Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1236: Để Ta Giới Thiệu Một Chút

Ầm!
Cuối cùng, Từ Khuyết đập một quyền xuống đường đá, toàn bộ đường đá bị nứt toác, nơi ở cũ của Minh Vương ẩn dấu nhiều năm, đã không còn tồn tại nữa.
Tất cả cơ duyên đều bị Từ Khuyết lấy hết, Minh Vương truyền thừa cũng đã kết thúc.
Toàn bộ không gian dưới lòng đất giống như pha lê, dưới chân Từ Khuyết cùng Mạc Quân Thần xuất hiện một lực kéo to lớn, giống như Truyền Tống trận, kéo hai người vào hư không.
Sau khi hai người rơi vào một mảnh hắc ám trong một thời gian ngắn, thì trước mặt chính là một trận huy mang chói mắt soi sáng lại.
- Cuối cùng cũng. . . đi ra rồi.
Mạc Quân Thần kích động hô, hai tay nắm chặt, cực kỳ cảm khái.
Cảm thụ tiên nguyên và không khí tươi mới ở bốn phía đã lâu không gặp này, y thật sự rất hưng phấn.
Vốn nhất định phải cô độc chết đi ở một nơi tối tăm không có ảnh mặt trời kia, không nghĩ rằng tất cả nhờ vào một người trẻ tuổi Nhân Tiên cảnh mà thay đổi, hiện tại y không chỉ có thể đi ra, mà thực lực bản thân cũng tăng vọt.
Phóng tầm mắt khắp sáu Tiên Vực Địa Châu hiện tại, Mạc Quân Thần y có thể tính là nhân vật mạnh mẽ nhất, tu vi đạt đến Kim Tiên cảnh đỉnh phong, ngay cả thân thể cũng đại thành Minh Vương Trấn Ngục Thể, dù là người trông coi sáu đại Tiên Vực, cũng yếu hơn y mấy phần.
- Hắc hắc!
Từ Khuyết cũng nở nụ cười, ngắm nhìn bốn phía, dưới chân vẫn là mảnh đất cát kia như trước, bụi cỏ xung quanh bị bố trí thành Ngũ Hành trận, giờ khắc này đã héo khô toàn bộ, hóa thành tro tàn.
Cách đó không xa, có mấy bóng người đang đứng, chính là Husky cùng đám người Đoạn Cửu Đức.
- Đậu xanh, bản thần tôn đã nói mà, tiểu tử này nhất định sẽ sống sót đi ra.
Giọng nói như vịt đực của Husky lập tức tiếng vang lên.
- Ồ, khí thế tiểu tử này hình như có chút không giống, cảm giác. . . hítttt, thật mạnh!
Đoạn Cửu Đức thầm nói, sau đó hít vào một ngụm khí lạnh.
Dù Từ Khuyết không triển lộ ra chút thực lực nào, nhưng dù bọn họ chỉ đứng cách đó không xa nhìn Từ Khuyết, vẫn có thể cảm giác được khí tức mạnh mẽ trên người Từ Khuyết, không giống quá khứ.
Chỉ trong bảy ngày ngắn ngủi, chuyện gì xảy ra mới có thể khiến một người biến hóa lớn như thế?
Đáp án không cần nói cũng biết.
- Không phải hắn thật sự đạt được Minh Vương truyền thừa chứ?
Tần Tam Lập kinh hãi nói, khó có thể tin.
- Ồ, tại sao hắn lại mang thêm một người trở về? Hình như là một vị tiền bối rất cường đại, nhưng chỗ này. . . không phải chỉ có tu vi dưới Thiên Tiên cảnh mới có thể vào được sao?
Lúc này, Lam Tâm Nguyệt cũng kinh ngạc nói.
Minh Vương Chi Cảnh có tồn tại hạn chế cảnh giới, nếu tu vi trên Thiên Tiên cảnh đi vào, sẽ bị thiên địa quy tắc giết chết tại chỗ, nhưng hiện tại lại xuất hiện một vị cường giả Kim Tiên cảnh đỉnh phong, bọn họ rất khó có thể không cảm thấy bất ngờ.
Ánh mắt của mọi người đều rơi vào trên người Mạc Quân Thần, sau đó sắc mặt ngưng lại, không nhịn được mà nín thở.
- Cường giả Kim Tiên cảnh thật mạnh mẽ, ta đã từng gặp Trấn Nguyên đạo nhân, nhưng vị đại năng này cho ta cảm thấy ngột ngạt, dường như còn mạnh mẽ hơn Trấn Nguyên đạo nhân.
Tần Tam Lập kinh ngạc nói.
Husky cùng Đoạn Cửu Đức thì chỉ hờ hững.
- Cường đại sao? Cũng không tồi.
Husky móc móc lỗ tai, tỏ vẻ khinh thường.
- Đúng đấy, bình thường thôi, cùng so với những Kim Tiên cảnh ở Thiên Châu, cũng chỉ có thể tính là bình thường.
Đoạn Cửu Đức cũng gật đầu bình luận.
Mấy người nói thế, tự nhiên đều rơi vào trong tai Từ Khuyết cùng Mạc Quân Thần.
Mạc Quân Thần khẽ cười khổ:
- Từ lão ca. . . phi, Từ lão đệ, mấy vị này đều là bằng hữu của ngươi sao?
- Ha ha, đúng, bọn họ nhanh mồm nhanh miệng, Mạc lão ca chớ để ý.
Từ Khuyết cười ha hả nói, đồng thời hai mắt thoáng nheo lại:
- Nhưng ta thật sự rất tò mò, ở đây hạn chế cường giả có tu vi trên Thiên Tiên cảnh, không phải là Mạc lão ca ở dưới đó tu luyện đến Kim Tiên cảnh chứ?
- Chuyện này cũng không phải, ở đây tuy rằng có hạn chế, nhưng chỉ đối với người ngoài mà thôi, dù sao từ khi mới bắt đầu, nơi này chính là chuẩn bị cho người thừa kế mà, ngươi và ta đều tu luyện Minh Vương Trấn Ngục Thể, đều là người thừa kế, đương nhiên sẽ không chịu hạn chế cảnh giới.
Mạc Quân Thần lạnh nhạt nói.
Từ Khuyết nghe thế mới chợt hiểu ra rồi gật đầu, chẳng trách lúc ở phía dưới nhìn thấy có mấy cỗ thi thể, chí ít đều là tồn tại cấp bậc Kim Tiên cảnh, hóa ra Minh Vương Trấn Ngục Thể mới là mấu chốt.
- Tiểu tử, có lời gì đợi sau khi rời khỏi đây lại nói, ngươi mau chạy ra đây, chỗ này thật sự sắp đóng lại rồi.
Lúc này, Husky cao giọng hô to, bắt đầu thúc giục.
- Đúng rồi, nhanh đi ra ngoài đi, miễn cho việc lại lãng phí một tấm Phá Không Phù.
Từ Khuyết cũng gật đầu nói.
Hắn cảm giác được, địa phương này đúng là đang đóng lại, hư không cũng bắt đầu có chút không ổn định, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện hư không phong bạo, tuy rằng hắn muốn thử một chút xem những đao phong kia có thể thương tổn được bá thể tiểu thành của mình hay không, nhưng ngẫm lại vẫn nên quên đi, dù sao hư không phong bạo xuất hiện, đồng nghĩa với việc hắn không ra được, Phá Không Phù cùng Hư Không Giao Giới Phù lại cực kì quý giá, không cần lãng phí ở nơi như thế này.
- Cái gì? Tiểu tử, không phải đã nói dùng Phá Không Phù rời đi sao? Bản thần tôn dám đánh cuộc, đám người Khí Tông kia hiện tại còn ở bên ngoài, chúng ta đi ra ngoài như vậy, chẳng phải sẽ bị đánh sao?
Husky trợn mắt nói.
- Ha ha, sợ cái gì, ta đã lấy được Minh Vương truyền thừa, chỉ là mấy tên Kim Tiên cảnh thôi, hoàn toàn là không đáng kể.
Khóe miệng Từ Khuyết giương lên, lớn tiếng hét đáp.
Lời này đương nhiên là khoác lác, dù hắn đã đạt đến bá thể tiểu thành, đồng thời còn phải đạt được hai chiêu thần thông, Cửu U Minh Vương Trảm và Huyền Băng Quỷ Vụ Thủ, nhưng nếu thực sự là đối mặt với đại năng Kim Tiên cảnh, hắn vẫn phải chịu đòn.
Vừa nãy hắn có thể thương tổn được Mạc Quân Thần, thuần túy là lúc Mạc Quân Thần không kịp chuẩn bị, nhưng cũng chỉ tạo ra một chút vết thương nhỏ mà thôi, nếu chân chính đấu võ, Từ Khuyết biết mình không có chút phần thắng nào.
Dù sao chênh lệch cảnh giới khổng lồ như thế, hoàn toàn không phải chuyện thân thể hoặc thần thông là có thể bù đắp được.
- Tiểu tử, ngươi có bao nhiêu bản lĩnh chúng ta còn không biết sao? Nhưng đại thúc bên cạnh ngươi kia là ai, bản thần tôn thấy y rất mạnh, nếu không để y gia nhập Tạc Thiên Bang đi, làm một hộ pháp, như vậy chúng ta có thể quang minh chính đại đi ra ngoài, cũng sẽ có phần thắng.
Hai mắt Husky nheo lại, đánh giá Mạc Quân Thần nói.
Hiển nhiên, con chó ngu ngốc này cũng nhìn ra Từ Khuyết dựa vào Mạc Quân Thần bên cạnh, cường giả Kim Tiên cảnh mạnh mẽ như vậy, hơn nữa còn là Kim Tiên cảnh đỉnh phong, lấy một địch ba khẳng định không có vấn đề gì, dù sao ba vị Khí Đế bên ngoài, cũng chỉ là Kim Tiên cảnh sơ kỳ mà thôi.
- Ồ, suýt chút nữa đã quên, để ta giới thiệu một chút, vị này chính là Mạc Quân Thần tiền bối, là tông chủ Khí Tông mấy ngàn năm trước.
Từ Khuyết đưa tay giới thiệu.
Mạc Quân Thần cũng khẽ mỉm cười, gật đầu nói:
- Kỳ thực ta là tông chủ Khí Tông đời thứ 101, trước đây Khí Tông nếu có chỗ đắc tội. . .
Nói còn chưa dứt lời, chỉ nghe "Vèo" một tiếng tiếng vang phá không.
Mạc Quân Thần nhất thời ngẩn ra, ngẩng đầu nhìn lại, trong nháy mắt lại dại ra.
Chỉ thấy Husky tay nắm thành quyền, bay tới, một mặt kiêu ngạo, trong miệng hô to một tiếng "À Chó", một chân bay thẳng đạp đến khuôn mặt y.
Bạn cần đăng nhập để bình luận