Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 683: Run Rẩy Đi

"Gào "
Một tiếng kêu thảm thiết quen thuộc lần thứ hai vang vọng toàn bộ Địa Cung.
Đạo Thân vừa chạm vào vòng cổ, dù Husky biến thành Kỳ Lân lão tổ cũng trực tiếp bò trên mặt đất.
Nhưng Từ Khuyết đã nhìn ra rồi, con hàng này chỉ thay đổi ngoại hình, thực lực tăng cường lên chút, nhưng tính cách thì không thay đổi chút nào, vẫn là Husky, ngoài miệng là hổ còn nội tâm vẫn là chó.
- Gào, đau quá đau quá, Khuyết ca Khuyết ca, nhanh buông ra.
Husky chịu thua, vỗ sàn nhà kêu to.
- Ồ, sao lại biến trở về rồi? Còn đắc ý không? Còn giả bộ không?
Từ Khuyết cười híp mắt hỏi.
Husky vẻ mặt đưa đám, lắc đầu nói:
- Không giả bộ nữa, mé, ăn được mấy giọt tinh huyết mà vẫn không đánh lại ngươi.
Nói xong, trên người nó lóe lên huy mang, sau đó thân hình nó bắt đầu nhỏ lại, rồi lại biến thành bộ lông trắng đen xen kẽ bóng loáng, vẻ mặt ngáo ngơ, hoàn toàn chính là một phiên bản phóng to của Husky.
- Tinh huyết? Chuyện là thế nào?
Từ Khuyết nghe vậy ngẩn ra, hiếu kỳ hỏi.
Husky đắc ý, cười bỉ ổi nói:
- Khi bản thần tôn tiến vào, phát hiện nơi này có một toà tế đài, bên trong có mười giọt huyết dịch Kỳ Lân, có một cảm giác huyết thống tương liên, vì thế bản thần tôn ăn hết, không nghĩ tới tất cả đều hoàn hảo không chút tổn hại tụ về đan điền, thế rồi bản thần tôn liền dẫn dộng một giọt tinh huyết trong đó, sau đó liền biến hình.
Nói tới chỗ này, Husky tỏ vẻ hả giận cười to nói:
- Ha ha ha, chơi vui nhất chính là lão già Đoạn Cửu Đức kia đúng lúc chạy xuống, sau khi nhìn thấy dáng vẻ uy vũ của bản thần tôn thì sợ đến mức co quắp ngồi dưới đất.
- Nói như vậy, là do ngươi dẫn động tinh huyết mới có thể biến thành như thế?
Từ Khuyết hiếu kỳ nói.
Husky mơ hồ lắc đầu:
- Bản thần tôn cũng không rõ, dẫn dộng một giọt tinh huyết mà ta có thể có được dáng vẻ và sức mạnh đời thứ năm, nhưng đáng tiếc thời có chút ngắn. Ồ, không đúng, dường như sức mạnh còn sót lại đang dần giảm xuống.
Từ Khuyết gật đầu, cơ bản đã thăm dò rõ ràng tình hình.
Hiện tại chuyện duy nhất có thể xác nhận chính là đời thứ năm của Husky thực sự chính là Kỳ Lân lão tổ, khai sơn lập phái, tạo ra một Uy Vũ Tông.
- Ồ, nói như vậy, bản thần tôn thật sự chính là Kỳ Lân lão tổ! Đậu xanh!
Lúc này, Husky mới phản ứng lại, đột nhiên sợ hãi kêu lên.
Từ Khuyết nhất thời trợn tròn hai mắt, không còn gì để nói lắc đầu một cái, dù sao chuyện Husky ngu ngơ hắn đã từng thấy không ít lần.
Liễu Tĩnh Ngưng kinh ngạc một chút, rồi cũng bị trí thông minh của Husky chọc cười, lắc đầu mỉm cười.
- Husky, ngoài những thứ này ra, ngươi có nhớ lại thứ gì hữu dụng hay không?
Từ Khuyết hỏi tới chính sự, ký ức của Husky như một bảo tàng chưa bị khai phá, một khi nhớ lại được một chút sự tình, có khả năng chính là một đại cơ duyên.
Nhưng Husky lại lắc lắc đầu:
- Cái gì cũng không nhớ được, nhưng bản thần tôn phát hiện một chuyện, chính là linh khí ở dưới lòng đất này rất dày đặc, thích hợp để ngươi bế quan tu luyện, nhưng mà hình như lại quá đậm, ngươi có thể bị bạo thể mà chết.
- Linh khí?
Nghe nói thế Từ Khuyết mới phản ứng lại được.
Sau khi tiến vào Địa Cung, linh khí xác thực dày đặc hơn rất nhiều, hoàn toàn có thể so với Dược Viên của Tử Hà tiên tử Sư Thanh Tuyền, đúng là rất thích hợp để bế quan tu luyện.
Còn chuyện có thể bạo thể mà chết hay không, Từ Khuyết không hề để ý chút nào, với thể chất hiện tại của hắn, dù có nhiều linh khí hơn nữa cũng có thể chịu đựng được.
- Ta quyết định sẽ bế quan hai năm ở đây. Tranh thủ trước khi bí cảnh đóng lại, nỗ lực tu luyện tới Luyện Hư kỳ.
Từ Khuyết tràn đầy tự tin nói, chỗ này linh khí dày đặc cộng với việc sử dụng Linh Thạch, trong vòng hai năm, tuyệt đối chắc chắn có thể tu luyện đến Luyện Hư kỳ.
Nhưng Liễu Tĩnh Ngưng và Husky nghe được lời này, nhất thời ngây người.
Hai năm? Luyện Hư kỳ?
Đùa gì thế?
- Tiểu Khuyết Khuyết, ngươi chớ làm loạn, chuyện tu luyện không thể nóng lòng cầu thành.
Liễu Tĩnh Ngưng lên tiếng, sắc mặt nghiêm nghị.
Dù Từ Khuyết tu luyện lại từ đầu, nhưng cũng không thể trong vòng hai năm mà tu luyện tới cảnh giới Luyện Hư kỳ.
Ngược lại, nàng cảm thấy Từ Khuyết có thể nhân cơ hội này, lần thứ hai củng cố căn cơ, vững vàng, biết thời biết thế vượt qua hết thảy bình cảnh, thành tựu trong tương lai mới cao hơn.
- Tiểu tử, tuy rằng mấy năm qua tốc độ tu luyện của ngươi rất đáng sợ, nhưng khi ngươi tự phế tu vi cũng mới chỉ là Anh Biến kỳ, làm sao có khả năng trong vòng hai năm lại có thể đạt tới Luyện Hư kỳ, đừng đùa nữa. Bản thần tôn cường đại như thế, cũng không có cách nào tu luyện nhanh như vậy.
Husky cũng lắc đầu.
Từ Khuyết lại chỉ cười nhạt một tiếng:
- Hiển nhiên các ngươi không hiểu gì về thiên tư của ta. Kỳ tài giống như ta, nếu như không phải muốn cảnh giới vững vàng, có lẽ nửa năm đã có thể đạt đến Luyện Hư kỳ, thế nhưng ta không làm như thế, bởi vì ta là một người thận trọng, bên ngoài đẹp trai bên trong lại trầm ổn.
Hắn nói lời này là sự thật, thể chất Ngũ Hành Thiên Linh Căn, cộng với tốc độ tu luyện đáng sợ của Thái Cổ Ngũ Hành Quyết, nếu như đơn thuần dựa vào dùng Linh Thạch để tăng cảnh giới, nửa năm đã đủ rồi.
Nhưng hắn biết rõ, nếu như sau này không có nhiều cường giả để hắn đánh giết để thăng cấp, nên chỉ có thể dựa vào thực lực của chính mình để tu luyện, thế phải để củng cố căn cơ của mình thật vững chắc.
Vì thế thời gian hai năm này đối với Từ đã đủ dài.
Liễu Tĩnh Ngưng lại mở miệng khuyên bảo vài câu, nhưng không có kết quả nên bất đắc dĩ lắc lắc đầu.
Từ Khuyết cũng không lãng phí thời gian nữa, lấy ra mấy trăm vạn viên cực phẩm Linh Thạch, bày khắp Địa Cung, bố trí thành Tụ Linh Trận, hút linh khí mấy trăm dặm bên ngoài Địa Cung tới đây.
Sau đó đầu ngón tay hắn bắn ra kim mang, ký gửi một tia thần hồn trên Đạo Thân, sau đó trực tiếp ngồi xếp bằng trên mặt đất, tiến vào trạng thái tu luyện.
Trong lòng Liễu Tĩnh Ngưng vô cùng ngơ ngác, kinh ngạc vì Từ Khuyết chỉ vung tay nhấc chân đã có thể bày xuống Tụ Linh Trận lớn như vậy, hơn nữa còn tất cả đều là dùng cực phẩm Linh Thạch bố trí thành, khiến linh khí trong Địa Cung dày đặc đến mức vượt quá tưởng tượng.
Nàng trầm ngâm chốc lát, cũng ngồi xếp bằng xuống bên cạnh Từ Khuyết, vừa tu luyện, vừa hộ pháp cho Từ Khuyết, để ngừa hắn muốn nhanh chóng tăng cao cảnh giới mà xuất hiện chuyện gì bất ngờ.
- CMN, các ngươi như thế là muốn song tu sao? Vậy bản thần tôn không quấy rầy các ngươi nữa, có chút cay mắt.
Husky thấy hai người đều đang tu luyện, lập tức ngồi không yên.
Dù sao nó không phải một người chịu được rảnh rỗi, không đúng, là chó.
Vèo một tiếng, Husky như một làn khói chạy ra ngoài Địa Cung, mơ hồ còn truyền đến tiếng gào của nó.
- Tiểu Đức Tử, ngươi ở đấy phát ngốc cái gì, còn không mau lại đây quỳ xuống thỉnh an bản lão tổ, móa, ngươi đừng chạy, nhanh đem một chậu nước rửa chân cho bản lão tổ.
Lúc này, Từ Khuyết đã hoàn toàn chìm đắm trong tái tu luyện.
Đây là lần đầu tiên hắn chân chính tu luyện, đồng thời là lần tu tiên chân chính sau khi hiểu rõ đạo uẩn của chính mình.
Mỗi khi trong cơ thể hắn vận chuyển Thái Cổ Ngũ Hành Quyết, hấp thu lấy mỗi luồng linh khí, trong đầu hắn đều hiện ra những hình ảnh đã qua, như mộng ảo lại như một lần nữa trải nghiệm một lần nhân sinh.
Trong đầu hắn là trí nhớ của kiếp trước ở Địa Cầu, như phim đèn chiếu, từng hình ảnh được phát lại.
Khi cha mẹ hắn qua đời, hắn mới mười tuổi, cùng em gái sống nương tựa lẫn nhau, nếm đủ trái đắng, gặp đủ khinh thường, cuối cũng vẫn phải dựa vào thân thích tình cờ trợ cấp và nhân sĩ xã hội quyên tặng mới có thể thuận lợi đi học.
Từ nhỏ đến lớn, Từ Khuyết đều là học bá trong trường học, năm 20 tuổi đạt lấy thành tích thủ khoa của để thi vào đại học Yên Kinh thứ nhất, cũng thuận lợi theo đuổi được hoa khôi của trường.
Chỉ tiếc là mới hẹn hò chưa tới nửa năm, hoa khôi của trường không hiểu sao lại chia tay với hắn, hơn nữa sau một tuần lễ chia tay, Từ Khuyết đi làm thêm xong ca đêm chuẩn bị trở về trường học lại bị một chiếc xe chạy với tốc độ cao đụng bay, đồng thời còn đem hắn đụng đến giới này.
Từ khi tỉnh lại ở Tu Tiên Giới, Từ Khuyết không còn lo lắng chuyện gì nữa.
Muội muội của hắn chính là sự kiêu ngạo của hắn, khi mới vừa học lớp mười, muội muội của hắn đã cùng bạn bè mở cửa hàng làm ăn trên mạng, lợi nhuận vô cùng khả quan, hơn nữa thành tích chưa bao giờ bị ảnh hưởng, có thể thấy được muội muội của hắn có IQ và EQ đều vượt xa so với Từ Khuyết.
Đến học phí cùng sinh hoạt phí của Từ Khuyết khi học đại học, đều là do muội muội của hắn cho.
Mới đầu Từ Khuyết cũng từ chối, nhưng muội muội của hắn lại nói một câu như vậy:
- Anh, anh chăm sóc em lâu như vậy, cuối cũng cũng đến phiên em chăm sóc anh, anh không thể từ chối học phí và sinh hoạt phí được, đây là nguyện vọng sinh nhật của em!
Nhớ đến cảnh này, Từ Khuyết bỗng mở mắt ra, tu luyện đột nhiên bị đình chỉ.
- Phỉ Phỉ!
Từ Khuyết như gặp ác mộng vừa tỉnh, hô lên tên của muội muội mình.
Vốn hắn nghĩ là mình đã không cần lo lắng, tất cả mọi chuyện ở Địa Cầu đều không cần quan tâm đến nữa, hắn có thể an tâm ở Tu Tiên Giới vui đùa, hưởng thụ nhân sinh.
Nhưng lần tu luyện này, hắn đột nhiên thức tỉnh, phát hiện có rất nhiều vấn đề.
Hoa khôi của trường tại sao đột nhiên chia tay với hắn?
Khi đó quan hệ của hai người, rõ ràng như keo với sơn, kết quả ngày thứ hai hoa khôi của trường đã mặt lạnh, ném lại một câu "Chia tay" rồi dứt khoát xoay người rời đi.
Lúc đó Từ Khuyết đầu óc mơ hồ, cho rằng mình đã làm sai điều gì, nhưng mặc kệ là gọi điện thoại hay gửi nhắn tin, hoa khôi của trường cũng đều không phản ứng lại.
Kết quả sau một tuần lễ, thật vất vả tìm được cơ hội để hỏi rõ ràng, nhưng sau khi làm thêm về trên đường lại gặp tai nạn xe cộ.
Lúc trước, Từ Khuyết là người trong cuộc nhưng có chút mơ hồ không hiểu vì sao, cảm thấy chuyện này cũng không tính là nghiêm trọng, khả năng là mình đã làm sai điều gì, dụ dỗ một chút là có thể theo đuổi hoa khôi trở về.
Nhưng hôm nay, hắn dùng góc độ người đứng xem nhớ lại tất cả, lại đột nhiên nhạy cảm phát giác các vấn đề.
Hoa khôi của trường tại sao lại đột nhiên thay đổi thái độ?
Tại sao hắn đi trên một con đường rộng rãi không có người, đang yên đang lành đi bên lề đường, lại có một chiếc xe vọt tới rồi đâm chết hắn.
Mà trong này còn có một điểm mấu chốt nhất, là muội muội của hắn.
Từ Khuyết nhớ đến trong một tuần khi mình cùng hoa khôi của trường chia tay, muội muội hắn chưa bao giờ liên lạc với hắn, ngay cả hắn gọi điện thoại cũng không có ai nghe, chuyện này rất không tầm thường.
Bình thường đến cuối tuần muội muội của hắn chí ít sẽ gọi cho hắn ba, bốn cú điện thoại, hầu như đã trở thành thói quen, nhưng khi đó Từ Khuyết vừa chia tay, lại vội vàng đi làm thêm nên quên điểm này.
Hiện tại kết hợp với chuyện tai nạn xe cộ, cả người Từ Khuyết lại đổ đầy mồ hôi lạnh, sắc mặt càng trở nên âm trầm.
Loáng thoáng, hắn cảm giác được cái chết của mình, rất có khả năng là do có người cố ý an bài, thậm chí có khả năng còn ra tay với muội muội của hắn nữa.
- Là ai, rốt cuộc là ai?
Trong đầu Từ Khuyết lóe qua vài gương mặt mơ hồ.
Có kẻ phong lưu con nhà giàu có ý đồ muốn theo đuổi muội muội của hắn, bị hắn đánh đuổi.
Cũng có tình địch muốn theo đuổi hoa khôi của trường, ở trong đó cũng không thiếu con em quyền quý.
Với bối cảnh thực lực của những người kia, muốn sắp xếp một chuyện bất ngờ khiến hắn chết, tuyệt đối là chuyện dễ dàng.
Nhưng hiện tại, Từ Khuyết cũng chỉ có thể cảm nhận được có chỗ không đúng, nhưng không thể xác định đến rốt cuộc là ai ra tay với hắn.
- Tiểu Khuyết Khuyết, ngươi làm sao thế?
Lúc này, Liễu Tĩnh Ngưng ngồi xếp bằng ở bên cạnh hắn, mở đôi mắt đẹp, thân thiết nhìn lại.
Từ Khuyết thở dài ra một hơi, khẽ lắc đầu:
- Không có chuyện gì, vừa nhớ tới một số chuyện cũ.
Hắn biết rõ, lần này tu luyện có cả đạo uẩn.
Những người khác đều là ở cảnh giới Anh Biến kỳ hoặc Luyện Hư kỳ mới tu luyện đạo uẩn, nhưng hắn không giống thế, hắn bắt đầu từ con số không, tu luyện lại từ đầu.
Đạo của hắn là thuận tâm ý, là theo đuổi con đường trang bức.
Nhớ lại chuyện cũ chỉ là bước thứ nhất của đạo uẩn, một khi chuyện cũ không thể làm hắn hài lòng, sẽ cắt ngang việc tu luyện của hắn.
Chỉ có điều, năng lực tự mình điều tiết của Từ Khuyết bây giờ đã rất cường đại.
Hắn hít sâu một hơi, rồi đem chuyện của kiếp trước toàn bộ ổn định lại.
Bởi vì hắn biết rõ cũng rất lý trí, hiện tại có sốt ruột đến thế nào đi nữa thì cũng không làm được gì, muốn lập tức thay đổi, tất cả đều vô dụng.
Chỉ khi mình tu luyện đến mức cường đại, thu được Phá Không Phù, mới có cơ hội trở về Địa Cầu, tìm ra chân tướng, cũng mạnh mẽ giết chết những người kia.
- Thật sự không có chuyện gì sao?
Liễu Tĩnh Ngưng mở miệng dò hỏi, ánh mắt nhu hòa, lộ ra vẻ lo lắng.
- Không có chuyện gì, ngươi xem ta đã tu luyện đến cảnh giới Kim Đan kỳ đỉnh phong rồi.
Từ Khuyết nhếch miệng cười.
- Hừm, đã qua hai tháng, tốc độ tu luyện của ngươi quá kinh người, ngươi xác định sẽ không lưu lại mầm họa sao?
Liễu Tĩnh Ngưng gật đầu, rồi lo lắng nói.
- Ta dám nói, thế gian này không có bất cứ người nào có căn cơ vững chắc như ta. Lần này, đạo của ta còn cả tu vi của ta, tất cả đều hoàn mỹ.
Khóe miệng Từ Khuyết giương lên, con ngươi lộ ra vẻ tự tin.
Hắn rõ ràng có thể cảm giác được, thực lực bây giờ của mình đã vượt xa tưởng tượng.
Năm đó hắn có thể dùng tu vi Kim Đan kỳ tiêu diệt Nguyên Anh kỳ, đều dựa vào những pháp quyết cường hãn cùng với uy lực Sách Chiêu Hồn và Kiếm Hội Kín bổ trợ.
Nhưng giờ khắc này, hắn cảm thấy dựa vào tu vi Kim Đan kỳ này, chỉ cần một quyền liền có thể đánh giết Nguyên Anh kỳ, vượt cấp giết địch, ngạo thị quần hùng.
Nếu như có cả Sách Chiêu Hồn và Kiếm Hội Kín, nói không chừng còn có thể đấu một trận với Anh Biến kỳ sơ kỳ, thực lực như thế trong Tu Tiên Giới chỉ sợ là vô tiền khoáng hậu.
- Yên tâm đi, thật sự không có chuyện gì, ta phải tiếp tục tu luyện.
Lúc này, Từ Khuyết lại cười nhạt một tiếng.
Rồi hắn lại nhắm hai mắt, tiến vào trạng thái tu luyện.
Lần này, hắn đã hoàn toàn bình tĩnh lại, đồng thời cũng có một quyết định.
Chờ sau khi kết thúc bế quan, hắn sẽ đi cứu Khương Hồng Nhan, sau đó cũng sẽ lên kế hoạch làm sao trở về Địa Cầu.
Dù sao Phá Không Phù cùng với phương pháp luyện chế cũng không phải chỉ có hệ thống biết.
Đoạn Cửu Đức nếu biết Phá Không Phù, chứng tỏ thế gian này cũng có Phá Không Phù, nếu như có thể tìm được phương pháp luyện chế, cũng không cần đợi hệ thống nâng cấp lên tới phiên bản 10.0, sẽ tiết kiệm vô số thời gian và điểm trang bức.
- Run rẩy đi! Người địa cầu! Tạc Thiên Bang Từ Khuyết ta chẳng mấy chốc sẽ trở về!
Bạn cần đăng nhập để bình luận