành.
Từ Khuyết cũng lười tính toán cùng loại phá gia chi tử này, chậm rãi buông chân, ánh mắt quét về phía sau, chính là vùng đất trung tâm Quỷ Vương thành, vị trí Quỷ Vương phủ.
- A, cảm ơn đại ca, cảm ơn đại ca tha chết, đại ca, ta đi trước.
Trung niên công tử tỏ vẻ cảm kích, một câu đều là đại ca gọi đến hăng say, liên tục lăn lộn bỏ chạy về phía Quỷ Vương phủ.
Khóe miệng Từ Khuyết giương lên, thân hình loáng một cái, đang chuẩn bị giết về phía Quỷ Vương phủ.
- Vị tiểu ca này, xin dừng bước.
Đột nhiên, giọng nói tuổi già truyền đến.
Từ Khuyết ngẩn ra, xoay người nhìn sang.
Chính là lão nhân bày sạp lúc trước mở miệng nhắc nhở hắn rời đi, lúc này vội vội vàng vàng chạy tới, một mặt ngưng trọng nói:
- Tiểu ca, ngươi tuyệt đối đừng tới Quỷ Vương phủ, chỗ kia có thể tiến vào nhưng mà không ra được.
- Ồ? Lão nhân gia tại sao lại nói như vậy?
Từ Khuyết hiếu kỳ nói.
Theo lý mà nói, lấy hắn thực lực vừa nãy hắn biểu diễn ra, đủ để đấu một trận với những cường giả Hoàng Kim khác, lão nhân này không thể nói Quỷ Vương phủ đáng sợ như vậy đi.
- Bởi vì Quỷ Vương phủ xây dựng bên trên huyết hải.
Không chờ lão nhân mở miệng, nữ tử phía sau y đã chủ động mở miệng.
Nữ nhân này mặc một thân quàn áo màu đen, vóc dáng ma quỷ, trước đây còn dùng ánh mắt trừng Từ Khuyết, cảnh cáo hắn đừng nhìn loạn.
Nhưng lúc này, nàng nhìn về phía Từ Khuyết lại có thêm một chút kính trọng.
Dù sao nói cho cùng, đây là một thế giới thực lực vi tôn.
- Huyết hải?
Từ Khuyết càng hiếu kỳ.
Bởi vì thần hồn ở chỗ này không thể sử dụng, vì thế hắn cũng không biết trung tâm của Quỷ Vương thành có dáng vẻ gì, đúng là không nghĩ tới đó lại một mảnh biển, hơn nữa còn là huyết hải.
Nữ tử gật đầu đáp lại nói:
- Không sai, quanh năm huyết hải bị chướng khí bao phủ, người có cấp bậc Bạch Ngân trở xuống xông vào đều sẽ bị ăn mòn thân thể mà chết, nếu rơi vào trong đó, cho dù là cường giả cấp Hoàng Kim thì hài cốt cũng không còn.
- Chỉ như vậy mà thôi?
Từ Khuyết nhất thời nở nụ cười, căn bản không để ở trong lòng.
Thứ này ở Tu Tiên Giới thấy quá nhiều, căn bản không có gì phải sợ.
Nữ tử cùng lão nhân lại bị phản ứng này của Từ Khuyết làm cho kinh ngạc, huyết hải chính là khu vực mà người ngươ kiêng kỵ sợ hãi ở Quỷ Vương thành, người bình thường căn bản không dám tới gần.
Cho dù là cường giả Bạch Ngân, mỗi lần đi qua cũng phải bôi lên thuốc phòng độc, hơn nữa còn phải có Quỷ Vương Lệnh, bằng không vừa tới sẽ bị đánh vào trong huyết hải.
- Tiểu ca, không thể bất cẩn được đâu. Cho dù ngươi có năng lực xông qua chướng khí trên huyết hải, cũng không thể đối kháng cùng toàn bộ huyết hải, bởi vì vị Lệ lão đại bá chủ Quỷ Vương thành kia, là người duy nhất có thể mượn dùng toàn bộ sức mạnh huyết hải đến giết địch.
Lão nhân khuyên.
Mọi người ở đây cũng âm thầm gật đầu.
Lệ lão đại đắc tội với nhiều người ở đệ nhất lĩnh vực như vậy, sau khi trốn đến đệ nhị lĩnh vực, lại không bị người đuổi giết, cũng là vì y chiếm ưu thế địa lý, có thể mượn dùng sức mạnh huyết hải đối kháng kẻ địch.
Cũng đúng là như thế, kẻ thù của Lệ lão đại mới không muốn lại đây tìm y để gây sự, y cũng nhờ vào đó xây dựng lên toà Quỷ Vương hắc phường thị này ở huyết hải, hấp dẫn rất nhiều người đến, mới phát triển đến tình hình này.
- Ha ha, thế lại làm sao? Lão nhân gia, nói thật cho ngươi biết, người Tạc Thiên Bang chúng ta, từ nhỏ đã là tắm trong huyết hải! Chỉ là một Quỷ Vương phủ cùng huyết hải, căn bản không đáng nhắc tới.
Từ Khuyết nở nụ cười một tiếng, trực tiếp chắp tay nói từ biệt, dưới chân bước ra lôi điện, mang theo Husky, trực tiếp nhằm về phía phương hướng Quỷ Vương phủ.
Mọi người ở đây đều trừng lớn mắt.
Từ nhỏ đã tắm trong huyết hải?
CMN, gặp nhiều kẻ biết chém gió, nhưng chưa từng thấy có người nào chém gió thành bão như thế.
- Ài! Chung quy là do quá mức còn trẻ nên ngông cuồng.
Nhìn theo bóng người Từ Khuyết đã đi xa, lão nhân không khỏi lắc đầu thở dài.
- Sư phụ, người này tuy rằng thực lực phi phàm, nhưng quá mức ngông cuồng tự phụ, chuyến này vừa đi, chỉ sợ là phải thiệt thòi trong tay Lệ lão đại, chúng ta vẫn nên đi tìm người khác đi.
Nữ tử từ tốn nói, ánh mắt nhìn về phía bóng lưng Từ Khuyết, lại có chút xem thường.
- Thôi, cũng chỉ có thể như vậy. Nhưng trước tiên cũng qua xem một chút đi, hiếm thấy gặp được người thiên tư như vậy, nếu hắn có thể bảo vệ mạng nhỏ, đúng là có thể cân nhắc kết giao.
Lão nhân gật đầu, lập tức đi về phía trước.
Cùng lúc đó, mọi người ở đây cũng vội lên đường, nhanh chóng chạy tới vùng đất trung tâm, muốn đi xem một chút, thiếu niên thiên tài kia sẽ có kết cục ra sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận