Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 927: Triển Khai Âm Mưu

Cùng ngày, sau khi Từ Khuyết rời nước Mỹ, đủ loại lời đồn đãi cùng tiếng bàn luận truyền khắp toàn cầu.
Nhưng tài phiệt Rothschild lại yên tĩnh lạ kỳ.
Sau khi Robert nhận được điện thoại của nhân vật số hai bên trong tài phiệt là Mordred, y liền rơi vào do dự.
Y đối mặt với một cái lựa chọn gian nan, hoặc là đứng ở phía Từ Khuyết, từ đây mất đi quyền thế, biến thành dưới một người.
Hoặc là chính là buông tay một đòn, không chỉ có thể áp chế Từ Khuyết, còn có khả năng đoạt được toàn bộ thế giới vào trong tay.
Bây giờ phải chọn như thế nào, tất cả liền quyết định bởi việc ước định thực lực của bọn họ đối với Từ Khuyết cùng với kẻ địch của hắn, ai mạnh mẽ hơn, liền đứng bên phía người đó.
Robert im lặng hồi lâu, lần nữa bấm điện thoại:
- Mordred, anh xác định đó là ba vị thiên sứ? Oh my god, trên đời này thật sự có thiên sứ ư?
Mordred ở đầu điện thoại bên kia nở nụ cười:
- Robert thân ái, bây giờ ngay cả nhân vật thần thoại Hoa Hạ đều đã xuất hiện, tại sao thần của phương tây ta lại không thể xuất hiện đây? Tin tưởng tôi, chờ anh sang đây xem những bức ảnh tuyệt mật này, anh sẽ rõ ràng tín ngưỡng những năm này cũng sẽ không uổng phí.
Sắc mặt của Robert hơi biến hóa, thấp giọng nói:
- Bọn họ có thể là đối thủ của Từ Khuyết sao? Phải biết, ngoại trừ Từ Khuyết, còn có một cô gái khác, nhìn qua cũng rất phi phàm.
- Khà khà, yên tâm đi, ba vị thiên sứ này ngủ say trong ba cái quan tài đồng, thần tư oai hùng, thánh thần không thể xâm phạm, chúng ta đã dùng vệ tinh liên lạc qua với bọn họ, bọn họ lấy tinh thần lực truyền đạt ra tin tức, chuyến này chính là đến truy sát Từ Khuyết cùng với người phụ nữ kia!
- Vậy tại sao còn cần chúng ta đi nghênh tiếp?
- Hẳn là do bọn Từ Khuyết mở ra một loại sức mạnh thần bí nào đó, ngăn cản bọn họ đổ bộ xuống Địa Cầu, thế nhưng bọn họ có thể cảm nhận được trên Đảo Phục Sinh có khí tức thân thiết, hoài nghi nơi đó có lưu giữ huyết thống, có thể thử nghiệm tiến hành đổ bộ từ nơi đó, chúng ta cần phái ra phi thuyền đi vũ trụ tiến hành tiếp ứng. Robert, anh nghe rõ ràng chứ, bọn họ có ba người, phía Từ Khuyết chỉ có hai người, ai mạnh ai yếu, anh hẳn đã rõ ràng.
- Nhưng mà... chuyện này e rằng có chút khó khăn, bằng vào kỹ thuật mà chúng ta nắm giữ hiện nay, điều động chuẩn bị phi thuyền, e rằng sẽ tốn không ít thời gian.
- Khà khà, điều này anh có thể yên tâm. Tôi đã cùng Hạ gia của Hoa Hạ thành lập quan hệ hợp tác, bọn họ cũng có cừu oán với Từ Khuyết, đã đồng ý vận dụng quyền thế ở Hoa Hạ, tài trợ động cơ kỹ thuật phi thuyền cho chúng ta, tiếp dẫn ba vị thiên sứ hạ phàm, tiêu diệt Từ Khuyết!
- Cái gì? Hạ gia của Hoa Hạ còn có năng lực lớn như vậy?
- Ha ha, luận tài lực, bọn họ tuy rằng không sánh được với gia tộc Rothschild chúng ta, nhưng quyền thế lại không hề kém chúng ta một chút nào. Hoa Hạ thực sự là chỗ tốt.
- Được, nếu đã như vậy, tôi liền đánh cược một lần đi! Lập tức triển khai kế hoạch, nhớ kỹ không thể tiết lộ một chút tin tức ra ngoài.
Cuối cùng, Robert cắn răng làm ra lựa chọn.
So với việc toàn bộ gia tộc Rothschild bị Từ Khuyết nuốt lấy, y tình nguyện buông tay đánh một đòn, tiếp dẫn ba vị thiên sứ trở về, trấn áp Từ Khuyết.
Hơn nữa trong điện thoại Mordred cũng đã báo cho y, ba vị thiên sứ đã cùng bọn họ đạt thành thỏa thuận, chỉ cần tiêu diệt Từ Khuyết, bọn họ sẽ giúp tài phiệt Rothschild thống nhất thế giới, sau đó sẽ rời đi, bởi vì một giới này không thích hợp cho bọn họ sinh tồn, bọn họ không muốn ở nơi này.
Vì thế ở dưới loại dụ dỗ này, Robert đã ném sợ hãi trong trận đánh lúc trước với Từ Khuyết ra sau đầu
Một hồi âm mưu nhằm vào Từ Khuyết được lặng lẽ triển khai.
...
Đêm đó, Từ Khuyết đã mang theo Từ Phỉ Phỉ cùng Khương Hồng Nhan trở lại Hoa Hạ, trực tiếp vào ở một khách sạn sang trọng ở Kinh Thành.
Chính quyền Hoa Hạ bị kinh động, cũng muốn phái người đến giao thiệp, nhưng sau khi thấy Từ Khuyết trực tiếp treo một tấm bảng "Xin đừng làm phiền" ở cửa, tất cả mọi người đều tránh lui.
Bởi vì phía dưới tấm bảng thông báo kia, còn bị Từ Khuyết viết tay bổ sung một câu, hoàn chỉnh nhìn qua chính là "Xin làm phiền, gõ cửa chết cả nhà"!
Trần trụi đe dọa như thế, Cmn ai dám động vào?
Khương Hồng Nhan vừa tới, liền trực tiếp ngồi xếp bằng ở trên thảm trong phòng khách, tiến vào trạng thái tu luyện.
Từ Khuyết thì lại tỏ vẻ hưng phấn mặt một cái áo tắm lớn, đi vào gian phòng, chuẩn bị đi tắm nước nóng.
Cũng không phải là bởi vì trên người dơ bẩn, mà là có quá nhiều năm không hưởng thụ cảm giác tắm rửa sảng khoái, hắn muốn thử lại một lần, ôn lại sinh hoạt trên Địa Cầu một chút.
- Phỉ Phỉ, ở trên giường chờ anh, anh tắm xong sẽ đi ra.
Từ Khuyết ở trong phòng tắm hô.
Khóe miệng của Từ Phỉ Phỉ lập tức co giật, nhưng vẫn đứng dậy tiến vào gian phòng, trực tiếp nằm lên trên giường.
Nàng biết tiếp theo sẽ phát sinh chuyện gì, ý nghĩ ẩn sâu trong lòng đã lâu, sắp đến lúc thực hiện.
"Lạch cạch!"
Cuối cùng, Từ Khuyết đi ra khỏi phòng tắm, cười tủm tỉm nhìn về phía Từ Phỉ Phỉ.
- Phỉ Phỉ, anh đến rồi đây.
- Đến đây đi!
Biểu hiện của Từ Phỉ Phỉ có chút sốt sắng, hô hấp có chút gấp gáp, tay nhỏ lôi chặt chăn, khẽ gật đầu một cái.
Sau đó, Từ Khuyết trực tiếp bổ nhào một cái, nhảy lên trên giường.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, Từ Phỉ Phỉ hít sâu một hơi, gật đầu nói:
- Bắt đầu đi, ta chuẩn bị sẵn sàng rồi!
- Ừm!
Từ Khuyết gật gật đầu.
Thế là, một hồi nói chuyện vốn chờ đợi đã lâu, rốt cục bắt đầu.
Từ lúc Từ Phỉ Phỉ ở nước Mỹ trở về, liền vẫn chờ đợi thời khắc này, muốn biết những năm này Từ Khuyết đến cùng là phát sinh cái gì.
- Kỳ thực sau trận tai nạn xe lúc trước, anh cũng đã chết rồi, nhưng cũng lại xuyên việt...
Từ Khuyết nói chi tiết, đem sự việc xuyên việt sau tai nạn xe năm đó, những chuyện trải qua ở Tu Tiên giới, từng chuyện nói cho Từ Phỉ Phỉ.
Hơn hai giờ sau, Từ Phỉ Phỉ đã nghe tới mặt mũi tràn đầy vẻ kinh hãi, khó có thể tin.
Nàng không nghĩ tới bên trong hơn sáu năm Từ Khuyết rời đi này, lại trải qua nhiều khúc chiết cùng nguy hiểm như vậy, thậm chí ngay cả lúc cuối cùng đổ bộ xuống Địa Cầu, đều suýt chút nữa thất bại.
- Vậy anh còn muốn trở về không?
Đầu của Từ Phỉ Phỉ còn có chút trống rỗng, cũng chưa hoàn toàn tiêu hóa được tất cả mọi chuyện mà Từ Khuyết mới nói, nhưng cũng biết đường tương lai của Từ Khuyết cũng sẽ không ở Địa Cầu, liền vội mở miệng hỏi dò, chỉ lo chẳng mấy chốc hắn sẽ lại rời đi.
Từ Khuyết cười nhẹ:
- Kỳ thực lần này anh trở về, chính là muốn mang em cùng đi tu luyện, chăm sóc em thật tốt, không để em phải tiếp tục chịu khổ nữa.
- Em... em cũng có thể tu luyện?
Từ Phỉ Phỉ lập tức cả kinh.
Từ Khuyết gật đầu:
- Đương nhiên có thể.
Từ Phỉ Phỉ há to miệng, rất chờ mong, lại bất an, bởi vì Tu Tiên Giới nguy hiểm còn đáng sợ hơn những gì nàng tưởng tượng.
- Được rồi, em đừng suy nghĩ nhiều, anh nói nhiều như vậy, đoán chừng em vẫn còn chưa tiêu hóa xong, nghỉ ngơi trước đi, ngày mai có cái gì muốn hỏi, hỏi lại anh.
Từ Khuyết vừa nhìn thấy thời gian cũng đã hơn hai giờ sáng, liền sờ sờ đầu Từ Phỉ Phỉ, hơi mỉm cười nói.
Hắn cùng Khương Hồng Nhan có thể không ngủ không nghỉ, nhưng Từ Phỉ Phỉ lại không được, cuối cùng vẫn là phàm nhân, ngày hôm nay đã trải qua nhiều chuyện như vậy, nàng đã uể oải không thôi.
Cuối cùng Từ Khuyết đứng dậy đắp chăn cho Từ Phỉ Phỉ, giống như chăm sóc đứa bé, thay nàng tắt đèn, nói một tiếng "Ngủ ngon", liền rời khỏi phòng.
Ngay lúc cửa phòng đóng lại, Từ Phỉ Phỉ nằm ở trên giường, trợn tròn mắt, trong đầu còn có chút hỗn loạn.
Nhưng rất nhanh, mí mắt uể oải mà trầm trọng của nàng vẫn chậm rãi nhắm lại, an ổn ngủ thiếp đi.
Một giấc ngủ này, là một lần trong hơn sáu năm nay, nàng ngủ an ổn nhất.
Trong giấc mộng, nàng mơ tới cùng anh trai du ngoạn ở Tu Tiên Giới, nô đùa, giống như lại trở về năm tháng hai người còn ấu thơ, khóe miệng không khỏi nhếch lên một nụ cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận